"Ta biết lần này đã lầm, ngươi vị tất coi Đông Hoang tông ra gì nhưng ngươi chắc không biết ngoài kia thế nào, không biết bọn ta làm việc cho ai đâu." Thổ máu đoạn nam tử trẻ tuổi mặc nguyệt bạch sắc pháp y gằn giọng, "Dù ngươi là ai, giết ta thì chỉ còn đường chết."
"Hả?" Nam tử trẻ tuổi nói thế, Ngụy Tác hơi bất ngờ, liếc y, "Hiện tại bên ngoài thế nào, các ngươi làm việc cho ai, nói ra đi xem nào?"
"Hiện tại cả Thiên Huyền đại lục bắc bộ đã bị thú triều xâm tập, U Minh cung đã hủy, Bắc Minh tông rời Thiên Huyền đại lục bắc bộ. Thiên Huyền đại lục bắc bộ trở thành địa bàn của yêu thú, không còn tông môn nào quản hạt!" Nam tử trẻ tuổi mặc nguyệt bạch sắc pháp y nhìn Ngụy Tác đầy oán độc. Y bị thương cực nặng, còn đang đổ máu nhưng Ngụy Tác chỉ cần nghe y nói chứ vết thương của y thì mặc kệ.
"Cái gì! Cả Thiên Huyền đại lục bắc bộ bị thú triều quét qua! Là địa bàn của yêu thú?" Đỗ Duy và bọn Hạ Ngữ Băng đều kinh hô không dám tin.
"Đùa hả?" Ngụy Tác biến sắc, nhìn nam tử trẻ tuổi cười lạnh: "Nếu U Minh cung đã hủy, Bắc Minh tông rút đi, Thiên Huyền đại lục bắc bộ là địa bàn của yêu thú, Đông Hoang tông lại tung hoành được sao?"
"Ngươi không biết gì! Hiện tại Thiên Huyền đại lục bắc bộ còn không nổi một phần ba số tông môn, trừ Đông Hoang tông và Ảo Thú tông, còn lại đã rút khỏi Thiên Huyền đại lục bắc bộ. Đông Hoang tông và Ảo Thú tông lợi dụng thủ đoạn nuôi dưỡng yêu thú để che đi khí tức, bọn ta cưỡi Phượng lân thanh ưng phi độn thì không bị yêu thú phát hiện."
"U Minh cung nhiều đại năng thần thông kinh nhân mà cũng bị hủy? Bắc Minh tông còn có Thần huyền cảnh đại năng, Bắc Minh tông không cản được thú triều thì thật khó tin?" Ngụy Tác mắt ánh lên, mặt mũi lạnh tanh hỏi tu sĩ đó.
"U Minh cung tông chủ U đế, cả khi U Minh thành không giữ được cũng không xuất hiện, trước đó Lý Tả Ý biết Liệt khuyết tàn nguyệt chỉ người kế nhiệm tông chủ mới biết thì có lẽ U Minh cung đại năng như bọn U đế đã chết từ trước! Thú triều ập tới, Bắc Minh tông tuy có phái Kim đơn đại tu sĩ và nhiều chân truyền đệ tử, nhưng Thần huyền cảnh đại năng, tông chủ Vũ Hóa Phàm và đỉnh cấp nhân vật như Ngọc Kiếm chân nhân cũng không xuất hiện. Thú triều chưa tràn tới Bắc Minh thành thì Bắc Minh tông đã rút đi. Nên ngoại giới tu sĩ hoài nghi, Vũ Hóa Phàm chưa biết chừng chết rồi." Ngừng lại thở hồng hộc đoạn nam tử trẻ tuổi lại nghiên răng, "Dù mấy đại nhân vật Bắc Minh tông còn sống cũng vị tất ngăn được thú triều, Thiên khung có tới sáu vết nứt, đến giờ vẫn chưa phong bế được vết nào!"
"Thần huyền đại năng của Bắc Minh tông có thể đã chết? Sáu vết nứt?" Bọn Đỗ Duy nín thở, chân mày Ngụy Tác nhíu lại.
"Nếu đúng như ngươi nói, Thiên khung có sáuc vết nứt, chưa phong bế đượcvết nào, các tông môn Thiên Huyền đại lục bắc bộ đã rút đi, nơi này thành địa bàn của yêu thú thì ngần ấy yêu thú đi đâu? Hình như yêu thú ở Thiên Huyền bắc bộ chưa bị giết hết, không cần đâu xa, chỉ Chân Minh thành thì không chỉ có số lượng yêu thú ít thế này chứ?” Hhơi trầm ngâm, Ngụy Tác hỏi tiếp.
"Yêu thú tại Thiên Huyền đại lục bắc bộ chiếm ưu thế tuyệt đối, tất nhiên không bị giết sạch, đại bộ phận yêu thú đang hướng tới trung bộ. Các tông môn của Thiên Huyền đại lục đang đổ về bắc bộ, còn yêu thú lan đến đâu, số lượng lớn nhất đổ về đâu thì Đông Hoang tông có tu sĩ chuyên tra xét, tình hình thì ta không biết."
"Tức là Đông Hoang tông còn nguyên? Sơn môn cũng chưa bị hủy? Bắc Minh tông và U Minh cung thì sao? Sơn môn bị hủy chưa?" Ngụy Tác mặt mũi lạnh tanh, thật ra trong lòng kinh đào hãi lãng. Gã cho rằng Thiên khung ít nhất nứt năm vết, nhưng giờ lại tới sáu. Lúc còn ở Hải Tiên tông, chỉ qua họ là thấy sơn môn hùng vĩ, mấy trăm năm, nghìn năm tích lũy không hề tầm thường, U Minh cung và Bắc Minh tông có thực lực và tích lũy gấp trăm Hải Tiên tông tất tráng quan khó tưởng tượng nổi, thượng cổ đại năng để lại bố trí thì các công trình cùng cấm địa, dù tu sĩ như gã cũng thấy cực kỳ huyền ảo, như thần tích. Nhưng sơn môn tông môn như thế còn bị hủy thì thật quá chấn động.
"Đông Hoang tông tuy không còn sơn môn nhưng đại đa số đồ đạc đã được chuyển đi, dựng lại quá nửa rồi. Còn tình hình cụ thể của U Minh cung và Bắc Minh tông, khi bọn ta đến Chân Minh thành thì các thái thượng trưởng lão bản môn đã đi tra xét, khẳng định đã có kết quả."
"Ngươi có bảo Đông Hoang tông làm việc cho người khác, là cho ai?" Ngụy Tác mặt mũi lạnh tanh hỏi nam tử trẻ tuổi.
"Đông Hoang tông phục vụ Huyền Phong môn! U Minh cung đã hủy, Bắc Minh tông nguyên khí đại thương, Đông Hoang tông và Huyền Phong môn liên hợp, tương lai sẽ thành đệ nhất tông môn Thiên Huyền đại lục bắc bộ." Nam tử trẻ tuổi mặc nguyệt bạch sắc pháp y nói nhanh quá nên lại hộc máu, y trọng thương không ra hình người nhưng nói về việc này thì vẫn cuồng nhiệt, mong chờ.
"Huyền Phong môn?" Hạ Ngữ Băng và bọn Đỗ Duy nhợt nhạt mặt mày, với họ thì Huyền Phong môn là bậc mà họ không có tư cách ngưỡng vọng.
"Ta biết ngươi thần thông bất phàm, nhưng chắc không đến mức chống nổi Huyền Phong môn? Ngươi nên biết chống đối Huyền Phong môn có kết quả gì." Nam tử trẻ tuổi oán độc nhìn Ngụy Tác.
"Huyền Phong môn? Không ngờ lại là Huyền Phong môn." Ngụy Tác ngẩn người. Gã không ngờ Đông Hoang tông liên quan đến Huyền Phong môn. Thú triều mang lại vô số nguồn lợi cho Thiên Huyền đại lục bắc bộ, nếu Huyền Phong môn khống chế được Thiên Huyền đại lục bắc bộ, thế lực sẽ bành trướng, quyền thế càng nghiêng trời.
"Thế nào, ngươi chưa sợ? Còn định tung hoành? Bọn ta ra ngoài, có gì sơ xảy thì những tu sĩ còn sống trong khu vực này khó thoát." Thấy Ngụy Tác ngẩn người, nam tử trẻ tuổi tưởng gã sợ nên cười nanh ác.
"Các ngươi đến Chân Minh thành thu yêu thú và pháp bảo của tu sĩ, còn gì nữa không?" Ngụy Tác mỉm cười, nhìn loại cây quả đỏ mà tu sĩ Đông Hoang tông bảo gã hái, "Các ngươi bảo ta hái loại quả đó, có tác dụng gì? Các ngươi tất có hiểu biết về loại cây này, nói ra đi."
"Cho ngươi biết cũng không sao." Nam tử trẻ tuổi mặc nguyệt bạch sắc pháp y cho rằng Ngụy Tác khẳng định không có kết cục tốt nên cười lạnh: "Bọn ta đến Chân Minh thành ngoài làm những đó còn vì tu sĩ Huyền Phong môn phát hiện Lý Tả Ý hiển lộ thân ảnh, rất có thể y đang ở trong vòng mười mấy vạn dặm quanh đây."
"Lý Tả Ý, y chưa chết?" Ngụy Tác giật mình kinh hỉ.
Lý Tả Ý giúp bọn gã lôi kéo Lâm Thái Hư, sau này Lâm Thái Hư xuất hiện tại Bắc Linh thành, Ngụy Tác tưởng Lý Tả Ý đã chết trong thú triều, không ngờ hiện giờ nghe được y còn sống! Còn thể còn trong khu vực này!
"Huyền Phong môn phát hiện tung tích Lý Tả Ý khi nào?" Hít sâu một hơi, Ngụy Tác hỏi, "Dọc đường các ngươi có phát hiện tung tích y chăng?"
"Hai hôm trước đã phát hiện tung tích thi pháp của Lý Tả Ý. Nên bọn vãn bối đi tìm theo, nhưng chưa tìm ra." Nam tử trẻ tuổi lấy làm lạ với dao động của Ngụy Tác.
Không tìm được, Lý Tả Ý rất có thể còn sống!
Ngụy Tác hít sâu một hơi, cố nén kích động hỏi tiếp, "Còn ba loại cây?"
"Ba loại cây này không có ghi chép gì, có lẽ đến từ vùng sâu man hoang, hai loại kia không có tác dụng gì nhưng loại kết quả đỏ lại rất đặc biệt, nguyên khí của quả sẽ khiến linh khí, chân nguyên và nhục thân tu sĩ cương ngạnh hủ hóa, uy năng pháp bảo cũng không ngăn được, Kim đơn tam trọng tứ trọng đại tu sĩ cũng phải dốc nhiều kim đơn uy năng mới ngăn được. Nhưng cho vào thiết mộc mộc hạp thì có thể cách tuyệt nguyên khí này. Huyền Phong sai bọn ta hái quả để đối phó Lý Tả Ý hoặc tu sĩ khó dối phó khác." Nam tử trẻ tuổi nói.
"Khiến linh khí, chân nguyên và nhục thân cương ngạnh hủ hóa, tức là không thể dùng chân nguyên hút lấy? Nên các ngươi bức tu sĩ hái?" Ngụy Tác trở lại bình tĩnh, nhìn nam tử trẻ tuổi nói đến Huyền Phong môn thì tuy trọng thương nhưng vẫn ngông cuồng, "Các ngươi gặp tu sĩ sống sót thì cướp đồ rồi bức họ hái? Các ngươi có gặp tu sĩ nào sống sót không?"
Nam tử trẻ tuổi sững người, Ngụy Tác tuy nhiên ngữ khí bình tĩnh, nhưng toát lên vô hình uy áp khiến y rùng mình, không nói thành lời.
"Nói mau!" Ngụy Tác lạnh lùng thốt lên, quay lại gật đầu với bọn Hạ Ngữ Băng, "Chư vị đạo hữu, xem giúp mỗ trong nạp bảo nang của chúng có loại quả này không."
"Có năm quả." Bọn Đỗ Duy nhanh chóng dùng thần thức tra xét, lấy ra mười lăm hộp gỗ lớn, trong đó có năm hộp đựng quả c.
"Bọn vãn bối đã gặp sáu tu sĩ, có ba người bị bức phải hái loại quả này." Bị Ngụy Tác quát, nam tử trẻ tuổi rúng động khai ra.
"Nguyên khí một quả bao trùm bao nhiêu trượng?" Ngụy Tác hít sâu một hơi.
"Vãn bối không biết." Nam tử trẻ tuổi nhợt nhạt nói.
"Không biết gì hết thì đi hái quả đó cho ta." Ngụy Tác liếc nam tử trẻ tuổi, chỉ vào một gốc cây.