Ngụy Tác và Linh Lung Thiên vừa truyền âm bàn luận vừa lướt đi, độn quang nhanh chóng khuất vào băng thiên tuyết địa.
...
Mấy hôm sau, Ngụy Tác và Linh Lung Thiên cùng một tu sĩ mặt rỗ hiện thân ở một thành trì băng thiên tuyết địa.
Tu sĩ mặt rỗ, là Long Mộc Tinh, Kim đơn đại tu sĩ sợ chết nhất mà Ngụy Tác và Linh Lung Thiên gặp, thanh sắc tinh kim giáp y của y có uy năng phòng ngự huyền giai trung phẩm, kích phát đôi cánh sau lưng, độn tốc còn hơn Dịch ích kiếm độn Ngụy Tác đang dùng ba phần, tinh kim giáp y đã bị Ngụy Tác và Linh Lung Thiên thu lấy, Long Mộc Tinh bị Ngụy Tác hạ l cấm chế, hóa trang thành tu sĩ mặt rỗ.
Đoàn Vô Nhai bị Ngụy Tác dùng thuật pháp Âm Thi tông đày đọa một lúc thì cầu xin, gã lại càng khinh miệt, nếu y cứng cỏi đến cùng, chưa biết chừng gã còn bội phục cốt khí. Đoàn Vô Nhai không biết gì hơn Long Mộc Tinh nên Ngụy Tác không nương tay, lấy mạng ngay.
Hiện tại Ngụy Tác và Linh Lung Thiên đến thành trì này, là mục tiêu đầu tiên Ngụy Tác đến Tịch Hàn đại lục: Ngưng Thúy thành.
Theo Long Mộc Tinh, Ngưng Thúy thành có Ngưng Đơn phường, là phường thị chế đơn đứng đầu Tịch Hàn đại lục nam bộ, nhiều linh đơn hiếm có đều xuất xứ từ phường thị này.
Dọc đường Ngụy Tác và Linh Lung Thiên được Long Mộc Tinh cho biết nhiều tin hữu dụng về tu đạo giới Tịch Hàn đại lục.
Tiểu Cực giới, Đại Hàn cung, Vũ Hóa thế gia, Trưởng Tôn thế gia và Chân Lôi tông - ngũ đại siêu cấp tông môn này chiếm địa bàn ở đông, nam, tây, bắc, trung.
Tịch Hàn đại lục có không ít yêu đơn nhưng số lượng hỏa hệ, lôi hệ yêu thú cực hiếm, thành thử tu sĩ chủ tu lôi hệ hòa hỏa hệ thuật pháp ít hơn nhiều tu sĩ các hệ thuật pháp khác. Cộng thêm một số linh dược phụ trợ luyện chế linh đơn ít ỏi nên phần lớn có được qua giao dịch với đại lục khác, giá đơn dược cũng cao hơn Thiên Huyền đại lục và Vân Linh đại lục.
Ngũ đại siêu cấp thế lực đều có thần huyền đại năng, theo Long Mộc Tinh thì Tiểu Cực giới Cực Âm thần quân, Đại Hàn cung cung chủ và Chân Lôi tông tông chủ Lôi Sất thần quân, và thiên tài tu sĩ lớp trước Vũ Hóa Ứng Thiên cùng tu sĩ trẻ tuổi Vũ Hóa Nhược Tinh của Vũ Hóa thế gia có thần quân tu vi.
Vũ Hóa Ứng Thiên có tế ngộ kinh nhân, hơn bốn mươi tuổi đã đột phá thần huyền, việc đó đã hơn tám mươi năm rồi nên không ai biết tu vi hiện tại của y là gì, hiện tại Vũ Hóa thế gia khi đối ngoại thường do Vũ Hóa Nhược Tinh và gia chủ đương đại Vũ Hóa Ứng Long ra mặt.
Vũ Hóa thế gia hay Trưởng Tôn thế gia, hành sự đều thập phần ẩn bí, nên không ai biết thần huyền đại năng của Trưởng Tôn thế gia là ai, Trưởng Tôn thế gia và Vũ Hóa thế gia có mấy thần huyền đại năng.
Ngụy Tác trước khi đến Tịch Hàn đại lục đã đoán đúng, số lượng thần huyền đại năng nhiều hơn Vân Linh đại lục và Thiên Huyền đại lục, tu vi càng kinh nhân, không thì Vũ Hóa thế gia không thể tự tin chuẩn bị xâm lấn tu đạo giới Vân Linh đại lục như thế.
Cổ truyền tống pháp trận ngoài Vân Linh đại lục thông đến ngoài Thiên khung Tịch Hàn đại lục nam bộ, là địa bàn của Đại Hàn cung. Ngụy Tác và Linh Lung Thiên thập phần hoài nghi, cùng một giuộc với Vũ Hóa thế gia có phải là Đại Hàn cung, không thì Vũ Hóa thế gia muốn qua địa bàn Đại Hàn cung đánh vào Vân Linh đại lục đâu có dễ.
Vào Tịch Hàn đại lục, Ngụy Tác càng hiểu hơn vùng đất “Đất rộng thành thưa” này.
Ba, bốn này liên tục đi đường, theo Long Mộc Tinh chỉ dẫn, Ngưng Thúy thành là tu sĩ thành trì đầu tiên bọn Ngụy Tác đi qua!
Theo mật độ thành trì ở Thiên Huyền đại lục và Vân Linh đại lục thì cứ đi thẳng thế này, dọc đường ít nhất cũng thấy sáu, bảy tòa thành trì.
Họ đến thẳng thành trì này mà không đến những thành trì quanh đó rồi trung chuyển qua truyền tống pháp trận, vì đến nửa số thành trì ở Tịch Hàn đại lục không nối thông truyền tống pháp trận.
Nhiều thành trì truyền tin cho nhau dựa vào thương đội hoặc tổ chức tu sĩ chuyện nhận thuê, mỗi thành trì trong mỗi ngày có cả trăm tổ chức kiểu này xuất phát đến thành trì khác, nên tin tức không hề bế tắc.
Hỏi han Long Mộc Tinh, Ngụy Tác và Linh Lung Thiên thậm chí biết Tịch Hàn đại lục thưa thớt đến mức ngay trong Thiên khung mà nhiều khu vực chưa được tu sĩ thăm dò, quá nhiều nơi hung hiểm.
Nếu không vì số lượng yêu thú không nhiều như bên ngoài Thiên khung, Tịch Hàn đại lục tạo cho cả hai cảm giác gần như man hoang hoang dã.
Cả hai đều thấy đại lục khác thế nào không biết chứ trong Thiên Huyền đại lục, Vân Linh đại lục và Tịch Hàn đại lục thì vạn nhất Thiên khung sụp đổ, thích ứng nhanh nhất khẳng định là Tịch Hàn đại lục.
Nhìn rõ Ngưng Thúy thành, Ngụy Tác và Linh Lung Thiên lại cả kinh.
Ngưng Thúy thành quy mô kinh nhân.
Thành trì Vân Linh đại lục và Thiên Huyền đại lục xây theo núi, nhỏ như Linh Nhạc thành thì trên một ngọn núi, lớn nhất cũng chỉ một dãy núi, thành nhỏ dung nạp mấy vạn tu sĩ, thành lớn cũng bất quá bốn, năm mươi vạn tu sĩ trường trú.
Ngưng Thúy thành lại có tới bốn, năm dãy núi vây lại, trên mỗi dãy, thậm chí trong sơn cốc, dưới chân núi đều dày đặc các công trình.
Quy mô này tạo cảm giác như tu đạo đế quốc từng xuất hiện trong lịch sử tu đạo giới, có thể dung nạp trăm vạn tu sĩ trở lên!
“Ngưng Thúy thành tại Tịch Hàn đại lục nam bộ, theo quy mô thì xếp thứ mấy?” Thấy cảnh tượng trong tầm mắt toàn là tu sĩ tụ tập, Ngụy Tác hỏi Long Mộc Tinh.
“Ngưng Thúy thành là nơi tập trung giao dịch linh dược của Tịch Hàn đại lục, quy mô cũng khá lớn, xếp thứ tư.” Long Mộc Tinh như người hầu của Ngụy Tác, gã hỏi là cung kính đáp.
“Thứ tư?” Ngụy Tác thầm trợn tròng trắng, tuy có nghe bọn Diệp Cố Vi nói là vì đi lại bất tiện, quy mô thành trì Tịch Hàn đại lục khá lớn, tụ tập nguồn lực phong phú, muốn mua gì cũng được nhưng không ngờ lại gấp năm lần thành trì cùng cấp ở Vân Linh đại lục và Thiên Huyền đại lục.
“Đúng rồi, tiền bối hình như không hiểu gì về Ngưng Thúy thành, Ngưng Thúy thành khác với thành trì Vân Linh đại lục, do tu sĩ tự trị thành trì.” Long Mộc Tinh lấy lòng, “Ngưng Thúy thành không cấm thuật pháp, có thể phi độn.”
“Tu sĩ tự trị thành trì, là sao hả? Không có môn phái quản hạt?” Ngụy Tác hơi ngẩn ra, hỏi Long Mộc Tinh.
“Tiền bối nói không sai, Ngưng Thúy thành hoàn toàn do tu sĩ tự quản lý, tu sĩ thoải mái đấu pháp.” Long Mộc Tinh nịnh, “bất các tiệm do các đại tông môn và thế gia liên danh bảo hộ. Ai cướp đoạt ở đó là công địch của cả Tịch Hàn đại lục.”
“Vậy hả? Thành trì kiểu này tại Tịch Hàn đại lục nhiều không?” Ngụy Tác hiếu kỳ, thành trì cỡ này Vân Linh đại lục không có, Thiên Huyền đại lục có một. Vạn Thọ thành của Linh Thú cung khá giống.
“Đại khái chừng hơn nửa.”
“Tới hơn nửa?”
Ngụy Tác và Long Mộc Tinh bàn luận thêm mấy câu, biết Tịch Hàn đại lục khác Thiên Huyền đại lục và Vân Linh đại lục, vì đất rộng thành thưa, tuyệt đại đa số mậu dịch và liên lạc trông vào các tiệm cấp thấp và tổ chức của đê giai tu sĩ, đấy tương đương với huyết mạch tối cơ bản của Tịch Hàn đại lục nên mọi đại tông môn liên danh bảo hộ.
Tương đương với đại tông môn, đại thế lực dù tranh đoạt cỡ nào thì cũng bảo vệ đất của mình, không đập vỡ bát cơm chung.
Các đại tông môn khống chế lẫn nhau, lại bảo vệ các tiệm và phường thị, không cho đại thế lực nào khống chế.
Dù đại tông môn có phường thị riêng cũng phải công bình cạnh tranh, không thể cậy thế ép người, lâu dần tự xây tiệm hay phường thị cũng vô nghĩa, chưa biết chừng không kinh doanh tốt bằng phường thị thông thường.
Khác với Thiên Huyền đại lục, Vân Linh đại lục là đại tông môn và đại thế lực ở Tịch Hàn đại lục hiếm khi khống chế phường thị.
“Không biết tiền bối định đến ngay Ngưng Đơn phường, hay đi dạo những nơi khác trong Ngưng Thúy thành?” Ngụy Tác và Linh Lung Thiên ngầm bàn tán, thấy rằng Tịch Hàn đại lục đích xác khác thường thì Long Mộc Tinh hỏi.
“Đến Ngưng Đơn phường.” Ngụy Tác bảo Long Mộc Tinh, y cung kính gật đầu, đi trước dẫn đường, gã lại hỏi, “Ngưng Thúy thành so với thành trì khác có gì hay để đến không?”
“Cả Kỳ Bảo viên thập phần đặc biệt, có thể ghé.” Long Mộc Tinh đáp.
“Kỳ Bảo viên là chỗ nào?” Ngụy Tác hỏi Long Mộc Tinh.
“Là nơi chuyện chứa những vật kỳ dị mà đại đa số tu sĩ không biết. Có thứ thì phường thị biets cách sử dụng nhưng có thứ cả họ cũng không, đầu tiên định giá, thích thì mua, mau rồi mà họ biết cách dùng sẽ cho biết, còn không thì đành tìm người khác giám định.” Long Mộc Tinh tựa hồ cũng thấy Kỳ Bảo viên thú vị nên sáng mắt, “Trong Kỳ Bảo viên còn có Đổ Bảo phường, phong bế không ít bảo vật. Giá thống nhất, không được nhìn trước, cứ mua đã, có bảo vật giá trị hơn nhiều giá mua, chọn được thì phát tài, có món giá thấp hơn nhiều tiền bỏ ra mua, chọn phải là chịu thiệt.”