Tu luyện Chân Thủy ** bước đầu tiên, đó là không ngừng thu nạp thủy khí trong thiên địa, từ đó ngưng tụ "Thiên Nhất Trọng Thủy" . Mỗi khi ngưng tụ thành một giọt Thiên Nhất Trọng Thủy, chân pháp ** uy lực liền tăng lên một phân. Chờ cho sau khi ngưng tụ ra ba mươi sáu giọt Thiên Nhất Trọng Thủy, khi đó có thể luyện hóa trọng thủy, hóa hậu thiên chi thủy thành tiên thiên chi nhất, tức Thiên Nhất Chân Thủy.
Chân Thủy ** viên mãn, liền có thể thi triển ra nã vân tróc vụ, phiên giang đảo hải, niệm động là mưa to giàn giụa, phong vân biến sắc. Lúc này Dương Lăng vừa mới chạm được cánh cửa, cách chân pháp ** uy lực còn rất xa.
*( nã vân tróc vụ, phiên giang đảo hải: bắt mây làm mưa, dời sông lấp bể ND)
Dương Lăng tu luyện trong chốc lát, biết trong Chu Tước Viện không thích hợp tu luyện Chân Thủy **, tu luyện pháp này, phải đi tới nơi tràn đầy thủy khí, dễ phương tiện hấp nhiếp thủy khí trong thiên địa.
Tựa hồ Dương Lăng tu luyện kinh động chúng nội môn đệ tử, mấy ngày kế tiếp, không ngừng có nội môn đệ tử đến đây bái phỏng Dương Lăng. Dương Lăng không thể cự tuyệt ngoài cửa, dẫn đến liên tục ba ngày không được nhàn nhã, nghĩ thầm: "Hoàn cảnh như vậy, ta còn làm sao tu luyện? Còn không bằng ly khai."
Dương Lăng đang chuẩn bị rời khỏi Thái Dịch Môn, ra ngoài tu luyện, ngày hôm đó, ngoài lầu các vang lên một thanh âm: "Nội môn đệ tử Dương Lăng, Chu Tước đại trưởng lão cho mời." Nếu là thường ngày, đồng tử truyền lời tuyệt không có khách khí như vậy. Chỉ vì Dương Lăng danh đầu cực vang dội, được xưng là đệ nhất nhân trong hàng nội môn đệ tử, có thể khiến đồng tử trong ngôn ngữ cũng lộ ra chút kính cẩn.
Dương Lăng chẳng biết Chu Tước trưởng lão tương truyền có chuyện gì, theo đồng tử giá khởi độn quang, chạy tới Chu Tước Cung.
Tiến nhập Chu Tước đại điện, Dương Lăng thấy chỉ có Chu Tước trưởng lão một mình ngồi ở trong đại điện vắng vẻ, làm lễ chào, rồi Dương Lăng cung kính đứng yên.
Chu Tước trưởng lão mỉm cười: "Dương Lăng, hôm qua chưởng giáo gọi bản trưởng lão đến, mệnh bản trưởng lão đem năm mai ‘ Thần Thông Chủng Tử ’ giao cho ngươi." Nói xong mở bàn tay ra, trong lòng bàn tay, có năm đoàn tinh xảo đặc sắc, to bằng con ngươi, lóe ra hoàng sắc, bạch sắc, tử sắc, xích sắc, bích sắc quang diễm quang khí.
Năm mai Thần Thông Chủng Tử, mắt thường cũng có thể thấy được phù lục pháp trận chồng chất lúc ẩn lúc hiện, mỗi một mai Thần Thông Chủng Tử đều để lộ ra cường đại pháp lực ba động.
Dương Lăng mở to hai mắt: "Thần Thông Chủng Tử!"
Thần Thông Chủng Tử, là lúc Trường Sinh Cảnh đại năng tu hành viên mãn, trong nháy mắt phá vỡ hư không, dùng vô thượng pháp lực, đem thần thông của mình lấy ra một bộ phận, để lại nhân gian. Mỗi một mai Thần Thông Chủng Tử, đều đại biểu cho một loại thần thông. Tu sĩ nếu có thể nhận một quả Thần Thông Chủng Tử, chẳng khác nào thu được một môn thần thông.
Mười người đại năng phi thăng, thường thường chỉ có một ... hai ... người nguyện ý đồng thời có năng lực tiêu hao pháp lực, lưu lại Thần Thông Chủng Tử. Nguyên nhân chính là như vậy, Thần Thông Chủng Tử trân quý không gì sánh được, một quả Thần Thông Chủng Tử, giá trị không thua một quả Tiên Đan .
Thậm chí còn có hạng người có chút thực lực cường hãn, khi phi thăng là đem bộ phận "Đạo Niệm" của mình cùng bộ phận thần thông ngưng tụ thành "Đạo Chủng", để lại nhân gian, truyền hương hỏa cùng hậu nhân.
Tự nhiên, Đạo Chủng là trân quý hơn xa so với Thần Thông Chủng Tử nhiều lắm.
Phổ thông tu sĩ phải tu luyện uy lực thật lớn thần thông, sẽ câu thông tinh thần chi lực, tự thân tìm hiểu; sẽ sinh ra "Thiên Nhân ", có linh căn, cũng có thể tự thân tu luyện. Không phải bản thân có yêu thuôc tính, tinh nhất loại, có tiên thiên thần thông. Nếu không có ba loại trên, thì chỉ có thể mượn Thần Thông Chủng Tử thu được thần thông.
Bất luận một môn thần thông gì, lúc tu luyện thành công, đều có quỷ thần mạc trắc chi uy. Lúc đi vào Địa Tiên Cảnh, mỗi một môn thần thông cuối cùng đều phải kết thành Pháp Thai, cuối cùng hóa thành "Thần Anh" .
Chu Tước trưởng lão mỉm cười, nói: "Năm mai Thần Thông Chủng Tử, trong đó có bốn loại thần thông cùng ngươi tu luyện Chân Thủy ** đồng thuộc tính ngũ hành, phân biệt là Huyền Kim **, Thần Mộc **, Hậu Thổ **, Thiên Viêm **. Một loại thần thông khác, tên là ‘ Đại La Chân Thân Quyết ’, là một môn luyện thể pháp môn cao tuyệt."
Chu Tước trưởng lão đang khi nói chuyện, bỗng nhiên bắt thủ chưởng hướng đính môn Dương Lăng vỗ một cái, năm mai Thần Thông Chủng Tử, toàn bộ đánh vào trong cơ thể Dương Lăng. Năm mai chủng tử, vừa nhập thể, lập tức biến hóa thành năm tọa pháp trận, hạ xuống trong đan điền.
Lúc này, liền biểu hiện xuất ra ảo diệu Thần Thông Chủng Tử. Dương Lăng trước đó tu luyện Chân Thủy **, lúc đó chưa ngưng tụ ra Chân Thủy ** pháp trận, nhưng Thần Thông Chủng Tử vừa nhập thể, lập tức hóa thành pháp trận, câu thông thiên địa chi lực.
Dương Lăng hít vào một hơi, bái tạ Chu Tước trưởng lão.
Chu Tước trưởng lão nói: "Dương Lăng, chưởng giáo chí tôn coi trọng ngươi như vậy, hi vọng ngươi dũng mãnh tinh tiến, ngày sau có thể vì Thái Dịch Môn tận tâm tận lực."
"Vâng."
"Truyền thụ cho ngươi năm loại thần thông, ngươi không cần nóng lòng tu luyện, hay nhất là trong vòng ba năm kết thành Kim Đan, khi đó đi tới Cổ Nguyên Châu, phần thắng càng lớn hơn một chút. Mặt khác, hai năm nữa, còn có một hồi ‘ Cửu Môn Pháp Hội ’, ngươi đến lúc đó cũng phải tham gia."
"Cửu Môn Pháp Hội, đệ tử cũng không có nghe nói qua?" Dương Lăng sửng sốt.
Chu Tước trưởng lão cười nói: "Ngươi không biết cũng là lẽ thường, tổ chức Cửu Môn Pháp Hội là để quyết ra năm mươi danh ngạch tiến nhập Cổ Nguyên Châu. Tiến nhập Cổ Nguyên Châu không phải một môn nhất phái là có thể làm được, vì liên quan đến rất nhiều thế lực. Các thế lực thương định, tiến nhập Cổ Nguyên Châu tổng danh ngạch là một nghìn năm trăm người. Một nghìn năm trăm người này, Thái Dịch Môn ta có sáu mươi danh ngạch, Thái Huyền Môn có ba trăm danh ngạch, các thế lực cũng có nhiều ít bất đồng danh ngạch. Nhưng lúc phân danh ngạch thì, thặng dư năm mươi danh ngạch không thuộc về ai, chỉ quyết định một nghìn bốn trăm năm mươi danh ngạch thuộc sở hữu các môn, các phái."
"Năm mươi danh ngạch này là danh ngạch cơ động, vốn không thuộc về ai để không. Khi vạn nhất gặp phải tình huống khẩn cấp, các thế lực có thể lợi dụng năm mươi danh ngạch này tiến nhập khẫn cấp Cổ Nguyên Châu. Nhưng thời gian sau này, các thế lực đều có chủ ý với năm mươi danh ngạch này. Dù sao có danh ngạch càng nhiều, tiến nhập Cổ Nguyên Châu cướp được gì đó lại càng nhiều hơn."
"Sau lại thấy khắp nơi tranh chấp không ngớt, mà lần thứ hai phân phối cũng không đổi, vì vậy các thế lực quyết định, năm mươi cái danh ngạch này do các thế lực lớn thay phiên phân phối. Lần Tiên Ma Đại Hội này, đến phiên cửu đại tiên môn phân phối năm mươi cái danh ngạch này. Cho nên ‘ Cửu Môn Pháp Hội ’ mấy trăm năm mới cử hành một lần, hơn nữa vô thanh vô tức, ngươi cũng không biết."
Dương Lăng giờ mới hiểu được, nguyên lai Cửu Môn Pháp Hội mục đích là muốn quyết định quyền sở hữu năm mươi cái danh ngạch thặng dư.
"Cửu Môn Pháp Hội, nói trắng ra là đấu pháp đại hội. Chỉ bất quá người tham gia pháp hội, tu vi tối cao không thể vượt lên trước Kim Đan Kỳ, hơn nữa cửu đại tiên môn, mỗi một môn phái tối đa chỉ có thể phái ra mười người tham gia. Cho nên, Cửu Môn Pháp Hội từ trước đều chỉ có chín mươi cá nhân tham dự đấu pháp. Tới cuối cùng, môn phái nào có đệ tử pháp lực tối cao, năm mươi danh ngạch liền thuộc sở hữu môn phái đó."
Nói đến chỗ này, Chu Tước trưởng lão nhăn mi lại, lạnh lùng nói: "Vài lần Cửu Môn Pháp Hội trước, năm mươi danh ngạch đều bị Thái Huyền Môn lấy được, lúc này đây, Thái Dịch Môn ta nói cái gì cũng không có thể thua được."
Dương Lăng bỗng nhiên minh bạch chưởng giáo vì sao phải đưa cho mình năm mai Thần Thông Chủng Tử, năm mai Thần Thông Chủng Tử, nếu có thể đổi lấy năm mươi cái danh ngạch, đó là tính toán có lợi. Thần Thông Chủng Tử tuy rằng trân quý, nhưng đối với phổ thông tu sĩ mà nói dù sao đều là hậu thiên thần thông, ngày sau đi vào Kim Đan Kỳ, chỉ cần tu luyện, sẽ có cơ hội học được.
Mà có nhiều danh ngạch tiến nhập Cổ Nguyên Châu, Thái Dịch Môn sẽ có vài phần cơ hội tìm kiếm được bảo vật. Phải biết trong Cổ Nguyên Châu chôn dấu chẳng biết bao nhiêu kinh thiên bảo tàng, dù là tìm được Tiên Khí cũng có thể.
"Tốt tốt! Thái Dịch Môn ta cùng Thái Huyền Môn có đại thù hận, chỉ tiếc Thái Dịch Tam Bảo bị đoạt mất, Thái Dịch Môn ta mất đi ưu thế lớn nhất. Nhưng trời không tuyệt đường người, nếu xuất ra được mấy người đệ tử như Dương Lăng ngươi vậy, Thái Dịch ta, vị tất không thể áp chế Thái Huyền." Chu Tước trưởng lão trong giọng nói rất có cảm khái cùng oán giận.
Dương Lăng trong lòng khẽ động, mượn cơ hội hỏi: "Đệ tử cũng biết Thái Dịch Tam Bảo phân biệt là Thái Dịch Đỉnh, Thái Dịch Kiếm, Thái Dịch Đồ, lại không biết tác dụng của Tam Bảo, thỉnh đại trưởng lão chỉ giáo."
Chu Tước trưởng lão nói: "Ngươi vừa hỏi đây, liên lụy đến đại bí mật hạng nhất của Thái Dịch Môn, bản trưởng lão không thể nói cho ngươi biết. Bất quá chưởng giáo chí tôn cũng xem trọng ngươi, liền nói cho biết cũng không sao." Lão dừng một chút, trong mắt hiện lên một tia hồi tưởng, "Nhớ lại năm đó trong Thập Nhị Đạo Tổ Thái Dịch Tổ Sư truyền xuống Thái Dịch đạo thống, lúc Thái Dịch Tổ Sư phi thăng, lưu lại bốn dạng trọng bảo, phân biệt là Thái Dịch Kiếm, Thái Dịch Đỉnh, Thái Dịch Đồ, ngoài ra còn có một bộ 《 Thái Dịch Chân Kinh 》."
"Trong đó Thái Dịch Tam Bảo đều là tuyệt phẩm Đạo Khí, uy lực vô biên. Nhưng 《 Thái Dịch Chân Kinh 》 là vô thượng tiên pháp, sau khi thành công, uy năng vô biên. Nhưng nguyên nhân chính là vì nó uy lực quá lớn, tu luyện cũng quá trắc trở, cần phải mượn Thái Dịch Tam Bảo tá trợ mới có thể đại thành. Thái Dịch Đỉnh có thể luyện chế ‘ Thái Dịch Chân Nhân Đan ’, Thái Dịch Chân Nhân Đan là tuyệt phẩm Thần Đan, có thể đề thăng tư chất người mới tu luyện, huyền khiếu bích chướng biến bạc."
"Thái Dịch Đồ, có tên là Thái Dịch Linh Cảm Đồ, đồ này có thể kích phát huyền khiếu quanh thân, tiến thêm một bước gia tốc tốc độ đả thông huyền khiếu. Thái Dịch Tổ Sư ngày trước đã từng mượn Thái Dịch Chân Nhân Đan cùng Thái Dịch Linh Cảm Đồ, đả thông quanh thân năm nghìn bốn trăm phụ huyền khiếu, thành tựu Chân Nhân Thân."
Dương Lăng nghe đến đây, mục trừng khẩu ngốc, nguyên lai Thái Dịch Tam Bảo cư nhiên kỳ hiệu như vậy! Trách không được lúc mất Thái Dịch Tam Bảo, Thái Dịch Môn không lâu sau liền xuống dốc.