Thôn Phệ Tinh Không

Chương 54: Q.20 - Chương 54: Trời, Sao Tối Quá Vậy






Nguyên Thủy Tinh Số 02881

Khi Kim Giác cự thú đuổi theo Thiên Dương Tôn Giả chui vào vòng xoáy không gian, thì chỉ một lát sau có một thân ảnh bao phủ trong hắc vụ lơ lửng giữa không trung.

“Ta không nhìn lầm. “

“Thiên Dương Tôn Giả chính là bay vào vòng xoáy không gian này. “ Thân ảnh trong hắc vụ âm thầm gật đầu. Lúc trước Thiên Dương Tôn Giả bị Kim Giác cự thú truy theo, lúc đó phi hành tốc độ cao trên bầu trời, nên hóa thành một luồng lưu quang, tự nhiên rất bắt mắt. Vừa khéo lại bị Tôn Giả ngoại tộc trong hắc vụ âm thầm quan sát.

“Phạm Na Bảo Chủ trong liên minh đang treo giải thưởng tin tức về Thiên Dương Tôn Giả. Không ngờ bị trước phát hiện ta, hừ hừ... “

Hóa thân bên ngoài của hắn lập tức truyền tin tức cho Phạm Na Bảo Chủ.

Phạm Na Bảo Chủ, chính là một siêu tồn tại của Thứ Hoàn Liên Minh, có thể nói là một trong những Vũ Trụ Bá Chủ Đỉnh Cao, đủ để sánh ngang với những nhân vật nghịch thiên mạnh nhất cỡ như Thế Giới Thụ. Sở dĩ được xưng là bảo chủ, là vì hắn có một món chí bảo pháo đài phi hành cao cấp. Khi ẩn mình trong đó, ngay cả gặp phải Vũ Trụ Chi Chủ cũng nắm chắc có thể chạy trốn. Phải biết là, Thiên Lang Điện cũng vẻn vẹn chỉ là chí bảo cao cấp loại cung điện phi hành, về chất thì cao hơn một chút mà thôi, nhưng hiển nhiên cũng cùng cấp độ chí bảo.

“Một chí bảo bình thường? “

“Phạm Na Bảo Chủ ra tay quả nhiên hào phóng. Ta vẻn vẹn chỉ theo dõi, thế mà cho ta chỗ tốt lớn tới như vậy. “

Thân ảnh hắc vụ cất tiếng cười âm trầm, rồi bay thẳng vào vòng xoáy không gian đó.

“Hả? “

Thân ảnh hắc vụ xuyên qua vòng xoáy không gian, xuất hiện giữa không trung, liếc mắt đã thấy xa xa một vùng quang mang màu đen xen lẫn với vàng phủ kín cả trời đất. Tuy khoảng cách là mấy ngàn vạn km, nhưng dù sao khu vực đó thật sự quá lớn, hắn tự nhiên có thể từ xa vẫn có thể thấy rõ ràng. Điều này làm hắn chấn động: “ Uy năng tựa hồ rất khác thường, hẳn phải là chí bảo loại khu vực! “

Thân ảnh hắc vụ cũng không dám đến gần, sợ lọt vào trong.

- Ầm ầm...

Đột nhiên phía chân trời xa xa, dòng sông vàng chói mắt bốc lên mãnh liệt, công kích vào hắc mang vô tận.

Như hai hải dương liên tục công kích nhau.

Hắc mang không ngừng bị bức bách lui về phía sau. Uy năng dòng sông vàng không thua nó chút nào. Hai khu vực không ngừng công kích nhau, nhưng rõ ràng là vẫn ngang nhau.

- Lại là một chí bảo loại khu vực sao?

Thân ảnh hắc vụ âm thầm khiếp sợ:

- Trong số Vũ Trụ Bá Chủ cũng rất ít người có chí bảo loại khu vực. Ở đấy lại có tới hai! Tựa hồ là hai Vũ Trụ Bá Chủ chiến đấu. Không biết Thiên Dương Tôn Giả có ở trong đó không?

Trong khu rừng rậm rộng lớn cách vòng xoáy không gian ước một ức km, Kim Giác cự thú và Thiên Dương Tôn Giả đáng đứng đối diện nhau, sóng hắc mang vô tận, dòng sông vàng vô tận bao phủ cả khu rừng rậm, lần lượt công kích nhau làm những nhánh cây hoa cỏ trong khu rừng bị gãy nát, chỉ có những thân cây là vẫn đứng vững.

- Hừ.

Thiên Dương Tôn Giả càng thêm tức giận, quát:

- Kim Giác cự thú ngươi chẳng lẽ thật sự muốn đánh tới ta à?

Thiên Dương Tôn Giả kỳ thật thật ra không hề muốn chiến đấu. Hắn phóng thích ra chí bảo loại khu vực chính là để làm Kim Giác cự thú tốc độ bay giảm mạnh, làm đối phương biết khó mà lui. Không ngờ Kim Giác cự thú lại cũng có chí bảo loại khu vực.

- Thiên Dương Tôn Giả, ngươi nên biết, trận này, ngươi không chạy trốn được đâu.

Kim Giác cự thú đứng nhìn xa xa.

- Chạy trốn. Tại sao ta phải chạy trốn? Ngươi nghĩ rằng chút năng lực của ngươi mà có thể đánh được ta à... Ta kỳ thật không muốn chiến đấu với ngươi, tuyệt không phải vì sợ ngươi, thuần túy là không muốn. Chiến đấu với ngươi căn bản chẳng có ý nghĩ gì. Do đó ta dùng chí bảo loại khu vực để ngươi biết khó mà lui. Vốn tưởng rằng vận khí ta xem như không tệ, không ngờ ngươi cũng có một chí bảo loại khu vực.

Thiên Dương Tôn Giả cười lạnh:

- Xem ra gần hai vạn năm qua, ngươi cũng có chút kỳ ngộ.

Kim Giác cự thú đứng nhìn xa xa.

Thiên Dương Tôn Giả lạnh lùng nói:

- Xem ra, phải đánh một trận thật rồi.

- Đúng.

Kim Giác cự thú trầm giọng.

- Vậy đến đây đi, tốc chiến tốc thắng.

Thiên Dương Tôn Giả cũng hoàn toàn nổi điên. Con Kim Giác cự thú thật nghĩ rằng có thể đánh được hắn à? Hắn đã từng giao thủ với cả Vũ Trụ Bá Chủ Đỉnh Cao, còn phải sợ ai?

- Đến đây đi!

Kim Giác cự thú gầm khẽ một tiếng, toàn thân khải giáp hoàn toàn hóa đen, năm sừng nhọn vây quanh một chiếc sừng dài nhất, sắc bén chói mắt.

- Hừ hừ...

Tám cánh tay của bá chủ Tộc cơ giới, Thiên Dương Tôn Giả cầm một thoi sáng màu đen, lạnh lùng nhìn Kim Giác cự thú.

Ầm!

Ầm!

Hai người đồng thời động thân. Hai người lao thẳng về phía đối phương, khu vực mênh mông cuồn cuộn cũng hung mãnh công kích nhau liên tục. Trước hắc quang vô tận ngưng tụ thành những khối cự thạch, còn phía trước dòng sông vàng vô tận lại hiện ra chín con dị thú, liên miên xô nhau tiến lên, ùa lên muốn áp chế đối phương.

- Kim Giác cự thú ghê tởm. Chẳng lẽ ngươi không hiểu, ngươi căn bản không làm gì được ta sao! Ta cũng không làm gì được ngươi. Thật sự phải đuổi theo ta không, tên gia hỏa ngu xuẩn kia!!!

Thiên Dương Tôn Giả dùng thần lực truyền âm, tiếng ầm ầm vang vọng bên tai La Phong, đồng thời thoi sáng đen hóa thành hào quang vô cùng mĩ lệ.

- Bát!

Thiên Dương Tôn Giả quát lớn.

- Bát!

Gương mặt Thiên Dương Tôn Giả có vẻ thánh khiết lúc này thoáng trở nên dữ tợn, toàn lực ứng phó với con Kim Giác cự thú, muốn giao huấn hắn một lần.

- Rống...

Một tiếng gầm như có như không, như đang vang vọng bên tai, rồi như vang lên trong đầu. Tiếng gầm đến từ Thần Thú viễn cổ đại biểu cho quy luật cuối cùng cũng làm Thiên Dương Tôn Giả hơi giật mình. Ngay sau đó, con Kim Giác cự thú đã cúi đầu vọt tới. Trên đầu, chiếc sừng nhọn dài nhất như một thanh trường mâu, trên đó lóe ra kim quang vô tận chói mắt!

Kim quang sắc bén lạnh giá va vào, đánh tan tám chiếc thoi sáng.

- Bành!!!

Kim Giác cự thú cúi đầu chìa ra sừng nhọn dài nhất, cứ thế đâm vọt tới.

- Ầm ầm...

Thiên Dương Tôn Giả trong nháy mắt bị đánh bay, ngẩn người. Lần này công kích gặp uy năng tuyệt đối vào loại mạnh nhất từ trước tới nay hắn từng gặp! Cho dù lần này thoát khỏi công kích của Phạm Na Bảo Chủ lần này, cũng không đáng sợ như lần này.

Hắn không biết.

Nói về thần thể, Kim Giác cự thú mặc dù rất gần với bản tôn người địa cầu của La Phong, một bên là 10081 lần, một bên là ước 9800 lần. Phương diện thần lực tinh thuần thì chênh lệch không đáng kể, bí pháp công kích sử dụng đều là Kim Quang, bí pháp cực đỉnh cấp Vũ Trụ Chi Chủ, nhưng cái khác nhau duy nhất là, bản tôn người địa cầu dùng binh khí chí bảo cao cấp Trảm Nguyệt Đao!

Còn Kim Giác cự thú lại dùng mũi nhọn độc giác mạnh nhất trong Bộ Chí Bảo cao cấp Thú Thần Giáp, giá trị sánh ngang với chí bảo đỉnh cao!

Uy năng mạnh hơn nhiều!

Thiên Dương Tôn Giả bay ngược lại, hắn kinh ngạc phát hiện, thần thể trong nháy mắt đã tổn thất mất 22%.

- Sao có thể như vậy chứ? Không, không thể!

Thiên Dương Tôn Giả không dám tin.

- Lại là chí bảo khải giáp cao cấp!

La Phong cũng thầm kinh ngạc

Thần thể Thiên Dương Tôn Giả cũng không phải là quá lớn, cũng chỉ cao hơn tám thước. Khi Kim Giác cự thú sử dụng Bộ Chí Bảo cao cấp Thú Thần Giáp để công kích, nếu chí bảo khải giáp bình thường thì chắc chắn sẽ chết. Còn vừa rồi La Phong có thể dễ dàng cảm giác được sự chống cự của chí bảo khải giáp.

Theo đánh giá, từ mức bình thường có thể suy yếu tới một phần vạn, lúc này giảm xuống tới mức suy yếu một phần trăm, thì đây tuyệt đối là một chí bảo khải giáp cao cấp!

- Nếu loại thần thể nhỏ như Trọng Trảm Tôn Giả, cho dù có chí bảo khải giáp cao cấp, với cú công kích đó của Kim Giác cự thú, một chiêu là tiêu diệt được rồi. Nhưng thần thể Thiên Dương Tôn Giả to hơn nhiều.

La Phong thầm nghĩ.

- Chí bảo khải giáp cao cấp?

Kim Giác cự thú gầm khẽ

- Xem ra ngươi mới chuẩn bị cho lần thông đạo Nguyên Thủy Tinh mở ra này.

Thiên Dương Tôn Giả vô cùng kinh sợ, khiếp sợ nhìn Kim Giác cự thú trước mắt. Hắn không dám tin.

Đích xác. Tình báo trong vũ trụ truyền lưu nói rằng hắn dùng chí bảo khải giáp bình thường. Nhưng đó là tin cũ. Lần này hắn thật ra đã đổi trong tộc quần lấy một chí bảo khải giáp cao cấp, rồi tiến vào Nguyên Thủy Tinh.

Lần trước Kim Giác cự thú công kích kém, căn bản cảm giác không được sự khác biệt giữa chí bảo khải giáp bình thường và chí bảo khải giáp cao cấp.

Lần này, Kim Giác cự thú lại rõ ràng cảm giác được.

- Ngươi, ngươi sao có khả năng như vậy?

Thiên Dương Tôn Giả kinh sợ nhìn Kim Giác cự thú:

- Sao có thể như vậy? Năm đó ngươi rõ ràng yếu hơn ta rất nhiều, nhưng...

- Đừng hỏi tại sao, sắp chết rồi, không cần hỏi nhiều.

Kim Giác cự thú một lần nữa xông tới.

- Muốn giết ta?

Thiên Dương Tôn Giả phẫn nộ gầm lên lên

- Nằm mơ!

Chạy trốn!

Thiên Dương Tôn Giả khống chế làn sóng hắc mang vô tận ngăn cản Kim Giác cự thú, hắn vỗ hai cánh, rồi cấp tốc phi hành chạy trốn!

Còn Kim Giác cự thú bằng vào Cửu Hao Hà xoay vòng chung quanh, đánh thẳng vào làn sóng hắc mang vô tận, tiếp tục truy sát.

- Rống...

Hoa văn màu vàng kỳ bí phức tạp ngoài thân Kim Giác cự thú liên tục lưu chuyển, hóa bản thân như một binh khí, thi triển kim quang, nhất thời tốc độ tăng vọt, hóa thành một luồng ánh sáng bắn thẳng về phía Thiên Dương Tôn Giả.

- Cái gì.

Thiên Dương Tôn Giả giật bắn người, vội đổi phương hướng. Hắn sở trường nhất chính là linh hoạt biến hướng.

- Ta cũng sở trường.

Kim Giác cự thú vỗ hai cánh đuổi theo.

Hai người một đuổi một chạy!

Họ không ngừng biến hướng, cơ hồ một giây đồng hồ đã jbiến hướng tới mấy mươi lần...

Kim Giác cự thú kinh ngạc phát hiện ra, năng lực biến hướng trong nháy mắt của mình vẫn không bằng Thiên Dương Tôn Giả.

- Đúng rồi. Đôi cánh đen đó và Thí Ngô Vũ Dực của ta có cùng nguồn gốc. Về ta tu luyện một ức tám ngàn vạn năm theo trường phái bí pháp đồ hình. Mặc dù có thể phá giải phương thức thi triển Cửu Hao Hà rất nhanh. Nhưng Thí Ngô Vũ Dực lại rõ ràng phức tạp hơn nhiều, đến nay ta vẫn không thể thi triển được hình thái thứ ba.

La Phong hiểu. Nếu cặp cánh đen cũng có hình thái thứ ba, thì có khả năng đối phương đang thi triển hình thái thứ ba.

Chẳng trách đuổi mãi mà đuổi không kịp.

- Ngươi đuổi không kịp đâu, bỏ qua đi.

Thiên Dương Tôn Giả truyền âm nói. Trong lòng hắn cũng lo lắng vạn phần. Dù sao con Kim Giác cự thú đó hóa thành kim quang, tốc độ gia tốc nhanh bất thường. Chỉ có nước không ngừng linh hoạt.

Hắn đã cầu cứu tộc quần rồi. Nhưng cường giả tộc cơ giới muốn tới đây, cũng cần một thời gian.

Hơn nữa hắn đã từng giao thủ với Kim Giác cự thú, cũng hiểu rõ

Hắn tuyệt đối có thực lực Vũ Trụ Bá Chủ Đỉnh Cao. Cho dù Vũ Trụ Chi Chủ tộc cơ giới tự mình giáng lâm, ở khoảng cách xa, nếu chỉ dựa vào khống chế Thời Không thì căn bản không thể đối phó với nhân vật bực này. Phải chính thức chiến đấu với nhau...

- Bỏ qua?

Kim Giác cự thú gầm khẽ một tiếng:

- Ta vốn không muốn sử dụng tuyệt chiêu mạnh nhất của ta, nhưng ngươi thật rất có thể chạy trốn mất!

- Tuyệt chiêu mạnh nhất?

Thiên Dương Tôn Giả nghe truyền âm thần lực phía sau, lập tức biến sắc, chiêu Kim Quang đáng sợ đã không tưởng tượng nổi rồi. Chẳng lẽ đó vẫn còn không phải là tuyệt chiêu mạnh nhất? Kim Giác cự thú rõ ràng năm đó kém hắn nhiều, mới chưa đến hai vạn, lại mạnh như vậy sao.

- Ầm ầm...

Đôi mắt Kim Giác cự thú bình tĩnh vô cùng, thần lực thiêu đốt mãnh liệt. Là một con Kim Giác cự thú dài trên chín vạn km, chiến đấu mãi đến giờ mà thần lực cũng chưa tiêu hao được một phần ức.

Nhưng khi triển chiêu Ngã Vi Vũ Trụ, thần lực đã mãnh liệt tràn ra...

Thiên địa vô tận trong nháy mắt bị hoàn toàn bao phủ!

Cách nơi chiến đấu một ức km, có thân ảnh hắc vụ một mực yên lặng theo dõi cảnh này, rồi vô cùng cẩn thận theo sau. Đột nhiên hắn nhìn chung quanh, chỉ cảm thấy chung quanh một khoảng xám đục, khí lưu hỗn độn vô tận tràn ngập.

“Chuyện gì thế, trời ơi, sao đen thui vậy nè? “ Thân ảnh hắc vụ sững sờ nhìn chung quanh.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.