Thống Lĩnh Vạn Giới

Chương 26: Chương 26: Vs mục nô kiều




“181 người, trời đất tên này là quái vật, hắn mạnh quá....” Tên nào đó trên đài nhìn Long mà sợ rung vòi.

- Tên đài một tên dở hơi ngồi cảm thán:

“Ngay cả Bạch Gia cũng không chịu nổi, làm gì ai đánh lại hắn nữa!!!”

- Rất nhanh cũng có mấy tên không sống mà lao lên làm màu, nhưng chưa kịp quẩy thì liền bị Darkrai một kích bay màu. Số người bị hạ trên bảng cũng từ từ tăng lên

- 183...187...192...195...

“Móa nó, tên đó sắp thắng rồi ai đó lên sử lý hắn đi”

“Ngươi có giỏi thì lên đi đứng đây kêu la cái gì “

...

- Phía trên kháng đài lúc này Mạc Phàm ánh mắt nhìn Long tràng đầy sự rung động cùng thán phục, hiện giờ trong đầu hắn chỉ có hiện lên một ý nghỉ đó là phải ôm thật chắc bắp đùi to này. lại nhìn thân ảnh đứng ngạo nghễ ở kết giới thiết trong lồng, coi như có ngươi lại bài xích người này cũng không cách nào ngăn cản nội tâm ngưởng mộ của Mạc Phàm!! đầu hắn thầm nghĩ: “Sư phụ người quá lợi hại, quá là ngưu“.

- Kế bên Mạc Phàm là Ngải Đồ Đồ và Ngải Giang Đồ còn có Mục Nô Kiều, tuy là ba thân ảnh nhưng lại có một cảm xúc đó là rung động. Đúng vây bọn họ rung động, rung động vì thân ảnh ngảo nghễ đứng trên sân đấu.

- Nói đến Ngải Đồ Đồ thì lúc này nàng vừa rung động lại vừa vui mừng, vì Long hiện tại mạnh như vậy thì nàng làm bạn bạn gái của hắn thì chẳng bị ai ngăn cảng cả, lúc đầu nàng cứ sợ rắng nếu long quá yếu thì nàng sẻ không được ở bên hắn a. Rồi nàng quay mặt qua nhìn Ngải Giang Đồ nũng niệu nói:

“Ca Ca ngươi thấy Vương Long thế nào”

- Ngải Giang Đồ lúc này toàn thân tràng đầy chiến ý nào có để ý Ngải Đồ Đồ nói cái gì, lúc đầu hắn cho rằng lần này đến Ma Đô chỉ để xem tên bạn trai của Ngải Đồ Đồ là ai sẳn xác định xem hắn như thế nào ai ngờ lại gặp cảnh Long chấp hết trường, thấy được sức mạnh của Long làm chiến ý của hắn dân cao. Hiện tại hắn hận không thể bước lên trên đài mà đánh với Long một trận.

- Thấy Ngải Giang Đồ không để ý mình Ngải Đồ Đồ chu mỏ nói lớn “Ca Ca”

- Bổng hắn giật mình mà hoàn hồn lại trong tư tưởng chiến đấu của mình “có chuyện gì vậy”

“Anh thấy Vương Long như thế nào”

“ Rất mạnh, là một đối thủ đáng gờm “

- Nghe Ngải Giang Đồ nói vậy Ngải Đồ Đồ không tự chủ được mà kinh ngạc nàng không ngờ tên anh trai kiêu ngạo cùng bướng bỉnh của mình lại đi khen người khác nữa, đặt biệt còn xem là đối thủ của mình. Nghỉ tới đây nàng không khỏi vui vẻ nếu là được anh trai mình xem là đối thủ thì chắc chắc hắn sẻ không cản mình tiến tới với Vương Long.

- Phía dưới đài lại thêm mấy tên văng ra khỏi đài nữa

“199 Người!” Tiêu viện trưởng dùng cao giọng nói cho toàn trường học sinh mới của, bọn hắn bây giờ chỉ còn lại người cuối cùng số người.

- Trên đài lúc này mọi người hít thở không thông chỉ một người nữa thôi là Long sẻ đoạt đi hết tài nguyên của bọn họ làm sao mà bọn họ ngồi yên được nhưng họ cũng không dám đứng lên mà khiêu chiến. các thiên tài của siêu cấp thế gia cũng vậy hiện tại họ khiếp sợ đối với Long, bọn hắn bị Long đánh cho không trượt phát nào giờ làm gì có tên nào dám hó hé nữa.

- Lúc này Ngải Đồ Đồ thấy Long đánh được 199 người nàng cũng vui mừng không siết, nhìn sang Mục Nô Kiều thì không thấy cô ấy đâu. Nàng cứ tưởng là cô ấy đã đi đâu đó cho đến khi một thanh âm truyền ra Không biết từ chỗ ngồi một vị trí nào đó, ngay sau đó an tĩnh đấu quán liền tao động, tất cả mọi người ánh mắt đều tụ tập ở trên người tên khiêu chiến kia.

“Có người khiêu chiến.”

- Nhưng mà, Ấn vào mí mắt rõ ràng là một vị nữ tử, tuyệt đẹp đến tươi đẹp dung nhan, diệu mạn đến câu hồn dáng người, không đơn thuần là bởi vì nàng ở toàn trường yên lặng thời điểm đứng ra phần kia dũng khí cùng quyết đoán, càng ở chỗ nàng tự thân dung mạo thì có đại sát tứ phương, tuyệt thế độc lập cảm giác!

“Mục Nô Kiều!”

- Đúng vậy nàng là Mục Nô Kiều từ đầu đến giờ khi thấy được Long chiến đấu, chiến ý của nàng đã dân trào nhưng nàng vẫn nhịn được vì biết đó là bạn trai của Ngải Đồ Đồ, đến giờ chiến ý của nàng đã bộc phát đỉnh điểm nội tâm nàng lúc này đã tràng ngập khao khát chiến đấu.

- Bước vào sân đấu Long liền nhìn quét mắt qua thân hình nàng một cái xuýt nữa máu mũi hắn phụt ra, bộ ngực trắng noãn mềm mài, bờ mông căng tròn đầy đặng, con c-c của hắn vương lên như một con mãnh thú hiện tại hắn hận không thể thịt nàng ngay tại chổ nhưng hắn vẫn kìm được. nhìn Mục Nô Kiều cao ngạo nói một câu:

“Ngươi không đánh lại ta, xuống đài đi”

- Nghe vậy Mục Nô Kiều chiến ý phóng lên tận trời, nàng không ngờ một thiên tài như mình lại bị người khác khi dễ như vậy, ánh mắt nghiêm túc lên chẳng nói câu gì trên tay nàng tinh đồ màu xanh lam hiện lên

“Phong bàn, Long quyển “ //ps: đây là ma pháp trung giai cấp 1 của phong hệ

- Một vòi rồng được cấp tốc hình thành trên sân đấu, nó cuồn bạo mãnh liệt mà bao vây lấy Long, Lúc này hắn vẫn chưa động darkrai bay phía trước cản lại giúp hắn. Ánh mắt nhìn phía Mục Nô Kiều nói to

“ chúng ta đánh cược thế nào, nếu ta thắng ngươi phải chấp nhận ta một điều kiện “

- Mục Nô Kiều lúc này làm gì có tâm trạng quan tâm lời nói của Long, lúc này nàng trong nội tâm nàng chỉ là muốn đánh nhau với Long thôi, không do dự nàng liền đáp:

“ Hừ, muốn gì thì thắng ta hả nói!!!”

- Nói xong nàng lại vận ma năng tăng thêm sức cho ma pháp, lại thêm một cái trung giai ma pháp nữa “ Phong bàn, Long quyển”

“ầm ầm ầm rít rít rít”

- hai cái vòi rồng hợp lại uy lực tăng lên thêm mấy lần, tiếng gió xé tai, nhưng lúc này Long hắn cũng chẳng có nao núng chút nào, trên tay xuất hiện tinh quỹ triệu hoán hệ, bước ra từ trong không gian là Lucario. Long liền ra lệnh cho chúng đánh phá vòi rồng

- “Lucario, darkrai đánh hết mình cho ta!!!”

- trên đài lúc này mọi người xem đều chấn kinh khi thấy Long lại triệu hoán ra thêm một con Triệu hoán thú nữa

“Hai con triệu hoán thú,Hắn....hắn là trung giai “

“Trung giai hắn là trung giai pháp sư”

“Biến thái hắn quá biến thái..”

“...”

- Trên đài Ngải Giang Đồ thấy Long triệu hoán ra thêm một con thú nữa thì hắn trên miệng nở nụ cười nào có kiềm lòng được nữa khí tức ma pháp tỏa ra bức người. mọi người xung quanh thấy vậy nhau nhau mà chuyển chổ, ngồi kế bên Mạc Phàm và Ngải Đồ cũng ngạc nhiên khi thấy Ngải Giang Đồ như vậy.

- phía đài thi lúc này 2 con pokemon sử dụng chiêu thức nhau nhau oanh tạc vòi rồng

“ầm ầm rầm rầm “

- Phải nói là những vụ nổ to nhỏ khắp trên đài, dần dần cuồng phong cũng nhỏ lại. Rồi vòi rồng cũng tan đi nhưng đó chưa phải là hết bổng tiến nói của Mục Nô Kiều lại vang lên

“Khôn chi lâm, Tù lung” ps: trung cấp ma pháp của Thực vật hệ

- Bổng thực vật dưới như là uống thuốt tăng trưởng nhau nhau trưởng thanh lao thẳng về phía Long, chỉ trong phút chốc thì Long đã bị bao quanh bởi một nhà tù bằng cây.

- Mục Nô kiều đứng trên sân hiện tại rất là đắt ý nhưng chưa kịp làm gì tiếp thì phía nhà tù cây mà Long bị nhốt bổng nhiên động tỉnh

“Đùng đùng Đùng”

“Ầm”

- Nhà tù bằng cây bị nổ một lỗ lớn bên trong lucario phóng ra phía sau là Long cũng đi ra theo. Mục Nô Kiều lúc này kinh ngạc không thôi nàng không ngờ Ma pháp của nàng chỉ cầm chân hắn được vài giây, ma người ta chỉ phá nát có dễ dàng.

- Tiếp tục Mục Nô Kiều lại vận ma năng trên tay xuất hiện tinh nhưng bổng chốc nàng đừng lại, trên cổ nàng lúc này xuất hiện một thanh dao màu đen. đúng vậy darkrai đang ở phía sau nàng tay kề dao lên cổ Mục Nô Kiều. trên tay tinh đồ biến mất nàng nhìn Long đường như muốn nói gì đó nhưng Long đã đoán đươc hắn ra vẻ mặt bất cần đời tay chỉ về phía Darkrai nói:

“Nó hệ ám ảnh” p/s: khôn chi lâm có thể vây khốn được tất cả các hệ trừ ám ảnh hệ

- Nghe vậy Nàng thở ra một hơi, mang theo chút không cam lòng nói:

“Ta thua ;<<”

- Mục Nô Kiều lời này vừa nói ra, toàn bộ đấu quán lặng yên không tiếng động.

- Qua hồi lâu, đấu quán lại cùng nổ tung một dạng hoàn toàn loạn thành một mảnh!!

- Thua, Mục Nô Kiều lại thua.

- Nàng thua, liền ý nghĩa Mạc Phàm một người tọa ủng toàn hệ học sinh mới công cộng tài nguyên tu luyện.

- Trời ạ, ngay cả bọn họ cuối cùng tín ngưỡng nữ thần đều bại bởi cái này Đại Ma đầu, nói xong tà bất thắng chính đây???

“Hắn... Hắn rốt cuộc thế nào tránh thoát ra Khôn chi lâm nhà tù.”

“Hắn nhất định ăn gian, không thể nào.”

“Giết chúng ta liền như vậy, tân tân khổ khổ thi vào đến cái này trường học, chính là vì kia so với trường học khác nhiều hơn trọng yếu tài nguyên, bây giờ mất ráo, mất ráo.”

- Tất cả mọi người có chút không thể nào tiếp thu được sự thật này, khóc gào tiếng vang thành một mảnh.

- Mục Nô Kiều cảm nhận được từ bốn phương tám hướng truyền tới thanh âm, gò má càng là nóng như lửa đốt.

- Nàng cũng không nghĩ tới cuối cùng xuất chiến chính mình lại thua, nàng tự trách mình tại sao hội như thế đại ý.

- Mục Nô Kiều rất rõ ở nơi này hơn 5 nghìn tên gọi tân sinh bên trong, không là tất cả mọi người đều với chính mình như thế căn bản không để ý trường học kia lúc ban đầu cung cấp công cộng tài nguyên, trên thực tế ở nàng trong nhà trọ thì có trông cậy vào này chút tài nguyên tới xông phá sơ cấp pháp sư cảnh giới nữ hài.

- Nếu tất cả đều là háo chiến, nàng hẳn đứng ở Mạc Phàm vị trí khiêu chiến toàn trường, nàng nguyện ý đứng ra cũng là không hy vọng chung quanh những thứ kia bình thường gia đình người tài nguyên đều bị Long một người cướp đi.

- Trên kháng đài lúc này Ngải Đồ Đồ vui vẻ cực điểm nhìn sang phía Ngải Giang Đồ Định nói gì nhưng vừa quay qua thì lại thấy Ngải Giang Đồ đâu mất tiêu, nàng ngồi trên hàng ghê mà mộng mức “sao lại bỏ lại mình ta ;<<”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.