Sách Thiên Tôn Giả, Vũ Ảm Lĩnh Chủ nhìn nhau, ánh mắt trao đổi cũng hiểu được ý nghĩ của nhau.
Hai người bọn họ mặc dù hơi kiêng kỵ con Kim Giác cự thú, nhưng cũng chỉ là kiêng kỵ thôi. Dù sao hai người bọn họ bây giờ đã bay ra xa. Cửu Hao Hà của Kim Giác cự thú căn bản không bao trùm được hai người bọn họ. Không có sức ép của Cửu Hao Hà, hai người bọn họ tự nhiên có thể dễ dàng gia tốc tới mức gấp trăm lần tốc độ ánh sáng Nguyên Vũ Trụ, Kim Giác cự thú vĩnh viễn sẽ đuổi không kịp.
Nhưng, không ai muốn bị như chó nhà có đám, luôn bị truy trốn chui trốn nhủi.
- Hai chúng ta vốn không ý nghĩ đối địch với ngươi, chỉ là Bạt Kiếm Tôn Giả sát ý quá mạnh, chúng ta chỉ có thể theo hắn.
Sách Thiên Tôn Giả cất thanh âm già nua nói.
Kim Giác cự thú hướng mắt nhìn hai bóng người xa xa, giọng vang dội:
- Không biết có thể nói cho ta biết, các ngươi làm sao đi tới nơi này không? Các ngươi biết được bao nhiêu về tuyệt địa này?
Vũ Ảm Lĩnh Chủ thanh âm quỉ mị truyền đến:
- Trong lịch sử có khá nhiều cường giả sa vào tuyệt địa. Phần lớn là mạo hiểm trong bí cảnh vũ trụ, một lần sơ sót bị truyền tống tới đây. Phương thức truyền tống cũng quái lạ. Còn có vài cường giả phiêu đãng trong vũ trụ, rồi giữa không gian rất bình thường đột nhiên bị hút đi, tới tuyệt địa này.
- Không có quy luật.
Sách Thiên Tôn Giả thanh âm già nua nói vào.
Kim Giác cự thú trầm mặc.
Sau khi trầm mặc một lát, hắn lại hỏi:
- Có ai ra ngoài chưa?
- Ta và Vũ Ảm Lĩnh Chủ, Bạt Kiếm Tôn Giả không có phân thân. Một khi sa vào tuyệt địa, hóa thân sẽ bị tan vỡ. Do đó chẳng hề biết gì về ngoại giới. Nhưng chúng ta biết được Thương Hóa Tôn Giả có khả năng phân thân. Phân thân của hắn ở bên ngoài đã phát hiện có cường giả sau khi tiến vào tuyệt địa đã hiện thân bên ngoài.
- Thương Hóa Tôn Giả?
Kim Giác cự thú nói:
- Hắn ở đâu?
- Hắn cuối cùng cũng bỏ qua một phân thân, bỏ qua một món chí bảo, tự bạo ly khai.
Sách Thiên Tôn Giả nói.
- Trong tuyệt địa còn có người khác bị nhốt không?
Kim Giác cự thú truy vấn.
- Có.
- Không ít.
Sách Thiên Tôn Giả, Vũ Ảm Lĩnh Chủ cùng nói.
- Ở đâu?
Kim Giác cự thú hướng mắt nhìn hai người.
- Ở trong một khoảng tuyệt địa không gian mênh mông này. Về phần ở đâu? Cường giả ngoại tộc thường xuyên phiêu đãng thay đổi địa điểm, ta cũng không thể xác nhận.
Vũ Ảm Lĩnh Chủ nói.
- Tuyệt địa rộng bao nhiêu?
Kim Giác cự thú hỏi ra một vấn đề hắn rất quan tâm.
- Đường kính tuyệt địa ước chừng gần mười vạn năm ánh sáng, nhìn như một khoảng tinh không bình thường.
Vũ Ảm Lĩnh Chủ thở dài nói:
- Nhưng mặc cho bay như thế nào, cũng chỉ có thể bay trong khu vực10 vạn năm ánh sáng. Bay ra khỏi khu vực này, vô tình lại bay trở về tinh vực lúc trước, như một mê cung, vĩnh viễn bay bên trong thôi.
La Phong thầm kinh hãi.
Đường kính gần mười vạn năm ánh sáng? Mê cung?
Nó cùng loại với mê cung. Cường giả ngoại tộc này vẫn có thể tìm kiếm hiểu rõ được nó, hiển nhiên đã bay trong đó rất lâu rồi.
- Đây là một cái cũi khổng lồ. Những cường giả ngoại tộc chúng ta là kẻ tù tội trong đó, vĩnh viễn bị giam giữ trong đó. Trốn như thế nào cũng không thoát.
Vũ Ảm Lĩnh Chủ nhìn Kim Giác cự thú.
- Ngươi là Kim Giác cự thú, nhất định có khả năng phân thân. Nếu ngươi bỏ được chí bảo, hoàn toàn có thể tự bạo thần thể mà ly khai.
Sách Thiên Tôn Giả thanh âm già nua nói:
- Kim Giác cự thú, ta khuyên ngươi tự bạo đi. Ngươi dù sao cũng có phân thân, tới khi ngươi bị khốn ở đây thời gian vô tận, sẽ biết sự đau đơn của việc bị nhốt vĩnh cửu. Về phần chí bảo, chỉ cần không chết, sau khi rời khỏi đây vẫn có thể xoay người được.
- Rống...
Kim Giác cự thú gầm lên một tiếng, vang vọng cả tinh không.
- Sách Thiên Tôn Giả, Vũ Ảm Lĩnh Chủ, ta tự nhiên không dễ dàng đưa ra quyết định tự bạo như vậy.
Rào!
Những cơn sóng vô tận kim sắc quay cuồng chợt biến mất. Kim Giác cự thú cũng biến mất. Một bóng người màu đen chợt xuất hiện, nhanh chóng hóa thành lưu quang bắt đầu cấp tốc phi hành.
- Bạt Kiếm Tôn Giả chết rồi.
Sách Thiên Tôn Giả thở dài nói.
- Trách được ai chứ.
Vũ Ảm Lĩnh Chủ cười chế diễu.
- Bình thường cậy thế ép hai ta. Bây giờ thua trong tay Kim Giác cự thú, cũng xem như hắn trả giá.
Không gian.
Phân thân Ma Sát Tộc khoanh chân ngồi trên một khối thiên thạch, hóa thành lưu quang, trong không gian lưu lạc.
“Lại có thể đánh chết một Vũ Trụ Bá Chủ. “ La Phong mặc hắc y thầm cảm thán.” May mà đây là tuyệt địa, hoàn toàn không thể liên lạc với ngoại giới, cũng không thể cầu viện. Nếu không một Vũ Trụ Bá Chủ làm sao dễ dàng chết như vậy?”
Vũ Trụ Bá Chủ cực khó chết.
Đầu tiên thấy tình thế không ổn hắn có thể chạy trốn! Cho dù đủ loại nguyên nhân mà trốn không thoát, cũng có thể nghĩ biện pháp kéo dài thời gian, hơn nữa lập tức cầu viện! Như Bạt Kiếm Tôn Giả, nếu ở Nguyên Thủy Tinh chiến đấu với Kim Giác cự thú, nhiều nhất là bị Kim Giác cự thú đánh bị thương thôi. Tin rằng cường giả khác Cửu Vực Liên Minh sẽ lập tức tới hỗ trợ.
Còn trong tuyệt địa, lại căn bản không có cách nào cầu viện, nên Bạt Kiếm Tôn Giả thật sự bị đánh chết.
“Ở tộc nhân loại ta, trong số nhiều Vũ Trụ Bá Chủ, cũng chưa thấy có ghi chép một Vũ Trụ Bá Chủ nào bị đánh chết. Ta bây giờ lại đánh chết một Vũ Trụ Bá Chủ.”
“Ha ha... “ La Phong mặc hắc y lắc đầu cười. Lần này đánh chết Bạt Kiếm Tôn Giả, thần thể Kim Giác cự thú vẻn vẹn chỉ rơi khỏi mức 42%, còn 41.9%.
Rào!
Khoanh chân ngồi trên thiên thạch, tiếp tục cấp tốc phi hành trong không gian.
Đảo mắt lại qua đi hai tháng. Trong Thần Quốc vô tận rộng lớn của La Phong, trước Thần Điện Kim Sắc trên bầu trời U Hải Vô Tận.
“Cuối cùng cũng thành công. “ La Phong đứng dậy.
Mất hơn một năm, cuối cùng cũng luyện xong Cửu Kiếp Bí Điển tầng thứ sáu và tầng thứ bảy. Đương nhiên đây là nhờ vào thần thể người địa cầu nhỏ. Như phân thân Kim Giác Cự Thú đến giờ cũng vẻn vẹn chỉ tu luyện tầng thứ sáu, mà vẻn vẹn chỉ là bắt đầu thôi. Hiển nhiên thần thể khổng lồ, nên việc tiến hoá thần thể cực kỳ chậm.
“Lúc trước ta luyện thành năm tầng đầu, gien thần thể là 48 lần. Vì dung hợp 100 viên Huyết Lạc Tinh, Huyết Lạc Tinh theo lý thuyết có thể đề cao gấp trăm lần. Chỉ là tựa hồ càng về sau hiệu quả bắt đầu yếu bớt đi, cũng chỉ giúp cho ta đạt tới mức 3000 lần.”
“Ta bây giờ tu luyện hai tầng nữa.”
“Thần thể của ta ước cỡ 9800 lần, không đạt tới cấp độ gien hoàn mỹ.”
La Phong thở dài.
Hiển nhiên Huyết Lạc Tinh có thể đề cao gien, ít nhất đối với bản tôn người địa cầu, không thể phù hợp trăm phần trăm! Còn như Kim Giác cự thú, hắn có thể phù hợp trăm phần trăm!
Cửu Kiếp Bí Điển bảy tầng đầu, kỳ thật làm gien đạt tới 192 lần. Còn công dụng của 100 viên Huyết Lạc Tinh cũng vẻn vẹn chỉ đề cao được 50 lần.
“9800 lần.”
“Sinh mạng đặc thù độc nhất vô nhị trong vũ trụ, sợ cũng rất ít có thể mạnh như vậy. Ta cũng nên thỏa mãn rồi. Huống chi tương lai còn có tầng thứ tám! Tầng thứ chín! Ta không tin, tu luyện chín tầng xong, vẫn không thể đạt tới cấp độ gien hoàn mỹ. “ La Phong âm thầm chờ mong.” Hơn nữa phân thân Kim Giác Cự Thú của ta có thể thừa dịp này đạt tới cấp độ gien hoàn mỹ.”
Phân thân Kim Giác Cự Thú lúc trước đã trên 6000 lần!
Tầng thứ sáu, tầng thứ bảy rất mạnh. Huyết Lạc Tinh và Kim Giác cự thú lại phù hợp trăm phần trăm. Chỉ cần không có gì bất ngờ xảy ra, nhất định có thể đạt tới cấp độ gien hoàn mỹ.
“Đến lúc đó Kim Giác cự thú mới chính thức là nghịch thiên.”
“Ít nhất đến lúc đó, có thể thi triển ra bí pháp thiên phú khó tin - Ngã Vi Vũ Trụ. “ La Phong chờ mong ngày đó. Chỉ là dựa theo tính toán, thì Kim Giác cự thú phải tu luyện trên trăm năm mới có thể luyện xong hoàn toàn tầng thứ sáu, tầng thứ bảy.
“Cũng chỉ trên trăm năm mà thôi.”
“Đảo mắt là xong.”
Tinh không mênh mông.
La Phong mặc hắc y khoanh chân ngồi trên thiên thạch, nhìn như tốc độ cực nhanh, nhưng so với tinh không rộng lớn thì chỉ có thể xem như từ từ phiêu bạc trong không gian.
- Rào...
Đột nhiên không gian phía trước xuất hiện vô số rung động.
- Cái gì.
La Phong ngồi trên thiên thạch theo quán tính xuyên qua những tầng rung động, không bị trở ngại gì cả. Nhưng thần thể khi qua chỗ rung động, lại bị một luồng sức mạnh vô hình lướt qua thần thể, thậm chí còn thấm vào nhẫn Thế Giới, lướt qua thần thể Kim Giác cự thú.
Tất cả không thể che đậy.
Hoàn toàn bị lực rung động quét qua một lần.
Loại rung động này làm thần thể cảm giác rất khó chịu, như tầng tầng dao nhỏ lướt qua thần thể. Khi bay qua tầng rung động đó, phân thân Ma Sát Tộc chỉ còn lại có ước 30% thần thể.
“Sóng tinh không thật là khủng khiếp.”
“Đó rốt cuộc là cái gì?”
“Việc này, ủa... tinh không sao lại thay đổi rồi? “ La Phong kinh ngạc phát hiện, sau khi xuyên qua màn rung động, thì tinh không đã hoàn toàn thay đổi.
Tinh không lúc trước cùng loại với tinh không bình thường trong vũ trụ, khoảng cách giữa các hằng tinh cũng rất xa, hành tinh cũng rất bình thường.
Nhưng vùng không gian này...
Lại mĩ lệ vô cùng. Đám hằng tinh cách nhau khá là gần, hình thành những đồ án mĩ lệ. Thậm chí làm La Phong thoáng nhận ra vô số tinh cầu tạo thành một hoa văn qui luật ẩn chứa ý cảnh.
“Trong tuyệt địa, còn giấu một tinh không khác? “ La Phong thầm nghĩ.
Ngồi trên thiên thạch, La Phong từ từ phi hành, chẳng mấy chốc đã đến gần hành tinh đầu tiên.
Tinh cầu đó có màu vàng đất, nhìn như bình thường.
Nhưng La Phong hơi cảm ứng một chút...
“Tinh cầu này có màu vàng đất, không có sinh mạng tồn tại, đường kính 21000 km...”
“Tinh Lệ Kim!”
“Lại ẩn chứa mạch khoáng Tinh Lệ Kim! “ La Phong sắc mặt tái nhợt, phi hành trên thiên thạch, nhìn viên hành tinh không có sinh mạng, rất kinh ngạc.” Số lượng dự trữ lớn như vậy. Nếu ta thôn phệ hết, cho dù là Kim Giác cự thú có thần thể khổng lồ như vậy, cũng có thể khôi phục tới 80%.”
La Phong cảm thấy rất khó tin.
Tinh Lệ Kim, tuy là kim loại cấp G, nhưng nó có tính rất đặc thù. Nghe nói một viên hằng tinh cực lớn cuối cùng cũng sụp đổ vì hắc động sẽ sinh ra một kim loại - Đó là Tinh Lệ Kim. Tinh Lệ Kim này được xưng là nước mắt của hằng tinh! Mặc dù là kim loại cấp G, nhưng về mặt công dụng lại rất quí.
La Phong chưa bao giờ thấy mạch khoáng kim loại trân quý như vậy. Cơ hồ chiếm cả tinh cầu! Cho dù là thần thể cấp Vũ Trụ Bá Chủ, cho dù thần thể khổng lồ hơn một ngàn km, sau khi nuốt tinh cầu này, cũng có thể khôi phục tới 80%.
- Rào!
La Phong trong nháy mắt biến mất, Kim Giác cự thú xuất hiện.
Vèo!
Kim Giác cự thú bay thẳng ra khỏi thiên thạch, cấp tốc bay về phía hành tinh màu vàng đất.
Một lát sau
Hắn đã đến gần hành tinh màu vàng đất. Lúc này Kim Giác cự thú bay qua một tinh cầu kim sắc cách đó không xa. Chỉ thuần túy dùng thần lực tùy ý kéo dài, hắn đã cảm ứng được. Nhưng kết quả cảm ứng lại làm cho Kim Giác cự thú phải kinh ngạc: “ Cái gì. Trên tinh cầu kim sắc ẩn chứa mạch khoáng Hư Không Thạch nữa. Số lượng dự trữ cũng đáng sợ. Nói về giá trị cũng không thua gì Tinh Lệ Kim.”
- Ầm!
Kim Giác cự thú hạ xuống viên tinh cầu màu vàng đất, ngẩng đầu nhìn không gian, nơi có rất nhiều viên tinh cầu vô tận: “ Ta xem xét hai tinh cầu, hai tinh cầu đều có mạch khoáng trân quý. Còn trong thời không thần bí này lại có vô số tinh cầu, chẳng lẽ đều có mạch khoáng trân quý?”