Đây là điểm đáng ngờ.
Đột nhiên, Chu Báo đối với Tống Tử Phật này có cực đại hứng thú, tựa hồ cho tới nay chính mình đều nhìn không thấu Thượng Cổ đại yêu này, từ trước không có làm rõ ràng thân phận của hắn.
- Không nên dùng loại ánh mắt này nhìn ta. Trước đây ta là thủ hạ của Lôi Đế!
Nói đến đây, hắn dừng lại một chút, lặng lẽ cười.
- Những Thiên Lôi kia tuy rằng thực lực cường đại, thế nhưng đến tột cùng đều là sinh linh trong Lôi Trì dựng dục ra, có chút linh trí. Thế nhưng lại không so được với chủng tộc thiên dưỡng khác. Ta là đại yêu, thân thế không tệ, trong tộc cũng có người có quan hệ bạn bè với Lôi Đế, do đó, khi ấy liền phụ trách một vài chuyện vặt trong cung của Lôi Đế, bao gồm thư phòng của hắn, Vạn Lôi Vô Cực Đại Trận kia liền được khắc lên tường, nhìn mấy nghìn năm, sớm đã thành quen mắt!
- Liền đơn giản như vậy?
- Chỉ đơn giản như vậy, ngươi nghĩ sẽ phức tạp sao? Vạn Lôi Vô Cực Đại Trận kỳ thực là một trận cực kỳ yếu, là Lôi Đế chuyên môn vì lôi kiếp thiên sáng tác ra. Người bên ngoài nắm được nó căn bản là không có bất kỳ tác dụng gì. Không có vạn kiếp Lôi Trì, không có nhiều Thiên Lôi như vậy, không có lôi kiếp thiên, coi như là biết trận đồ cũng không có tác dụng!
Nói đến đây, hắn ngừng lại một chút.
- Tạo Hóa Đồng Tử kia không hiểu, thực sự là khí linh của Tạo Hóa Kim Sách, thông hiểu tất cả pháp lực quy tắc của giới đại thế giới. Thế nhưng loại trận pháp do Lôi Đế tự mình sáng tạo ra này, hắn cũng là không biết được.
- Thì ra là thế, nói cách khác, kỳ thực lúc này ta độ lôi kiếp không chút khó khăn?
- Cũng không phải một chút khó khăn cũng không có, sự tình đại thế giới và chí tôn tiên khí độ lôi kiếp, ta trước đây cũng nghe nói qua. Thế nhưng loại chuyện này cho dù là ở Thượng Cổ thời đại cũng là cực kỳ hiếm thấy. Không, không phải hiếm thấy, là không có, coi như là Lôi Đế đại Lôi Thần cung trong truyền thuyết cũng là tại Thái Cổ Hồng hoang thời kỳ vượt qua lôi kiếp. Trong nhận thức của ta chí tôn tiên khí và đại thế giới lôi kiếp so với người nhìn chúng ta thật sự là quá coi thường lợi hại của hư không lôi kiếp, coi như là có Vạn Lôi Vô Cực Đại Trận, triệu hồi ra lôi kiếp thiên hư ảnh, chỉ sợ ngươi cũng độ không được vài lần.
- Không phải chứ?
Chu Báo vừa nghe sắc mặt thoáng cái trở nên tái đi.
- Ta nói là sự thật, không có ý hăm dọa ngươi!
Tống Tử Phật nói:
- Đây là Vạn Lôi Vô Cực Đại Trận, ngươi nhìn trước đi, có chuyện cũng đừng hỏi ta!
Đang khi nói chuyện, chỉ thấy Tống Tử Phật khẽ vung tay lên, ở trước mặt Chu Báo liền hiện ra một bức họa hư huyễn, chính là trận đồ Vạn Lôi Vô Cực Đại Trận kia!
Chu Báo kỳ thực không tin chuyện ma quỷ của Tống Tử Phật. Cái gì Lôi Đế tiểu thư đồng, Lôi Đế cần thư đồng sao? Hẳn là không cần đi?
Bất quá, tuy rằng người này nói không hoàn toàn là thật, thế nhưng chí ít quả thực là cho mình tìm được một cách để để vượt qua hư không lôi kiếp.
Nhìn Vạn Lôi Vô Cực Đại Trận trước mắt, Chu Báo mạnh mẽ ngẩng đầu:
- Việc này không nên chậm trễ, chọn ngày không bằng gặp ngày, đã có trận đồ này, nghĩ đến bày Vạn Lôi Vô Cực Đại Trận cũng là không có vấn đề gì, liền xuất thủ luôn đi!
Vương Xà và Tống Tử Phật liếc nhau, đồng thời gật đầu:
- Cũng tốt, đêm dài nhiều mộng, đợi đến ngươi và chí tôn tiên khí vượt qua lôi kiếp, chúng ta lập tức có thể tiêu dạo trở lại Thiên Giới, sau này cái gì cũng không cần phải sợ.
- Không sai, chỉ cần ta vượt qua hư không lôi kiếp, thì thực cái gì cũng không cần sợ.
Chu Báo nhàn nhạt nhìn Tống Tử Phật liếc mắt.
- Hừ, Vạn Lôi Vô Cực Đại Trận, đừng quên, ta còn có Lưỡng Nghi Vi Trần Trận.
Đang khi nói chuyện, chỉ thấy hắn khoát tay, bảy bảy bốn mươi chín cây bích sắc tiểu kỳ bay ra, phóng ở bên cạnh hắn.
Bốn mươi chín cây tiểu kỳ này sớm đã không phải là bốn mươi chín cây lúc trước tại Hải Vực. Đây là hắn tại Bích Lạc Thiên bế quan hơn ba trăm năm, hao phí cực lớn tâm tư luyện chế mà thành, tập trung toàn bộ Cực phẩm tài nguyên trong Bích Lạc Đại Thế Giới, có thể nói, luyện chế bốn mươi chín cây tiểu kỳ này hao tổn tài liệu cũng đủ để luyện chế tiên khí. Chỉ là Chu Báo thằng nhãi này thực lực cũng không có đạt được cảnh giới kia. Do đó, luyện chế không ra tiên khí, thế nhưng lại lại bốn mươi chín cây tiểu kỳ này luyện chế thành Thuần Dương pháp khí, ngâm trong Thuần Dương chi thủy, mỗi cây tiểu kỳ đều là Cực phẩm Thuần Dương pháp khí. Mỗi cây tiểu kỳ ném ra ngoài, không sai biệt lắm có thể ném ra một mảnh Lưỡng Nghi Vi Trần Trận.
Lưỡng Nghi Vi Trần Trận, tại uy danh tuyệt không dưới Vạn Lôi Vô Cực Đại Trận. Trên thực tế, độ trân quý của nó càng vượt xa Vạn Lôi Vô Cực Đại Trận.
Thực lực của Chu Báo đến mức này, tại Lưỡng Nghi Vi Trần Trận cũng tổn công phu cực lớn. Bốn mươi chín cây Thuần Dương tiểu kỳ này, bày Lưỡng Nghi Vi Trần Trận đã đạt hỏa hầu, không nói đạt đến sinh tử tiêu tan thành bọt nước cảnh giới kinh khủng đó. Thế nhưng vây khốn toàn bộ sinh linh của Thiên Giới đại thế giới vẫn là không có vấn đề.
Nếu như không phải bởi vì Lưỡng Nghi Vi Trần Trận không phải một đại thuần túy phòng ngự, Chu Báo quyết tâm đem bốn mươi cây tiểu kỳ này hao phí công sức, lợi dụng trận này độ bảy tám lần lôi kiếp cũng không thành vấn đề.
- Sinh tử tiêu tan thành bọt nước, Lưỡng Giới Đẳng Vi Trần.
Tống Tử Phật nhìn bảy bảy bốn mươi chín cây tiểu kỳ rơi xuống, trong tiểu tinh hệ khỏa đại tinh kia, trong mắt hắn sáng ngời, lập tức minh bạch cách nghĩ của Chu Báo.
- Được, ý kiến hay a, ngươi tiểu tử này, tâm tư thật sâu a, lần này, muốn vượt qua tám lần lôi kiếp cũng không phải không được!
- Có thể vượt qua hay không còn phải xem vận khí a!
Chu Báo thản nhiên nói, quả thực là phải xem vận khí, không chỉ là có vận khí, còn phải xem Tống Tử Phật đến tột cùng đánh chủ ý gì.
Phải biết rằng, đối với một gã tu sĩ mà nói, độ lôi kiếp là thiên hạ đệ nhất đại sự. Người hỗ trợ độ kiếp là kẻ hoàn toàn tín nhiệm, chỉ có như vậy mới có thể an tâm được. Thế nhưng hiện tại hai người ở trước mặt hắn. Vương Xà Chu Báo là hoàn toàn an tâm, thế nhưng Tống Tử Phật lại không nhất định, người này biết bí mật của mình nhiều nhất, lai lịch cũng khả nghi nhất, cho tới nay, quả thực là cho mình vô số hỗ trợ, thế nhưng muốn cho Chu Báo hoàn toàn tín nhiệm hắn vô điều kiện, cũng hông thể làm được.