Thông Thiên Chi Lộ

Chương 748: Chương 748: Đánh thành mặt lợn






Ngụy Tác nhìn chăm chăm vào sắc thủy tinh hỏa diễm ở miệng Cửu tiêu ly hỏa lô.

Phát hiện thần thức và chân nguyên có thể miễn cưỡng ngưng được đại đạo pháp văn, Ngụy Tác theo Linh Lung Thiên hướng dẫn mà tôi luyện tinh kim.

Đỉnh cấp tinh kim có đặc tính khác nhau, như Đông hoang trấn yêu tháp có Cửu u minh thiết và Hoang cổ trọng kim tan chảy rất nhanh nhưng Thiên tức tinh kim trong Phần thiên thần lô và Cổ khanh kim mất hơn hai canh giờ mới chảy.

Gần mười canh giờ sau, các loại đỉnh cấp tinh kim mơi tan vào nhau, trong khối tinh kim được tử sắc thủy tinh bao lấy, có một giọt thủy châu cực dính đang chảy nhanh.

Lúc trước các loại tinh kim gồm đủ màu: bạc, đen, đỏ, trắng, cổ đồng… nhưng giờ dung luyện lại thì thành màu xanh đậm.

Số tinh kim còn lại đúng như Linh Lung Thiên nói, chỉ một phần ba.

Phần thiên thần lô, Thiên huyết vẫn thiết và Đế văn tinh kim toàn bộ bị dung luyện, Hắc đồng và Cổ khanh kim chỉ còn lại một phần ba, Đông hoang trấn yêu tháp và Thiên la vẫn thiết, Tinh thần bạch lạc kim còn nhiều nhất. Số tinh kim này đặt trước mặt Ngụy Tác.

Ngụy Tác đột nhiên vung tay, chân nguyên kéo từ khối tinh kim xanh đậm ra một mảnh nhỏ cực dính.

Chân nguyên dồn xuống, tinh kim dung dịch biến thành một lưỡi mỏng.

Đợi khi nguội hẳn, lục bào lão đầu và Thủy Linh Nhi đều tỏ ra khẩn trương và mong chờ.

Ngụy Tác mục quang lóe lên, lưỡi tinh kim xanh đậm như được bôi dầu chém vào chỗ Cổ khanh kim còn lại.

“Choang!”

Hoa lửa lóe lên, khối Cổ khanh kim lõm xuống như bị chặt làm đôi.

“Hả…” Lục bào lão đầu hít hơi lạnh.

Ngụy Tác và Thủy Linh Nhi nhìn nhau, mắt hiện rõ nét kinh hãi.

Nên biết khối Cổ khanh kim tuy chưa được xử lý, nhưng độ bền hơn nhiều thai thể đạo giai pháp bảo. Mảnh tinh kim xanh này cắt sâu vào được Cổ khanh kim thì rõ ràng độ bền hơn hẳn một cấp.

Khối thâm thanh sắc tinh kim này còn chưa tôi luyện xong.

Theo cách của Linh Lung Thiên thì cách phối hợp các đỉnh cấp tinh kim đều theo tỷ lệ tốt nhất, loại tệ nhất cũng không kém hơn Tinh thần bạch lạc kim, còn phải dùng các loại hỏa lực có nhiệt lực khác nhau để tôi luyện, ngoài ra còn dùng linh dược dược dịch và vài loại huyết dịch yêu thú cùng bột ngọc thạch để tôi hỏa. Quá trình này mất hơn hai mươi ngày.

Linh Lung Thiên nhắc đến nguyên liệu phụ trợ nào, Ngụy Tác đã nhờ Âm Lệ Hoa chuẩn bị hết.

Nhưng chỉ cần đem bán thành phẩm tinh kim chư triệt để tôi luyện này đi luyện chế phi kiếm thì phẩm giai cũng gần đạt huyền cấp cao giai!

“Thế nào, lừa đảo, ta đáng tin mà.” Linh Lung Thiên thấy bọn Ngụy Tác kinh hãi thì nhe răng, “Không mau đưa tinh kim cho ta.”

“Cương nha muội đáng chết, không ngờ có chút môn đạo, tổ tiên ngươi là luyện khí đại năng hả?” Ngụy Tác ném Cổ khanh kim cho Linh Lung Thiên, đồng thời hỏi.

“Xin lỗi, tộc của ta chưa từng có đại luyện khí sư.” Linh Lung Thiên thu nhanh Cổ khanh kim, “ngươi đúng là vô học.”

“Xem ra chân nguyên của ngươi và thiên địa nguyên khí tương xung, nên các ngươi không thể thi triển thuật pháp, cũng không thể luyện chế pháp khí, thành ra không có luyện khí sư, chắc chỉ ăn tinh kim vì đó là thiên phú thần thông.” Ngụy Tác đưa mảnh Hắc đồng còn lại cho Linh Lung Thiên,“vì sao ngươi có thể điều khiển hôi sắc thủ trạc?”

“Lừa đảo, ngươi quá gian trá, vòng vo để hỏi dò ta.” Linh Lung Thiên thập phần cảnh giác, “Những câu này không trong phạm vi giao dịch, ta không đáp. Chi bằng ngươi cho ta biết vì sao thần thức lại hơn hẳn Kim đơn tu sĩ? Thuật pháp tu luyện thần thức thường thì bằng với tu vi, không thể thần diệu kinh nhân thế được.”

“Ta dùng linh dược.” Ngụy Tác quan sát thần sắc Linh Lung Thiên, đưa ngân bạch sắc tinh kim cho nó, qua dò hỏi, gã biết chân nguyên của nó không thể thi triển thuật pháp gì, tối đa chỉ giúp nó có năng lực độn không, lại không thể sử dụng pháp bảo của tu sĩ, Bắc Mang hóa hình phù được nó coi trọng vì không cần chân nguyên kích phát. Ngụy Tác khẳng định hôi sắc thủ trạc cực kỳ trọng yếu đối với Linh Lung Thiên, tựa hồ không chỉ giản đơn vì là một món chí bảo có thể tiêu tan uy năng pháp bảo và thuật pháp.

“Lừa đảo, còn tinh kim của hắc tháp sao không cho ta!” Linh Lung Thiên kêu lên vì Ngụy Tác tựa hồ không đưa tinh kim còn lại sau khi dung luyện Đông hoang trấn yêu tháp cho nó.

“Chỗ tinh kim này coi như giữ lại, khi ngươi tôi luyện xong, ta sẽ đưa cho.” Ngụy Tác bình tĩnh như thường.

“Lừa đảo, ngươi cố ý hả? Đến thế này còn không yên tâm? Còn giữ lại? Giữ lại đầu ngươi!” Linh Lung Thiên giận đến run người.

“Yên tâm, ta giữ chữ tín, sớm muộn gì cũng cho ngươi, không cần phải kích động.” Ngụy Tác thản nhiên.

“Được, mau dung luyện Minh thần bảo tọa cho ta, trong đó toàn thứ loạn xạ, dùng hỏa nguyên này chắc thiêu được.” Linh Lung Thiên bảo Ngụy Tác.

“Cũng được.” Ngụy Tác lấy Minh thần bảo tọa đã bị cắn hỏng ra.

Thoáng sau, Minh thần bảo tọa phun ra một mớ tro, thai thể bị thiêu thành tinh kim đen xám. Pháp bảo này đối với Ngụy Tác không đáng gì nên gã không coi trọng.

“Cương nha muội đáng chết, định làm gì?” Ngụy Tác nung xong, Linh Lung Thiên lại nghênh ngang đi ra ngoài khiến gã ngẩn người, kêu lên.

“Không phải còn nguyên liệu chưa chuẩn bị hả? Ta dưỡng thương đã, hai hôm nữa lại tôi luyện tinh kim.” Linh Lung Thiên không buồn ngoảnh lại.

“Cương nha muội lạ lắm, không biết định giở trò gì.” Ngụy Tác thấy Linh Lung Thiên bỏ chạy thì hồ nghi.

“Linh Lung Thiên cũng không xấu, phu quân sao lại làm khó nó?” Thủy Linh Nhi lấy làm lạ.

“Nàng bị vẻ ngoài của nó lừa rồi, lúc cùng ta vào Bắc Mang di tích thì nó quỷ kế đa đoan, kết quả đi đêm lắm mà gặp ma, bị đả thương.” Ngụy Tác nói: “Hiện tại nó theo ta không biết vì cớ gì, dù gì nó cũng quỷ bí, không biết nói thật hay giả nữa. ”

“Làm sao bây giờ?” Lục bào lão đầu không ngờ Linh Lung Thiên lấy tinh kim đi nên ngẩn ra.

“Dùng Hoang cổ cự ngao luyện chế thành pháp bảo, cần nguyên liệu gì hả?” Ngụy Tác mục quang lóe lên, hỏi lục bào lão đầu.

“Luyện khí chi pháp mà ta biết thì những nguyên liệu cần thiết, ngươi đều có. Bối giáp, càng, đuôi của Hoang cổ cự ngao đều có thể luyện chế thành pháp bảo. Có nên hỏi dò nó xem? Chưa biết chừng nó có thru đoạn khiến các nguyên liệu huy canh tác dụng tốt hơn?” Lục bào lão đầu thập phần do dự. Vốn lão rất tự tin trước mặt gã, nhắc đến luyện khí thì thậm chí cho rằng tu đạo giới hiện tại không mấy luyện khí sư so được. Nhưng thủ đoạn của Linh Lung Thiên lại khiến lão dao động, Hoang cổ cự ngao là cửu cấp yêu thú, lớp giáp cực kỳ cứng, huyền giai công kích giáng lên cũng không mảy may sây sát, lão không dám lãng phí nguyên liệu rất có thể luyện chế được pháp bảo kinh nhân này.

“Cũng được, Linh Nhi, bảo Âm Lệ Hoa hộ ta xem ta có thể vào chỗ tàng kinh của Âm Thi tông, chưa biết chừng phát hiện được ghi chép hữu dụng.” Ngụy Tác hơi trầm ngâm, gật đầu,“nguyên liệu Hoang cổ cự ngao này thì hai hom nữa sẽ hỏi dò nó, ta ra hậu điện luyện Thiên đế vẫn tinh tàn thiên mà Phong Ngô Thương truyền cho. ”

...

“Lừa đảo tính toán không tệ, định bảo ta dùng Hoang cổ cự ngao luyện chế pháp bảo.”

Linh Lung Thiên đang ở trong tĩnh thất, tai hơi rung lên, lẩm bẩm hình như nghe rõ bọn Ngụy Tác nói gì.

“Hoang cổ cự ngao đó thì tên lừa đảo này có được bằng cách nào… đúng là cổ quái… Hoang cổ cự ngao này đã tiến giai, luyện chế bối giáp đắc sẽ được pháp bảo huyền giai thượng phẩm trở lên, cộng với phi kiếm của y, có thể đến Đại Thí Thiên…”

Linh Lung Thiên lẩm bẩm, tựa hồ Hoang cổ cự ngao mà Ngụy Tác lấy được tại Bắc Linh thành từ lâu đã lọt vào kim quang đại nhãn.

“Hừ! Còn dám nói xấu sau lưng ta... Hoang cổ cự ngao thì ta có thể giúp luyện chế, bất quá tên lừa đảo này quá đáng ghét, phải cho một trận đã, bò lăn bò toài ra cầu xin mới khiến ta vơi giận.” Linh Lung Thiên lẩm bẩm đoạn vô cùng đắc ý.

“Có mấy khối cực phẩm tinh kim… Thiên tức tinh kim thì ta luyện hóa càng nhanh… hai ngày nữa, lừa đảo đáng ghét, ta sẽ đánh ngươi thành mặt lợn… oa ha ha ha.”

-o0o-


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.