Thiên Sơn vết tích, lúc này một cơn bảo tuyết điên cuồng đổ ập tuyết trắng cùng gió rét xuống từng dãy núi thung lũng chập chờn. Ở nơi nào đó trong một mãnh sơn cốc băng tuyết phủ kính mọi góc nhìn. Nếu như người tới xem qua thì liền biết nơi đây lúc trước là sào huyệt của Cự Hàn Cổ Ưng chúng sống trong nhưng cái lổ to to nhỏ nhỏ được đục khoét trong tầng băng dày đặc trên sườn dốc của sơn cốc.
Nhưng giờ khắc này phía trong tổ chẳng phải là thân ảnh của một đám Cực Hàn Cổ Ưng điên cuồng tàn bạo mà là một mãng trống không, toàn bộ tổ của chúng đều là một mãng trống không!!. Nếu một lão thợ săn già dời lại đây mà xem sét vết tích chắc phải điên đầu mà nói “Làm sao có thể a!!!”, theo vết tích ở đây thì có thể thấy ở đây mới vừa có một trận chiến ác liệt diễn ra, nhưng làm sau xung hoàn toàn không có một cái sát thậm chí là máu thịt gì cả hoàn toàn là một mãn vết tích băng bể nát.
Nếu như nói Cực Hàn Cổ Ưng bị tộc quần khác cho tấn công tiêu diệt thì càng có người không tin nữa là!!! Cực Hàn Cổ Ưng được đem ví như một trong nhưng loại nguy hiểm nhất trên Thiên Sơn, chúng là yêu ma săn mồi cực kỳ tàn bạo chúng dựa vào lợi thế bay lượn cùng số lượng để đàn áp con mồi chưa kế đến trong tổ chúng còn có một sinh vật cấp đại quân chủ tọa trấn nửa là sao có thể bị tiêu diệt a!! nhưng lúc này khẳng định đó có phần đúng, tổ của chúng hoàn tàn trống không một nữa tổ là một mãn băng bể nát. Nếu nói ra ngoài, điều này thật khó tin a!!
Nói trong tổ ưng không có gì thì chưa hoàn toàn..., trong một cái tổ ưng to lớn nhất trong sơn cốc này một đám người đang đốt lửa mà sưởi ấm lấy cơ thể cùng nấu ăn.
“ Há miệng a, Um.Ngon Không???” Mục Nô Kiều đang ngại ngùng mà móm Long ăn.
“Rất ngon a, Kiều Kiều ta làm gì cũng ngon ha ha” Long cười vui vẻ nhìn lấy Mục Nô Kiều đang mặt mài đỏ ửng.
“Hỗn Đản!!!” Mục Nô Kiều ngại quá miệng không tự chủ mắng nhẹ.
“Kiều tỷ, tới ta móm cho chàng!!” Ngải Đồ Đồ cũng nhỏnh nhẻo một bên.
“Được được đây.....” Long bó tay với cô nàng Đồ Đồ này tối ngày kiếm chuyện mà giận để được Long dỗ dành a!!
....
Cả đám người ở một bên ánh mắt cá chết nhìn lấy 7 người đang tình tứ, thiệt chứ nếu không phải đó là Long liền có người đứng lên mà mắng “Cmn các ngươi tránh xa bọn ta ra a!!!“......
“Ha ha lần này phát tài a!!! lũ chim này vậy mà cất nhiều bảo vật như vậy a!! ha ha”
“Đúng vậy đúng vậy, lần này về nhà ta liền mua một chiếc máy bay a!!! “
Chợt phía sau trong sơn đồng có ba bóng người chạy ra miệng không ngừng là hô lớn, dường như đang rất vui vẻ lấy vậy. Chạy một mạch ra ngoài mới thấy rõ thân ảnh của ba người, không ai khác chính là ba tên Mạc Phàm cùng Triệu Mãn Duyên và Trương Tiểu Hầu.
“Sư phụ, sự phụ chúng ta phát hiện lấy một cái Đại Địa Chi Nhụy băng nguyên tố a!!!” Triệu Mãn Duyên mặt mài hưng phấn chạy lại Long mà quơ tay múa chân, phải biết Triệu Mãn Duyên dù gì cũng là một cái Tiểu Công Tử của Triệu Gia nhà giàu đổ tường bể vách, giờ lại có thứ đồ mà hắn xem trọng như vậy liền đáng giá a!!!
“Đại Địa Chi Nhụy.......” Long nghe tên quen thuột đường như nhớ ra cái gì??
Đại địa chi nhụy là kết tinh một lượng lớn năng lượng nguyên tố của thiên nhiên tạo thành nó cực kỳ quý giá phải nói là giá trị bằng một tòa thành thị, phải biết thành thị kết giới muốn dựng lên cần có lấy đại địa chi nhụy cung cấp năng lượng thật lớn, một toà thành thị căn bản không khả năng đặt chân ở niên đại yêu ma nảy sinh nên nhất quyết phải cần lấy đại địa chi nhụy để mà tạo kết giới phòng hộ.
Ngoài tự nhiên Đại Địa Chi Nhụy cực kỳ hiếm gặp nó chỉ được tạo thành từ nơi có nguyên tố nồng dậm mà thôi, mà nếu phát hiện được cũng là chưa chắc là mang đi được, nếu không ngươi thử đem Đại Địa Chi Nhụy ra mà phô trương đi mấy chốc tổ chức quốc tế, quân đội chính phủ, đỉnh cấp thế tộc, pháp sư liên minh cũng có thể vì nó tranh chấp vỡ đầu chảy máu a.
“Ta nói làm sao bọn ngốc Ưng đó số lượng nhiều mà tu vi chúng cũng là phi thường cao, thì ra là có Đại địa chi nhuy chống đở a!!!” Ly Mạn ở một bên có chút ngạc nhiên, nàng đã từng trong quân nên biết rất rõ công dụng của đại địa chi nhụy nó không nhưng cung cấp lấy năng lượng tạo kết giới mà còn có thể hội tụ năng lượng nguyên tố trong không khí nồng đậm hơn nữa.
“Không những vậy ta còn tìm thấy rất nhiều bảo vật ở tổ của con ưng Lĩnh nữa a!!!” Mạc Phàm cũng là rất hưng phấn dường như liền muốn nhảy lên, một tên nhà nghèo như hắn tiền toàn bộ để tu luyện lấy các hệ của mình nào có khi nào túi quần nhiều hơn nữa ức a!! giờ lại tìm thấy một cái bảo tàng giá trị vài chục ức làm sao không hưng phấn a!!
Con số vài chúc ức không phải ích, đủ để sánh ngang toàn bộ tiền của một cái gia tộc cở nhỏ a!!
“Ngáp,Nếu vậy thì các ngươi nên đi thu thập lấy, ta để ngươi đến giúp ba ngươi các ngươi!!” Long lười biến mà nói, nói rồi tay hắn phấn ra một cái mười tên linh bóng tối hiện lên Long đem mỗi tên một chiếc nhẫn không gian mà phân phó chúng đi thu thập lấy bảo vật, còn Long thì như một tên thiếu ngủ vậy trực tiếp nằm lên dùi Đường Nguyệt mà lăn ra ngủ. Đối với Long dám bảo vật như một đống đồ bỏ vậy hắn chẳng cần gì ở chúng cả cho dù bán rất nhiều tiền nhưng giờ hắn nào có thiếu tiền a!!!
Ba tên Mạc Phàm cũng không nói gì thêm đi cũng với dám lính vào sâu trong động để thu thập bảo vật nhưng lần này có thêm Mục Ninh Tuyết và hai ba ngươi trong chúng nữ thấy hứng thú mà đi theo, lúc nảy khi nghe tới băng hệ tài nguyên nàng liền động lòng nên cũng chạy theo mà thu thập bảo vật.
Tiếp đó mỗi ngày nhóm của Long sinh hoạt lấy trong động, cũng vì bão tuyết kéo dài nên bọn hắn cũng đành phải ở trong động mà chờ lấy a!!
..........
Nữa Tháng trôi qua, Ngày này Bão Tuyết lớn hơn bình thường mấy lần, nếu ngày thường có thể nhìn thấy đường mà đi trong bão tuyết nhưng hôm này là hoàn toàn bị gió tuyết cuồng bạo cho che lắp hoàn toàn.
Ở một lãnh địa nào đó, một nguồn năng lượng nguyên tố băng mạnh khủng khiếp chấn động liên hồi trong không khí mà vang ra không gian xung quanh mấy ngàn mét.
“Ong Ong Ong”
Long trong sơn động cảm nhận được trong không gian nguyên tố chấn động đang lim dim trên đùi Đường Nguyệt định ngủ thì bật dậy mà cảm nhận xung quanh.
“Lão Công có chuyện gì sao??” Đường Nguyệt thấy Long chợt ngồi dậy cũng là hết hồn, không khỏi hiếu kỳ mà hỏi dò lấy.
“Không có gì, bên ngoài hình như có gì lạ ta đi rồi về ngay!!”
Nói rồi Long dứng dậy cấp tốc mà triệu hồi lấy Tyltalis mà phóng thẳng ra ngoài, để lại Đường Nguyệt đang ngơ ngát ngồi ở đó.
Bên ngoài bảo tuyệt oanh tạc hùng hồn, gió tuyết phải nói là đánh cho Tyltalis loạn choạng cũng may là Long vận ma năng để bảo vệ lấy nó, Long cũng không thể Không đề phòng được cho dù hắn có là thất hệ cao giai mãn tu cũng là xém nữa là chịu không nổi a!! cho dù thế nào nếu một thân so sánh với thiên nhiên rộng lớn thì cũng chỉ là phù du mà thôi a!!!
Tuy là có chút chật vật nhưng Long cũng là tập trung tâm thần mà cảm nhận lấy nơi nguyên tối chấn động.
“Thấy rồi Tyltalis hướng đông!!”
“Chíp”
Trong cơn bão tuyết Long cưởi Tyltalis phóng đi như bay theo luồng nguyên tối chấn động, Bổng luồng nguyên tối chợt yếu đi rõ rệt làm Long có chút bối rối.
“Làm sao lại yếu đi rồi!!! Nhanh Tyltalis chúng ta phải đến trước khi nó biến mất.” Long cũng nghi hoặc nhưng hắn cũng tỉnh táo lấy mà thúc dục Tyltalis bay nhanh tới nơi.
.....
“Biến mất rồi!!....” Long đã tới gần rồi nguồn chấn động khoảng chừng 100 mét chợt nó biến mất.
“Móa nó!!! Ơ kia là “ Đang định thang trách thì Long chợt thấy một cái ánh sáng lóe lên trong cơn bão tuyết. Mừng rở Long liền nói lớn “Tyltalis hết tốc lực tới nó!!”
Tyltalis không nghỉ nhiều một phát liền bật 200 % tốc độ [Rồng Thăng Thiên] phóng như chớp tới tia sáng trong màng bão tuyết.
“Ầm”
Tyltalis bay tốc độ cao không thắng kịp mà đâm thủng lấy một tầng phong ấn kết giới, Tyltalis cùng Long đều là một mặt mộng mức ai có nghỉ giữa trời đầy bão tuyết như này lại có người tạo ra một cái kết giới để bẩy người a!!!
Đáp lấy xuống đất Long không nghĩ trong phong ấn này tuy là không có lấy bảo tuyết xâm nhập nhưng là trong đây phải nói là lạnh thấu xương, hên là Long có lấy hoàng giai hỏa diễm nên không ảnh hưởng nhiều nhưng Tyltalis là có chút e người a!!
Phía trong kết giới có lấy một cái hang động bằng băng được tạo nghệ tinh xảo Long không do dự gì mà cùng Tyltalis tiến vào, bên trong hoàn toàn là băng giá lạnh lẽo nhưng cũng chẳng có đồ vật gì bên trong. Long ánh mắt lướt qua xung quanh chợt nhìn thấy một cái cây bằng băng tuyết tuyệt đẹp trên đó còn có lấy một vật thể tròn mà xanh nó dường như đang khuếch táng lấy hàn khí ra xung quanh.
Nhìn xuống phía dưới góc cây Long thấy được một nữ tử phi thường xinh đẹp nhưng là nhìn kĩ thì Long sát định nàng không phỉa là người, màu tóc nàng trắng như tuyết, khuôn mặt nghiên nước nghiên thành lại thêm lòi lõm đường cong trên thân thể nhưng là toàn thân màu băng tuyết.
[Giám định]
【 Tên: Tuyết Cơ - Chủng loại: Băng Hệ Sủng Nhi - tu vi: Đại quân chủ - trạng thái đã chết 】
“Tuyết Cơ!!!!”