Thông Thiên Đại Thánh

Chương 724: Chương 724: Buồn bực nhất từ trước đến nay. (4)




- Ý, kiếm khí đâu, kiếm khí chạy đi đâu rồi?

Chu Báo động ý niệm, trong lúc tìm kiếm, một luồng khí xoáy hắc hồng đột nhiên xuất hiện trước mặt hắn.

- Lưỡng nghi thông thiên kiếm!

Nhìn luồng khí xoáy hắc hồng, Chu Báo trong lòng mừng rỡ, đây chính là Lưỡng nghi thông thiên kiếm kiếm khí, tâm niệm hắn vừa động, kiếm khí lập tức xuất hiện bái lạy thần niệm.

- Lưỡng nghi thông thiên kiếm!

Thần niệm tỏa ánh sáng nhàn nhạt, dưới sự điều khiển của Chu Báo, thoáng cái chui vào trung tâm vòng xoáy.

- Ầm!

Chu Báo chỉ cảm thấy thần niệm chấn động mãnh liệt, sau đó, hắn cảm nhận rõ ràng, kiếm khí đó hình như không còn là kiếm khí do sát khí tu luyện mà thành, là vật chết, mà thành vật sống, thành một bộ phận của thân thể.

- Cảm giác này, đúng là kì diệu!

Chậm rãi ngẩng đầu, một luồng khí xoáy hắc hồng đột nhiên xuất hiện trong lòng bàn tay hắn, quay tròn thẳng tắp, đột nhiên, luồng khí xoáy đó chuyển động chậm dần, Chu Báo có thần niệm bên trong nên cũng có thể cảm nhận rõ ràng từng chi tiết biến hóa của khí xoáy, thần sắc trở nên cổ quái.

Rất nhanh, luồng khí xoáy chuyển động chậm chạp trong lòng bàn tay hắn ngưng cố lại, trong suốt lấp lánh như thủy tinh.

Chỉ là, trong khối thủy tinh tuyệt đẹp đó là một luồng sát cơ lạnh lẽo.

- Tốt tốt tốt, kiếm khí đã hoàn toàn dung hợp với thần kiếm của ngươi, còn lại là xem tạo hóa của ngươi thôi!

Thanh linh đứng bên cạnh ha ha cười nói.

- Vậy hãy xem tạo hóa của ta đây!

Chu Báo gật đầu nói, lòng bàn tay lóe lên, khối "thủy tinh" hắc hồng lập tức biến mất.

- Đủ thời gian rồi, quay lại đi!

Thu kiếm khí, Chu Báo ngẩng đầu, nhìn Bích Lạc bí cảnh âm u một màu,

- Mấy tháng liền ở trong nơi quỷ quái này, ta nhớ ánh mặt trời lắm rồi!

- Sao không ở lại thêm chút nữa, trong Bích Lạc bí cảnh này, chỗ nào cũng là bảo, đặc biệt là bây giờ, trong nguyên khí triều tịch, các loại nguyên khí, sát khí bình thường không thấy đều chảy vào trong, ngươi có thể dùng chúng ta luyện các loại dị thuật!

- Kháo, một loại dị thuật đã khiến ta mệt muốn chết rồi!

Nghĩ đến cảnh tượng thu thập Hắc Ngọc Huyền Sương trong suốt một tháng qua, Chu Báo cũng phải xanh mặt, nói:

- Dù sao ta bây giờ đã biết lối vào Bích Lạc bí cảnh, trong tay lại có Ngụy Định Phong Châu, muốn vào lúc nào chẳng được?

- Ha ha, chưa chắc đâu nhé!

Lúc này, Thanh linh hình như nghĩ ra điều gì, cười thành tiếng,

- Không lẽ ngươi chưa phát hiện, Ngụy Định Phong Châu của ngươi có vấn đề? Nó không phải một món pháp khí cấp bậc nhập huyền, không chịu nổi nhiều áp lực như vậy, bây giờ cùng lắm chỉ có thể giúp ngươi an toàn rời khỏi Bích Lạc bí cảnh, muốn vào một lần nữa, ngươi lại phải luyện chế thêm một viên!

- Cái gì?

Chu Báo kêu lên một tiếng, lấy Ngụy Định Phong Châu ra xem, quả nhiên, Định Phong Châu mặc dù linh khí nồng đậm, uy thế thập phần, nhưng bề mặt viên ngọc xuất hiện những vết rạn nhỏ, nếu không phải nhãn lực Chu Báo tốt, căn bản không thể nhìn thấy những vết rạn này, dùng linh giác xem xét kĩ càng hơn, sắc mặt Chu Báo triệt để biến hóa.

- Đáng chết, sao ngươi không nói sớm, ngươi biết ta luyện chế viên định phong châu này mất bao nhiêu thời gian không?

- Ta đương nhiên biết, nếu như không phải ta chỉ đạo, ngươi có thể luyện chế định phong châu nhanh như vậy không?

Thanh linh chẳng buồn quan tâm, nhìn Chu Báo sắc mặt đã bắt đầu vặn vẹo, ung dung nói:

- Ngươi không phải sớm đã biết định phong châu này chưa hoàn chỉnh sao? nếu như là pháp khí thuần dương, căn bản không xuất hiện tình huống này, nhưng đáng tiếc, nó chủ là một món pháp khí cấp bậc nhập huyền, ngươi nghĩ, nguyên khí triều tịch làm khó tất cả cường giả trong thiên hạ dễ chinh phục vậy sao? Một viên ngụy định phong châu như của ngươi, có thể duy trì được đến bây giờ đã không tệ!

- Vậy ngươi cũng nên nói cho ta sớm một chút!

- Nói với ngươi sớm và nói với ngươi bây giờ khác gì nhau, nói với ngươi sớm ngươi có thể biến định phong châu thành thuần dương pháp khí không? Nói với ngươi sớm ngươi sẽ không tiến nhập Bích Lạc bí cảnh nữa?

Thanh linh cười lạnh

- Tiểu tử, ngươi đã nhận được rất nhiều thứ trong Bích Lạc bí cảnh, tự biết thỏa mãn đi!

- Đúng vậy, thỏa mãn, thỏa mãn!

Chu Báo ngẫm nghĩ, cảm thấy cũng là một việc bất đắc dĩ, mặc dù trong lòng thập phần xót xa nguyên liệu luyện chế định phong châu, nhưng nghĩ đến những gì thu hoạch được trong Bích Lạc bí cảnh, sớm đã thu hồi vốn, hơn nữa còn kiếm một khoản lớn, cũng không có gì nuối tiếc, lại nói, nguyên liệu mặc dù trân quý, nhưng nếu đã có thể gom được một phần thì vẫn có thể gom được phần thứ hai, với thực lực và tài nguyên hiện tại của hắn, sẽ có một ngày luyện thành định phong châu cấp bậc thuần dương pháp khí, đến lúc đó, Bích Lạc bí cảnh này, không phải sẽ trở thành tài sản cá nhân của riêng hắn sao? Nghĩ thông vấn đề này, hắn mới loại bỏ được cảm giác khó chịu trong lòng.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.