Thông Thiên Đại Thánh

Chương 1023: Chương 1023: Đại thủ bút thoát ngục




Ngươi báo không được thù, bởi vì ngươi không có năng lực báo thù, ta cũng không báo được, tuy rằng ta mạnh hơn ngươi, nhưng cũng không mạnh hơn Cổn Long Vương, bất quá chỉ mạnh hơn thủ hạ Cổn Long Vương, nhưng trong Long Uyên Ngục cũng không phải chỉ có một mình ta, trong Long Uyên Ngục có nhiều người như vậy, mỗi người đều là cường giả, đều là Tán Tiên, Chân Tiên, mỗi người đều có huyết hải thâm cừu với Cổn Long Vương, qua nhiều năm, Cổn Long Vương bắt nhiều người như vậy, cũng tương đương với có nhiều cừu địch như vậy, nếu như bọn hắn đều ra ngoài, như vậy, cho dù không đánh ngã được Cổn Long Vương, nhưng cũng có thể tạo cho hắn không ít phiền toái a? Ta đương nhiên trả giá đấy, nhưng chẳng qua chỉ mà một đạo Vạn Giới Đại Na Di pháp môn mà thôi, như thế nào lại không làm?

Viên Tu Thành trầm mặc, Bắc Thương Thiên Quân trầm mặc, La Hoa Thiên Quân cũng trầm mặc.

- Quả thật, tính toán giỏi a!

Qua thật lâu, rốt cục Bắc Thương Thiên Quân thở phào một cái.

- Thật sự là tính toán giỏi a, đích thật là ngươi trả giá một bộ Vạn Giới Đại Na Di pháp môn, truyền cho tất cả chúng ta, nhưng lại không chỉ có hy vọng báo thù mà lại để nhiều người chúng ta thiếu nợ nhân tình ngươi như vậy, ha ha, vị tiền bối này, ngài quả nhiên là tính toán giỏi a!

- Nợ nhân tình? Ha ha, ta muốn khoản nợ nhân tình của các ngươi làm gì?

Chu Báo cũng thở phào một tiếng đồng dạng, trong giọng nói lộ ra một tia đau khổ.

- Ta bất quá chỉ là muốn rời khỏi địa phương quỷ quái này mà thôi, sau đó là gây đại phiền toái cho tên tạp chủng Cổn Long Vương kia, như vậy là thỏa tâm nguyện rồi, không biết hai vị Thiên Quân có thể giúp tại hạ hoàn thành tâm nguyện này không?

- Không thành vấn đề!

La Hoa Thiên Quân nở nụ cười.

- Có thể ly khai khỏi đây, lại có thể học được Vạn Giới Đại Na Di pháp môn thần diệu như vậy, chỉ có ngốc tử mới không đáp ứng!

- Tốt, hai vị Thiên Quân đã đáp ứng, chính là tốt nhất rồi, bất quá, trước đó, ta còn có một yêu cầu nho nhỏ!

- Quả nhiên đến rồi!

Thần sắc ba người khẽ biến, thầm nghĩ.

- Thiên hạ này ở đâu có sự tình tốt như vậy, truyền thụ pháp môn thần diệu miễn phí như vậy, hết thảy vừa rồi chỉ là lời khách sáo mà thôi, giá tiền chính thức, hẳn là hiện tại mới nói a!

- Yêu cầu của ta cũng không cao, chỉ cần mấy người vừa rồi mà thôi!

- Mấy người vừa rồi kia, ngươi nói là mấy người từ ngoài đến?

Viên Tu Thành hỏi.

- Đúng vậy, chính là bọn họ!

Chu Báo gật đầu, nói.

- Ta biết rõ những người này gây không ít phiền toái cho các ngươi, bất quá những người này có đệ tử Tuyết sơn Đại Luân Tự, còn có đệ tử Linh Tiêu Điện, thời điểm năm đó ta du lịch Thất Thần Vực, có chút giao tình với hai tông môn này, mà Vạn Giới Đại Na Di này ta cũng có được từ Thất Thần Vực, hiện tại bọn hắn xảy ra chuyện, ta đương nhiên không thể không quản, cho nên, đến lúc đó, ta sẽ chuyển dời mấy người bọn hắn ra ngoài, không biết hai vị Thiên Quân có đáp ứng hay không?

- Đương nhiên không có vấn đề!

Nghe được yêu cầu của Chu Báo, ba người đều thở dài một hơi, bọn hắn vốn sợ Chu Báo sử ra công phu sư tử ngoạm, đưa ra yêu cầu gì quá mức, dù sao có thể cứu nhiều người như vậy thoát khỏi Long Uyên Ngục, còn truyền thụ Vạn Giới Đại Na Di pháp môn, dù hắn đưa ra dạng yêu cầu gì cũng đành đáp ứng mà thôi.

- Từ giờ trở đi, bọn hắn theo tiền bối a, tùy theo tiền bối xử trí!

Lúc này là La Hoa Thiên Quân mở miệng, hắn là Thiết Ô thành thành chủ, bảo hộ bọn người Cơ Dạ Nguyệt, bất quá chỉ là cho Cổn Long Vương thấy thái độ bất lưỡng lập mà thôi, đối với những người tu vi còn không đến Thông Huyền Bí Cảnh, hắn còn không quá có hứng thú, hiện tại có cơ hội ra ngoài, có bọn hắn cũng được mà không có cũng không sao, cho nên liền đáp ứng.

- Tốt rồi, bây giờ, xin mời hai vị tập trung tất cả Chân Tiên lại, ta truyền Vạn Giới Đại Na Di pháp môn cho tất cả mọi người a!

Chu Báo mỉm cười, vẻ mặt hùng hồn nói.

- Hắc hắc, lão gia hỏa trong Hoàng Tuyền Thiên kia mà biết rõ ta truyền thụ Vạn Giới Đại Na Di cho nhiều người như vậy, không biết có thổ huyết hay không?

Hắn âm thầm nghĩ ngợi trong lòng, nghĩ đến vẻ mặt khổ sở của lão già kia, không khỏi bắt đầu vô cùng sảng khoái trong nội tâm.

Rầm rầm rầm.

Tiếng oanh minh cực lớn từ đáy biển vang lên.

Ngày hôm nay, tại giao giới hai đại cự đầu Hải Vực Cổn Long Vương và Tử Long Vương đã xảy ra từng đợt lôi minh biển gầm, gợn sóng lâm thiên cực lớn phát lên, lật cao mấy trăm trượng, gào thét từng đợt đậm đặc, từ đáy biển rơi vào mặt biển, phảng phất như tiếng sấm, một tiếng tiếp nối một tiếng, cuồn cuộn mà đi.

Những tiếng gào thét này có phẫn nộ, có kinh hỉ, có thương tình, có bi thương, có hưng phấn, hết thảy xen lẫn lại một chỗ, biến phiến Hải Vực này thành một mảnh hỗn loạn.

Đúng vậy, hỗn loạn!

Trong Long Uyên Ngục, qua nhiều năm như vậy, bắt tổng cộng hơn năm ngàn tên Chân Tiên, trong đó có tứ đại Thiên Quân, ngoại trừ La Hoa Thiên Quân và Bắc Thương Thiên Quân, còn có hai gã có tư cách cao hơn, tu vi Thiên Quân sâu hơn, hai ba tên Ngũ kiếp Chân Tiên, một trăm lẻ hai tên Tứ kiếp Chân Tiên, Tam kiếp và Tứ kiếp Chân Tiên trở xuống, tổng cộng có năm ngàn hai trăm bốn mươi hai tên.

Chu Báo không keo kiệt, liền truyền thụ Vạn Giới Đại Na Di pháp môn và tọa độ Long Uyên Ngục cùng tọa độ hiện thế ngay tại chỗ, một tháng sau, hơn năm ngàn tên Chân Tiên đồng thời phát động Vạn Giới Đại Na Di, đưa tổng cộng gần mười vạn phạm nhân nhốt tại Long Uyên Ngục trở lại hiện thế, những người này, mặc kệ là dạng nhân vật gì trong Long Uyên Ngục, vừa ra khỏi, đều là sinh tử đại thù với Cổn Long Vương, đâu còn nhẫn nhịn, lập tức hô phong hoán vũ.

Cổn Long Vương đích thật bày ra trọng binh tại bốn phía Long Uyên Ngục, nhưng những trọng binh này chỉ là để đề phòng có người lẻn vào Long Uyên Ngục, tìm được cửa vào Long Uyên Ngục chứ không phải đề phòng những người từ trong Long Uyên Ngục đi ra, những thủ vệ này, mạnh nhất bất quá chỉ là một Chân Tiên tọa trấn mà thôi, vẫn chỉ là một Nhị kiếp Chân Tiên, vừa mới đạt được Tôn Giả vị đấy, ở đâu có thể vượt qua đám phạm nhân cùng hung cực ác, đè nén vô số phẫn nộ qua vô số năm này?

Còn không kịp phản ứng, liền bị các phạm nhân phẫn nộ truy sát đến cặn bã, ngay cả cơ hội đào tẩu cũng không có.

Chạy ra khỏi Long Uyên Ngục, vốn quan hệ lệ thuộc lẫn nhau trong ngục cũng không lớn, một bộ phận phạm nhân phát tiết lửa giận tồn trữ trong người, đồ sát tứ phương, một bộ phận thì lặng lẽ viễn độn, biến mất vô ảnh vô tung, còn có một nhóm người thì tụ tập lại một chỗ, không biết thương lượng cái gì.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.