Thông Thiên Đại Thánh

Chương 1209: Chương 1209: Che chở. (3)




Nhưng nói đến đây, đến cuối cùng, tất cả đều do thực lực quyết định, mà bây giờ người có thực lực quyết định tất cả chỉ có một người: Yến Vân Thiên.

Hiện tại, đã không có người nào hoài nghi quyền lực của hắn, mà hắn rời đi, vị trí hoàng đế Đại Tấn của hắn sẽ do thái tử mà hắn xác lập tưc trước đó tiếp tục, đây là chuyện không cần phải lo lắng.

Cho dù trong lòng các hoàng tử khác có không cam lòng đến cỡ nào, không muốn thừa nhận điểm này, nhưng mà, đại thế đã thành, sẽ không có người nào mạo hiểm đắc tội Nhân Hoàng hậu tuyển mà ủng hộ các hoàng tử đã thất thế.

Khá tốt khi thái tử là một người khoan hậu, đối với các huynh đệ có dã tâm bừng bừng của mình cũng không có trách móc quá nặng nề, cũng không có ý tứ tìm bọn họ tính sổ, mà toàn tâm toàn ý chăm lo quốc sự, hiện tại, hắn cũng chưa phải là hoàng đế, vẫn là giám quốc, phải đợi đến lúc chính thức xưng đế, còn phải đợi sau đại điển đăng cơ, mà đại điển đăng cơ, cần Nhân Hoàng hậu tuyển Yến Vân Thiên tự mình trình diện và tiến hành.

Hiện tại chuyện đi Vạn Tinh Hải mới là chuyện trọng yếu nhất của Yến Vân Thiên, ở đâu mà còn tâm chí đi quản chuyện thay triều đổi đại của Đại Tấn chứ. Cũng chính là vì có đoạn thời gian giảm xóc này, mới khiến cho thái tử có đầy đủ thời gian chuẩn bị và quen thuộc.

- Thái tử ca ca đã chuẩn bị tốt, chỉ cần phải đợi phụ hoàng là được, Chu Báo, chàng nói xem rốt cuộc là chuyện gì mà phụ hoàng lại kéo dài thời gian thái tử ca ca đăng cơ như vậy chứ.

- Đương nhiên là hắn có chuyện, hơn nữa làm là chuyện lớn kinh thiên!

Chu Báo cười khổ nói.

- Lúc này không giống ngày xưa, hiện tại lão nhạc phụ không còn là quốc chủ của Đại Tấn nữa, hắn đã là quân chủ của cả Đông Tứ Vực, quân vương của thiên hạ đều phải nhìn mặt của hắn mà làm việc, mà chuyện cần làm là cả Đông Tứ Vực, không phải chỉ có Đại Tấn là nơi duy nhất, cho nên, thời gian chậm trễ không quan trọng, chỉ cần thái tử ca ca của nàng không có nóng đầu, làm ra một ít chuyện sai lầm, thì mọi sự không lo.

- Chàng lo lắng thái tử ca ca sẽ làm cái gì?

- Chỉ cần hắn không chọc đến ta, thì không ai có thể làm dao động địa vị của hắn, nếu như hắn gây ra chuyện như vậy, thì không có ai có thể bảo vệ hắn được cả.

Chu Báo thản nhiên nói ra, ngữ khí lạnh nhạt, trong đó có ẩn chứa uy nghiêm tuyệt đối.

- Đến gây chuyện với chàng, điều này sao có thể chứ, chỉ cần thái tử ca ca không bị điên, hắn sẽ không làm chuyện thiếu khôn ngoan này.

- Đúng vậy a, cho nên ta nói, địa vị của hắn sẽ vững như thái sơn.

- Thái sơn? Thái sơn là núi gì?

Yên Vân Phỉ hiếu kỳ hỏi, ngược lại làm Chu Báo cảm thấy có chút xấu hổ, trong lời nói của hắn có mang theo một ít ngôn ngữ phong tục của Trung Quốc cổ đại, cho nên không thể nói về lai lịch của Thái Sơn.

- À, đó là một tòa núi cao ở Bồng Lai Vực, cao tới vạn trượng, lần sau có cơ hội, ta sẽ dẫn nàng tới đó xem.

- Thật chứ?

Ánh mắt Yên Vân Phỉ sáng lên, sau khi đi tới Vũ Dương Lĩnh, trừ một lần trở về kinh thành ra, nàng và hắn chưa từng đi ra ngoài lần nào, tuy nhìn Vũ Dương Lĩnh này ngày càng phồn hoa, lực lượng càng ngày càng lớn mạnh, uy thế càng ngày càng cao, nhưng ở mãi cũng buồn chán, sau khi nghe được sẽ có cơ hội đi khắp nơi một chút, nàng rất chờ mong.

Chu Báo nhìn thấy bộ dáng vui mừng của nàng, trong nội tâm hơi động một chút, nghĩ đến sau khi Yên Vân Phỉ gả cho mình, chỉ đi lại chung quanh Vũ Dương Lĩnh, hắn là một người không thích quản công việc, cho nên chuyện trong phủ đều do nàng xử lý, đem việc nhà quản lý gọn gàng, cũng khó cho nàng, nhưng hắn cũng không phải là một người giỏi biểu đạt tình cảm, tuy trong lòng nghĩ vậy, nhưng không có biểu lộ ra, chỉ nói.

- Bồng Lai Vực thì có là gì, có cơ hội, ta sẽ dẫn nàng đi tới những nơi thật xa một chuyến, cho nàng nhìn ngắm thế giới khác một chuyến!

- Thế giới khác?

- Đúng vậy a, là thế giới khác, đến lúc đó nàng không nên bị hù ngã là được.

Chu Báo cười ha hả nói ra. Vỗ nhè nhẹ vào lưng của Yên Vân Phỉ, hai người cứ như vậy mà đi vào trong nội viện, có một phen ôn lại tình cảm.

Vô Tận Hải Vực, sóng lớn ngập trời!

Không hề nghi ngờ, bên trong Thiên Giới, vùng biển chính là nơi rộng rãi nhât, có thực lực cường đại nhất.

Đồng dạng, chính vì có được thực lực cường đại như vậy, có được tài nguyên vô tận và thủ hạ, vùng biển Thiên Hoàng, mới có lực lượng áp đảo cả Thiên Giới.

Thất Thần Vực, nói trắng ra, vị trí của nó nằm trong vùng biển Thiên Giới, dù nơi diện tích lớn nhất của Thất Thần Vực, chẳng khác vì một hòn đảo đặc thù mà thôi.

Đối với nhân loại trên Thất Thần Vực mà nói, vùng biển Thiên Hoàng là nơi thần bí nhất, thời Thượng Cổ không có phân chia Đông Tứ Vực hay là Tây Tam Vực. Mà hiểu biết của bọn họ về vùng biển Thiên Hoàng cũng không có bao nhiêu, những tông chủ của các đại tông môn, trưởng lão, Thái Thượng trưởng lão, đối với vùng biển Thiên Hoàng cũng cảm thấy hết sức hứng thú. Nhưng mà, chưa có người nào có năng lực biết toàn bộ về nó cả.

Có thể nói, vùng biển Thiên Hoàng, ở bên trong Thiên Giới, là nơi thần bí nhất.

Phải biết rằng, vùng biển vô tận, nhưng ở bên trong Thất Thần Vực cũng ẩn dấu một ít nhân vật cường đại. Một ít Thiên Quân cấp bậc Chân Tiên. Đều hiểu được Không Gian Pháp Tắc. Có thể na di vạn dặm, vùng biển dù lớn, theo lý thuyết cũng không ngăn được bước chân của bọn họ, trên thực tế, cũng chỉ có những Thiên Quân mới biết được, ở bên trong Thiên Giới, phạm vi hoạt động của nhân loại chỉ có ba ngàn sáu trăm vạn dặm mà thôi.

Dù là ngươi có tu vi cao bao nhiêu, dù ngươi có thực lực mạnh bao nhiêu, phạm vi hoạt động của ngươi bên trong Thiên Giới chỉ có ba ngàn sáu trăm vạn dặm mà thôi.

Đối với thường nhân mà nói thì không có gì, nhưng đối với Thiên Quân mà nói, phạm vi ba ngàn sáu trăm vạn dăm là một cái tù giam, chỉ là một cái tù giam cực lớn mà thôi.

Mà đối với những người biết rõ nội tình, thì đây chính là một sự sỉ nhục, nhưng mà, từ thời Thượng Cổ tới nay, vô số sự thật đã chứng minh, nuốt không trôi cục tức này cũng tốt, sỉ nhục cũng được, một khi ngươi bước ra ngoài phạm vi này, sẽ gặp phải sự công kích điên cuồng của các Yêu Tiên trong vùng biển, chưa bao giờ có người may mắn thoát khỏi.

Cho nên, đối với nhân loại Thất Thần Vực mà nói, ở bên ngoài phạm vi ba ngàn sáu trăm vạn dặm có tình huống gì, không có người nào biết.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.