- Là ngươi, sao ngươi tiến vào được?
Thấy Chu Báo đột ngột hiện ra trước mặt chính mình, sắc mặt Tống Tử Phật cả kinh, nơi này là chỗ nào, hắn cũng biết rõ ràng. Hải hoàng Đại Thế Giới, một Đại Thế Giới sắp diệt vong, đến tuổi già lão. Thâm nhập tại chí tôn Tiên Khí, chỗ sâu nhất Vọng Hải Lâu Thành, muốn đi vào đây, nhất định phải lẻn vào chí tôn Tiên Khí Vọng Hải Lâu Thành, mà Vọng Hải Lâu Thành mấy ngày gần đây vẫn nằm trong trạng thái chiến tranh của Ma tộc. Phòng ngự toàn bộ khai hỏa, đừng nói là một người, coi như là một con muỗi cũng không tiến vào được. Chu Báo này lại công khai tiến vào được.
- Ngươi cho là Vọng Hải Lâu Thành kia có thể ngăn được ta sao?
Chu Báo thản nhiên cười:
- Bên ngoài đã đánh khí thế ngất trời, Ma tộc vận dụng một kiện chí tôn Tiên Khí cùng Vọng Hải Lâu Thành liều mạng, tựa hồ muốn tốc chiến tốc thắng, Vọng Hải Lâu Thành đã xuất hiện khe hở, muốn phá vỡ, thập phần dễ dàng!
- Thì ra là thế, quả nhiên khai chiến, hắc hắc, xem ra Ma tộc vẫn rơi vào tính toán của Thiên Cơ Đại Đế a!
- Vậy cũng chưa chắc, nếu như không có chúng ta, Ma tộc có thể bị tổn thất, chúng ta không phải tới sao?
- Ngươi muốn trợ giúp Ma tộc?
- Ta ai cũng không giúp, ta muốn để bọn họ lưỡng bại câu thương!
Chu Báo âm lãnh nói:
- Thế nào, Hải hoàng Đại Thế Giới có chỗ tốt gì sao?
- Chỗ tốt cái rắm, ta nói, lời đồn kia là ngươi loan truyền ra phải không?
- Không sai, là ta đi rải tin đấy. Bất quá ta nghĩ, ta tạo ra tin đồn này hẳn là không chỉ lời đồn đơn giả như vậy chứ?
- Tất nhiên không phải, bằng không, lời đồn này vừa ra tới, Thiên Cơ Đại Đế cũng sẽ không để ta tiến nhập Hải hoàng Đại Thế Giới!
Tống Tử Phật trầm ngâm một chút nói:
- Hiện tại xem ra cho dù ở chỗ này cũng vô pháp bảo đảm ta bình an!
- Không nên nhiều lời vô ích như vậy, có nghĩ đi ra ngoài chút không, có muốn chạy không, ta liền mang ngươi đi ra ngoài, không muốn đi, ta đem ngươi đánh ngất, sau đó lại mang ngươi đi ra ngoài!
- Đi thôi đi thôi, nếu không đi, nói không chừng thực đi không được!
Tống Tử Phật bất đắc dĩ cười khổ, mặc dù hắn là Thượng Cổ đại yêu. Mặc dù hắn có chiến lực cấp Thần Tiên, thế nhưng đối mặt Thiên Cơ Đại Đế vẫn là bị sửa trị không có chút lực hoàn thủ. Bị nhốt tại một Đại Thế Giới sắp bị hủy diệt, nói hắn nguyện ý, đó là giả, bởi vì hắn chưa có bị thần kinh.
- Ngươi xác định ngươi vừa đi như vậy sẽ không xảy ra vấn đề sao?
Chu Báo hỏi, Tống Tử Phật tuy rằng bị nhốt tại Hải hoàng Đại Thế Giới này. Thế nhưng lấy khả năng của hắn, muốn rời khỏi kỳ thực không khó. Vẫn không có rời khỏi, hiển nhiên có lời khó nói.
- Hừ, ngươi cho là muốn rời khỏi là có thể được sao? Coi như là ta rời khỏi chỗ quỷ quái này, cũng vẫn là trong lòng Vọng Hải Lâu Thành, chí tôn Tiên Khí a. nếu như không xảy ra vấn đề, ngươi nghĩ rằng ta có thể chạy ra được sao?
Tống Tử Phật hung hăn nói, trong ngữ khí lại lộ ra một cổ oán độc rõ ràng.
- Uy, ngươi oán khí rất nặng a, nếu mà chết đi thì sẽ thành oán yêu đó nha. Ách, không phải người định đi ra ngoài sau đó liền xuất thủ chứ?
- Ta kháo, cái tên tiểu tử nhà ngươi, lại dám nguyền rủa ta. Cái này ngươi đừng hy vọng, trong lòng ta có ma thệ, phải nhận được Thiên Cơ Đại Đế chỉ lệnh thời gian động mạch luân lực, chứ không phải ta muốn thế nào cũng được. Ngươi cho là Thiên Cơ Đại Đế không phòng chiêu thức ấy của ta?
- Vậy ngươi cho dù đi ra ngoài, cũng vẫn bị Thiên Cơ Đại Đế khống chế?
- Vậy cũng không phải. Nếu như ta có thể đến một nơi không tiếp thu chỉ lệnh của Thiên Cơ Đại Đế, sự tình thế giới mạch luân này liền không liên quan đến ta nữa!
Tống Tử Phật hắc hắc cười nói:
- Lời đồn quá đột ngột, Thiên Cơ Đại Đế cũng không có dự liệu sẽ có tình huống như vậy sản sinh, do đó chi là để ta ở lại Hải hoàng Đại Thế Giới mấy ngày!
- Lúc này, hắn cũng tính sai!
- Hừ, không tính sai, thì còn có thể thế nào, lẽ nào lại để ta phát thêm một lần tâm ma đại thệ nữa?
Tống Tử Phật cười lại, hiển nhiên đối với sự tình bản thân bị buộc phải phát tâm ma đại thệ vô cùng thù hận.
- Hừ, rồi ngươi xem đi, một ngày nào đó, ta muốn cho Thiên Cơ Đại Đế cũng phát tâm ma đại thệ, muốn đem hắn nhốt trong một Tiểu Thế Giới, không thể vọng động!
- Ha ha, dã tâm cũng không nhỏ, bất quá hiện tại vẫn là ra ngoài trước đã. Chỗ quỷ quái này bộ dáng quá cổ lão, ta cũng muốn già nhanh!
Chu Báo cười, trực tiếp đem Tống Tử Phật thu vào Hắc Trân Châu Hào, bằng tốc độ nhanh nhất rời khỏi Hải hoàng Đại Thế Giới. Tất cả đều làm tới thần không biết quỷ không hay, thẳng đến bọn họ từ làm đi ra cũng không có ai cảm ứng được.
Bên ngoài Vọng Hải Lâu Thành, huyết hải đã đem Trầm Tinh Tiều hoàn toàn bao phủ, Vọng Hải Lâu Thành cũng thấp đi phân nửa, bảy tên Ma tộc Địa Tiên điên cuồng gào thét, đang tấn công một phần khác của Vọng Hải Lâu Thành.
- Đi mau, Thiên Cơ Đại Đế bọn họ phát hiện không thấy ta!
Chu Báo đang chuẩn bị xem một hồi náo nhiệt, trong Hắc Trân Châu Hào truyền đến thần niệm của Tống Tử Phật.
- Chết tiệt, bọn họ muốn phát nổ Đại Thế Giới!
Chu Báo cảm ứng được thần niệm của Tống Tử Phật, đầu tiên là cả kinh, sau đó là hiểu ra.
Đúng, khẳng định là như vậy!
Hiện tại Ma tộc tấn công đã tiến nhập giai đoạn gay cấn, bảy tên Ma tộc Địa Tiên đã lao tới, ngay ở ngoài Vọng Hải Lâu Thành, không có lúc nào so với hiện tại là thời cơ tốt nhất để dẫn nổ Hải hoàng Đại Thế Giới. Mà sau khi dẫn nổ, nhất định phải tại Hải hoàng Đại Thế Giới giam lỏng cứu Tống Tử Phật ra, không nghĩ tới, không thấy Tống Tử Phật!
Đúng, không thấy Tống Tử Phật, ngay dưới mí mắt của đám người Thiên Cơ Đại Đế, ngay trong chí tôn Tiên Khí Vọng Hải Lâu Thành, không thấy!
- Chết tiệt, người này lẽ nào muốn chết sao? Lại dám vào lúc này cùng chúng ta đối địch!
Trong thời không vô danh, phát hiện Tống Tử Phật biến mất tại Hải hoàng Đại Thế Giới, Thiên Cơ Đại Đế đại phát lôi đình, rít gào, từng đạo thần niệm hung hoành vô song quét ngang Hải hoàng Đại Thế Giới, tựa hồ muốn đem Tống Tử Phật hỗn đản này tìm ra.