- phía kháng đài lúc này đám sinh viên không biết chuyện gì sảy ra hết mới nảy bọn chúng chỉ thấy sinh vật triệu hoán của Long, ném ra một quả cầu sau đó nó nổ cực mạnh, hiện tại trên đài ngoài Long cùng hai con triệu hoán thú của hắn ra thì bảy người kia đang nằm dưới sàn đâu. Bổng trong dám sinh viên chợt nhận ra:
“2000 người”
“Hả vậy là hai ngàn người rồi”
- Nghe vậy tất cả mọi người đều chợt bừng tỉnh trong nháy mắt trực tiếp bạo lãnh, nghị luận ầm ỉ, cũng không có thiếu người lâm vào hoảng loạn, tài nguyên a, hai ngàn người mà cũng không đánh lại a, tài nguyên nơi nào còn sẽ có a?
- Các Lão sư cũng đều là một mặt ngây ngốc sau khi chứng kiến sức mạnh của Long, trận chiến đấu này từ vừa mới bắt đầu, Long chỉ là nhẹ tay nếu như hắn ra tay mạnh chắc không biết bao nhiêu tên tân sinh phải tàn phế a!!!
- Trên đài lúc này Mục nô kiều lúc này rung động vạn phần, nàng cứ tưởng nàng chỉ kém người thanh niên kia một chút mà thôi nhưng vào lúc này nàng mới nhận ra lúc đấu với nàng hắn còn chưa sử dụng đến một phần hai thực lực nữa là, hiện tại trong lòng nàng đã xuất hiện một hình bóng đó là Long hắn đã khắc sâu hình ảnh vào tâm trí của nàng, nàng bây giờ cũng có vài phần ghen tị với Ngải Đồ Đồ a!!!
- Nếu như lúc này Long biết được ý nghỉ trong Long Mạc Nô Kiều thì hắn liền không từ thủ đoạn mà mời nàng về nhà để bàn chuyện nhân sinh a. Long hắn hiện tại cũng bất đắc đĩ hắn xuyên qua thế giới nào không xuyên lại xuyên qua thế giới hiện đại, mà hắn lại muốn lập hậu cung việc đó đối với thế giới khác thì là chuyện dễ nhưng hiện tại hắn đang ở thế giới hiện đại a, ở đây vẫn quan niệm một vợ một chồng a.
- Nhưng giờ thì được rồi hắn đã cường đại cho dù có ai biết thì làm được gì hiện tại Long mới bắt đầu con đượng tại hậu cung của mình a. nhất là khi hắn thấy được nữ sinh của Minh châu học phủ toàn là hàng cực phẩm thích hợp để làm người hầu a. (:>>)
......
- Ở một bên lúc này cả trường rung động không thôi
“Móa nó 2 hệ trung giai song linh chủng mà cũng không làm gì được hắn hết a!!!”
“hiện tại hắn biến thái như vậy đoạt được tài nguyên thì ai sống nổi a!!!”
“...”
- Tất cả mọi người có chút không thể nào tiếp thu được sự thật này, gào khóc tiếng miên vang vọng đấu trường.
- Lúc này trên chổ của dám giáo viên bọn họ cũng không phản đối gì quyết định của Tiêu viện trường vì họ đã thấy rõ tận mắt sức mạnh cùng tiềm lực của Long, hiện tại họ vui còn không kịp chứ vì trong học viện của họ lại có một thiên tài như vậy a nào có vấn đề mà quan tâm đến các hệ khác tài nguyên gì.
- Hiện trường hỗn loạn tưng bừng, Tiêu viện trưởng nhíu mày đến, hắng giọng cao quát một tiếng. Thanh âm này giống như là ở có cự lôi ở trên đấu trường vô ích ầm ầm nổ tung, chấn tất cả mọi người tai choáng váng hoa mắt.
“Tốt lắm, hôm nay đấu thú cuộc so tài đến đây kết thúc, nên học kỳ toàn hệ công cộng tài nguyên đem thuộc về Triệu Hoán hệ sở hữu. Còn có từ nay về sao ta tuyên bố Vương Long chính là đối tượng trọng điểm bồi dưởng của Minh châu Học Phủ” Tiêu viện trưởng rất sạch sẽ gọn gàng tuyên bố.
- Y hệt như trong nguyên tác, ở phía kháng đài một tên tân sinh liền nói:
“Tiêu viện trưởng, ngươi nói là rất có đạo lý, nhưng ngươi là có hay không cân nhắc qua... Giống chúng ta loại này xuất thân bần hèn cho tới bây giờ phải nhờ vào trường học tài nguyên để duy trì tu luyện, chúng ta là không so sánh được với con cháu thế gia như là tên Vương Long đó! Một chút xíu tài nguyên độc đối với chúng ta thứ người như vậy rất trọng yếu, nhưng hiện tại lại cho toàn bộ vào hắn người thấy có công bằng không“.
- Nghe vậy, Tiêu Viện Trưởng có chút tức giận không nói gì nhiều liền trực tiếp trả lời:
“Được, vốn là chuyện này ta còn không muốn nhắc tới, ngươi đã đại biểu tuyệt đại đa số gia đình bình thường Ma Pháp sư chất vấn, như vậy ta nói cho các ngươi biết... Bây giờ cướp xạch đi toàn bộ tư nguyên của các ngươi, làm người ta vô cùng căm ghét, hắn đến từ Bác thành.”
- Lại nói tiếp, trong câu của Tiêu viện trưởng mang mười phần tức giận:
“ Thậm chí gia đình hắn hết sức bình thường, không phải không thể nói là gia đình được hắn hiện tại chỉ có một mình ba và mẹ hắn đã qua đời. Mà nói luôn với các ngươi hiện tại hắn chỉ mới 16 tuổi bằng tuổi với các ngươi khi lần đầu thức tỉnh.”
“Bác thành??? cô nhi!!! 16 tuổi!!!”
- Mọi người thoáng cái trầm mặc. Cả đấu trường lúc này yên tỉnh lạ thường.
“Một cái không người có bối cảnh làm sao có thể ở cái tuổi này tu luyện tới trung cấp, điều này sao có thể??”
- Mục Nô Kiều cũng rất khiếp sợ nhìn cái này đánh bại người của chính mình...
- Mục Nô Kiều thật ra thì đã khẳng định Mạc Phàm là một cái đại thế lực mạnh mẽ con em, ai ngờ lại là nhất giới áo vải, khó trách không thấy hắn sử dụng bất kỳ Ma cụ, người này phỏng chừng căn bản không có cái gì Ma cụ.
- --
- Cuộc so tài hoàn toàn sau khi kết thúc, Long hắn cũng không chần chờ gì mà dẫn Ngải Đồ Đồ hướng ra ngoài mà đi. Bên ngoài hai người gặp được Ngải Giang Đồ cùng hai người Mạc Phàm cùng Triệu Mãn Duyên. Năm người liền hướng thẳng về một cái nhà hàng ở trung tâm thành phố mà đi.
- Đến đây thì không giống trong tưởng tượng là không khí sẻ căng thẳng mà nó rất vui tươi là khác, một bên Triệu Mãn duyên không hổ là con cháu của Triệu gia, hắn bộc lộ bản chất thương nhân của gia tộc mình mà liền làm quen cùng cho danh thiếp các kiểu với Ngải Giang Đồ cùng Long.
- Mà ở một bên lúc này hắn nào có quan tâm mà làm quen ai chỉ nhận biết Triệu Mãn Duyên một cái rồi liền quay qua mà ngôn tình với Ngải Đồ Đồ. Chỉ tội nghiệp Mạc Phàm hắn một bên ngồi như là một cái bóng vô hình vậy, mặt rầu méo tả nổi nếu không phải Long ngồi đây chắc là hắn đứng dậy mà đi về rồi.
- Ở một bên đang trò chuyện với Triệu Mãng duyên bỗng Ngải Giang Đồ nhìn qua thì phát hiện Long cùng Ngải Đồ Đồ đang âu yếm với nhau hắn liền nhiếu mày trừng long một cái, Long cũng nhìn thấy Ngải Giang Đồ nhìn mình mà nhiếu mày hắn lúc này nào có sợ dáng vẻ hai mắt liền trừng lớn lại hắn một cái liền không quan tâm hắn mà tiếp tục âu yếm.
- Thấy Long làm vậy Ngải Giang Đồ khóe miệng có chút co quắt trong lòng có chút cay cú, ngươi trừng ta cái gì! ngươi có phải hay không còn nhớ lộn nó là em gái lão tử!
“Khụ khụ” ho khang vài tiếng ánh mắt liền nhìn phía Long. Ngải Đồ Đồ lúc này mới chú ý mà nhìn lên thấy anh trai mình nhìn chắm chắm, nàng liền đẩy Long ra nét mắt ửng đỏ có chút ngại ngùng mà cuối đầu xuống chắn dám nhìn thắng vào ánh mắt của Ngải Giang Đồ.
- Lúc này ở bên, Mạc Phàm nhìn thấy tình cảnh này liền mừng rở, đúng vậy!!! tách hai người đó ra, lão tử vào đây ăn đồ ăn chứ không phải để ăn cẩu lương!!!
- Lúc này Long hắn có chút khó chịu, ánh mắt nhìn Ngải Giang Đồ miệng gượng cười lòng thằm mắng “ Ngươi làm việc của ngươi ta làm việc của ta, ngươi cản trở ta cái gì!!!”
“Không biết, Giang Đồ lão ca có gì dặng dò a!!!”
- Nghe vậy Ngải Giang Đồ khé miệng điên cuồng co quắp, hả từ khi nào ta nhận ngươi là lão đệ rồi!!!
“cũng không có gì, ta chỉ muốn nói là hai bọn ngươi có ý tứ lại một chút!!!”
“ta muốn biểu lộ tình cảm của mình Giang Đồ lão ca sao lại cản ta!!!”
“Khụ khụ”
- Một bên nghe vậy Mạc Phàm nghe vậy một bụng cơm nhất thời chuẩn bị mà phun ra. Biểu hiện cái đầu ngươi!!! đi chổ khác mà biểu hiện. Ngải Đồ lúc này mặt đỏ đến cực điểm nàng không ngờ Long lại nói trực tiếp như vậy!!! tay không tự chủ mà liền nắm tay Long.
- Ngải Giang Đồ lúc này nhìn chằm chằm lấy Long quan sát một chút liền thở dài nói:
“Hây, ta sẻ không cản các ngươi quen nhau nhưng các ngươi phải có ý tứ một chút!!! Còn lão cha thì ta về nói giúp các ngươi một tiếng hắn sử lý như thế nào thì ta không biết”
- Nghe lời như Long liền mỉm cười, trên người không chừa tiết tháo nào mà nói!
“ Vậy thì cảm ơn anh rồi Giang Đồ ca ca “
“Phụt” tý nữa thì mắc nghen, Ngải Giang Đồ không ngờ Long lại như vậy, biết trước hắn nào dám nói như vậy hiện tại sợ rằng ngày sau khi Long gặp hắn liền xưng hô như vậy thì chết.
“khụ khụ, ngươi không cần cảm ơn ta chăm sóc nó tốt là được!!! với lại đừng tỳ tiện kêu ta ca ca ngoài đường là được”
“vậy được ta sẻ chăm sóc tốt cho Đồ Đồ xin ca ca cứ yên tâm”
- cứ như vậy năm người ăn tốt đến khuya thì cả đám đi về nhà, Ngải Giang Đồ cũng lên máy bay mà về quân khu của hắn. Triệu Mãn Duyên thì về kí túc xá, còn ba người Long, Ngải Đồ Đồ cùng Mạc Phàm cũng hướng về nhà mà đi.
- Long hiện tại tron lòng mừng thầm không người cô nhóc Đồ Đồ từ lúc tên Ngải Giang Đồ đi thì liền đòi chuyển sang nhà của hắn ở, thịt dân tận miệng Long hắn này có chê liền đồng ý.
- Mạc Phàm giờ lúc này chỉ có một cái ý nghỉ đó là trở về liền liên lạc ngay đến Đường Nguyệt mà giải quyết liền vụ này, nếu không hắn phải ngày ngày ăn cẩu lương làm sao mà chịu nổi.
- Về tới nhà, Long nào có chần chờ liền bế Ngải Đồ Đồ vào phòng làm gì thì mọi người cũng biết rồi đó.
- Ngải Đồ Đồ lúc này đầu suy nghỉ loạn cả lên, mặt đỏ bừng bừng nhỏ giọng thì thào:
“Long ca, muội ngại...!!”
- Long nghe vậy cả người dường như được kích thích vậy, hắn từ từ đưa nhẹ đôi môi mình về phía Ngải Đồ Đồ. Một nụ hôn ngọt ngào trao cho Ngải Đồ Đồ, Hôn nhau được một chốc, hắn buông ra.
- “Ô ~” Ngải Đồ Đồ lúc này ánh mắt trống rỗng thì bổng chốc phản ứng lại nhỏ giọng:“Long ca...“.
- Long giờ luc này nào chịu đựng nổi nữa, từ khi Đường Nguyệt đi đã được mấy hôm hắn đã nhịn đủ lắm rồi, tay ôm lấy eo Ngải Đồ Đồ rồi nhẹ nhàng đặt nàng xuống giường nằm ngửa ra. Nàng ngại ngùng che mặt, hắn cũng không chần chờ gì mà phóng lên gường như một con thú hoang khát tình vậy. Tiếp tục hôn nàng, lưỡi hắn liên tục tham lam mà mút liếm bờ môi hồng hào mềm mại của nàng.
- Tay của hắn thì nào có yên phận liên tục mà xoa nắng bộ ngực mềm mại của nàng, chỉ thấy Ngải Đồ Đồ rên lên thành tiếng đầy dâm đãng.
“Ô~ ớ ớ”
- Một lác sau thì môi rời môi thi chỉ thấy Ngải Đồ Đồ lúc này miệng thì thở hồng “hộc hộc”, lộ ra một khuôn mặt dâm dãng
- sau đó Long liền nhẹ nhành mà cởi dần quần áo của cả hai. Ngải Đồ Đồ thấy nam nhân của mình đang cởi quần áo của bản thân ra, liền ngượng chín mặt, khuôn mặt ngại ngùng không dám nhìn thẳng mặt Long.
* - cầu like, đề cử cùng nguyệt phiếu xin cảm ơn -*