Thông Thiên Đại Thánh

Chương 982: Chương 982: Đào ly. (1)




- Ách, aaaa!

Đột nhiên nhận phải đau đớn không thể tưởng tượng nổi như thế, cho nên Lam Thủy Nhi đáng thương căn bản không có chút chuẩn bị tâm lý, thoáng cái hét lên, chấn động pháp lực của Chu Báo cũng bắt đầu trở nên rối loạn, kiện áo choàng màu xanh da trời cũng phồng lên, toàn thân bắt đầu run rẩy mãnh liệt.

Nàng chưa từng trải qua đau đớn như vậy, loại đau đớn này truyền khắp linh hồn, thời điểm lần thứ nhất nàng độ kiếp thiếu chút nữa thất bại cũng không cảm thụ đau đớn như vậy, ngẩng cao thét lên một tiếng thê lương, nước mắt cũng nhịn không được chảy xuống.

- Cơ hội tốt!

Chu Báo chứng kiến trạng thái Lam Thủy Nhi, mừng rỡ trong lòng, liền muốn vận khởi Lưỡng Nghi Thông Thiên Kiếm, một kiếm giải quyết gia hỏa này.

Nhưng sự tình ngoài ý muốn lại xảy ra một lần nữa, Lam Thủy Nhi kia hét lên một tiếng, thời điểm Chu Báo chuẩn bị phát động ra Lưỡng Nghi Thông Thiên Kiếm, thân hình Lam Thủy Nhi thậm chí như bong bóng tản ra, biến mất vô ảnh vô tung.

Độn pháp! Thủy độn chi pháp!

Lam Thủy Nhi này là yêu quái trong nước, lại là tứ kiếp Chân Tiên, tự nhiên tinh thông thủy độn chi pháp, thoáng cái bị Chu Báo đánh cho trở tay không kịp, thiếu chút nữa đau chết tươi, nhưng trong lúc thống khổ vẫn còn bảo trì được một ít thanh minh, nghĩ đến Chu Báo còn kiếm khí kia có thể diệt sát mình, không chút nghĩ ngợi, nàng liền thi triển Thủy độn chi pháp ly khai, bằng không thì bị Chu Báo diệt sát trong đau đớn vô biên, cái kia thật có thể tính không ra rồi.

Nàng vừa ly khai, áp lực của Chu Báo giảm nhiều, bất quá hắn cũng biết, Đảo mã độc thung của mình chỉ làm Lam Thủy Nhi đau đớn tối đa một canh giờ mà thôi, sau một canh giờ, nếu nàng ta trả thù, đến lúc đó, nàng ta toàn tâm toàn ý báo thù thì cũng sẽ không dễ dàng đối phó như hiện tại rồi.

Một người hắn còn không sợ, nhưng trên Liêu nha đảo kia còn có nhiều người như vậy, nếu tất cả đều chết ở chỗ này, trở về một mình cũng không tốt lắm.

Nghĩ tới đây, hắn phun mạnh ra một ngụm Chân nguyên, thân thể nhanh chóng bay lên, sau mấy hơi thở liền đã đến mặt biển, nhô đầu ra, liền âm thầm thở phào nhẹ nhõm trong nội tâm, nguyên lai hắn đã thấy được Liêu nha đảo.

Hắn sợ nhất chính là Lam Thủy Nhi vì giữ bí mật mà đưa hắn đến một nơi dưới đáy biển cách xa Liêu nha đảo mấy vạn dặm, như vậy, vô luận mình cố gắng như thế nào cũng không kịp rồi, nhưng hiện tại chính mình đã có thể chứng kiến địa phương này, sự tình dễ làm nhiều hơn rồi.

Nhảy ra mặt nước, tuy thương thế trên người vẫn đang có thể nói là sâu nặng, nhưng so với sâu trong nước thì khá hơn rồi, hít sâu một hơi, Chu Báo triển khai Tam Giới Tiểu Na Di, sau mấy cái chuyển dời liền tiến nhập Liêu nha đảo, hắn đáp xuống một mảnh trên bờ cát.

Thái Hư Phi Châu còn tốt lành, đứng trên bờ cát, thượng diện vẫn tồn tại một tầng kim quang tối nghĩa, còn có mười người Đỗ Đại Ma Tướng, Trần Đao, còn có Cơ Dạ Nguyệt, phân ra bất đồng hoặc ngồi hoặc đứng, hoặc nói chuyện với nhau, hoặc nhập định, các việc đều có liên quan, hình ảnh có chút hài hòa.

Bất quá, thời điểm Chu Báo xuất hiện trước mặt bọn hắn, nguyên một đám đều không hài hòa rồi.

Bởi vì bộ dáng Chu Báo hết sức chật vật, một thân áo đen đã phá thành mảnh nhỏ, sắc mặt tái nhợt, vết máu trên người lan ra, quan trọng nhất là, thoạt nhìn hắn khí hư thể yếu, một tầng cương khí nhàn nhạt hơi mỏng quanh thân, phảng phất như muốn đâm phá gì cũng có thể.

Thần sắc Đỗ Đại Ma Tướng biến đổi, thân hình lóe lên liền đến phụ cận Chu Báo, mãnh liệt đỡ lấy thân thể lung lay như sắp đổ của Chu Báo.

- Chu Báo, làm sao vậy? Xảy ra chuyện gì?

- Đi mau, đi mau, nhanh ly khai khỏi đây, đây là một cái bẫy!

Chu Báo chẳng muốn nói nhảm với hắn, chỉ nói dồn dập, vẻ lo lắng trên mặt cũng không phải giả vờ, một khi Lam Thủy Nhi khôi phục lại từ trong thống khổ, phát động cấm chế Liêu nha đảo, lúc ấy bọn hắn muốn đi cũng không kịp rồi.

Chứng kiến bộ dáng Chu Báo, đồng thời, xúc giác truyền đến từ cánh tay vịn Chu Báo làm Đỗ Đại Ma Tướng kinh hãi không thôi, bởi vì hắn có thể cảm giác tinh tường xương cốt trên cánh tay Chu Báo đã vỡ vụn, là vỡ vụn, bể thành từng khối từng khối đấy, không phải là đứt rời thuần túy.

Là ai có bản lãnh lớn như vậy, lực lượng mạnh như vậy, có thể đánh xương cốt Chu Báo thành bộ dạng như vậy? Hơn nữa, nhìn tình huống này, xương cốt vỡ vụn không ngớt trên thân thể Chu Báo, khẳng định những địa phương khác cũng bị trọng thương.

Thực lực Chu Báo hắn nhìn không thấy đáy, nhưng tuyệt không thua kém mình, mà có thể đánh Chu Báo thành cái dạng này, tự nhiên cũng có thể đánh hắn thành bộ dạng tương tự, hơn nữa nơi này là địa phương người khác, nghĩ tới đây, hắn không dám ngốc ngốc quá lâu, thân hình vừa đỡ Chu Báo khẽ động, liền vọt tới hướng Thái Hư Phi Châu kia.

- Lên thuyền, lên thuyền một lượt!

Đỗ Đại Ma Tướng cũng không quên những người khác, ra sức hô hào.

Tuy những người khác không rõ chuyện gì xảy ra, nhưng bộ dáng chật vật của Chu Báo đã sớm lọt vào mắt bọn hắn, cũng bắt đầu di động về hướng Thái Hư Phi Châu, hiện tại Đỗ Đại Ma Tướng hô to lên, nguyên một đám bọn hắn đều thả người lên, hướng về Thái Hư Phi Châu bay tới.

- Các ngươi làm gì, đều xuống dưới, Phi Châu còn chưa khôi phục!

Đỗ Đại Ma Tướng là người thứ nhất leo lên Phi Châu, xuyên phá tầng kim quang tối nghĩa, tầng kim quang tối nghĩa cũng không có công hiệu phòng ngự và ngăn trở, công năng lớn nhất của nó là ngăn cản ánh mắt và linh giác của người khác, đồng thời còn có tác dụng cảnh báo, một khi xuyên qua kim quang, năm tên kim y nhân Linh Tiêu Điện và Ngọc Nam Thiên đều phát hiện không ổn, lập tức có một người chặn đường Đỗ Đại Ma Tướng.

- Cút ngay!

Đúng lúc này, Đỗ Đại Ma Tướng không hề khách khí với bọn hắn, chỉ lạnh lùng quát to một tiếng, cương khí cường đại bạo lên, chấn khai người ngăn cản phía trước.

- Ngươi!

Nhìn Đỗ Đại Ma Tướng vô lễ như thế, thần sắc vài tên kim y nhân chạy tới cũng đồng dạng đều biến thành khó coi, vọt tới trước mặt Đỗ Đại Ma Tướng, muốn tìm hắn lý luận, nhưng mấy đạo nhân ảnh khác cũng vọt lên, bọn hắn chỉ có năm người, căn bản không thể ngăn đón, Đỗ Đại Ma Tướng lạnh nhạt quét mắt một vòng, chứng kiến tất cả mọi người lên đây, liền đỡ Chu Báo ngồi xuống một cái ghế trên bong thuyền, quay qua nói với một gã kim y nhân đang tức giận.

- Đây là một bẫy rập, nhanh ly khai khỏi đây!

Nghe nói là một cái bẫy, thần sắc vài tên kim y nhân liền thay đổi.

- Phi Châu còn chưa được tu sửa tốt, chúng ta cần có thời gian.

- Chúng ta không có thời gian rồi, có lễ cấm chế chung quanh đã phát động ra!

Thần sắc Chu Báo ngồi trên ghế càng thêm hôi bại khó coi.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.