Thôn Phệ Tinh Không

Chương 34: Q.7 - Chương 34: Xếp Hạng






“Phong Luân?”

La Phong nhíu mày.

Siêu cường giả có danh hiệu 'Phong Luân' cũng giống như mình… cũng là một tinh thần niệm sư.

Theo những gì mình hiểu, tên Phong Luân này nổi tiếng về tốc độ, công kích. Một khi ra tay, không lần nào thất bại! Là siêu cường giả số một số hai trong thành phố này. Chỉ cần vừa rồi hắn không một tiếng động đã xuất hiện trên sân thượng một khu dân cư cách mình không tới hai trăm mét, cũng chứng minh được thực lực của đối phương.

“Phong Luân hử?”, La Phong mỉm cười “Vậy thì đến đây đi!”.

Lập tức La Phong rời con đường, để lại trên mặt đất thi thể của thiên tài Ám Già La Tộc, Ma Chùy.

Kỳ thật trận đấu giữa Tên Điên và Ma Chùy, phát ra những tiếng nổ đùng đoàng chẳng những hấp dẫn Phong Luân… mà cũng hấp dẫn cả một vài cao thủ thiên tài có thực lực thấp hơn một chút… nhưng đám người đó chỉ đứng thật xa nhìn trận đấu giữa Tên Điên và Ma Chùy, họ sợ hãi tránh ở ngoài một cây số, ai nấy căn bản không dám đến gần.

Trận chiến này, Ma Chùy chết! Tên Điên sống!

Ở khu thành đông, danh khí Tên Điên lập tức tăng vọt.

Những ngày kế tiếp…

Giết chóc!

“Tên Điên, vẫn tiếp tục giết chóc. Chỉ cần người tham chiến bị hắn phát hiện, thì hết thảy đều bị hắn đuổi giết!”

Dự tuyển ngày thứ 21.

“Tên Điên, trên một tòa nhà cao chọc trời chém chết Lãnh Tuyến, một người cũng có danh liệt trên top 10 của thành phố.”

Ngày dự tuyển thứ 26.

“Tên Điên… giữa tiểu khu dân cư giết chết một trong mười cường giả của thành phố, Cốt Đầu”.

Như vậy, top mười siêu cường giả thì thì có ba người đã chết trong tay Tên Điên. Điều này làm cái tên Tên Điên gây ảnh hưởng cực lớn ở thành phố này! Trong thành phố, một đám cao thủ thiên tài còn sống đều công nhận Tên Điên có thực lực đứng top 3 của thành phố.

Khu thế giới thứ 88.

Một thanh niên đầu trọc mặc chiến bào màu trắng đang đứng giữa sườn núi trong một vùng sơn mạch chập chùng.

- Ngươi chính là Lôi Điện?

Một tráng hán trẻ tuổi rất cao, cỡ chừng ba thước, tóc bờm xờm, chân trần, cầm một thanh đoản đao, nhếch miệng cười nhìn Lôi Thần.

Lôi Thần sắc mặt trắng bệch:

- Ngươi… Ngươi…

Nam tử lực lưỡng trước mắt có hình dạng rất gần với người địa cầu, chỉ là hắn tráng kiện cao lớn hơn. Tráng hán dã man này ở khu thế giới 88 là một người làm bất kỳ ai cũng sợ hãi.

Ngoại hiệu 'Dã nhân', được xếp hạng thứ 3 ở khu thế giới thứ 88.

Dã nhân thường chỉ giết những cường giả. Chỉ có những thiên tài chính thức có thực lực rất mạnh mới có thể hấp dẫn được hắn. Ở khu thế giới 88 này, không có người nào là đối thủ của dã nhân! Ít nhất, dã nhân bây giờ còn chưa gặp phải đối thủ. Cả đám cường giả đều đã gục ngã trước thanh đoản đao đó. Tuy nói đoản đao, nhưng cũng chỉ là so với vóc người của Dã nhân mà thôi.

Chứ thanh đao đó mà nếu để cho Lôi Thần dùng thì lại là một thanh chiến đao cỡ lớn.

- Xuất ra toàn bộ thực lực của ngươi đi!

Dã nhân nhìn Lôi Thần.

- Ta không tin!

Đôi mắt Lôi Thần chợt lóe điện mang, chung quanh vờn quanh những lưỡi điện xà ngoằn ngoèo, cả người mờ đi, giống như một ảo ảnh trong sương mù, lao thẳng vào Dã Nhân.

- Hát!

Tên Dã Nhân quát lớn một tiếng, chiến đao trong tay chém mạnh xuống.

Lôi Thần chỉ cảm thấy cả thiên địa như biến mất, chỉ còn lại có thanh đoản đao nhanh tới kinh người. Thanh đoản đao đó với khí thế khai thiên tích địa trùng điệp bổ tới, làm Lôi Thần liên tục vung chiến đao lên đỡ chiêu.

- Xoảng!

Lôi Thần cảm thấy tay tê rần, hổ khẩu nứt toác, máu tươi chảy đầm đìa…

Chiến đao trong tay bị chém bay mất.

“Quá… quá mạnh…”, Lôi Thần nhìn ảnh đoản đao đâm tới, trong đầu chỉ có một ý nghĩ như vậy thôi.

Thanh đoản đao lướt nhanh qua.

“Lôi Thần, vào ngày dự tuyển thứ 26, đã bị giết.”

Khu thế giới thứ 72.

Nếu nói ở thế giới của La Phong là một nơi mô phỏng một đại lục tinh cầu thực tế, nơi Lôi Thần đấu là bắt chước một sơn mạch cỡ lớn, với những khu rừng rậm rạp, thì khu thế giới thứ 72 này là bắt chước theo một tòa kiến trúc nổi tiếng ở Càn Vu vũ trụ quốc - Tinh Cầu Cao Ốc.

Tinh Cầu Cao Ốc là một tòa siêu cao ốc cao vút chọc trời, cả cao ốc chiếm diện tích cực lớn.

Bên trong cao ốc kiến tạo sắp xếp để có thể cho cả trăm ức dân cư sinh sống.

Đây quả một việc khó tin. Bình thường tổng dân cư của một tinh cầu có sinh mạng cũng chỉ như vậy mà thôi. Do đó nó được mệnh danh là Tinh Cầu Cao Ốc…

Tinh Cầu Cao Ốc có danh khí kinh người trong cả Càn Vu vũ trụ quốc. Là do một vị cường giả Bất Hủ tâm huyết bỏ ra một khoản tiền cực lớn mới kiến tạo ra.

Khu thế giới thứ 72.

Trong cao ốc cực lớn đó… trên 82 ức người toàn bộ đang ở trong, tiến hành chiến đấu.

Đêm.

Cả cao ốc cũng hôn ám. Một nam tử tóc đen cầm trường thương lẳng lặng chậm rãi đi trong một hành lang rộng chừng mười thước. Trên hành lang đầy những vết máu loang lổ, thi thể rải rác khắp nơi.

“Đã là ngày thứ 28 rồi.” Hồng cúi đầu nhìn màn hình trên cổ tay mình.

Người tham chiến: Hồng (Hắc Long Sơn đế quốc)

Điểm tích lũy: 910,293

Xếp hạng: 1,016

“Còn hai ba ngày cuối cùng, rất nhiều cường giả đều sẽ liều mạng. Họ đều cố gắng tích lũy điểm. Hai ba ngày cuối cùng, ta cũng phải tìm được đủ điểm tích lũy, tiến vào top 1,000.” Hồng đi trong hành lang… giống như một con yêu tinh trong đêm đen.

Từ thời thơ ấu đã bị người ta huấn luyện làm sát thủ, nên hắn rất thích ứng với loại sinh tử đào thải này.

“Hả?” Hồng nhướng mày.

Vù!

Chung quanh ánh sáng chợt vặn vẹo, cả người Hồng chợt hư không tiêu thất.

Chỉ thấy xa xa ở một chỗ rẽ hành lang, một cao thủ đang nhìn quanh bốn phía, khi không thấy ai, lập tức tiếp tục di chuyển

- Hả?

Thanh niên này chợt biến sắc…

- Có người!

Nhất thời sóng khí cuồng bạo cuộn trào, làn ra khắp khu vực.

Lập tức ngoài mấy chục thước chợt xuất hiện một bóng người.

Thân ảnh hắc y nhanh như chớp vọt tới. Cả người hắn như vặn vẹo, làm cho người ta cảm giác rất quái dị một cách không tự nhiên.

- Veo!

Trường thương vừa chuyển… đầu thương đã xé thủng cả trời, đâm thẳng vào địch nhân.

Thanh niên đó vội vàng bay ngược lại, đồng thời khống chế binh khí niệm lực chặn lại.

- Phốc

Mũi thương xuyên vào đầu thanh niên.

Trong mắt thanh niên đó còn có vẻ kinh ngạc, khó tin, tựa hồ không thể giải thích tại sao rõ ràng thương đó mình đã ngăn lại rồi mà vẫn tiếp tục giết chết mình.

“Sử dụng khu vực quá thô.” Hồng nhìn thoáng qua thi thể, rồi thân thể hắn mờ đi, một lần nữa biến mất.

Trong phi thuyền một buồng.

- A… xếp hạng nhị bá rớt xuống rồi kìa.

Tiểu Hải khuôn mặt nhỏ nhắn đỏ bừng lên, giật mình… vội cất giọng trong trẻo nói:

- Mới xếp trên 3,000… Bây giờ thoáng cái đã biến thành 5,000 rồi.

- Gì cơ?

Từ Cương cũng trợn tròn mắt, nhìn vào màn hình… rồi gật đầu lia lịa…

- Đúng là xếp hạng của Lôi Thần hạ mạnh. Xem ra điểm tích lũy tối thiểu hạ mất một nửa nên mới bị như vậy. Điểm tích lũy hạ một nửa, chẳng lẽ Lôi Thần đã bị giết rồi?

- Em xem thử nào.

Từ Hân nói, rồi sau đó gọi cho Lôi Thần.

Tu… tu tu

- Alô… em dâu hả… anh vừa mới bị đào thải rồi. Thoáng cái đã nhận được mười mấy cú điện thoại. Ha ha…

Lôi Thần xuất hiện trên màn hình, cười hà hà nói.

- A… Nhị bá. Nhị bá thua rồi à?

Bên cạnh Tiểu Bình gào to.

- Đúng… thua rồi.

Lôi Thần hú lên quái dị, rồi lập tức lắc đầu:

- Không có cách nào… Gặp phải Dã Nhân ở khu thế giới chúng ta. Tên Dã Nhân đó quả là một tên biến thái… Tốc độ nhanh tới biến thái… Ta chạy trốn mà cũng trốn không thoát. Động thủ thì, mới một chiêu đã bị giết rồi.

- Một chiêu à?

Đám người trong căn buồng kinh ngạc.

- Nhưng Tiểu Bình, ba con rất khá. Ta vừa rồi xem, thấy xếp hạng đã vọt tới số 128 rồi.

Lôi Thần tán dương

- Đại ca cũng không tệ, nhưng còn thiếu chút nữa mới có thể tiến lên top 1,001

La Phong quật khởi ở Thiên Tài Chiến Đỉnh Cao, làm vô số người ở Hắc Long Sơn đế quốc kích động như điên.

Ở khu thế giới thứ 82, trong đại sảnh một chiếc phi thuyền, hơn một ngàn người đang tụ tập cùng nhau.

- Xếp hạng của La Phong lại lên rồi… lên tới thứ 128.

- Quá lợi hại… mà La Phong phải từ ngày thứ mười mới bắt đầu chính thức động thủ… Nếu ngay từ đầu mà động thủ, điểm tích lũy nhất định còn cao hơn bây giờ nhiều. Tiến vào top một trăm tuyệt đối rất nhẹ nhàng…

- Đúng.

- La Phong quá mạnh. So với rất nhiều cường giả ở các tinh vực lệ thuộc trực tiếp Càn Vu vũ trụ quốc cũng mạnh hơn nhiều.

Đám công dân đế quốc rất kích động. Bình thường rất ít khi mình so được với các tinh vực đó… vì không thể so được…

Trong bầu không khí nồng nặc mùi chiến đấu giữa các vũ giả nhưng Thiên Tài Chiến này, cấp bậc của cường giả chính là đại biểu cho cấp bậc một tinh vực. Ở đâu nhiều thiên tài, đại biểu cho tinh vực đó mạnh.

Ít thiên tài… Tự nhiên người ta coi thường.

- Bây giờ đế quốc Hắc Long Sơn chúng ta, đã có hai người tiến vào top 1,001 ở khu thế giới của họ.

- Nạp Bỉ Ni cũng rất mạnh… Bây giờ đã chết mất rồi.

- Nạp Bỉ Ni… lúc trước là một thiên tài ở tinh hệ chúng ta. Sau đó hắn được thánh địa Hắc Long Sơn chú ý, chiêu nạp Nạp Bỉ Ni luôn. Nạp Bỉ Ni vọt tới thứ 862 cũng không tệ rồi.

- Cũng khá… Nhưng không so được với La Phong.

- Đúng… La Phong xếp thứ 128 rồi. Mà xếp hạng càng lên cao càng khó.

Cao Thăng, Nặc Lam Sơn và cả vô số công dân đủ mọi tầng lớp ở Hắc Long Sơn đế quốc, thậm chí cả các tinh vực ở Càn Vu vũ trụ quốc, mọi người đều đang chú ý.

Còn La Phong lần này đã giành được thể diện rất lớn cho Hắc Long Sơn đế quốc.

Ngày dự tuyển thứ ba mươi… Cũng là ngày cuối cùng.

Đêm tối đã qua… Trời dần sáng.

La Phong hành tẩu trên đường… Cúi đầu nhìn vào màn hình trên cổ tay mình.

Người tham chiến: La Phong ( Đế quốc Hắc Long Sơn )

Điểm tích lũy: 12,988,292

Xếp hạng: 102

102 chủ yếu là nhờ giết chết ba siêu cường giả cỡ Ma Chùy mới tích lũy được nhiều điểm như vậy.

Chỉ khoảnh khắc…

La Phong đã đi tới nơi lần trước mình đánh chết Ma Chùy… sau đó La Phong bộc phát nguyên lực, ngẩng đầu cao giọng kêu lớn:

- Phong Luân!

Tiếng gầm ẩn chứa nguyên lực của cấp Hằng Tinh cấp chín, cơ hồ trong nháy mắt đã lan ra truyền khắp cả thành phố, thậm chí còn vượt qua cả thành phố… Lan ra tới vùng hoang dã.

Phong Luân! Phong Luân! Phong Luân! Phong Luân! Phong Luân! Phong Luân! Phong Luân! Phong Luân!

Thanh âm vang vọng trong thành phố!

Cả thành phố… Vô số cường giả còn sống đều kinh ngạc.

Phong Luân?

Ai khiêu khích Phong Luân?

Trên sân thượng một cao ốc cao chọc trời… một thanh niên tóc xanh ngồi trên sân thượng mở choàng mắt, lẩm bẩm nói: “Tên Điên… Thật là điên.”

“Ma Chùy, Lãnh Tuyến, Cốt Đầu, đều đã chết trên tay hắn. Trận này, rõ là làm cho người ta phải chờ mong.” Thanh niên tóc xanh đứng thẳng dậy… Đôi mắt lóe ra hào quang kỳ dị, rồi sau đó hóa thành một luồng thanh quang xé gió lướt đi, lao thẳng về phía con đường lần đầu tiên hắn gặp Tên Điên.

Đề nghị bạn Cẩm Y Vệ không nên copy rồi biên tập lại rồi đề tên mình dịch. Làm như vậy không hay lắm. Nếu bạn muốn, bạn có thể lấy chương này rồi ghi rõ người dịch.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.