Thôn Phệ Tinh Không

Chương 34: Q.15 - Chương 34: Trong Hồng Minh Thành






Dựa vào việc luyện thành tầng thứ hai, lại thành công dung hợp 10 viên Huyết Lạc Tinh, trở thành ‘ Hắc vũ giả’ trong truyền thuyết, rồi dung hợp thêm với Tướng Giáp trong người, bản tôn người địa cầu mặc dù vẫn kém phân thân Kim Giác Cự Thú, nhưng đã có chiến lực phong Vương hoàn toàn! Hai đại chiến lực phong Vương, La Phong đương nhiên phải vô cùng tin tưởng rồi.

Phong Vương chiến đấu rất khó đánh chết đối thủ. Cho dù Kim Giác cự thú có Thí Ngô Vũ Dực, cũng phải dựa vào viên Hỏa Thần Nguyên Tinh có sức mạnh sánh ngang với phong vương cao cấp tự bạo giá trị 8 ức điểm tích lũy mới diệt được đối thủ. Hơn nữa Hỏa Thần Nguyên Tinh bình thường không phải tùy ý dùng mà thành công như vậy được. Vì tự bạo cũng ảnh hưởng luôn cả người sử dụng!

Nếu không nhờ Kim Giác cự thú có Thí Ngô Vũ Dực, Tướng Giáp, thì e rằng cũng sớm bị nổ chết tươi rồi.

Do đó...

Cường giả phong Vương bình thường khi chiến đấu nhiều nhất chỉ ép đối thủ hạ phong, chứ tử vong là rất ít. Chủ yếu là lấy nhiều đánh ít. Hai cường giả phong Vương liên thủ, hai mặt liên hợp cặp lại, làm đối thủ muốn chạy cũng không thoát.

“Bản tôn người địa cầu đã thành, nên vào Hồng Minh Thành nhìn một cái thôi! “

Bản tôn người địa cầu mất gần ba tháng mới luyện thành tầng thứ hai. Về phần Kim Giác cự thú, theo đánh giá cũng phải mất chừng ba mươi năm. La Phong cũng không có kiên nhẫn đợi 30 năm mới vào Hồng Minh Thành.

Đứng trong trang viện mình ở khu Nguyên Thủy Vũ Tướng Sơn, La Phong lập tức khởi động truyền tống. Với tư cách là một thành viên Hồng Minh, bây giờ quyền hạn mục tiêu truyền tống đã có thêm một mục tiêu mới ‘Hồng Minh Thành’.

Veo!

La Phong hư không tiêu thất, được truyền tống thẳng tới một vị diện không gian khác.

Đây là vị diện không gian được xếp vào loại vị diện không gian cao nhất ở Vũ Trụ Giả Định, cường giả tụ tập nhiều nhất, đó là - Hồng Minh Không Gian.

Tinh không rộng lớn vô biên vô bờ, các ngôi sao vờn quanh, một thành trì cổ xưa sừng sững lơ lửng, đó là Hồng Minh Thành.

- Oang!

La Phong vừa phủ xuống, trong những ngôi sao lơ lửng xoay quanh Hồng Minh Thành có một ngôi sao cũng hơi sáng lên một chút.

“Đây là Hồng Minh Thành? “ La Phong xuất hiện trong phòng khách. Đây là một phòng khách không tới một ngàn mét vuông. Nhìn quanh phòng khách, La Phong khẽ nhíu mày. Hiển nhiên đây thuộc loại phòng khách rất nhỏ. Chiều cao hình thể mình đã tương đối nhỏ, nếu là người hình thể khổng lồ chút, chiều cao cỡ trên mười thước, thì phòng khách này có vẻ rất nhỏ hẹp.

- La Phong La Phong.

Trợ lý giả định Ba Ba Tháp trên vai La Phong vội gọi:

- Ta nhận được tin tức, đây là nơi ở của ngươi. Ở ngoại thành Hồng Minh Thành, chỗ ở của tất cả các thành viên chính thức đều giống nhau cả, chiếm diện tích đều 3200 mét vuông.

- Nhỏ quá.

La Phong lắc đầu.

- Trang viện Khu Nguyên Thủy Vũ Tướng Sơn đã mấy ngàn ki lô mét vuông. Chỗ này mà thi triển diễn luyện công kích làm sao được chứ.

- La Phong, dựa theo trợ lý giả định hệ thống quản lý Hồng Minh Thành phát tới tin tức cho ta, Hồng Minh Thành không phải là chỗ cho ngươi diễn luyện công kích. Đây là nơi cho tất cả cường giả trao đổi tụ tập, tất cả thân thể cường giả đều có tố chất thân thể giống nhau, đều bảo trì ở mức thân thể cấp học đồ yếu ớt.

- Ta cảm giác được rồi.

La Phong gật đầu.

Năm đó La Phong vừa mới tiến vào Vũ Trụ Giả Định, tới đảo Hắc Long Sơn, cũng cảm giác như thế. Mọi nhân loại đều có tố chất thân thể giống như đúc. Thiết định này để phòng ngừa việc chiến đấu đánh nhau. Chỉ cần nhìn bề ngoài thì căn bản không thể phán định thực lực của một người.

Vũ Tướng Sơn là nơi thiên tài tập trung.

Nơi bồi dưỡng thiên tài. Việc tranh đấu, huấn luyện là chính, do đó mỗi cá nhân đều có tố chất thân thể cỡ như đời thật. Trong đời thật là Vực Chủ bậc chín, Vũ Trụ Giả Định cũng là Vực Chủ bậc chín... Làm như vậy, mới thích hợp việc diễn luyện, chiến đấu.

Nhưng Hồng Minh Thành lại biến về tình hình thông thường nhất, thân thể đều yếu ớt như nhau.

- Không chỉ riêng là phong Vương, đến cả Vũ Trụ Tôn Giả tại Hồng Minh Thành cũng đều có thân thể yếu ớt như vậy.

Ba Ba Tháp vội nói:

- Do đó chỉ cần Vũ Trụ Tôn Giả thu liễm ý thức uy áp, thì cho dù đứng trước mặt ngươi là Vũ Trụ Tôn Giả, ngươi cũng căn bản không nhận ra đâu. Vì thân thể, cường độ nguyên lực của mọi người đều giống nhau, cái duy nhất khác nhau là ý thức, còn chỉ cần ý thức thu liễm uy áp, cũng không thể từ bề ngoài mà phán định mạnh yếu.

- Đi thôi, ra ngoài xem.

La Phong đi ra khỏi chỗ ở của mình.

Đây là mộttiểu khu u tĩnh chiếm diện tích cực lớn. Mỗi nơi ở, kể cả những khoảng đất trống đều chiếm diện tích 3200 mét vuông, đều cao hai tầng, chỉ khác là hình thức phong cách nơi ở không đồng nhất.

- Ngoại thành Hồng Minh Thành là nơi phồn hoa nhất, náo nhiệt nhất. Dù sao sống trong thành là các Vũ Trụ Tôn Giả, còn Vũ Trụ Tôn Giả tổng cộng được bao nhiêu người chứ? Ít nhất rất ít người... ngoại thành Hồng Minh Thành lại có trên 300 vạn cư dân, được phân phối ở các tiểu khu, mỗi tiểu khu đều nhiều nhất là một vạn người cư trú.

Ba Ba Tháp dùng ý thức nói cho La Phong biết.

Hành tẩu trên con đường tiểu khu.

La Phong có một loại cảm giác như tiểu khu Minh Nguyệt trên địa cầu. Chỉ khác là những căn nhà ở phong cách khác hẳn. Nhìn xa xa thấy một vài sinh mạng tướng mạo quái dị, thậm chí có cả sinh mạng loại đá, sinh mạng năng lượng. Từ đây hắn có thể cảm giác đây là Hồng Minh, chỗ vô số tộc quần tụ tập.

Ngẩng đầu nhìn trời.

Những ngôi sao đầy tinh không vô tận. Có rất nhiều ngôi sao dày đặc.

- Dựa theo tin tức ta lục soát được.

La Phong nhẹ giọng nói:

- Mỗi ngôi sao đều đại biểu cho một cường giả bên trong Hồng Minh Thành, không biết cái nào là ngôi sao của ta.

- Hả? Phía trước có rất nhiều cường giả.

La Phong liếc mắt nhìn lại.

Phía trước, trên một khoảng đất trống, có rất nhiều bàn ghế, tốp năm tốp ba cường giả các tộc đang cầm rượu trò chuyện đàm tiếu với nhau. Liếc mắt nhìn lại cũng thấy cả trăm tên, đại khái có 5 người là nhân loại, những người khác đều là ngoại tộc.

- Chào, mới tới à?

- Chưa gặp ngươi bao giờ? Vừa gia nhập Hồng Minh à?

- Nào, cùng uống một chén nào.

Nhất thời không ít cường giả nhiệt tình nâng chén chào hỏi.

- Chậc chậc, mặc dù đến từ các tộc quần khác nhau, nhưng tất cả mọi người đều rất hữu hảo nhiệt tình.

La Phong thầm nghĩ, đồng thời dùng ý thức phân phó:

- Ba Ba Tháp, không được bộc lộ thân phận ta.

Dù sao thân phận là thân truyền đệ tử của Hỗn Độn thành chủ thật sự quá dọa người. La Phong là thân truyền đệ tử của Hỗn Độn thành chủ đã được truyền ra trong Hồng Minh rồi.

Hơn nữa một Giới Chủ cũng rất hiếm thấy ở Hồng Minh Thành. La Phong không muốn trở thành một con tinh tinh bị người ta vây xem.

- Hiểu rồi.

Ba Ba Tháp.

La Phong cười cười chào hỏi những cường giả ngoại tộc vẻ rất hữu hảo, tiện tay cầm một ly rượu trên quầy rượu ngoài trời bên cạnh, rồi đi tới chỗ năm tên cường giả nhân loại đang ngôi. Cường giả đồng tộc tự nhiên phải thu hút nhau hơn.

- Không ngại ta ngồi đây chứ.

La Phong mặc một giáp khải sát người màu đen, khuôn mặt cũng hơi hóa trang, hơn nữa cũng ít người biết tin ' La Phong gia nhập Hồng Minh ’. Ngoại trừ những Vũ Trụ Tôn Giả tầng quản lý, cũng chỉ có đội ngũ sứ giả tới mời. Đội ngũ sứ giả cũng có điều lệ về bí mật.

- Ha ha, khách khí cái gì, ngồi xuống đây.

- Ngồi.

Năm cường giả phong Vương nhân loại đều cười nói.

La Phong đưa mắt nhìn tinh thần ấn ký trên bảo vệ tay năm người, bốn gã 'nhị tinh', một người là ' tam tinh '.

- Chào người mới tới Hồng Minh. Ta trước hết xin tự giới thiệu, ta là Mộc Ngọc Vương.

Một nam tử nhân loại tóc rối bù như bụi cây, da đen bóng nói:

- Bốn vị...

La Phong và đám năm người Mộc Ngọc Vương trò chuyện rất vui vẻ, chốc chốc còn có vài cường giả ngoại tộc khác tới chào hỏi, cũng làm La Phong biết thêm được không ít cường giả ngoại tộc, cũng cảm giác được không khí bình thản ở Hồng Minh Thành. Phải biết rằng, ở Diễm Tế đại lục, giữa các cường giả phong Vương là rất khó hòa bình với nhau.

Hơn nữa cũng rất khó mà gặp được nhiều cường giả phong Vương như vậy. Diễm Tế đại lục tổng cộng có được bao nhiêu phong Vương chứ? Ngoại trừ bị địch nhân truy sát, nên chủ động thuấn di tới, thì những lúc khác muốn có thể cùng gặp hai phong Vương cũng là một loại hy vọng xa vời.

Nhưng ở Hỗn Độn Thành...

Tùy ý đều là phong Vương!

- Băng Sơn tới rồi.

- Rõ là một tên khốn khiếp.

Chỉ thấy những cường giả ngoại tộc đột nhiên ồn ào lên, làm La Phong hơi kinh ngạc

La Phong nhìn theo ánh mắt các cường giả khác...

Chỉ thấy xa xa đang đi tới một bóng người. Đó là một cường giả ngoại tộc mặc áo giáp màu trắng, có bím tóc là mấy trăm sợi băng tuyết, đeo mặt nạ chỉ lộ ra có một con mắt.

Cường giả có ngoại hiệu là 'Băng Sơn ’ này cũng tới quầy rượu ngoài trời, cầm một ly rượu trái cây, rồi tới bên cạnh bàn không có ai, một mình uống rượu.

- Băng Sơn, ngươi còn không biến đi?

- Ngươi cũng đáng ngồi ở đây sao?

- Rõ là không biết xấu hổ.

- Hừ, nếu ra bên ngoài, ta đã sớm giết chết ngươi rồi.

Những cường giả các tộc đều cười nhạo. Nhưng ‘Băng Sơn’ vẫn thong dong uống hết rượu trái cây. Sau đó mới đứng lên, hơi vặn mình, liếc mắt nhìn đám Bất Hủ ngoại tộc chung quanh, hừ khẽ một tiếng:

- Rõ là một đám ngu ngốc.

Lập tức một mình theo con đường, đi về phía tiểu khu.

Nhìn Băng Sơn rời đi, La Phong lại cảm thấy nghi hoặc nói nhỏ:

- Băng Sơn này sao vậy? Làm nhiều người tức giận đến thế?

- Hắc. Cũng không tính là làm nhiều người tức giận.

Mộc Ngọc Vương nhẹ giọng cười nói:

- Nơi nào có cường giả, tự nhiên sẽ có đấu tranh. Tiểu khu chúng ta bây giờ có hơn tám ngàn phong Vương. Đến từ các tộc quần khác nhau. Thời gian trôi qua, nhất định sẽ vĩnh viễn ở cùng một tiểu khu, tự nhiên hình thành một vài thế lực. Ai cũng có đoàn thể. Nhiều thì trên một ngàn phong Vương thành một đoàn, ít cũng phải tới mấy trăm.

La Phong gật đầu.

Sau khi được xếp vào một tiểu khu, sẽ phải cố định không thay đổi. Rất nhiều người tỷ tỷ năm vẫn luôn ở tại đây, tự nhiên cùng tiểu khu sẽ có quan hệ rất gần gũi, hình thành những thế lực là việc rất bình thường.

- Trong việc giao dịch nội bộ, tên Băng Sơn chưa hể nể mặt những đầu lĩnh thế lực lớn, do đó bị cản trở rất nhiều.

Một đại hán bên cạnh, hình thể cao lớn, toàn thân bọc trong áo giáp dày, có hai sừng trầm thấp nói:

- May mà là ở Vũ Trụ Giả Định, nếu là trong đời thật, tên Băng Sơn tuyệt đối là xong đời.

Mộc Ngọc Vương lại nói:

- Những gì tên Băng Sơn làm, cũng không tính là phạm sai lầm.

- Hả?

La Phong giật mình.

Không tính là phạm sai lầm, sao lại bị ghét tới như vậy?

- Có trách thì trách hắn chỉ là một tộc nhân của một tộc quần nhỏ yếu.

Mộc Ngọc Vương lắc đầu nói:

- Ảnh hưởng thế lực tộc quần vẫn rất lớn. Băng Sơn là ‘Nặc Bố Tư Tộc’, một tộc quần nhỏ yếu. Nghe nói cả tộc quần vẻn vẹn chỉ có một Vũ Trụ Tôn Giả. Trong cả Hồng Minh, Nặc Bố Tư Tộc không có sức ảnh hưởng gì. Ngươi nói xem, loại tộc nhân tộc quần nhỏ yếu này, nếu biết điều cúi đầu một chút cũng không sao. Nhưng làm bộ làm tịch như vậy... Ha ha, bên trong Hồng Minh Thành mỗi người đều là phong Vương, cho dù hắn là nhi tử của Vũ Trụ Tôn Giả Nặc Bố Tư Tộc đó, cũng sẽ không có ai quan tâm tới hắn.

- Nhưng như ta nói, những gì hắn làm, cũng không tính là phạm sai lầm. Làm không sai, nhưng cái lầm lẫn là ở thân phận.

Mộc Ngọc Vương cười.

- Nếu là cường giả nhân loại ta, cho dù làm như vậy, ai dám nói gì? Tựa như ngươi vừa rồi... không thấy tất cả ngoại tộc đều nhiệt tình sao.

- Vì... Hồng Minh Thành, nhân loại chúng ta mới là mạnh nhất.

Mộc Ngọc Vương nói khẽ.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.