“ A, sáng rồi sao??? “
Sáng sớm Long mở mắt ra trong trạng thái phê cần, ánh mắt lờ mờ mà nhìn xung quanh.
“Ứ”
Mềm!!!!
Đột nhiên tay hắn chạm lấy thứ gì, cảm giác rất thoải mái. Vội vàng xoay người qua đập vào mắt hắn là một ánh mắt sắc lẹm như dao cạo khóa chặt lấy hắn thân ảnh.
Nhất thời cảm giác nguy hiểm đến tính mạnh nổi đậy, Long vội vàng tay rút về thân người càng là không tự chủ mà xích ra xa.
“Nàng, thức sớm thế!! “ Long nhất thời nổi lên nu cười khó coi, cẩn thận từng ly mà nhin lấy thân ảnh đầy sát khí trước mắt. Truyện Khác
“Tại sao tối qua ngươi.....làm như thế. “
Khuôn mặt giận dữ mang theo theo nổi buồn sâu lắng, Vọng Nguyệt Thiên Huân khóe mắt có chút ức át nhìn lấy Long.
“Ta.....” Long cũng là có chút bối rối.
chơi xong rồi giờ biết nói gì a!!!
'Chẳng lẻ nói ta nhịn không được...dẹp, ta rất thích nàng.....dẹp.....'
'Hệ thống ơi, cứu ta chén này!!!'
Thanh âm lười biếng phát ra 【A di đà phật, Nào chơi đó gánh bản hệ thống không độ nổi!! tạm biệt】
'Phóc'
“Ngươi không nói được!!! “ Vọng Nguyệt Thiên Huân nhất thời tràn trề thất vọng trong lòng.
“Làm vợ ta nhé!!! “
Đột nhiên một thanh âm vang lên trong căn phòng im lặng, làm không khí đại biến.
Vọng Nguyệt Thiên Huân nghe Long trả lời nhất thời trong lòng dãn ra, nhưng là bền ngoài nàng thì khác:
“Ngươi đi đi chúng ta không đến được với nhau!!! “
Long có chút sửng sốt, làm sao như thế giống mấy tình tiết cẩu huyết ức chế trong mấy bộ phim a!!! nử chính vì bất dắc dĩ nên mới từ bỏ nam chính.
“Nàng sợ phụ thân nàng không cho chúng ta bên nhau sao????”
“.....”
Nhìn lấy vẻ mặt mang đau khổ cùng bất đắc dĩ của nàng thì Long khẳng định hắn đã đúng.
'Ui sời, tưởng gì khó?? nếu tên đó không chịu ta đánh hắn cho hắn chịu a!!!' Long cứ vậy không lo lắng gì nữa, càng là hung ác nghĩ đến hồng ma nhất thu.
Đến đây Long chẳng mẹ gì dích chưởng vì mấy cái tình tiết cấu huyết như này, nói giởn một thằng sở hữu hệ thống có sức mạnh cực bá cùng da mặt dày hơn Mạc Phàm vậy mà vì cái tình tiết này mà bỏ gái rời đi thì mẹ nó dẹp game luôn a!!
Khóe miệng vung lên nụ cười, Long quay lại chủ đề chính ánh mắt hắn nóng rực nhìn lấy mĩ nữ trần như nhọng trước mắt, không sợ kháng cự Long vồ vào mĩ nhân trước mắt với thế không thể đở.
“Không, chúng ta....”
Tuy là Vọng Nguyệt Thiên Huân có kháng cự nhưng làm sao làm lại con thú đang cuồng loạn như Long, thằng em hắn cứng như sắc nhắm chuẩn vào hang động mê người mà hăn đã dánh dấu, lực mạnh dâm vào bên trong như muốn nói lên cho cả thế giới “cái này bố chủ quyền!! nào dụng ta đâm “
“Ứ”
“Không thế....Ứ.....Ư..”
Kháng cự! vô ích thôi!!
“Ứ...sướng......Không....Sướng quá....Á.....Mạnh lên....”
“đâm chết ta đi........sướng......á....”
........
“Mạc Phàm ngưới thấy sư phụ ngươi đi đâu rồi không??” Mục Nô Kiều một bên có chút lo lắng hỏi.
“Ta cũng không biết a!!!! từ sáng đến giờ ta chả thấy người đâu cả “ Mạc Phàm nhúng vai lắc đầu.
“Vậy thì phải chờ lấy hắn thôi!!! lần này nhất định phải hảo hảo nói hắn một phen “ Mục Nô Kiều như một cái nữ tử quyền uy, phòng má mà giận hờn.
“Ha ha!!”
“ Nhìn xem bọn họ là ai thế!! “ Triệu Mãn Duyên có chút nghi hoặc mà nói ra.
Chỉ thấy từ phía dưới núi một đám người kì hoặc dần dần bước đi lên trên đỉnh núi, nói là một dám thì cũng không đúng phải nói là nhiều nhóm nhiềm nhóm người thành một dám a!!!
Một nhóm nhìn tựa như quân linh vậy toàn bộ người đều mặt lấy kim sắc bộ giáp chóa lóa, nhìn sang ta có thể thấy sự uy nghiêm bể nghễ của họ!!! lại một nhóm người ăn mặt chỉnh tề nhưng là nhin thần sắc của một đám phía sau liền biết mấy tên đó là thủ lĩnh rồi. Cuối cùng còn khoảng chục người ăn mặt lấy màu đen đồ vét thần sắc âm trầm nhìn qua nhất nguy hiểm.
“Ta cũng đết biết đâu, không chừng đâu là người của lão già kia phái tới a!!!” Mạc Phàm hửng hờ nói.
“Bọn họ là người của thánh tài viện!!”
“Ách, ngươi làm sau như thế nói chuyện hù ngươi, xíu nữa ta liền bị ngươi hù chết “ Mạc nhìn lấy Vọng Nguyệt Danh Kiếm phía sau không tự chủ oán trách.
“Thành tài viện! các chủ ngươi nói là các pháp sư phán quyết....” Tưởng Thiếu Nhữ ngạc nhiên kinh hô, làm cả dám quần chúng ăn dưa chú ý tới.
“Đúng vậy, là bọn chúng!! nhưng bọn chúng không tốt đẹp nhưng đám nhóc các ngươi nghĩ đâu, nơi bọn chúng tự mình xuất hiện đều có chuyện lớn......” Vọng Nguyệt Danh Kiếm có chút chán ghét truyền bá.
“Vậy còn đám phía sau còn có mấy người đi trước “Tưởng thiếu nhữ nghi ngờ nói ra.
“Dám phía sau thì ta không biết, nhưng đám phía trước là người của Dị Tài viện.”
“Dị Tài viện!!!”
“....” Nhất thời một dống dấu hỏi từ đám học sinh toát ra, cũng đúng thôi với trình độ con chưa cao giai của bọn họ làm sao biết được Dị Tài Viện là gì a!!!
Thánh Tài Viện cùng Dị Tài viện, đều là tổ chức tối quyền uy cao hơn Ma Pháp Hiệp Hội ngũ lục địa, Thánh Tài Viện giám sát chính là toàn thể ma pháp thành viên, bao quát một dám tội phạm.
Dị Tài viện phụ trách phạm vi giám sát người được bọn họ cho là dị đoan giả, là những người mà khác biệt với với ma pháp phạm trù, tựa như có người có thể thao khống mưa, chưởng khống tuyết,... còn có hệ ác ma của Long cũng tạm thời liệt vào bên trong danh sách Dị Tài viện.
Nói vậy dám người nay là một đám tạo phúc cho dân, Sai hoàn toan sai!!! dám ngươi này chỉ là những quân cờ của đám quyền uy tối tao bên trên ma thồi, nếu ai uy hiếp đến họ thì sẻ bị đám người này cho diệt trừ tựa như: Tần Vũ Nhi khi xưa.
“Các ngươi tới Song thủ các làm gì??” Vọng Nguyệt Danh Kiếm bước ra trước dám ngươi cau mài hỏi.
Tên trung niên đầu lính hoàn toàn không đem tên Danh Kiếm vào mắt, cao ngạo nói ra.
“ Hừ, chúng ta là thánh tài pháp sư nhận được lệnh bắt người hiện tại mau tránh ra!!!”
Nhất thời Vọng Nguyệt Dnah Kiếm có chút soi máu:
“Đ-t con mẹ nó, các ngươi vào tới địa bàn của ta thế còn dám phách lối có tin ta đem các ngươi đá xuống núi.”
Đúng là cha nào con nấy! Thấy người nào ghét đều đồi đá xuống sơn a!!!
“Khốn Kiếp, Vọng Nguyệt Danh Kiếm ngươi đứng có tìm phiền phức!!!” Tên trung niên đầu lĩnh nhất thờ tức tối quát ầm lên.
“Nói, Người các ngươi muốn bắt là ai!!!”
Trung niên đầu lĩnh nhất thời cũng có chút khó làm, hắn không ngờ đối phương cứng cựa như thế. Ánh mắt nhìn về phía đám nam tử vét đen với thái độ cung kính tựa như đang xin chỉ thị.
Được sự đồng ý hắn nhất thời hắn khí thế lại bùng lên: “Hừ, chúng ta đến bắt Hoa Hạ người: Vương Long!!!”
“Mau cút!!” Vọng Nguyệt Danh Kiếm không chút do dự mở miệng mắng.
“Ngươi chống lệnh thánh viện.....”
“Lăn không thì ta cho ngươi biết tay “ Nói rối khí thế mãn cấp siêu giai của hắn nổ tung, Vọng Nguyệt Danh kiếm ánh mắt nổi lãnh mang. Nói giởn hắn vừa nhận lấy chủ nhân hôm qua vậy mà hôm nay có người đòi bắt chủ nhân hắn làm sao hắn không sù lông.
Nhất thời trung niên đầu lĩnh sắc mặt cho chút khó coi, lần này thật sự là đối phương không cho hắn cái mặt mũi a!!!
Một cái trẻ tuổi nữ tử trong đám vét đen bước ra quát lớn.
“Phế vật, lại đi nói nhiều với lão trâu già này!!! hắn không ra thì bắt lấy dám kia, bọn chúng là cùng nhau!!!”
“Lên!!! bắn lấy bọn chúng!”
Cả dám lính giáp óng ánh nhất thời nghe lệnh, thẳng lên bắt người!!
Mạc Phàm cùng Triệu Mãn Duyên và Trương Tiểu Hầu là người phản ứng nhanh nhất, biết được đối phương nhắm và sư phụ mình làm sao chúng có thể nhịn a!!!! nhất thời sù lông lên mà bật mode càn quét.
“Muốn đụng vào sư phụ, bước qua chúng ta “ X3
Triệu Mãn Duyên.
[Lĩnh vực - băng tán ] ps: giảm thể lực cùng làm chậm.
Mục Ninh Tuyết.
[Lĩnh vực - Băng tinh ]ps: ăn mòn ma năng.
[Lĩnh vực - Lôi ti ]
[Lĩnh vực - thổ nhũng]
Mạc Phàm cùng Trương Tiểu Hầu cũng không kém.
Cả đám nhất thời bộc phát sực mạnh cực hạn của mình làm đám lính vội vả mà chật vật cực điểm!!!
Nữ tử ao đen nhíu mày “ Hừ để ta!!! đến “
Khí thế bùng lên náng phóng thẳng về phía đám người của Long.
“ Hừ “ Vọng Nguyệt Danh Kiếm cũng nào có để như thế hắn cũng đi lên nghên tiếp.
Thấy tình hình khó khăn hơn dự tỉnh dám dị tài viện cuối cùng cũng xuất thủ!!!
“Lên bắt lấy bọn chúng!!!”
“Đi!!”
Nhưng là chưa kiệp vào cuộc chơi thì cả đám liền bị chấn nhíp tại chổ, một thanh âm hùng hồn từ bên trong các vang vọng chân trời, làm người người rung sợ.
“Chó má, tên nào đụng vào người của bản đại gia!!!”