"Cái gì, Cửu tiêu ly hỏa lô? Cửu tiêu ly hỏa lô là luyện khí bảo lô tối đỉnh cấp của thượng cổ Cửu Tiêu tông, phu quân, sao lại có thứ này?"
"Ta lấy được ở Đông Hoang tông."
"Đông Hoang tông mà có bảo vật như thế, bảo lô luyện khí cỡ này Huyền Phong môn cũng không có."
"Điện này không có hỏa lô phòng bố trí hàn ngọc, sắp tới ta dung luyện tinh kim, sợ tường tĩnh thất không chịu được nhiệt lực."
"Có một gian, để muội đưa huynh đến."
Thủy Linh Nhi và Ngụy Tác từ tĩnh thất đi ra, nàng vẫn mắt mày như vữ, siêu phàm thoát trần, như tiên nữ trên trời nhưng mỗi lần nhìn về phía tĩnh thất bọn Hàn Vi Vi và Nam Cung Vũ Tinh thì lại trốn tránh như đã làm việc xấu.
Ngụy Tác luôn mỉm cười như kiểu việc xấu đã thành.
Chốc sau, Thủy Linh Nhi vào một gian phòng, bốn vách khảm hàn ngọc, ở giữa là thiên hỏa lô.
Ngụy Tác lấy ra thiên hỏa lô cao gấp năm, sáu người thường, chất liệu bằng tử sắc ngọc thạch, hỏa sát khí tức ràn rạt, khắc đầy phù văn lưu vân.
Thiên hỏa lô này là Cửu tiêu ly hỏa lô lấy được ở Đông Hoang tông.
"Phu quân, sao rồi?" Lấy ra Cửu tiêu ly hỏa lô, Ngụy Tác lấy Dưỡng quỷ quán và nửa Đông hoang trấn yêu tháp ra, gã lại nhìn ra cửa, sợ có người đột nhiên xông vào cướp, thấy thế Thủy Linh Nhi ngạc nhiên, lên tiếng hỏi.
Thủy Linh Nhi cơ hồ chưa dứt lời, tử quang đã xuất hiện ở cửa thiên hỏa lô phòng.
"Cương nha muội, mũi còn thính hơn chó nhiều." Thấy ở cửa thiên hỏa lô phòng xuất hiện Linh Lung Thiên, Ngụy Tác bực mình: "Thế nào, thèm muốn tinh kim của ta hả?"
"Lừa đảo, mũi ngươi mới là chó, Linh tộc ngũ cảm mẫn duệ, tư chất như ngươi so sao được." Linh Lung Thiên nhìn Ngụy Tác, ngận khinh khỉnh, "Ta vô liêu đến xem náo nhiệt không được hả?"
"Xem ra túy ông không say vì rượu nhỉ?" Ngụy Tác hầm hừ.
"Ngươi nghĩ thế nào thì tùy, ngươi thích lãng phí thời gian cũng không sao." Linh Lung Thiên như răng, chọn một góc ngồi xuống.
"Cương nha muội đáng chết, còn dám cướp tinh kim thì đừng mong hợp tác gì nữa." Ngụy Tác luôn thấy Linh Lung Thiên sáng mắt nhìn nửa Đông hoang trấn yêu tháp.
"Ta đáng tin chứ." Linh Lung Thiên hếch mũi lên, lẩm bẩm, "Biết đâu chốc nữa ngươi chả cầu xin ta nhận tinh kim."
"Nhìn nhưng không được ăn, ngươi có khó chịu không." Ngụy Tác trừng mắt nhìn rồi kích phát Cửu tiêu ly hỏa lô.
"Quả nhiên là thiên hỏa lô tối đỉnh giai." Thủy Linh Nhi cả kinh, Cửu tiêu ly hỏa lô bốc lên hỏa nguyên như tử sắc thủy tinh, nhiệt lực vượt cả tưởng tượng.
"Hoa nhài cắm bãi phân trâu đã đành, cả bảo vật này cũng thế." Nhìn Thủy Linh Nhi siêu phàm thoát tục, tựa hồ không vương bụi trân, cùng thiên hỏa lô, Linh Lung Thiên bực mình nhe răng.
Ngụy Tác coi như không nghe thấy, nhỏ một giọt máu Hỏa địa long vào Dưỡng quỷ quán.
"Thủy Linh Nhi... ở đây âm khí nồng hậu, tiểu tử, ngươi đã đến Âm Thi tông, cả nhà đoàn tụ rồi, hiện tại đã chuẩn bị đủ tinh kim luyện chế phi kiếm?" Lục bào lão đầu từ Dưỡng quỷ quán chui ra, nhìn quanh rồi nói.
"Nhất thiết thuận lợi, bắt đầu chứ?" Ngụy Tác bảo lục bào lão đầu.
"Không thành vấn đề, hiện tại bắt đầu thôi." lục bào lão đầu gật đầu: "Xem ra Âm Lệ Hoa đã lên làm Âm Thi tông tông chủ, cho ta thêm hai, ba Tử ma anh để bổ sung nguyên khí."
"Được." Ngụy Tác gật đầu, phất tay, cho nửa Đông hoang trấn yêu tháp vào Cửu tiêu ly hỏa lô.
Cửu tiêu ly hỏa lô bốc lên hỏa nguyên cực kỳ kinh nhân, không đầy một tuần hương, được Ngụy Tác chú ý, nửa Đông hoang trấn yêu tháp mềm dần rồi tan thành hắc sắc tinh kim dung dịch.
Lúc Đông hoang trấn yêu tháp tan chảy, Ngụy Tác lại lấy ra một khối ngân bạch sắc tinh kim.
Là Tinh thần bạch lạc kim gã luyện từ vỏ tinh kim khôi lỗi.
"Nhìn ta làm gì, lẽ nào sợ ta không giữ lời, cướp tinh kim của ngươi?" Ngụy Tác lấy tinh kim ra, cảnh giác liếc Linh Lung Thiên khiến nó kêu lên thành tiếng
"Ngươi đúng là thập phần khả nghi, nhìn tinh kim của ta mà nuốt nước bọt, mắt lại sáng lên." Ngụy Tác bảo.
"Đừng nóng, ta nuốt nước bột không được hả?" Mặt Linh Lung Thiên hơi ửng lên, rồi lẩm bẩm, "Đúng là không còn thiên lý, Tinh thần bạch lạc kim đã đành, còn cả Thiên la vẫn thiết."
"Thiên la vẫn thiết?" Lục bào lão đầu và Ngụy Tác nhìn nhau, "Ngươi bảo trong mớ tinh kim này có Thiên la vẫn thiết?" Ngụy Tác hỏi.
Thiên la vẫn thiết cũng là thiên ngoại vẫn kim, thuộc nhóm tinh kim tối đỉnh cấp như Tạo hóa tinh kim, Hằng vũ tinh kim.
"Mình có tinh kim gì cũng không biết mà dám đem luyện khí?" Linh Lung Thiên khinh miệt liếc Ngụy Tác và lục bào lão đầu.
"Xem ra vỏ tinh kim khôi lỗi rèn bằng Thiên la vẫn thiết và tinh kim khác, chả trách giết được thượng cổ đại tu sĩ," Ngụy Tác và lục bào lão đầu đều có ý nghĩ này.
"Thế nào, ngươi định để hai loại tinh kim hòa vào nhau?" Ngụy Tác chuẩn bị cho tinh kim vào Cửu tiêu ly hỏa lô, gã và và lục bào lão đầu định nung chảy tất cả rồi lại tôi luyện, có điều Linh Lung Thiên chợt cười lạnh
"Ngươi có ý gì hả?" Ngụy Tác sững lại hỏi Linh Lung Thiên.
"Thế nào, ngươi tưởng luyện chế tinh kim là rang đậu hả, cứ ném đỉnh cấp tinh kim vào nung là xong?" Linh Lung Thiên cười lạnh, "Buồn cười cực độ, phí của giời."
"Tức là ngươi tinh thông cách tôi luyện tinh kim?" Lục bào lão đầu cả kinh, lão biết luyện chế thai thể pháp bảo rất thâm ảo, nhưng đỉnh cấp tinh kim rất khó kiếm, luyện khí sư thông thường dù tinh thông tôi luyện tinh kim thì cũng không biết cách tôi luyện, tỷ lệ trộn bao nhiêu để phát huy thần diệu. Lão và Ngụy Tác thì cứ nung chảy đỉnh cấp tinh kim lại với nhau sẽ tự có thần diệu, tôi luyện thành thai thể phi kiếm cũng kinh cực kỳ kinh nhân
"Tuy không bằng mấy luyện khí đại năng nhưng so với kiểu phá của giời của các ngươi thì gấp trăm lầm." Linh Lung Thiên đắc ý hầm hừ.
"Cương nha muội, định lừa lấy tinh kim hả?" Ngụy Tác nhướng mày.
"Ngươi cứ lấy một ít trong hai mớ tinh kim này trộn lại rồi lấy hai phần khác hợp lại theo tỷ lệ ta bảo, sẽ thây cao thấp ngay." Linh Lung Thiên tỏ vẻ không muôn cãi nhau với gã.
"Tiểu tử, thử đi." Lục bào lão đầu bảo Ngụy Tác.
Ngụy Tác không nói gì, cho ngân bạch sắc tinh kim vào Cửu tiêu ly hỏa lô, đợi khi mềm ra thì lại vung tay, lấy hai phần nhỏ từ ngân bạch sắc tinh kim và hắc sắc tinh kim nung chảy Đông hoang trấn yêu tháp mà thành, cùng trộn lại.
Hai mảnh tinh kim quyện vào nhau, chuyển màu xám đen, rồi bị Ngụy Tác kéo ra thành một thanh mỏng.
"Bảy mươi sáu và hai mươi bốn." Linh Lung Thiên nhìn kỹ quá trình, không nói gì mà thỉnh thoảng lại hít hà, tựa hồ ngửi mùi tinh kim, Ngụy Tác kéo thành một thanh mòng thì nó khinh miệt bảo.
"Bảy mươi sáu và hai mươi bốn là sao?" Ngụy Tác nhíu mày.
"Nếu phân thành một trăm phần thì hắc sắc tinh kim này bảy mươi sáu, ngân bạch sắc tinh kim hai mươi bốn, cứ thế mà dung luyện." Linh Lung Thiên hàm hừ, "Không đúng thì cũng không sao, dù gì cũng hơn xa mảnh hiện tại của ngươi."
"Thế hả?" Ngụy Tác mục quang lóe lên, lấy từ tinh kim của Đông hoang trấn yêu tháp một cục to hơn, lấy một phần nhỏ ngân bạch sắc tinh kim ra ép mỏng, gần đạt tỷ lệ mà Linh Lung Thiên nói rồi luyện lại.
Hai mảnh tinh kim dung luyện lại, ánh lên màu lam đậm, cũng bị Ngụy Tác kéo thành một thanh mỏng.
"Choang."
Khi cả hai thanh nguội đi, gã dùng chân nguyên ba lấy, đập cả hai vào nhau.
"Chuyện đó..." Lục bào lão đầu và Thủy Linh Nhi cũng hít sâu một hơi, tròn mắt.
Lươi màu xám mẻ một miếng nhưng màu lam thì nguyên vẹn, phương pháp dung luyện tinh kim của Linh Lung Thiên hơn nhiều kiểu dung hợp đơn giản.
"Thế nào." Linh Lung Thiên đắc ý dương dương, "Đỉnh cấp tinh kim, không thể lãng phí như thế, phi kiếm cũng không phải luyện như thế."
"Nó lại tương đương với một luyện bảo đại sư? Lẽ nào ăn tinh kim mà có kinh nghiệm?"
Ngụy Tác cũng không dám tin.
"Ta còn tinh kim khác, ngươi biết cách tôi luyện không?" Ngụy Tác hỏi Linh Lung Thiên đang đắc ý dương dương.
"Đế văn tinh kim, Thiên huyết vẫn thiết, Hắc đồng, Cổ khanh kim, Thiên tức tinh kim chứ gì?" Linh Lung Thiên nhìn Ngụy Tác.
"Quả nhiên tinh kim của ta đều bị ngươi nhòm ngó." Ngụy Tác thấy nó như đếm bảo vật thì tắt tiếng, nhưng không tranh hơi: "Thiên tức tinh kim? Phần thiên thần lô không phải bằng Hằng vũ tinh kim, mà là Thiên tức tinh kim?"
"Hừ, Hằng vũ tinh kim cực cứng, thần quân cấp đại năng cũng không thể phá được, sao lại bị đánh thủng, bất quá Thiên tức tinh kim có khả năng lành lại hơn nhiều Hằng vũ tinh kim, mỗi lại một ưu điểm, Thiên tức tinh kim và Hằng vũ tinh kim đều hiếm, hơn vạn năm chưa chắc có được một khối, ngươi có chứng tỏ rất may mắn."