Thông Thiên Đại Thánh

Chương 1148: Chương 1148: Đại Ly vương triều Hồng Thái Sư.




Nghĩ tới đây, hắn cũng nở nụ cười lạnh, hoàng thân quốc thích của Đại Tấn vương triều hắn không phải chưa gặp qua, còn giết qua nhiều tên rồi, chẳng lẽ tên ngu ngốc này chưa từng nghe qua sao?

Nghĩ tới đây, hắn cũng không quản Chu Báo nữa, mãnh liệt thu trường thương lại.

- Dã Sinh, bắt hắn lại, đưa đến chỗ của hoàng đế Tấn quốc, để hắn bị xử phạt!

- Vâng!

Một gã kỵ sĩ lớn tiếng đáp, khẽ vươn tay, vậy mà muốn bắt lấy cổ áo Chu Báo.

- Xem ra các ngươi quả thật không phải là người của Đại Tấn vương triều ta rồi!

Chu Báo cười cười thập phần vui vẻ, mãnh liệt khoát tay, nghênh hướng kỵ sĩ gọi là Dã Sinh kia.

- PHỐC!

Trong tốc độ ánh sáng, tay chạm vào tay, tay của Chu Báo phảng phất như trực tiếp đâm vào bùn vậy, làm thân thể tên kỵ sĩ kia trở nên nhão nhoẹt.

Trong chớp mắt, huyết nhục bay tứ tung, khi một đám kỵ sĩ kịp phản ứng lại, tên kỵ sĩ gọi là Dã Sinh kia ngay cả một khối huyết nhục nguyên vẹn cũng không tìm thấy được nữa.

- Đáng chết đáng chết, tại sao sau khi dung luyện Chu Yêm chân thân, tính cách của lão tử cũng trở nên ác như vậy rồi, giết người cũng thật tàn nhẫn, hơi quá đáng!

Chu Báo nhíu mày lại, sau khi tu luyện Động Huyền Thần Quang, tính cách của mình liền trở nên bạo ngược, nhớ năm đó, mới đến, mình vẫn còn là một hảo hảo tiên sinh tính cách hòa ái, bị mài bằng tất cả các góc cạnh, một nhân viên công vụ vô cùng khéo đưa đẩy, nhưng hiện giờ thì sao?

Thời gian hai mươi năm, phảng phất như đã chuyển hóa thành một tên gia hỏa giết người phóng hỏa, việc ác bất tận, thậm chí ngay cả giết người hàng loạt mà không nháy mắt một cái, một lời không hợp, liền động thủ sát nhân, loại chuyển biến này thật sự quá lớn.

Hắn ở chỗ này cảm khái, đám kỵ sĩ kia thì nguyên một đám giận dữ rống lên, ai cũng không nghĩ tới thanh y tú tài thoạt nhìn gầy yếu này thậm chí có thực lực như thế, hơn nữa ra tay tàn nhẫn bạo ngược đến không ngờ, cơ hồ đồng thời nổi giận gầm lên một tiếng, dùng binh khí trong tay đâm thẳng về phía Chu Báo.

- Không nên!

Mọi chuyện diễn ra thật sự quá nhanh, tên kỵ sĩ cầm đầu kia căn bản không kịp ngăn cản, mấy cán trường thương đã đến các bộ phần yếu hại của Chu Báo.

- PHỐC PHỐC PHỐC PHỐC PHỐC PHỐC ――!

Thanh âm liên tiếp vang lên, phảng phất nguyên một đám dưa hấu bị lực lượng đập nát vậy, trong mười tám tên kỵ sĩ, ngoại trừ một người ra, tất cả đều dưới một đạo thanh mang phấn thân toái cốt, chỉ còn lại một cái đầu lâu, rơi xuống mặt đất, trong cặp mắt lóe lên đủ loại quang mang, từ sợ hãi, đến không cam lòng, lại đến trống rỗng, phảng phất Phật đã trải qua Luân Hồi lần lượt vậy.

- Không thể thế được!

Kỵ sĩ cầm đầu giận dữ rống lên, những thủ hạ trung thành và tận tâm này là dòng chính, là tâm phúc của hắn, là đi theo hắn từ trong núi thây biển máu ra, những người này, đều có giao tình sinh từ, trên danh nghĩa là chủ tớ nhưng thật ra lại như huynh đệ, không ngờ thoáng cái đã bị Chu Báo giết sạch sẽ, thậm chí vì sao bị giết hắn cũng không rõ, ngươi bảo hắn sao lại không giận cho được, nhưng có giận cũng tốt, có hận cũng tốt, chỉ dựa vào thực lực Chu Báo biểu hiện ra vừa rồi, thực lực quỷ dị đến không cách nào hình dung kia, hắn liền biết rõ, bản thân mình căn bản không thể nào là đối thủ của hắn được, hiện giờ có xông lên cũng chỉ là một đĩa đồ ăn chịu chết thôi.

- Ngươi, đến tột cùng là người nào!

Phảng phất đã dùng hết khí lực toàn thân, kỵ sĩ này mới thốt ra được những lời đó.

Nhìn hắn nắm chặt trường thương trong tay có chút run rẩy, nhìn hắn cắn chặt hàm răng, mắt đầy tơ máu, trong lòng Chu Báo không khỏi sinh ra một tia khoái ý, loại cảm giác nắm giữ tánh mạng con người, đùa bỡn vận mệnh trong lòng bàn tay này thiếu chút nữa đã khiến hắn mê say.

- Sa đọa rồi, sa đọa rồi!

Trong nội tâm Chu Báo thầm oán tâm lý gần như biến thái của mình, vẻ tươi cười trên mặt lại ngày càng đậm, phảng phất như một tú tài khiêm cung đối mặt với sư trưởng của mình vậy.

- Ngươi là người nào? !

Hắn im im lặng lặng hỏi ngược lại kỵ sĩ kia

- Đại Ly vương triều, Thiên tướng kỵ quân, Tả tướng quân, Xa Nhân Mỹ!

- Đại Ly vương triều? !

Chu Báo hơi sững sờ, trong nội tâm suy nghĩ thoáng một phát, không sai biệt lắm đã đoán ra chuyện này, nhưng trên mặt lại cố ý lộ ra vẻ nghi hoặc

- Đại Ly vương triều cách Đại Tấn vương triều ta mấy trăm vạn dặm, chính giữa lại cách hải vực vô tận, các ngươi chạy đến Đại Tấn vương triều ta làm gì? !

Nếu vào lúc bình thường, với thái độ phảng phất như tra hỏi người kia của Chu Báo thì Xa Nhân Mỹ tất đã đánh tiếp rồi, bất quá hiện giờ hắn không dám, bởi vì hắn theo thời gian dần qua đã cảm nhận được một tia áp lực, áp lực này cũng không phải phi thường lớn, nhưng lại khiến hắn hoàn toàn không thở nổi, trong cảm giác của hắn, phảng phất như mình không phải đang đối mặt với một thư sinh mỉm cười, mà là một đầu hung thú nhắm người mà phệ vậy, tánh mạng của mình, ý nghĩ của mình, nhiệm vụ của mình, bí mật của mình, đều nằm dưới hung uy uy hiếp ngập trời của đối phương.

- Phụng mệnh lệnh của Hồng Thái Sư của triều định ta, đến đây đốc kiến tạo Ngũ Thường Viện, việc này cũng được hoàng đế của Đại Tấn vương triều các ngươi đồng ý rồi!

Nhắc đến Hồng Thái Sư, hắn phảng phất thoáng cái đã tìm được chỗ dựa tinh thần vậy, eo vốn còng xuống cũng đứng thắng lên một chút, khí thế bị Chu Báo đè xuống cũng khôi phục một ít.

- Hồng Thái Sư? !

Chu Báo lắc đầu.

- Nói miệng không bằng chứng ah, như vậy đi, ngươi nói việc này đã được hoàng đế Đại Tấn vương triều đồng ý vậy ta liền mang ngươi đi gặp hoàng đế Đại Tấn vương triều, xem có phải là hắn đồng ý không!

Trong khi đang nói chuyện, cũng không để ý tới ý tứ của Xa Nhân Mỹ kia, thò tay một trảo, liền bắt được cổ áo của hắn, xách một cái nhấc thân thể của hắn lên, thân hình lóe lên, biến mất không thấy gì nữa.

- Ồ? Đây không phải Xa tướng quân sao? Xảy ra chuyện gì, sao ngươi lại ở chỗ này? !

Tây Kinh thành, hoàng cung, trong ngự thư phòng, Yến Vân Thiên đang nhíu mày trầm tư thần sắc mãnh liệt biến đổi, vừa quay đầu lại liền chứng kiến Xa Nhân Mỹ bị ném ra từ trong hư không, lăn quay trên mặt đất của ngự thư phòng, không khỏi sững sờ, vẻ vui mừng trên mặt lóe ra rồi biến mất, sau đó liền trở nên kinh ngạc.

- Nguyên lai các ngươi thật sự biết nhau, ta còn tưởng rằng hắn lừa gạt ta đấy!

Thanh âm của Chu Báo vang lên bên tai hắn, thân hình cũng vọt ra từ trong hư không hắc ám.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.