Thông Thiên Đại Thánh

Chương 972: Chương 972: Đảo chủ mời




Hai mắt vô cùng linh động đã cho thấy, hắn có được sự xảo trá của nhân loại.

Trực tiếp đi đến bên cạnh Chu Báo, không thèm liếc mắt nhìn những người ở trên Thái Hư Phi Châu trên bờ cát lấy một cái.

- Liêu Nha Đảo, nhất cấp chấp sự Thoát Cáp, tham kiến đại nhân.

Sau khi đi đến trước mặt Chu Báo, hắn trực tiếp quỳ xuống, làm ra một lễ tiết cổ quái, trên mặt hiện lên vẻ nghiêm túc.

- Thoát Cáp? ! Tại hạ Chu Báo

Chu Báo hơi sờ sờ quai hàm, hắn cũng không biết lễ tiết của những yêu quái trong hải vực này, cũng thật không ngờ người của Liêu Nha Đảo lại đột nhiên tìm tới hắn.

Theo hắn thấy thì hoặc là Liêu Nha Đảo này để bọn hắn ở chỗ này tu chỉnh một thời gian ngắn, đợi đến sau khi Thái Hư Phi Châu hoàn toàn khôi phục thì sẽ bảo bọn hắn rời khỏi, hoặc là phát động cấm chế trên Liêu Nha Đảo để đối phó bọn hắn, tiêu diệt bọn họ trên Liêu Nha Đảo này. Không thể tưởng được đối phương vậy mà chủ động phái người tới đây tiếp xúc, ở chỗ này có gì tốt để tiếp xúc chứ, có cái gì đáng có giá trị tiếp xúc sao?

- Nguyên lai là Chu Báo các hạ, tại hạ thất kính.

Thoát Cáp này tuy rằng là yêu quái, lễ tiết cũng có chút quái dị, nhưng tổng thể mà nói, ấn tượng của Chu Báo đối với hắn cũng không tệ lắm, nhìn hình dạng của hắn, trong số yêu quái, cũng được xưng tụng là tuấn tú rồi, nhân tiện nói:

- Chúng ta chỉ mượn quý bảo địa nghỉ ngơi và hồi phục chút thôi, đợi đến khi nghỉ ngơi xong sẽ đi, các ngươi không cần phải lo lắng.

Thoát Cáp mỉm cười

- Chúng ta không có gì lo lắng cả, chỉ là đảo chủ của chúng ta muốn thỉnh Chu Báo các hạ qua đó chút thôi!

- Đảo chủ các ngươi? !

Chu Báo có chút ngoài ý muốn

- Đảo chủ các ngươi tìm ta làm gì?

- Tiểu nhân chỉ là một người truyền tin, cũng không biết đảo chủ tìm các hạ có chuyện gì nữa!

Thoát Cáp kính cẩn nói:

- Đảo chủ nói, Liêu Nha Đảo khó có khách quý lâm môn, nói cái gì mà phải hảo hảo chiêu đãi các hạ thoáng một phen!

- Chỉ riêng ta thôi sao? !

Chu Báo chỉ chỉ chính mình

- Ở đây cũng không chỉ có mình ta mà!

- Chúng ta chỉ chiêu đãi cường giả thôi!

Thoát Cáp hùng hồn nói:

- Thực lực mà các hạ thể hiện ra khiến đảo chủ chấp nhận, cho nên, đảo chủ liền bảo tiểu nhân tới mời ngài, nếu như bọn hắn cũng thể hiện ra thực lực của mình, khiến đảo chủ tán thành thì đảo chủ tự nhiên cũng sẽ phái người đến mời bọn hắn!

- Ta thấy cũng không cần phiền toái như vậy đâu!

Chu Báo nói ra.

Địa phương không biết, đảo chủ không biết, thực lực không biết, giờ bảo một mình Chu Báo đi gặp đảo chủ gì đó ở một nơi cái gì cũng không biết như thế này, trong lòng của hắn còn rất nhiều băn khoăn.

- Đảo chủ là một mảnh thành ý!

Thoát Cáp nói:

- Các hạ võ nghệ cao cường, thực lực thâm hậu, không phải không dám đi chứ!

- Yêu quái chính là yêu quái, ngay cả phép khích tướng cũng làm vụng về như vậy!

Chu Báo thầm cười lạnh trong lòng.

- Ngươi nói như vậy, ta ngược lại rất sợ hãi, ai biết được đảo chủ các ngươi có chuẩn bị gì đợi ta, vì an toàn để đạt được mục đích, ta vẫn không nên đi nha!

Một câu, thiết chút nữa đã làm Thoát Cáp này nghẹn chết, nhưng lưu manh giống như Chu Báo, hắn thật sự có chút nóng nảy

- Chu Báo các hạ, ta thấy đoàn người các ngươi tính toán không đúng, các ngươi mặc dù có pháp khí rất mạnh, nhưng muốn vượt biển lại rất khó khắn, bất quá, nếu đảo chủ chúng ta đáp ứng hỗ trợ thì không giống trước kia nữa, nhất định có thể khiến các ngươi nhẹ nhõm vượt qua phiến hải vực này!

- Vượt qua hải vực này rất khó khăn sao? Có bao nhiêu khó khăn, chúng ta đã đi qua đoạn đường mấy mươi vạn dặm rồi mà!

- Mấy mươi vạn dặm phía trước coi như không có gì, nhưng mấy mươi vạn dặm sau này lại khó khăn rồi.

Nói đến đây, Thoát Cáp nở nụ cười.

- Muốn phong hải rồi!

- Phong hải? !

Nghe được danh từ này, thần sắc của Chu Báo không khỏi biến đổi

- Tại sao phải phong hải?

- Đây là Cổn Long Vương ra lệnh, trong phiến hải vực này, tổng cộng có năm đại vương giả, Cổn Long Vương là một trong số đó, mỗi một gã vương giả đều có quyền lực phong ải, chỉ cần không đụng chạm với lợi ích của bốn Vương khác, phong hải liền có thể thành công. Hải vực một khi bị phong, không chỉ nói Phi Châu của các ngươi, cho dù là một con chim trên bầu trời cũng không thể bay ra ngoài, một khi bắt đầu xung đột, các ngươi sẽ gặp trở thành địch nhân chung của tất cả mọi người trong phạm vi mười vạn dặm, tất cả mọi người sẽ hợp nhau tấn công, thực lực của các hạ tuy rằng siêu quần, nhưng đối phó với chuyện như vậy chỉ sợ cũng rất khó toàn thân trở ra a.

- Ngươi đang nói đùa sao?

- Tại hạ nói đúng sự thật a, loại chuyện này thường xuyên xảy ra, hải vực là hải vực của Thiên Hoàng, nhân loại các ngươi, trừ phi đầu nhập vào nhân loại của hải vực chúng ta bằng không thì chỉ có thể hoạt động trong hải vực phạm vi một vạn dặm. Bằng không thì sẽ trở thành địch nhân của tất cả yêu thú trong hải vực, quy củ này đã là thiết tắc định ra từ mấy vạn năm trước, muốn qua biển, không có người trong hải vực chúng ta phối hợp, đó quả thực chính là muốn chết.

- Phối hợp? !

- Đúng vậy, phối hợp!

Thoát Cáp thập phần khẳng định gật đầu nói.

- Thất Thần Vực các ngươi thường xuyên có người muốn vượt qua hải vực vô tận này, đầu tiên cần phải có được sự phối hợp của chúng ta, bằng không thì trừ phi bọn hắn có thực lực cường đại, bằng không thì sẽ bị gây khó dễ. Thoáng cái đã có nhiều người muốn qua biển như các ngươi, nếu không có người phối hợp thì nhất định sẽ lọt vào tập kích, huống chi, các ngươi vừa bắt đầu đã bị người khác theo dõi rồi!

- Ngươi biết chuyện gì? !

- Thứ ta biết đều do đảo chủ nói, nếu như các hạ muốn biết nhiều thứ hơn thì chi bằng đi hỏi đảo chủ đi!

Thoát Cáp nói ra. Phảng phất như đang phối hợp với Thoát Cáp, trên vài đỉnh núi trên Liêu Nha Đảo bỗng có một cổ khí thế nhàn nhạt vọt xuống. Nguyên khí chung quanh chấn động, trở nên rối loạn, thàn sắc của Chu Báo và Đỗ Đại Ma Tướng đều thay đổi.

Bọn hắn đều có thể cảm giác được, ý tứ của pháp lực chấn động xen lẫn trong cổ khí thế này lại rất rõ ràng, rất hiển nhiên, đảo chủ ở đây là một cường giả cấp bậc Chân Tiên, thậm chí còn là Tôn giả đã trải qua nhiều lần lôi kiếp, cường giả như vậy, tuyệt đối không thể khinh thường, nếu quả thật muốn động thủ đối phó với bọn hắn, bằng vào bố trí trên đảo này với thực lực của hắn, hoàn toàn có năng lực lưu lại một phần lớn đám bọn họ, bây giờ người ta không động thủ lưu người, đã rất nể tình rồi, nếu thực sự không thức thời thì chỉ sợ ngay cả chết cũng không biết chết thế nào nữa.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.