Thông Thiên Chi Lộ

Chương 921: Chương 921: Lại một đoạn Thông thiên cổ hương






"Thu hoạch lần này được quá! Như vơ vét một tông môn." Lục bào lão đầu hưng phấn run người.

Kỳ Thạch viên mở ở đây, không tiện nghi Ngụy Tác thì cũng người khác, những thứ Kỳ Thạch viên vơ vét đều tăng thêm giá khi bán ra, Ngụy Tác có hai lão bất tử như lục bào lão đầu và Linh Lung Thiên đi cùng nên mới thu lợi, với gã là cơ duyên hiếm có. Đạt tới Kim đan tu sĩ thì đề thăng tu vi phần lớn dựa vào cơ duyên chứ không phải bế quan khổ tu. Việc liên quan đến đề thăng tu vi, gã không đời nào vì muốn cùng lưỡng vị lão chưởng quỹ kết giao mà nương tay.

Phát hiện Tử nguyệt thạch tâm, Ngụy Tác tìm kỹ mọi ngóc ngách trong đó.

Dưới chân núi, Ngụy Tác bỏ sáu nghìn linh thạch mua một khối hổ phách hạt sắc cổ ngọc, là Trư bà long ngọc, ngọc thạch hóa sinh trong thể nội viễn cổ thiên long đặc biệt, chứa không ít thiên long long khí, hữu dụng với Thiên long quần tinh tôi thể thuật Ngụy Tác tu luyện.

Trong một vạt thủy thảo ở bờ hồ, gã bỏ một vạn hạ phẩm linh thạch mua một tấm xương hình thuẫn có vân như cỏ nước. Đây là Thiên nhất thủy vương cốt, xương của viễn cổ dị thú, có thể chống lại thiên kiếp thiên hỏa.

Ở cạnh tường, trong một góc bình thường, mọc toàn cỏ dại, Ngụy Tác bỏ bốn nghìn hạ phẩm linh thạch mua trái cây màu vàng pha tìm, lắc lắc là có tiếng như nước chảy. Đây là Thiêm thọ tiên gia, chỉ có tại một số đảo trong Hoang cổ thủy vực, dược lực không kém gì kim đan, đủ khiến Kim đan tứ trọng ngũ trọng tu sĩ đô đề thăng mấy chục năm thọ nguyên.

Thậm chí trong một tảng đá có khí tức cổ quái cạnh giếng nước, Ngụy Tác và Linh Lung Thiên, lục bào lão đầu phát hiện một mảnh vỡ tiên khí chân chính!

Đây là một mảnh chủy thủ, niên đại thậm chí về trước thời đại của Linh Lung Thiên, đã hoàn toàn phá tổn, nhưng tinh kim lại hữu dụng với Linh Lung Thiên, Ngụy Tác chỉ mất ba nghìn hạ phẩm linh thạch.

Trong mấy tiểu đình viện và một rừng hoa, Ngụy Tác và Linh Lung Thiên phát hiện linh dược, linh quả có dược lực không đủ với Kim đan tu sĩ nhưng luyện hóa rất nhanh, đủ giúp bọn Hàn Vi Vi đề thăng tu vi.

Cộng thêm ba mảnh Lân phiến tinh tủy trong Quỷ kiểm cáp mô thạch và pháp châu Hoang cổ hỏa hệ yêu thú khảm tại Thanh tác ngân pháp trượng, Bảo luân tinh chứa nhiều thủy linh nguyên khí, tương đương với một viên thất cấp trung giai thủy hệ yêu đan, xương sống cửu cấp Hoang cổ yêu thú băng hổ, Thủy thánh linh vương kiếm có thể tu thành thủy linh căn, Tinh lộ thiên tinh là nguyên liệu chủ yếu trong thượng cổ truyền tống pháp trận, Thái hư tử thạch để xung kích kim đan thì bọn Ngụy Tác thu hoạch cực kỳ kinh nhân.

Hai lão chưởng quỹ không tiếc mà thập phần hưng phấn, ít nhất hơn bốn mươi món họ không biết được Ngụy Tác nói ra, có những thứ rất hữu dụng với họ, Ngụy Tác không cần là họ thu lại ngay.

"Đổ Bảo phường so với nơi này thế nào, có nhiều bảo vật vô danh?" Dạo quanh Vạn Bảo viên, Ngụy Tác hỏi hai lão chưởng quỹ về Đổ Bảo phường.

"Đổ Bảo phường phần lớn là những thứ đã biết, chỉ là giá có thể đắt hay rẻ, không có mấy vật chưa biết. Cơ đạo hữu có hứng với Đổ Bảo phường thì chúng ta qua đó, ở đó có tĩnh thất tiện nói chuyện." Hai lão chưởng quỹ hỏi ý kiến Ngụy Tác.

"Vậy thì tốt quá." Ngụy Tác vui vẻ gật đầu.

Toáng sau, lưỡng vị lão chưởng quỹ dẫn bọn Ngụy Tác vào Đổ Bảo phường.

Đổ Bảo phường là một tòa điện vũ ba tầng rất rộng, bên trong bố trí như một phách mại hội trường, khỏi cửa là một đại sảnh, dung nạp mấy nghìn tu sĩ, tầng hai và ba là bao gian có cấm chế.

Trong đại sảnh có chừng bảy, tám mươi tu sĩ, sừng sững năm, sáu trăm băng trụ. Trong băng trụ không hiểu cho thêm chất liệu gì mà đen như mực, không thể nhìn được bên trong, thần thức Ngụy Tác tiến vào cũng bị hất ra. Bảo vật được giấu trong băng trụ, giá chung ba nghìn hạ phẩm linh thạch, lúc hai lão chưởng quỹ đưa bọn Ngụy Tác vào thì một tu sĩ Phân niệm cảnh nhất trọng đã trả ba nghìn hạ phẩm linh thạch, do một đệ tử Kỳ Thạch viên động thủ, đánh vỡ hắc sắc băng trụ được chọn.

Hắc sắc băng trụ đã vỡ phong bế một tấm bài bằng đồng khác số hiệu, tu sĩ Phân niệm cảnh nhất trọng theo đệ tử Kỳ Thạch vào một điện vũ, mười mấy tích tắc sau, tu sĩ đó hớn hở rời Đổ Bảo phường.

"Y rút được một tấm linh giai trung phẩm băng hệ pháp thuẫn." Linh Lung Thiên nhìn Ngụy Tác đầy thâm ý, truyền âm.

Ngụy Tác trợn tròng trắng, linh giai trung phẩm băng hệ pháp thuẫn tại phách mại hội thượng tuyệt đối không chỉ ba nghìn hạ phẩm linh thạch, chả trách tu sĩ Phân niệm cảnh nhất trọng này vui vẻ như thế. Gã không ngờ hắc sắc băng trụ chỉ chứa số hiệu, bảo vật để ở chỗ khác, theo số đó mà đi lấy.

Hiện giờ, cộng thêm lời hai lão chưởng quỹ lúc trước, Ngụy Tác mất hết hứng thú, nói mấy câu rồi lấy ra những thứ không biết cho họ xem, đợi hai lão chưởng quỹ đưa vào một gian đại tĩnh thất.

"Lưỡng vị lão chưởng quỹ có biết vật này chăng." Ngồi xuống chiếc ghế trải da dày, Ngụy Tác trực tiếp lấy ra hai viên ngọc cỡ mắt rồng.

Hai viên ngọc một trắng một bạc, không có hoa văn nhưng dấy lên nguyên khí dao động đặc biệt, như thể là pháp khí, uy năng thập phần bất phàm. Qua khí tức thì là thứ từ mấy nghìn năm trước, vật này Ngụy Tác lấy từ tàng bảo các của Thiên Kiếm tông, không ai biết sử dụng.

"Chuyện đó...?" Lưỡng vị lão chưởng quỹ cầm hai viên châu tử lên. "Cơ đạo hữu, nếu lão hủ không nhầm thì hai viên này là Khiên cơ cảm ứng châu của thượng cổ Khiên Cơ tông." Chốc sau, Mộc chưởng quỹ nói với Ngụy Tác.

"Hả? Xin được chỉ giáo." Ngụy Tác và Linh Lung Thiên nhìn nhau.

"Đây là pháp khí như Nguyên thần đăng. Hai viên châu tử tách ra, nếu một tu sĩ gặp nguy hiểm, đập vỡ viên châu thì viên của tu sĩ còn lại cũng vỡ. Vật này lợi hại ở chỗ có cự ly cảm ứng cực kỳ kinh nhân, cách một đại lục cũng được." Mộc chưởng quỹ bảo Ngụy Tác: "Khuyết điểm là cũng như pháp khí của thượng cổ tông môn, khó cảm tri cụ thể được chỗ bản môn đệ tử ngộ hiểm hoặc ngộ hại."

"Hả? Đa tạ Mộc chưởng quỹ." Ngụy Tác thầm nhủ giá hai viên châu tử này cũng hữu dụng, sau này để một viên tại chỗ bọn Cơ Nhã, lúc có việc gấp thì đập vỡ một viên là gã sẽ biết.

"Khô đằng này là mỗ mua bằng năm nghìn linh thạch, không biết có gì huyền diệu." Thu hai viên Khiên cơ cảm ứng châu lại, Ngụy Tác lấy ô tử sắc khô đằng từ phách mại hội ra, đưa cho hai lão chưởng quỹ.

Phùng chưởng quỹ và Mộc chưởng quỹ nhìn kỹ, Phùng chưởng quỹ lấy ra một khối hồng sắc ngọc thạch đặt lên cổ mộc, hồng sắc ngọc thạch phát ra lục quang.

"Đây là một khúc cổ mộc, chỉ là bọn tại hạ chưa từng thấy, không biết lai lịch và công dụng." Phùng chưởng quỹ thấy Ngụy Tác kinh ngạc nhìn hồng sắc ngọc thạch thì giải thích, "Tại hạ đang cầm Trắc mộc ngọc, nếu là linh mộc sẽ có lục quang."

"Đích xác là cổ mộc?" Ngụy Tác nhíu mày, nhớ đến hoa y thanh niên, y được Hoang tộc truyền thừa, hiểu kỹ về Hoang cổ kỳ mộc, bắt được y chưa biết chừng sẽ biết.

"Chắc là mảnh vỡ viễn cổ pháp bảo, có khắc mật văn, không biết lưỡng vị chưởng quỹ có nghiên cứu về viễn cổ mật văn chăng." Hơi trầm ngâm, Ngụy Tác lấy hỗn kim sắc tàn phiến rộng mấy chục trượng của Lâm Phong Hoa ra, cơ hồ che kín gian bao sương lớn nhất.

A!

Hai lão chưởng quỹ đồng thời hít một hơi lạnh.

"Lẽ nào là mảnh vỡ viễn cổ tiên khí trong truyền thuyết?"

"Bọn tại hạ không nghiên cứu mật văn này, bất quá biết là một tán tu tiền bối tên Vạn Thập Thiên có nghiên cứu."

Hai lão chưởng quỹ nhìn nhau, nói ngay.

"Vạn Thập Thiên? Ai nhỉ?"

"Người này là tán tu tính khí cổ quái, thu gom nhiều thứ có viễn cổ mật văn, bọn tại hạ chỉ nghe nói chứ chưa gặp, không rõ là tán tu ở đâu, mấy chục năm trước đã tu vi Kim đan tứ trọng hậu kỳ. Trưởng Tôn thế gia tựa hồ vì vật gì đó mà đặc ý mời y đến phá giải viễn cổ mật văn." Mộc chưởng quỹ nói.

"Đây là Ngưng cơ tiên thảo, tu sĩ Thần hải cảnh luyện hóa sẽ đề thăng tư chất tu đạo..."

"Đây là Bích gia quả, ngăn chặn nhục thân quá độ tiêu hao chân nguyên khiến kim đan suy kiệt..."

"Đây là Thông thiên thảo, có thể hóa giải nguyên khí không thuộc về mình được dồn vào thể nội, có thể phá giải nhiều nguyên khí cấm chế..."

Hai lão chưởng quỹ hiểu về linh dược và giá tu đạo giới gần vạn năm nay hơn xa lục bào lão đầu và Linh Lung Thiên, nhiều linh dược Ngụy Tác lấy được ở Thất bảo mật địa và Thiên Kiếm tông cũng được hai người nhận ra, cho gã biết cách dùng.

Nghe đến Thông thiên thảo, Ngụy Tác mục quang lóe lên, lấy cổ hương Thông Thiên đại đế để lại ra.

"Cơ đạo hữu cũng có cổ hương kỳ dị này?"

"Các vị đã từng thấy?" Ngụy Tác và Linh Lung Thiên cả kinh.

"Khúc của các hạ không phải của bọn mỗ... Của các hạ là một đoạn, của bọn mỗ dài hơn, tới hai đốt, ở giữa chắc còn một khúc..." Hai lão chưởng quỹ nhìn nhau, giải thích, "Hơn mười năm trước bọn tại hạ mua được từ một tán tu cổ hương kỳ dị, cũng thấy cực kỳ bất phàm, nhưng không hiểu gì."

"Hiện tại khúc cổ hương đó đâu?" Linh Lung Thiên thập phần chấn kinh, cướp lời.

-o0o-


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.