“Ô, Phế Vật sau?? giỏi lắm thằng ngu.....”
Một thanh âm kiêu ngạo từ đầu vang lên xung quanh, hết thải mọi người đứng đấy chợt sửng sốt ánh mặt không khỏi đảo mà nhìn xung quanh.
“Rẹt...”
Từ hư không một vết rách không gian tách ra, bên trong hai thân ảnh âu yếm mà bước ra. Một cái là tuấn tú nam tử làm bao người ước mơ đi bên cạnh thêm một cái khả ái nữ hài nét đẹp khuynh hương tuyệt thế làm người say mê.
Chưa để ai nói gì nam tử đã phát, một ngọn tay chỉ thẳng tên ngu đốt Quan Ngư lạnh lùng thanh âm vang lên.
“Nằm xuống cho ta!!!”
“Rầm!!!”
Một khí trường khủng khiếp dồn dập vào ngay chỗ Quan Ngư Đứng, chưa kịp phản ứng gì hắn trực tiếp bị nam tử cho nằm sấp xuống đất. Đã bảo rồi cái miệng hại cái thân a!!!xuống đất mà hít cho quen đi rồi về với đất mẹ luôn đi.
“Hỗn trướng ngươi là ai dám làm như vậy ngươi có biết......” con heo náy mập mạp một bên cả giận quát.
Nhưng nào ai để hắn nói gì nhiều, thanh niên đứng đấy ánh mắt liếc về con heo mập rất nhanh ánh mắt hắn chuyển sang khinh thường, bổng giơ ngón giữa lên nét mặt biểu hiện sự khinh bỉ.
“Con chó này ngươi....” Con heo mập bị khinh như vậy mặt tứ đỏ hồng trực tiếp chửi tục tục.
“Minh Khôi đạo sư xin ông chú ý lời nói.” Phong Ly một bên hổ Văn nổi đầy trán, khó chịu nói.
“Phong Ly ta...là tại hắn” Con heo mập đạo sư bị nhắc nhở có chút lúng túng nhưng rất nhanh liền giận dữ hướng thanh niên dỗ lỗi.
“Ha, con heo mập ngươi không sứng đứng đây...”
“Ngươi....Phóc”
“Ầm”
Như một tia chớp heo mập lão sư bay thẳng lên thành đài, ai nấy đều trợn mắt hết hồn mà nhìn lấy 10 giây hành động trước mắt mình, quá nhanh căn bản họ chưa nhận thức được thứ gì cả.
“Vương Long tiểu hữu, đến đây thôi ngươi đừng tay đi” Tùng hạt viện trưởng một bên lắc đầu ngăn cản.
“Hắn là Vương Long!!!” Phong Ly cùng đám đạo sư một bên cũng là hết hồn, họ còn tưởng hắn là một cái thiên tài nào đến đập phá quán chứ.
“Tốt người là học viên vậy mà dám đã thương đạo sư hiện tại ta tuyên bố cắt bỏ......” Một cái già nua nữ lão sư tức giận nói.
“Dừng chuyện đến đây thôi, mau sai người chăm sóc Minh Khôi lão sư!! hiện tại chúng ta bàn về chuyến lịch luyện” Phong Ly một bên thị uy nói.
Mọi người hết thảy sửng sờ, móa nó Phong Ly đạo sư hôm nay bị ngào à!! làm sao lại như vậy.
“Phong ly đạo sư chuyện này không thể bỏ qua như thế được!! làm sao có thể để tiểu tạp chủng này quành hành “ Già nua nữ lão sư tức điên quát.
“Kỳ lão sư ngươi....” Phong Ly nhíu mày.
“ Chuyện này không thể bỏ qua như thế được, ta phải đem tiểu tạp chủng này.....” Già nua nữ lão sư mặt trầm xuống bất thiện nói.
“Hừ....bà già ngươi mới là tiểu tạp chủng!!”
“Phóc”
“Rầm”
Hệt như béo lão sư, già nua nữ lão sư cũng bị một đá cho bay thẳng kháng đài mà inh hình.
“Vương Long ngươi quá đáng!!!” Phong Ly một bên trầm mặt xuống nói, tuy là gắc gao nhưng hắn cũng chỉ có thể làm như vậy mà thôi.
Là một cái chức cao quyền trọng của thẩm phán hội mọi chuyện sảy ra của Long hắn đều được biết, kể cả sự kiện Long chém hai cái đế vương yêu ma được quốc gia liệt vào cơ mật tình bào.
Hiện tại quốc gia thầm xem Long như một cái địa vị quan trọng, một cái ác chủ bài của quốc gia, còn có cả tháng này vô số các đại lão đại diện quốc gia nhiều tìm kiếm nơi ở của Long nhưng không thấy tung tích, đường cùng họ cũng chỉ có thể nhờ vả vào chuyến lịch luyện này của Phong Ly cầu mong gặp lấy Long.
Nên Phong Ly mới là mồ hôi ướt áo từ bắt đầu đến giờ.
“Phong Ly đạo sư, xem ra quốc gia cũng xem trọng ta quá a!! 3 cái cấm chú a!!!!” Long nét cười đầy mặt hướng Phong Ly nói.
“Cái này” Phong Ly lúc này là hết hồn rồi.
“Vương Long tiểu hữu chớ trách, chúng ta chỉ là bất đắc dĩ mà thôi” Một thanh âm từ đâu vang lên.
Nháy mắt trôi qua lại một đám người xuất hiện trước mặt Long, Long linh quang lóe thoáng nhìn đám ngươi không gì Ngạc nhiên khi trong đó có một cái là nghị viên Chúc Mông Long quen biết còn lại là mấy cái lão giã khí thế hùng trời.
Nói cũng là ngất người, nghị viên Chúc Mông từ trí nhớ của Long lần nào xuất hiện cũng là uy thế địa địa vị dọa người, làm hết thảy người thấy hắn đều là cung cung kính kính. Nhưng giờ khắc này hắn là đang tự hồ lép vế trong đám người, tựa rằng nhân viên nhìn thấy trưởng phòng a!!
Nhìn xuống Quan Ngư đang nằm bẹp dưới đất Long lòng dân lên kinh bỉ, chả giống ai, cái gì mà ngươi dụng ta thì không sau đụng người nhà ta thì có chuyện. ha, ta khinh đụng trúng ta, ta liền dần chết mọe ngươi
“Cút cho ta”
“Rầm”
“Cá ngươi qua xem hắn thế nào!! có thể cho hắn vào bệnh viện cũng được” Long Đứng trước mấy vị đại lão đang nhiếu mày hửng hờ nói.
“Nam Vinh Nghê chửa thương cho hắn!!!” Chung Ly nhói đầu chỉ định đám học sinh xử lý.
Xử lý xong mấy con rùi ánh mắt Long lại đảo qua ba cái đại lão đứng đầu, rất nhanh Long đã biết được tên ba người.
【Tên: Hoa Triển Hồng - tu vi: cấm chú -......】
【Tên: Mục Thân Vinh - tu vi: cấm chú -......】
【Tên: Nam Vinh Nguyệt - tu vi: cấm chú -......】
Đầu tiên là một cái thanh nhã già nua mỹ phụ khí chất thanh tao cùng uy nghiêm trong mắt lóe lên bạch quang ngất trời, tiếp theo là một cái là quân thủ tóc đen râu đen tao nhã khí chất nho nhã ôn hòa không giống cái loại lãnh khốc quân trường.
Người cuối cùng là một cái bạch sắc toàn thân lão giả, ánh mắt lão mang theo hàn mang rợn người cảm nhận như ngươi đang đứng trước một khối băng vĩnh cửu.
Ngay lúc Long quan sát lấy ba người, họ cũng là ánh mắt ngưng tụ lên thân ảnh cường tráng bắp thị của thanh niên tuấn tú này mà đánh giá, trong đầu ai cũng hiện lên một ý nghĩ khó suy.
Long đứng đấy ánh mắt đến bạch sắc lão giả nhất thời Long dừng lại, lãnh mang không che được mà lóe lên bức người,lão giả bạch sắc cảm nhận được lãnh mang cũng là bị hù giật mình. Mồ hôi nhẹ nhàng chảy dẫm lưng ánh mắt lão giả nhất thời biến đổi lãnh khốc tự như lâm đại dịch thận trọng nhìn Long.
“Vương Long tiểu hữu ngươi....”Bạch Sắc lão giã nói lên chất vấn.
“Ngươi là lão tổ Mục thị???” Thanh âm nhã nhặn nhưng không kém lãnh mang nói lên.
“ Đúng! ta là lão tổ Mục thị thế gia, Mục Thân Vinh. “ Mục Thân Vinh nhất thời cảm giác như mình hoàn toàn bất lực khi đứng trước thanh niên trước mắt, tựa như hắn đang cảm giác được nguy hiểm đến với mình.
“Còn ngươi là lão tổ Nam Vinh Gia????” Ánh mắt đảo qua Mĩ Phụ phu nhân Long không khách khí hỏi. ngôn tình tổng tài
“Đúng vậy, ta là Nam Vinh Nguyệt!!” Nam Vinh Nguyệt giờ mới hiểu làm sao Mục Thân Sinh lúc nãy râm rắp trả lời thành niên này rồi, quá đáng sợ a!
“Tốt các ngươi cứ chờ một chút ta sẻ nói chuyện....Nàng lại kêu bốn bọn chúng tới đây!!” Long hừng hực trong lòng quay qua Mục Nô Kiều nhẹ nhàng nói.
“Ân”
Tuy là hai ngươi rất tức giận nhưng cũng là nhượng bộ cho Long.
.....
“Vương Long tiểu hữu chúng ta có thể nói chuyện rồi chứ” Hoa Triển Hồng nở nụ cười ôn hòa hướng Long đầy thiện ý.
“Có thể. Hoa Quân thủ ngươi muốn nói gì???” đối với Hoa Triển Hồng Long ngược lại không ghét mà còn rất thích tính cách của lão nữa, đầy chính trực giết yêu quyết đoán.
“Chúng ta đại diện quốc gia mời tiểu hữu.....” Hoa Triển Hồng ý tứ đầy đủ tựa như phân phối nói.
“Dừng....Các ngươi về nói với dám lão già cái gì mà tối cao quyền uy, cung đình pháp sư còn có đám cổ hữu trấn quốc gì đó: dừng ngay mấy cái ý định chó móa gì dụng đến ta, ta không muốn rảnh rỗi vướng vào các ngươi. Xem ta như một cái ngoài cuộc chi nhân đi,......Nhớ lấy một câu của ta: [Người không chạm ta, ta không chạm ngươi, đụng đến ta, ta diệt hết thảy]” Long như một thằng nổi cáo hết thảy chửi khùng cả đám.
“Vương Long tiểu hữu ngươi quá kiêu ngạo, đừng tưởng chỉ có chút sức mạnh đó thì ngông cuồng “ Mục Thân Vinh hừ lạnh nói.
“Ồ, vậy ngươi tưởng điều khiển lão giả nào ta không phát hiện ra!!!” Long liếc mắt nói.
Hết thải mọi người nhất thời ngạc nhiên.
“Ha Băng Chi Đế Vương!!!! ngươi chết chắc.”
[linh hồn công kích!!]
“Phốc”
Mục Thân Vinh Nhất thờ bị một chiêu của Long cho bất tỉnh hết thải mọi người đều là chấn kinh, lùi ra xa. Vừa rồi một sức mạnh tinh thần lực khổng lồ từ Long bộc phát làm hết thảy đều rung rẩy, tới bây giờ họ mới cảm nhận được rằng cấm chú cũng là là một con kiến a!!!!
“Hống ~~~~~~!!!!” Già nua Mục Thân Vinh ngửa mặt lên trời gào rống tựa rằng đại phát thần uy cho mình, đôi mắt hắn rất nhanh chuyển sang màu đen tối, hắc khí trên người bộc phát kịch liệt.
“Ha ha thú vị, rất thú vị, nhân loại không ngờ ngươi phát hiện được ta!!!!”
“Chỉ là một chút tiểu kỹ mà cũng muốn qua mắt được ta!!!” Long bình tỉnh nói tựa rằng chả lo lắng gì??
“Vương Long tiểu hữu chuyện này rốt cuộc là sao??” Hoa quân thủ sắc mặt khó coi, nghe cuộc nói chuyện giữ Long là cái tà ba trước mắt hắn cũng là vài phần đoán ra!!!
“Ha ha, ta nói nhân loại ngươi quá là nguuuu, cái gì mà nhân loại hùng mạnh, cái gì mà nhân loại chiếm cứ hết thảy đều là trò cười” Giọng nói lãnh khốc từ Mục Thân Vinh phát ra!!!
“Lão già này, hắn coi trời bằng vung, bước vào đến đóng băng vương quốc của ta, ở trước mặt ta lớn tiếng quát lớn, nói một ít lời đại diện cho nhân loại mạnh nhất đến đây thảo phạt cực nam đế vương ta. Cuối cùng là quỳ xuống khổ sở cầu xin ta, không nên giết hắn, nếu như có thể sống sót, hắn đồng ý kính dâng mọi thứ của hắn.”
“cuối cùng, hắn trở thành con rối của ta.”
“Ngươi là Cực Nam Đế Vương!!!” Hoa quân thủ cùng đám người xung quanh nhất thời chấn kinh, thân thể không khỏi rung rẩy.
“Há há giờ các ngươi nhận ra đã muộn, ta hiện giờ muốn hủy diệt hết thải nhân loại!!!!” Cực Nam Đế Vương thân ngươi như một máy phát băng không ngừng lan tỏa hàn khí thấu xương.
“Hừ, lúc đầu nếu là ngươi động thụ ta còn chút ít khó khăn nhưng hiện tại thì chết đi” Long một bên giọng cười nhạo.
[ Hoàng Quang Cấm Giới - hỏa diễm giới luật ]
“Rầm rầm rầm”
Không gian hết thảy trong sân vận động nhất thời biến đổi như một địa ngục trần gian, hỏa diễm từ hư không cháy lên điên cuồng không gian vặn vẹo cực điễm, hết thải không khí xung quanh rất nhanh độ nóng tăng lên điên cuồng. Mọi người đứng lấy trong sân vận động hoàn toạn bị cho khống chế duy chuyển, thân thể họ không ngừng những vết bỏng tạo ra.
Nhất là tại chỗ Cực Nam Đế Vương, nguyên tố năng lượng phải nói là khủng bố về số lượng, chúng không biết dùng cách gì không những khóa thân thể hắn lại mà còn gột rữa linh hồn hắn nữa, hắc khí của Cực Nam Đế Vương trong linh hồn Mục Thân Vinh không ngừng bị nguyên tố năng lượng cho tẩy rữa.
Cả đám đại lão khiếp người mà nhìn hai thân ảnh trước mắt mình, lúc này trong tâm thần họ bắt đầu sợ, bắt đầu rung rẩy!!
Sức mạnh thật đáng sợ!!!
Hắn quá mạnh!!!
“Khốn nạn nhân loại ngươi dám làm như vậy!!!!!”
“Lại dám công kích bản thể ta!!! ta không để cho ngươi yên”
Rống ~~~~~~ Gào~~~~~!!!!
“Ầm Ầm”
Cực Nam Đế Vương điên cuồng gào rống, không ngừng dùng sức phá vòng vây nhưng hắn đã sai, hoàng gia hỏa diễm làm sao đơn giản như vậy, cho dù là bản thể hắn nơi đây cũng phải chật vật chứ nói gì là một cái bị không chế khôi lỗi.
“Hừ rất nhanh ta sẻ đến tìm ngươi, giờ thì chết đi”
Cường đại nguyên tố năng lượng một lần lại một lần lấn áp gột gữa hết thấy linh hồn Mục Thân Sinh, hắc khí đen đậm tỏa ra rất nhanh bị nhiệt lượng xung quanh đốt cháy.
“AAAA...Nhân loại ta sẻ tiêu diệt ngươi!!!”
Hống ~~~~~~!!!!
Già nua băng đế ngửa mặt lên trời gào thét, con ngươi của hắn, lỗ tai của hắn, gương mặt của hắn, cổ họng của hắn, tương tự có năng lượng hỏa nguyên sâm nhập!
Sau đó không có ngạc nhiên, tàn ảnh một cái quát vật khổng lồ hiện lên nó đang gào rống khống khổ trong sự thiêu đốt linh hồn!!! Long như nhàn nhã chả có việc gì tay nắm lấy tàn hồn đó thu vào!!!!
.......
Cực Nam băng tuyết ngập trời, khí lạnh rung người cùng nhưng tòa to lớn núi băng làm người cảm giác nhỏ bé trước thiên niên.
Rống~~~~~~~!!!!
Trong đó giữa những thung lũng tuyết lớn, là một thân ảnh quái vật gấu không gầu mà hùng không hùng to cực lớn đứng dậy mà gào rống điên cuồng, nó đang rất tức giận ánh mắt thù hằng nhìn phía xa.
“Đùng Đùng”
“Nhân loại ta không cho ngươi yên!!!”