- Ah. . . !
Rất hiển nhiên, đối phương thật không ngờ Chu Báo lại ra tay độc ác như vậy, bất ngờ không đề phòng, không ngăn cản kịp, kinh hô một tiếng.
- Tiểu tử, ngươi dám!
Ngọc Thái Hư ở trong Linh Tiêu Bảo Điện rốt cục ngồi không yên, nơi này chính là Linh Tiêu Điện, địa bàn của hắn, nếu như ở chỗ này để Chu Báo làm vợ hắn bị thương, vậy thì mặt mũi của Linh Tiêu Điện mất sạch rồi, cho nên, hắn không xuất thủ không được.
- Ngọc điện chủ, lão nhân gia ngài rốt cục chịu ra mặt rồi!
Cảm giác được kình phong gần người, Chu Báo chỉ à cười lạnh, cũng không dùng Lưỡng Nghi Thông Thiên Kiếm nữa mà ngoài dự đoán của mọi người thu Lưỡng Nghi Thông Thiên Kiếm Nguyên Kiếm vào cơ thể, yên lam màu đen của Vạn Độc Phiên ngưng tụ quanh thân hắn.
Chi --!
Kình phong đánh vào trên Vạn Độc Phiên, Vạn Độc Phiên rất rõ ràng thoáng rung một phát, hoàn toàn hóa giải một quyền kia.
- Tên ngu ngốc này, căn bản không hiểu quyền, còn dùng nắm đấm đánh người, cũng không biết nghĩ thế nào nữa!
Dùng Vạn Độc Phiên tiếp một quyền, Chu Báo đối với tạo nghệ của Linh Tiêu Điện Chủ trên mặt quyền pháp rất sâu sắc khinh bỉ một phen.
Sau một quyền, Ngọc Thái Hư hiện ra thân hình, chỉ thấy toàn thân hắn tản ra hào quang màu vang kim óng ánh, chói mắt, ở phía sau hắn là một bạch y nử tử sắc mặt trắng nhợt, nữ tử này, đang dùng một loại ánh mắt cực kỳ oán độc nhìn qua Chu Báo, phảng phất như muốn ăn tươi nuốt sống hắn vậy.
- Ngọc điện chủ, hỏa khí thật lớn a!
Chu Báo căn bản bỏ qua ánh mắt của nữ nhân này mà là chuyển hướng về phía Ngọc Thái Hư.
- Nào bì kịp với ngươi!
Trông thấy biểu lộ như cười như không của Chu Báo, sắc mặt Ngọc Thái Hư có chút mát lạnh, ngữ mang bất thiện nói.
- Hỏa khí của ta đương nhiên lớn rồi, Vương Xà là người của Tiên Cung ta, mặc kệ hắn làm cái gì, đều có Tiên Cung ta xử trí, từ khi nào thì Linh Tiêu Điện có quyền lợi xử trí người Tiên Cung ta vậy ?!
- Chuyến đi Vạn Tinh Hải chỉ có một mình hắn trở về, có rất nhiều chuyện cần tìm hiểu rõ ràng từ hắn!
- Chuyện này, hắn tự nhiên sẽ cho mọi người một câu trả lời thỏa đáng, bất quá không phải ở Linh Tiêu Điện!
Chu Báo quả quyết nói:
- Ta muốn mang hắn về, điện chủ nghĩ như thế nào? !
- Như vậy cũng tốt, bất quá, thương thế của Vương Xà quá nặng, hiện giờ nếu mang đi thì chỉ sợ sẽ làm bị thương nguyên khí ah!
- Việc này cũng không nhọc đến điện chủ quan tâm!
- Còn có một việc!
- Cái gì? !
- Các hạ xông vào Linh Tiêu Điện ta, đại khai sát giới trong điện, chẳng lẽ thật sự cho Linh Tiêu Điện ta là Tiên Cung các ngươi hay sao? !
- Tốt rồi, không nên nói đạo lý gì đó với ta, cũng không có đạo lý gì để nói cả, nơi này là địa bàn của ngươi, ngươi cứ ra tay đi!
Chu Báo lời này nói nhẹ nhàng khoan khoái, không chút nào dây dưa dài dòng.
Ngọc Thái Hư mỉm cười:
- Tốt, nếu ngươi đã nói như vậy, ta tự nhiên phải cho ngươi một giáo huấn sâu sắc, cũng dạy cho ngươi biết, Linh Tiêu Điện không phải là địa phương để ngươi tùy ý giương oai.
Ngọc Thái Hư vừa dứt lời, ánh sáng trong Bảo Quang Các trong giây lát tối sầm lại, đám người trong Bảo Quang Các đều là Tán Tiên Chân Tiên nhất lưu, cho dù là nơi không có ánh sáng cũng có thể nhìn rõ ràng chung quanh, nhưng lbây giờ, tất cả đều không thấy được gì cả.
Trước mắt một mảnh đen kịt, phảng phất như lâm vào trong một hoàn cảnh hoàn toàn hư vô vậy.
Bản Tôn Thiên Địa!
Chu Báo nhạy cảm cảm thấy một tia chấn động của không gian chung quanh, thần sắc biến đổi, Vạn Độc Phiên mãnh liệt triển khai.
Xoát. . . Tư. . .
- Ồ? !
Rất rõ ràng, Ngọc Thái Hư đã đánh giá thấp Vạn Độc Phiên của Chu Báo, thứ này ngay cả cấm chế của Linh Tiêu Điện cũng có thể độc khai mở, uy lực có thể nghĩ.
Phải biết rằng, Ngọc Thái Hư có lòng tin rất lớn đối với Bản Tôn Thiên Địa của mình .
Luận trình độ chắc chắn, hắn tự nhận không hề thua hộ sơn cấm chế của Linh Tiêu Điện, nhưng vấn đề ở chỗ, hắn tính toán sai một việc.
Trong Vạn Độc Phiên của Chu Báo không chỉ có Cửu Anh Đan Nguyên mà còn có một vật khác nữa, Tổn Nguyên Đào Hoa Chướng.
Đồ vật này tuy rằng độc tính còn xa mới so được với Cửu Anh Đan Nguyên, nhưng cái gọi là thuật nghiệp có chuyên tấn công, đây là một đồ vật chuyên môn làm tổn thương nguyên khí.
Bản Tôn Thiên Địa phải lấy cương khí làm cơ sơ, cương khí, thời gian, không gian, tam vị nhất thể, thiếu một thứ cũng không được.
Vạn Độc Phiên trong khoảng thời gian ngắn không làm gì được thời gian và không gian của Bản Tôn Thiên Địa, nhưng lại thôn phệ nguyên khí trong Bản Tôn Thiên Địa của Ngọc Thái Hư không còn chút nào cả, lập tức, liền tổn hại đến căn bản của Bản Tôn Thiên Địa.
Ngọc Thái Hư này cũng là lưu manh, sau một tiếng kinh dị liền lập tức rút lui Bản Tôn Thiên Địa.
- Tổn Nguyên Đào Hoa Chướng, không thể tưởng được ngươi thậm chí ngay cả đồ vật nham hiểm như vậy cũng sáp nhập vào Vạn Độc Phiên!
- Mặc kệ nham hiểm không nham hiểm, không thể sử dụng sao!
Chu Báo khẽ nhúc nhích đầu ngón tay, chỉ thấy Vạn Độc Phiến hóa lớn hơn mười trượng kia lúc này hóa thành một đám khói đen, bắt đầu xoay quanh đầu ngón tay hắn.
- Ngọc điện chủ, Bản Tôn Thiên Địa của ngươi quả thật có chỗ độc đáo, bất quá, muốn vây khốn ta, cũng không phải dễ như vậy!
Sắc mặt của Ngọc Thái Hư có chút khó coi, nhìn chằm chằm Chu Báo, bất đắc dĩ, rốt cục hít một tiếng:
- Đúng vậy, ngươi bây giờ đã có thành tựu, cho dù là ở Linh Tiêu Điện này, cho dù là ta ra tay, muốn thật sự thu thập ngươi cũng không phải là chuyện dễ dàng, hơn nữa, nếu như làm như vậy thì ta cũng phải trả một cái giá lớn, vì một tên Vương Xà, không đáng!
- Thái Hư, ngươi ...!
- Đừng nói nữa, bây giờ không phải lúc trở mặt với Tiên Cung!
Ngọc Thái Hư phất tay, một đạo ý niệm cường đại xông vào ý thức nữ tử.
- Người bị ngươi nhốt ở nơi nào rồi? !
Sắc mặt nữ tử trở nên dị thường khó coi, liếc nhìn Ngọc Thái Hư, một cổ thần niệm lộ ra.
Ngọc Thái Hư biến sắc, dùng một loại ánh mắt kinh sợ nhìn về phía nữ tử.
Thần niệm trao đổi giữa hai người, người bên ngoài tự nhiên không biết nội dung cụ thể là gì, nhưng nhìn Ngọc Thái Hư biến hóa thần sắc, Chu Báo liền biết, hiển nhiên chuyện so với trong tưởng tượng của hắn còn phức tạp hơn nhiêu, nàng kia tựa hồ đã gạt Ngọc Thái Hư chuyện gì đó, sắc mặt đột nhiên biến đổi.
- Các ngươi đến tột cùng đang làm trò bịp bợm gì? Đừng nói là Vương Xà đã không may trúng độc thủ của các ngươi đấy chứ? !
- Cũng không đến mức đó, bất quá có chút phiền phức, đi theo ta!
Ngọc Thái Hư lúc này đã khôi phục trấn định, hung hăng trợn mắt liếc nàng kia, nói với Chu Báo.