Thông Thiên Đại Thánh

Chương 1791: Chương 1791: Chân tướng.




Hơn nữa, từ lúc tiến vào bên trong không gian Phần Bảo Nham này, biểu hiện của kiếm Chi nguyên thần thập phần kỳ dị, không những không bị Nguyên Thần của Chuẩn Đề tiêu diệt, lại có thể chỉ điểm cho chính mình, phương diện này quả thực là quỷ dị. Thậm chí, Chu Báo có cảm giác được tính độc lập từ kiếm chi Nguyên thần, điều này hoàn toàn không phù hợp với đặc tính của Tam thi Nguyên Thần.

- Ta được truyền thừa từ Trư Tiên tứ kiếm, đương nhiên biết được những điều này!

Kiếm chi Nguyên Thần giải thích:

- Trư Tiên tứ kiếm là một trong những vật mà năm đó người khiến Chuẩn Đề chết đi sử dụng, đương nhiên hắn sẽ không nhắm mắt để cho Chuẩn Đề sống lại, truyền thừa của Trư Tiên tứ kiếm chính là do hắn lưu lại chuẩn bị cho sau này. Trong vô số kỷ nguyên, chính nhờ Trư Tiên tứ kiếm mới có thể loại bỏ khả năng sống lại của Chuẩn đề, chỉ là lúc này, Chuẩn Đề quả thực đã chuẩn bị quá đầy đủ, muốn mượn truyền thừa từ Trư Tiên tứ kiếm để gạt bỏ là điều không có khả năng, chỉ có thể mặc hắn nhiễu loạn, đồng thời mượn số mệnh của ngươi, xem có thể hoàn thành một kích cuối cùng hay không?

- Không phải vậy chứ?

Chủ của Trư Tiên tứ kiếm là ai, Chu Báo có chút ấn tượng, chỉ là ngẫm lại lai lịch của bản thân mình, hắn không biết những thần thoại trong trí nhớ này ở kiếp trước có phải là sự thực hay không? Cho dù đó là sự thực, thì đối với hắn cũng không có quá nhiều quan hệ. Đi tìm căn nguyên của nguồn gốc, chính bản thân mình không ngờ lại là một trong những mảnh nhỏ của linh hồn Chuẩn Đề, và vị chủ nhân của Trư Tiên tứ kiếm này không biết có động tay vào hay không, bởi vậy không có khả năng đem tất cả hy vọng vào người này, chung quy chỉ có thể dựa vào bản thân mình.

- Nói mau, ta nên làm như thế nào?

- Chờ, chờ lúc Ngọc Hoàng đại thánh chết đi, chờ lúc số mệnh của ngươi bị thiêu đốt sáng rực nhất!

- Ngọc Hoàng đại thánh sẽ chết sao?

Chuẩn Đề hiện tại không ngừng chèn ép Ngọc Hoàng đại thánh, thế như hiện tại Chu Báo xem ra, Ngọc Hoàng cũng bị rơi xuống thế hạ phong mà thôi, vô luận như thế nào, Ngọc Hoàng đại thánh cũng đã đạt được thiên tiên nghiệp vị, đâu có dễ dàng chết như vậy?

- Hừ, không có gì là không có khả năng, Ngọc Hoàng đại thánh tuy rằng được xưng là Thiên Tiên, nhưng hắn phải dùng thủ đoạn mới có thể đưa Nguyên Thần của mình ký thác vào bên trong chân không, nhưng là ký thác vào bên trong tầng thứ nhất của chân không, là sự tồn tại thấp nhất trong Thiên Tiên, bằng với bản lĩnh của Chuẩn Đề, có thể đơn giản dùng cơ hội Mạt Pháp chi kiếp, xóa đi Nguyên Thần mà hắn ký thác vào bên trong tầng thứ nhất, triệt để giết chết, chỉ vì thứ hắn tu luyện chính là đế hoàng chi đạo, một trong ba nghìn đại đạo, cho nên trong lòng Chuẩn Đề có chút cố kỵ, vì thế mới để cho hắn sống tới bây giờ!

- Đế hoàng chi đạo là thứ gì?

- Đế hoàng chi đạo, ngoại trừ sự bá đạo ở bên ngoài thì chính là điều hòa khí vận, cho dù là một người phàm tu luyện muốn đạt được đế vị cũng cần phải có số mệnh rất mạnh. Nếu như Chuẩn Đề không ngại, số mệnh cường thịnh trở lại, hắn cũng có thể quét một phát là sạch, thế nhưng hiện tại thần hồn của hắn vừa mới khôi phục, lại còn lo chuyện những lão đối thủ khác cho nên hiện tại hắn không chỉ muốn Ngọc Hoàng đại thánh chết đi mà còn muốn đoạt cho bản thân hắn đại vận khí.

- Có nhiều vận khí nữa cũng vô dụng a!

Chu Báo nao nao, chợt nghi hoặc, nói:

- Đối thủ của hắn cường đại như vậy, nếu vào thời gian toàn thịnh tùy thời hắn để có thể giết chết Ngọc Hoàng đại thánh, hiện tại hắn vừa mới khôi phục, chẳng lẽ không thể cho hắn chết một lần nữa sao?

- Hừ, không phải ta không rõ ràng chuyện này, Chuẩn Đề là ai? Chính là sự tồn tại từ thời xa xưa, thậm chí, cấp bậc của bọn họ đã vượt qua hẳn Thiên Tiên, như vậy lão Cổ Đồng không có khả năng tùy tiện xuất thủ, bằng không sẽ ảnh hưởng đến sự cân đối của thiên địa, sẽ ảnh hưởng đến toàn bộ hư không, không chỉ có một kỷ nguyên, mà là vô số kỷ nguyên. Bằng vào thân phận của hắn, đành phải nhịn đau làm ngơ, coi như là muốn làm cũng không thể làm, huống chi, hắn cũng không phải là không có kẻ địch.

Trong lúc Nguyên Thần của Chu Báo và kiếm chi Nguyên Thần đang trao đổi, Chuẩn Đề chiếm thân thể Chu Báo lúc này dùng ánh mắt âm ngoan nhìn Ngọc Hoàng đại thánh, hắn hiện giờ đã như nỏ mạnh hết đà, đem hết thủ đoạn ra sử dụng. Hiện tại, Ngọc Hoàng đại thánh dùng Chí Tôn tiên khí của bản thân mình, thân thể đạt tới vạn tượng, sau đó Mệnh Vận lôi phủ cũng bị thúc dục tới cực hạn. Lôi phủ bị hắn thu về cầm trong tay, khí thế vương giả cũng được thúc dục tới cực hạn, thế nhưng trong mắt hắn lại tràn đầy sự hối hận.

Hiện tại hắn hối hận không nên tới Phần Bảo Nham, trêu chọc phải điều rắc rối này.

Thế nhưng hiện tại tất cả đều đã chậm rồi.

- Được rồi, tiểu tử, chơi đùa với ngươi đủ rồi, ngươi nên trả giá đi!

Chuẩn Đề thấy khí vận Ngọc Hoàng đại đế đã bị thiêu đốt tới cực điểm, tay trái Chuẩn Đề xuất ra quang mang bảy màu lơ lửng trên không trung, bên trong quang mang bảy màu, Thất Bảo Diệu Thụ trong suốt như ngọc xuất hiện bên trong tay hắn, xoát một cái thất sắc quang mang hạ xuống, thân thể khổng lồ của Ngọc Hoàng đại thánh liền tan vỡ, khí vận bị thiêu đốt tới cực điểm, không ngờ lại hóa thành một luồng huyền hoàng khí nhè nhẹ, đại bộ phận bị Thất Bảo kỳ ảo trong tay hắn hấp thu, mà một bộ phận nhỏ trong đó, dọc theo Thất Bảo Diệu Thụ tiến vào bên trong thân thể Chuẩn Đề vào bên trong thần hồn của hắn.

- Sảng khoái a, đám hoàng khí này thật dễ chịu a!

Phải biết rằng hiện tại Chuẩn Đề còn chưa gọi ra thân thể của hắn, thân thể hiện giờ của hắn là chiếm của Chu Báo, tuy rằng thần hồn khổng lồ của hắn đã hoàn toàn khống chế thân thể này, thế nhưng thần hồn Chu Báo còn chưa bị hoàn toàn tiêu diệt. Thậm chí, Nguyên Thần của Chu Báo còn hoàn hảo chưa bị hao tổn gì, chỉ bị ép vào một góc mà thôi, cho nên đám huyền hoàng khí này tiến vào bên trong thần hồn, nhất định sẽ có một bộ phận bị thần hồn Chu Báo hấp thu.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.