- Cái hộp kia là phụ hoàng để ta mang cho ngươi, ngươi cầm lấy đi chết đi!
Đúng lúc này, bên ngoài phòng tiếp khách truyền đến thanh âm nồng đậm oán khí của Vân Yên Vân.
- Cái thứ đồ vật quỷ quái gì?
Chu Báo khoát tay, lăng không nhiếp vật kia tới tay, mở ra xem xét, thần sắc lập tức biến đổi, nguyên lai khối phi kim trong cái hộp kia là một thiết lệnh bài, thượng diện khắc hai chữ "Thái Uyên", Thái Uyên lệnh, lông mày Chu Báo nhíu lại, trong mắt hiện lên một tia khác thường.
Vừa rồi hắn còn suy nghĩ Thái Uyên Lệnh này ở đâu, như thế nào lại tới tay.
- Không thể tưởng được hoàng đế cũng trực tiếp đưa đến tay mình.
Thực sự là ngoài ý liệu của Chu Báo.
- Hắc hắc!
Tâm niệm Chu Báo vừa động, nhẹ nhàng ước lượng Thái Uyên Lệnh trong tay.
- Xem ra hoàng đế lão nhân này đã nghĩ thông suốt, đưa Thái Uyên lệnh cho ta, để ta đến Thái Uyên Thiên, ha ha, Thái Uyên Thiên ngàn năm mới mở cửa một lần, thời điểm khai mở lần trước, lúc ấy Đại Tấn còn chưa thành lập, bất quá, những thế gia ngàn năm kia hẳn là đã trải nghiệm qua Thái Uyên Thiên rồi, tình hình này, chỉ sợ phải kiểm tra tinh tường mới được, nói cách khác, nếu lỗ mãng tiến vào, không ai biết được sẽ xảy ra chuyện gì.
Chu Báo nghĩ nghĩ, cũng không quản Yến Vân Phỉ dẫn Yến Vân Yên đi vòng vo mà là thu Thái Uyên Lệnh lại, thân hình chớp động, bay về hướng biệt viện.
Lúc này Võ dương biệt việt đã tương đối quy mô, sừng sững tại Tích Lôi sơn, tuy rằng không xưng là hào hoa nhưng đã có quy mô ban đầu, Chu Báo không muốn kinh động những người khác, thân hình liên tục chớp động, chui vào đường hầm bên trong mỏ, bước thẳng về phía dưới.
Đường hầm trong mỏ này, bởi vì có cửa ra vào Bích Lạc Thiên nên hiện tại đã trở thành nơi trọng yếu Tiên Cung bảo hộ, trải qua một thời gian ngắn xây dựng, bố trí thêm, bao phủ một tòa trận pháp lên thông đạo này, nơi đây sớm đã không còn bộ dáng thông đạo, bốn vách tường thông đạo đều xây từ đá xanh cực lớn, thượng diện khắc những hoa văn vô cùng phức tạp, rậm rạp chằng chịt, mà dưới chân của hắn là các cơ quan trùng trùng điệp điệp, cũng không phải những cơ quan bình thường trong những dã sử diễn nghĩa, hoàn toàn do những cường giả trên thất phẩm xếp đặt thiết kế nên cơ quan khổng lồ này, chuyên để ứng phó với cường giả thâm nhập vào.
Mà ở cuối thông đạo, chung quanh cửa vào cũng được xây dựng thêm, tạo thành một căn phòng lớn dưới mặt đất, phòng này cao chừng mười trượng, bên trong có chín cây cột lớn dựng đứng được xếp đặt theo phương vị Cửu cung, trên cây cột khắc những tinh thần trên bầu trời, còn có rất nhiều hành văn thời cổ đại, những hành văn này đều có lực lượng thần bí xuyên suốt, Chu Báo căn bản xem không hiểu, mà ở chính giữa chín cây cột này là một kiến trúc có kết cấu đồng dạng với tế đàn, có chín bậc thang, xem ra giống như một Kim tự tháp cỡ nhỏ.
Tại đỉnh Kim tự tháp này, có một cái môn hộ nho nhỏ, toàn thân môn hộ này phảng phất được đúc lên từ Thanh đồng, đại khí phong cách cổ xưa, trên khung cửa màu vàng xanh nhạt khắc đầy hoa văn truyền tự Viễn cổ, hình thành một đám phù trận, sâu thẳm nội liễm, thâm bất khả trắc.
Vạn vật chi môn!
Tiên cung dùng Môn hộ này để câu thông với Bích Lạc Bí Cảnh, Thuần dương pháp khí Vạn vật chi môn.
Đây mà một pháp khí không gian tinh khiết, nghe nói có thể tuôn ra Thông Chư Thiên Vạn Giới, có uy năng không lường được, chính vì đặc tính Thuần Dương pháp khí này, cho nên rất thích hợp là cầu nối để tiến vào Bích Lạc Bí Cảnh.
- A, địa phương quỷ quái này, thật đúng là làm ra trò!
Chu Báo cũng đã rất lâu không tới, cho nên lúc tiến vào, ngược lại thoáng kinh ngạc một phát, trên mặt lộ vẻ ngoài ý muốn, nghĩ đến thời điểm đi tới chứng kiến những trận pháp cơ quan kia, xem ra Tiên Cung đã cấu tạo nơi này thành một sào huyệt rồi.
- Đây là điều đương nhiên, nơi này câu thông với Bích Lạc Bí Cảnh, chính là vùng đất trọng yếu số một, đương nhiên phải làm ra trò một chút, nếu không thì làm sao giao phó với Thanh lão chứ!
Người nói chính là Nữ Thổ Bức, hiện tại tên này là một nhân viên Tiên cung thường trú tại nơi này, hắn ở chỗ này cũng không phải là vì cửa ra vào Bích Lạc Bí Cảnh mà vì nơi này là vùng đất có phong thủy Cửu long mạch, là phương diện hắn am hiểu đấy, hắn cũng cảm thấy hứng thú nên lưu lại, cẩn thận nghiên cứu.
Trừ hắn ra thì còn hai tên gia hỏa thường trú, chính là Lão Kim Kê và Vương Xà, tên Vương Xà này giống hắn, có hai thân phận, công khai đóng trú tại đây.
Đây cũng là địa phương Chu Báo cảm thấy thoải mái nhất, mấy cường giả này ăn uống cùng hắn, nếu lãnh địa này thật sự xảy ra chuyện gì, bọn hắn cũng không có ý tứ không ra tay, cho dù đám bọn hắn không biết xấu hổ mà không ra tay, Chu Báo cũng sẽ có biện pháp khiến bọn hắn phải ra tay.
Những tên bảo tiêu được cho không này, ngu hay sao mà không dùng, hơn nữa cảnh giới những tên cường giả này đều đồng dạng với thần tiên, ít càng thêm ít, hơn nữa bọn họ đều có bối cảnh đấy, không phải người Tiên Cung thì là người Thiên Long đạo, hai thế lực khổng lồ này đối với cường giả như bọn hắn thì đều có được rất nhiều phúc lợi, tự nhiên cũng chướng mắt tiểu lãnh chúa Chu Báo này.
- Nói cũng đúng!
Chu Báo gật gật đầu, tỏ vẻ đồng ý.
- Ngươi tên tiểu tử này, luôn luôn vô sự không lên Tam bảo điện đấy, hiện tại như thế nào lại chạy tới, đã xảy ra sự tình gì rồi à?
Tên Nữ Thổ Bức này rất dễ nói chuyện, quan hệ mấy ngày nay với Chu Báo cũng không tồi, tiến đến phụ cận, cười ha ha mà hỏi.
- Cũng không có đại sự gì!
Đang khi nói chuyện, Chu Báo móc Thái Uyên Lệnh ra.
- Ta chủ yếu đến vì cái này!
- Đây là..
Nữ Thổ Bức nhìn Thái Uyên Lệnh, sửng sốt một chút, nhất thời không kịp phản ứng, cũng ngay lúc đó, một thanh âm kinh dị truyền vào tai Chu Báo, sau đó một đạo thanh phong hiện lên, thần sắc Chu Báo khẽ động, tay cầm Thái Uyên Lệnh co rụt lại.
- Ồ!
Lại một tiếng kinh dị.
- Ồ cái gì mà ồ, thực lực tiểu tử này càng ngày càng quỷ dị rồi, ngươi muốn giật đồ trong tay hắn, không phải chuyện dễ dàng như vậy a!
Nữ Thổ Bức có chút hả hê, nói.
- Ta thế nhưng nghe nói tiểu tử này đã hung hăng giáo huấn Diệp Thanh Thiên mà Bạch Hổ tâng bốc lên tận trời một phen a!
- Ngươi biết Diệp Thanh Thiên?
Thần sắc Chu Báo khẽ động, Diệp Thanh Thiên là người Đại Ly vương triều, khoảng cách Đại Ly vương triều cách Đại Tấn mười mấy vạn dặm, gần trăm vạn dặm vùng biển, làm sao người này biết được? Còn có Bạch Hổ kia, đại biểu cho cái gì? Chẳng lẽ là Bạch Hổ trong Tứ Tượng?