Trong độn quang là Hoang thần nô đánh cho Hoang Vũ thần quân chỉ còn lại cái đầu.
Y mặc hôi sắc cổ pháp y của Hoang Vũ thần quân, ngực mọc dày hỏa hồng sắc giáp xác, bao lấy nữ tu Hoang thần nô tay tua tủa bạch sắc thần thiết nhọn hoắt cỡ móng tay. Nữ tu Hoang thần nô vẫn như ngủ say.
"Hoang thần nô?"
Bọn Ngụy Tác và Linh Lung Thiên phản ứng khác hẳn.
"Hoang thần nô là gì?"
Bọn Ngụy Tác cùng ngoái nhìn Hoang Vũ thần quân, tỏ vẻ kinh ngạc. Hoang thần nô dáng vẻ rất giống vực ngoại thiên ma, nguyên khí dao động thập phần cổ quái, nếu y không gọi ra ba chữ Hoang thần nô thì bọn gã sẽ coi lời nữ vực ngoại thiên ma là giả, coi người đến là vực ngoại thiên ma.
"Gian thương, đừng xuất thủ đối phó họ.” Linh Lung Thiên nhìn rõ hai thân ảnh, quát khẽ, tỏ vẻ giận dữ xen lẫn đồng tình.
"Chát!"
Nam tu Hoang thần nô bạo phát nguyên khí dao động cực mạnh ở ngực, đồng lục sắc thần quang lan khắp toàn thân.
Khí tức kinh nhân dồn lên bọn Ngụy Tác.
Ai cũng thấy rõ địch ý của Hoang thần nô cùng đòn đánh không hề nương tay.
Nam tu Hoang thần nô có tốc độ xuất thủ tuyệt đối không bằng Ngụy Tác, bình thường mà thế thì e Như Lai thần mang đã giáng vào thần thức ý chí y nhưng nghe Linh Lung Thiên quát khẽ thì gã vốn chưa hiểu rõ, không phát động phản kích.
Mãi khi đồng lục sắc thần đao ngưng thành rồi chém tới thì trước mặt gã mới ngưng tụ thành hai cây thần kiếm màu hỏa hồng và xích kim, hư không tựa hồ hoàn liên tục có hỏa quang và lôi quang dồn về, uy năng của thần kiếm không ngừng tăng lên.
"Phù!" Bọn Hàn Vi Vi gần như nghẹt thở, đồng lục sắc thần đao trực tiếp bị hỏa hồng và xích kim lưỡng sắc thần kiếm chén nát.
"Cương nha muội, cái gì đấy?" Ngụy Tác không phản kích, hỏa hồng và xích kim lưỡng sắc thần kiếm tan đi, biến thành hỏa diễm và lôi cương khí tức.
"Hoang thần nô là tu sĩ đại năng bị Hoang tộc bắt rồi dùng thủ đoạn đặc biệt cải tạo. Đã bị rửa sạch ý thức và ký ức, là nô lệ của Hoang tộc.” Đáp nhanh, Linh Lung Thiên tỏ rõ sát khí ngoái nhìn Hoang Vũ thần quân, "Lẽ nào ngươi gặp Hoang thần nô này?"
"Tại hạ... Hoang thần nô này tại hạ thấy ở trong ngọn núi chọc trời tại di tích ngoài kia, bị y đánh thành thế này..." Hoang Vũ thần quân nhợt nhạt khôn tả, lam sắc phù văn trên mặt cũng nhợt theo.
Đối với minh chủ hùng bá nhất phương như y, vào Phù đồ rồi thì xui xẻ vô cùng, từ khi vào Thiên vực chiến trường thì mọi biến cố nối nhau và các cao thủ đã đánh tan tự ngạo và lòng tin của y.
Vực ngoại thiên ma rồi Ngụy Tác, cộng thêm công pháp của y... khiến y thật sự tê dại đầu óc, đến gần đây mới thoáng nghĩ ra Linh Lung Thiên và Ngụy Tác là nhân vật kinh thiên hơn hai trăm năm trước.
Khi những ghi chép trong điển tịch và hiện thực y thấy hợp lại thì y không dám giở trò hay phản kháng gì.
"Đại năng bị cải tạo, sao lại cổ quái thế, bị Hoang tộc bắt rồi thay đổi thành thế này?" Ngụy Tác và bọn Hàn Vi Vi ngẩn ngơ.
"Ý thức của y không rõ mà ôm chặt nữ tu Hoang thần nô, có phải trước khi hai người này lọt vào tay Hoang tộc thì là tình lữ?" Bọn Ngụy Tác thấy hai Hoang thần nô quỷ dị như thế thì không có hảo cảm, nhưng nghe Linh Lung Thiên nói rồi thì cảm giác rất khác.
Nam tu Hoang thần nô mặc kệ ánh mắt bọn gã nhìn, Ngụy Tác dễ dàng hóa giả tựa hồ chỉ khiến y hiểu rằng không dùng thủ đoạn hơn nữa không xong, trừ ra, ánh mắt y không còn gì khác.
"Chát!"
Đồng lục sắc thần quang đáng sợ hơn từ tâm mạch y phun ra, thần quang chói lòa cùng nguyên khí dao động sôi trào, mười mấy dải từ chân dấy lên như dây leo lan khắp hư không, lại như xé thành những vết quỷ dị trên không.
"Keng!"
Hư không vang tiếng thần thiết, đồng lục sắc thần đao hoàn toàn ngưng thành thực chất dài mấy nghìn trượng chém vào Ngụy Tác, thủy tinh và ánh thần thiết trên thân đao cùng đường vân khiến người nào không thấy sẽ không ngờ là do thuật pháp ngưng thành.
"Phù!"
Ngụy Tác nhíu mày. Hỏa hồng và xích kim lưỡng sắc thần kiếm lại hiện lên, mắt gã lóe sáng, lôi hỏa thần kiếm khiến thần huyền đại năng cũng nghẹt thở lại tan tành. Choang! Gã bước lên vỗ, tay rực ngân sắc thần quang, chặn đứng đồng lục sắc thần đao.
"Đây là người hay tinh kim khôi lỗi? Hoang thần nô, khác nào nhục thể và các loại tinh kim pháp trận kết hợp lại, chiến lực tới mức này!" Hàn Vi Vi và bọn Cơ Nhã nhìn nhau, cùng hiểu ý.
Uy năng Hoang thần nô xuất thủ còn hơn hai vực ngoại thiên ma, không phải Ngụy Tác, khủng phạ kỳ dư nhân căn bản nan dĩ tiếp đắc hạ e khó đỡ nổi.
"..." Hoang Vũ thần quân càng nhợt nhạt, đòn vừa này của Hoang thần nô khiến y rõ lúc đối phó mình, Hoang thần nô chưa dốc toàn lực, không khác nào sát lục thần binh, lúc đối địch cũng đoán rõ uy năng nào đủ giết mình.
Đồng lục sắc thần đao lại tan vỡ, thần quang dưới chân nam tu Hoang thần nô tan theo, y vốn lao về phía bọn Ngụy Tác chợt sững lại văng ngược.
Dù là khoáng thế đại trận, trong lúc va chạm cỡ này thì cũng bị ảnh hưởng.
Khác nhau là nhục thân Ngụy Tác còn hơn viễn cổ thiên long, như thần sơn cự nhạc, có thể chịu được, còn Hoang thần nô thì không chịu nổi phản lực.
"Chúng ta không có cừu oán, ta cũng không định giết các ngươi, nếu hiểu lời ta thì đừng động thủ."
Chặn đòn của Hoang thần nô đoạn mục quang Ngụy Tác nhìn thẳng vào y nói.
Tuy Hoang thần nô này có vẻ vô cảm nhưng ôm chặt nữ tu Hoang thần nô khiến Ngụy Tác sinh lòng trắc ẩn, đoán là y còn một tia nhân tính và ý thức.
"Khống chế... Giết..."
Hoang thần nô lại nói, mục quang nhìn vào Hoang Vũ thần quân, tỏ vẻ căm ghét và phẫn nộ chưa từng có.
Thần sắc tuy nhạt nhưng như nét bút trên trang giấy trắng, hiện lên rất rõ.
Ba chữ đơn giản nhưng đứt nối đó khiến Ngụy Tác nhận ra tình cảm vô vàn.
"Chát!"
Thiên địa dấy lên khí tức đáng sợ quanh Hoang thần nô.
Đồng lục sắc quang hoa ỏ tâm mạch y tan đi, như đại trận tan biến, đại trận khác thay vào, từ trán đến sống mũi chợt tách ra.
Ám hồng sắc quang diễm từ khe nứt bắn ra.
Tạo cảm giác như óc y biến thành ma nhãn, đang mở ra.
"Nha!"
Nữ vực ngoại thiên ma cũng ré lên kinh hãi.
Ngụy Tác rùng mình, nhận ra nguy hiểm, tích tắc đó, tình cảm siêu việt của Hoang thần nô khiến gã thoáng do dự, không trọng thương y trước khi khí tức đó dấy lên.
"Oành!"
Trong sát na đó, không ai kịp phản ứng, từ trán đến mũi Hoang thần nô tách ra, ám hồng sắc quang diễm biến thành thần hải chói lòa đến khó tưởng tượng nổi.
"Chát!"
Tích tắc đó, Ngụy Tác dấy lên tử quang, thân thể rực quang hoa bước xéo đi.
Nhưng gã không hoàn toàn tránh được.
Tử quang tan vỡ, quang hoa chói lòa cũng uốn cong rồi ám hồng sắc quang hoa giáng lên.
"Keng!" Vô số quang văn từ vai trái gã rực lên.
Dải sáng xung kích lên vái trái gã, nhục thân gã không chống nổi, bị xuyên thủng một lỗ, vô số huyết nhục tung tóe, nguyên khí pháp chói rực trên hư không.
"A!"
Ai nấy kinh hô.
Ngụy Tác nhíu mày, đòn này tuy không trọng thương gã, nhưng gã không thể nương tay vì có nguy cơ mất mạng.
Ai nấym kể cả gã không ngờ Hoang thần nô tung ra đòn đáng sợ đó xong thì khe nứt khép lại, y quỳ xuống từ xa.