"Để thử Hỗn độn thanh ngưu bảo giác đã." Lục bào lão đầu thành công gửi thân vào cái bình màu, mục quang Ngụy Tác nhìn lên Hỗn độn thanh ngưu bảo giác.
Chỉ pháp bảo và pháp khí linh giai cùng linh giai trở xuống, cả linh thạch của các tu sĩ bản cùng những thứ Ngụy Tác không sử dụng được cũng giá trị năm nghìn vạn hạ phẩm linh thạch, nếu nguyên khí Hỗn độn thanh ngưu bảo giác kinh nhân như trong truyền thuyết thì lần này đủ cho gã đột phá đến Thần huyền lưỡng trọng cũng nên.
Vù!
Ngụy Tác không hề do dự, chân nguyên và thủy linh khí tức không ngừng gột rửa Hỗn độn thanh ngưu bảo giác rút một tia thanh sắc linh khí ra.
Hiện tại gã có cực đạo tiên binh, tu vi càng cao càng phát ra cực đạo thần uy mạnh hơn, đạt tới đáo Thần huyền lưỡng trọng thì với cái bình màu, cả Vương Vô Nhất cũng không làm gì được, nên trước mắt đề thăng tu vi là quan trọng nhất.
Thanh sắc linh khí trực tiếp bị thủy thần hư ảnh treenn đỉnh đầu Ngụy Tác nuốt chửng.
"Chát!"
Đồng thời, thân thể Ngụy Tác run lên, như bị vô hình thần chùy gõ mạnh, ngân sắc thần huy tan đi, hơn một vạn khiếu vị đều há ra, nguyên khí và thủy linh khí tức bị hất ra.
"Việc gì hả?"
Lục bào lão đầu và Linh Lung Thiên không ngờ nên cả kinh.
"Được, suýt nữa mất mạng... Chả trách Vũ Hóa Nhược Tinh lấy được mà không dùng, còn cần mấy tu sĩ Kim đơn lưỡng trọng trở lên giúp mới có thể luyện hóa..." Ngụy Tác trợn tròng trắng.
Nguyên khí trong Hỗn độn thanh ngưu bảo giác hóa sinh được sức mạnh pháp vực đặc biệt, gần như nửa thần văn.
Chỉ một tia nguyên khí như sợi tóc được luyện hóa mà sức mạnh không kém gì lúc thi triển Sinh tử thư bị thần uy phản chấn.
"Nguyên khí hóa sinh được sức mạnh cỡ đó? Xem ra Hỗn độn thanh ngưu bảo giác ít nhất có từ thời viễn cổ, nếu thêm ít năm nữa chắc sẽ tiến hóa thànhthứ tương đương với tiên khí." Nghe Ngụy Tác giải thích, Linh Lung Thiên và lục bào lão đầu đánh giá lại Hỗn độn thanh ngưu bảo giác.
Hai lão bất tử kiến đa thức quảng này dều biết thiên địa linh dược tụ được linh khí kinh nhân đều sau vô số năm, nhờ thế mà biến hóa, tự nhiên tiến hóa được pháp vực đặc biệt, lọt vào tay tu sĩ sẽ biến thành tiên binh.
Nhưng đôi Hỗn độn thanh ngưu bảo giác này và cái thước trong Nguyên Từ sơn đều chưa triệt để thành hình, không thì khi nguyên khí đã triệt để cải biến, tự thành nhất phương thiên địa, tu sĩ cùng lắm chỉ có thể đem làm tiên binh, chứ không thể luyện hóa nguyên khí để đề thăng tu vi.
"Xem ra luyện hóa cần cẩn thận, không thì tan xác." Ngụy Tác cảm giác kỹ tia nguyên khí của Hỗn độn thanh ngưu bảo giác.
"Tiểu tử, thế nào, dược lực kinh nhân hay không?" Lục bào lão đầu thấy nhãn quang Ngụy Tác lóe lên thì biết gã đang xem xét tia nguyên khí là bao nhiêu, bèn hỏi. Lão cho rằng Hỗn độn thanh ngưu bảo giác cũng là linh dược, nên hỏi luôn dược lực là bao nhiêu.
"Một tia này ngang với một viên tứ cấp đê giai thủy hệ yêu đơn. Không biết đôi bảo giác có thể rút được bao nhiêu tia nguyên khí." Ngụy Tác nuốt nước bọt cả kinh.
"Một tia như sợi tóc tương đương với một viên tứ cấp đê giai thủy hệ yêu đơn?" Lục bào lão đầu hít hơi lạnh, "E không chỉ bằng dược lực hai viên Thần hoàng thạch đơn."
"Ngần ấy?" Linh Lung Thiên giật giật chân mày. Một tia nguyên khí tựa hồ chỉ là một phần rất nhỏ, một Hỗn độn thanh ngưu bảo giác có thể rút được số lượng kinh nhân nguyên khí.
"Đem Hỗn độn thanh ngưu bảo giác và những món linh giai trở xuống bán đi, để mua thủy hệ yêu đơn và linh dược thì đủ cho ngươi đột phá đến Thần huyền lưỡng trọng. Tiểu tử, ngương định thử luyện hóa mấy thứ này hả." Lục bào lão đầu nhất thấy mục quang Ngụy Tác nhìn đến yêu đơn đã vỡ của hắc mao lão bất tử thì hỏi.
"Mấy mảnh này tạo cho ta cảm giác thập phần kỳ quái, như là linh đơn." Ngụy Tác nói đoạn nguyên khí và thủy linh chi khí đồn vào mảnh yêu đơn nhỏ nhất mà gột rửa.
"Oành!"
Nguyên khí cuồn cuộn bị gột rửa ra, chảy vào thân thể Ngụy Tác, gã như mở ra hơn một vạn cái miệng, hút lấy khí tức.
"Lại như linh đơn thật hả?"
Lục bào lão đầu và Linh Lung Thiên nhìn nhau, tuy đều nhận ra trong nguyên khí của yêu đơn có nhiều tạp chất bất lợi nhưng Ngụy Tác luyện hóa được lượng nguyên khí hữu dụng cũng cực kỳ kinh nhân.
"Xoạt..."
Ngụy Tác hít sâu, tỏ rõ thần sắc kinh hỉ cực độ.
Yêu đơn của hắc mao lão quái quả như một viên linh đơn, có thể trực tiếp luyện hóa! Tuy nguyên khí bị cổ đế thi làm tan đi nhiều nhưng còn lại vẫn hơn dược lực một viên Thần hoàng thạch đơn!
Thần huyền cấp hắc mao lão quái mang lại cho gã kinh hỉ quá lớn.
"Man hoang còn có yêu thú có thể dung hợp với kim đơn của tu sĩ, hóa sinh ra yêu đơn lại như linh đơn."
"Biết đâu thần huyền đại năng năm xưa phong ấn hai loại yêu thú này để về sau sử dụng."
Lục bào lão đầu và Linh Lung Thiên đều có ý nghĩ này, với kiến thức cả hai mà chưa từng nghe nói đến yêu thú này.
"Không biết có thể đem nuôi dưỡng linh dược không, liệu có gì đặc biệt chăng." Ngụy Tác cảm giác được nguyên khí trong yêu đơn không ngừng tan đi nên thi triển Thủy hoàng phệ nhật quyết gột rửa mọi mảnh để luyện hóa, hấp nạp nguyên khí. Đồng thời gã thu lục tinh lấy được trong thể nội Phệ linh thú về.
Ngụy Tác lấy thi thể Phệ linh thú và hắc mao lão quái ra xem xét.
Nguyên khí uy năng còn lại trên mình hai con thần huyền cấp cổ yêu thú này cực kỳ lợi hại, nhiều bộ vị hàm chứa nguyên khí uy năng đặc biệt, hắc mao lão quái không còn dấu tích gì của tu sĩ mà lớp lông đen còn kinh nhân hơn Phệ linh thú.
Da và xương Phệ linh thú có thể luyện chế được bán tiên giai pháp bảo, da hắc mao lão quái có thể luyện chế được thứ có uy năng như thanh sắc cổ du đăng.
Cùng lục bào lão đầu, Linh Lung Thiên nghiên cứu một hồi, cả ba quyết định lấy da Phệ linh thú và hắc mao lão quái luyện chế thành pháp y, xương Phệ linh thú thể đem luyện chế thành pháp bảo tiến công.
Nếu luyện chế được, cộng thêm Ngụy Tác lấy được tại Luân hồi tháp không ít pháp bảo huyền giai trở lên, bọn Cơ Nhã và Thủy Linh Nhi sẽ lại được thay đổi trang bị.
Kiểm kê xong, Ngụy Tác lấy ra hai tấm ký sự thanh phù.
"Thần vương cuồng chiến quyết!"
"Tự chuyển thiên trấn ma pháp!"
Hai tấm ký sự thanh phù này ghi lại công pháp và thuật pháp trên hôi sắc ngọc đài. Sợ quên nên Ngụy Tác và Linh Lung Thiên khi rời Luân hồi tháp đã chép lại.
Vừa không ngừng luyện hóa yêu đơn kỳ dị của hắc mao lão quái, Ngụy vừa tham ngộ môn công pháp và môn thuật pháp này.
"Tinh nguyên hóa thành giáp... Quả nhiên là cận chiến công pháp... Pháp vực trấn áp, cũng là một môn vô thượng cường pháp!"
Rất nhanh, Ngụy Tác tỏ rõ vẻ chấn kinh.
Thần vương cuồng chiến quyết là một môn vô thượng chân nguyên công pháp cực kỳ đặc biệt, tu luyện chân nguyên lại cùng dung hợp với khí huyết thành một thể, tương đương với lúc nào thể nội cũng có chân nguyên này. Lúc đối địch thì tu sĩ luyện công pháp này coi như được chân nguyên bao lấy toàn thân, hóa thành chân nguyên bảo giáp và cuồng chiến cự phủ. Theo kinh văn chú giải, Thần vương cuồng chiến quyết khi hóa ra chân nguyên bảo giáp và cự phủ sẽ bạo phát chiến lực hơn hẳn bình thường.
Môn công pháp này tương đương với thị chân nguyên và cận chiến thuật pháp kết làm một.
Tự chuyển thiên trấn ma pháp là vô thượng bí pháp loại trấn áp hiếm có, phát ra thần uy cấm cố đối phương trong một khu vực.
Hiểu sơ về hai thiên cổ kinh, Ngụy Tác tưởng tượng được cảnh thần huyền đại năng này đối địch khi xưa. Chỉ Tự chuyển thiên trấn ma pháp cấm cố đối phương rồi toàn thân mặc vô thượng bảo giáp, cầm cuồng chiến cự phủ kinh thiên lao tới hạ sát.
Với tu vi hiện tại của gã không thích hợp đổi công pháp sang Thần vương cuồng chiến quyết. Theo chú giải, chân nguyên công pháp này có nhiều chế, tiêu hao chân nguyên cũng như tiêu hao khí huyết, tổn hao quá lợi hại sẽ gặp nguy hiểm.
Môn công pháp này thích hợp cho Diệp Tiêu Chính vì y từng nói cần công pháp cùng thuật pháp ận thân.
Tự chuyển thiên trấn ma pháp thì Ngụy Tác có thể sử dụng, gã không cẩn thận lĩnh ngộ Thần vương cuồng chiến pháp mà lĩnh ngộ Tự chuyển thiên trấn ma pháp.