Thông Thiên Đại Thánh

Chương 1752: Chương 1752: Hắc Ám sơn mạch




Chu Báo thét lớn một tiếng, Hắc Ám sơn mạch từ trên đỉnh đầu của hắn áp xuống, không quan tâm đánh ra một quyền, cùng lúc đó, Tam Thi Nguyên Thần của hắn cũng đánh ra tuyệt chiêu mạnh nhất của mình.

Lưỡng Nghi Tru Tiên Thông Thiên Kiếm bắn ra, phối hợp với quyền chiêu của hắn, Cửu Anh Đan Nguyên hóa thành bàn tay lớn, mãnh liệt bắn lên, còn có Thất Khiếu Thăng Tiên Lô, cũng phun ra đủ loại hỏa diễm dung luyện vô số không gian, đón đánh.

Cái này còn chưa tính, Hắc Trân Châu Hào đang bị thương nặng, vạn kiếp lôi trì cũng lộ ra, những Lôi Đình cự nhân giống như khí linh tràn ra, thân thể của Lôi Đình quấn quanh thân thể của hắn, nghênh đón Hắc Ám sơn mạch.

Mà Hắc Trân Châu Hào, tuy đã bị trọng thương, nhưng cũng vào lúc đó, Chu Báo cũng bất chấp, điên cuồng rút lấy lực lượng bên trong Bích Lạc Đại Thế Giới, quanh thân tản mát ra hắc mang nhàn nhạt, nghênh đón.

Sống chết có số, phú quý là phù du, nhưng đã bị bức tới tuyệt cảnh, như vậy, hắn cũng liều mạng, hắn muốn cá chết rách lưới!

Liều mạng!

Trong tiếng gầm gừ của Thái Cổ Yêu Viên Chu Yếm, Chu Báo cảm giác như thần hồn của mình đang thăng hoa, vào thời khắc này, thời gian trong tích tắc, giống như biến thành vô cùng vô tận, đại lượng tin tức dũng mãnh tiến vào trong thần hồn của hắn, hắn giống như nhìn thấy tình cảnh vô số năm trước của thời Thái Cổ, vào thời đại Thái Cổ, nhìn thấy cảnh Yên Viên Chu Yếm nhất tộc hùng bá thịnh thế, nhìn thấy vô số tràng cảnh chiến đấu, kỹ xảo chiến đấu, vô số tâm đắc, vô số nhận thức, chỉ trong tích tắc này, dũng mãnh tiến vào bên trong thần hồn của hắn, giống như khắc sâu vào trong thần hồn, rốt cuộc không cách nào quên.

Nếu là lúc bình thường, đạt được chỗ tốt như vậy, Chu Báo khẳng định sẽ kích động nhảy lên, nhưng hiện tại, hắn không có tâm tư cố kỵ tất cả chuyện gì, trong tâm thần của hắn, tất cả tinh lực đều tập trung vào Hắc Ám sơn mạch trên đỉnh đầu.

Thiếp!

Rốt cuộc Hắc Ám sơn mạch cũng áp xuống tới, Chu Báo dốc toàn bộ lực lượng công kích, nhưng cũng chỉ làm cho Hắc Ám sơn mạch lắc lư nhẹ một cái, sau đó, sơn mạch này, giống như không có chuyện gì mà áp xuống dưới.

Mà Hắc Ám sơn mạch lắc lư nhẹ một cái, Chu Báo cảm giác như không thấy, điều hắn cảm thấy duy nhất chính là cảm giác vô lực như Thái Sơn áp đỉnh.

- Tiểu tử thú vị, đúng là có chút thủ đoạn!

Hiển nhiên, tuy đã chiếm hết ưu thế, nhưng Ám Đế Ngọc Ám cũng cũng không có biểu hiện ra thần sắc nhẹ nhõm, một kích này của Chu Báo, nhìn thì chỉ làm Hắc Ám sơn mạch run nhẹ một cái, trên thực tế, lực lượng khủng bố bạo phát ra đã làm cho Chí Tôn tiên khí bị tổn thương căn bản, nhưng tổn thương cũng không nhiều lắm, bị Ngọc Ám cưỡng chế đè nén, cho nên không có nhìn ra điều gì, làm cho Chu Báo đang lâm vào trong tuyệt vọng không thể tưởng được, vẻ mặt của Ngọc Ám cũng hiện ra vẻ xui xẻo.

- Đáng chết, tiểu tử này bạo phát ra lực lượng không ngờ lại mạnh như vậy, không ngờ làm Hắc Ám sơn mạch bị thương bổn nguyên, cho dù ta có lấy được mảnh vỡ Tạo Hóa Thánh Thành của hắn, cũng không thể bù được tổn thất lúc này của ta, hừ, trừ phi số mệnh gia thân của tiểu tử này làm cho ta thỏa mãn, nếu không, ta nhất định sẽ thiêu đốt thần hồn của hắn cho tới khi kỷ nguyên này chấm dứt, ta sẽ cho hắn thừa nhận vô số thống khổ, để tiêu đi mối hận trong lòng của ta!

Hắc Ám sơn mạch bị hao tổn, Ám Đế oán khí ngập trời, đây là bổn mạng tiên khí của hắn, thậm chí có thể nói, Hắc Ám sơn mạch cũng chính là phân thân của Ngọc Ám, đây không phải là những thứ vật ngoài thân có thể so sánh, hiện tại bổn nguyên của phân thân này bị thương, trừ phi trên người của Chu Báo có một ít đồ vật nghịch thiên, nếu không, rất khó bù được tổn thất của hắn, nhưng mà, nếu như trên người Chu Báo thực sự có nghịch thiên chi vật đền bù tổn thất của hắn, hiện tại, hắn cũng không có bộ dạng và trạng thái như thế này.

- Cho dù như thế nào, Thất Bảo Diệu Thuật nhất định phải nắm bắt tới tay, chỉ có như vậy, mới có thể bù đắp tổn thất của ta, tiểu tử, ngươi đi chết đi!

Trong ánh mắt của Ngọc Ám chớp động lên một đám hàn quang, nhìn qua Chu Báo bị Hắc Ám sơn mạch trấn áp, bộ dạng giống như còn muốn chống đỡ, không khỏi cười lạnh một tiếng, năm ngón tay mở ra, mãnh liệt đập lên trên Hắc Ám sơn mạch.

- Tiểu tử, đừng mưu toan phản kháng, đi chết đi!

Trong tiếng thét phẫn nộ, Hắc Ám sơn mạch hóa thành một đạo lưu quang màu đen, nện xuống mặt đất của Tiên Giới.

- Hết rồi!

Cảm giác được lực lượng khủng bố truyền ra từ trong Hắc Ám sơn mạch, Chu Báo hoàn toàn tuyệt vọng.

Oanh!

Hắc Ám sơn mạch hóa thành một đạo lưu quang, nện thật mạnh xuống mặt đất của Tiên Giới, chỉ cần tiếp xúc với mặt đất, khi Hắc Ám sơn mạch nện xuống mặt đất vô cùng kiêng cố của Tiên Giới, thì Chu Báo sẽ hóa thành bộ mịn, cho dù hắn có Tam Thi Nguyên Thần, hay là Chí Tôn tiên khí của hắn, thậm chí thần hồn của hắn, cũng không cách nào thoát khỏi, Ám Đế là một cường giả Địa Tiên, một khi toàn lực mà làm, thì Chu Báo không bao giờ có một chút cơ hội.

Vào thời điểm Chu Báo cảm thấy mình sắp xong đời, thời điểm Ngọc Ám cũng cho rằng hắn đã xong đời, một đạo khí lưu màu vàng đất xuất hiện, đem Chu Báo sắp tiếp xúc thân mật với mặt đất của Tiên Giới, mặt đất cứng như sắt thép của Tiên Giới như hóa thành mềm dẻo, hóa thành một vùng biển cả mênh mông, đem toàn bộ lực trùng kích khủng bố kia hấp thu hoàn toàn, Chu Báo lập tức vui mừng quá đỗi, thừa dịp cơ hội này, mãnh liệt thi triển thần thông Vạn Giới Đại Na Di, toàn lực xé mở không gian Tiên Giới, cơ hồ vào thời điểm hắn xé rách không gian Tiên Giới, một lực hút cường đại từ trong chỗ xé rách tiến ra, đem thân thể của hắn tiến dẫn đi, biến mất trong Tiên Giới.

Oanh!

Cho đến lúc này, Tiên Giới mới khôi phục vẻ bình tĩnh như bình thường, mặt đất nổ vang thật mạnh, hình thành một cái hố to không thấy đáy trong phương viên mấy ngàn dặm.

- Ai, là ai!

Trong tích tắc Chu Báo xé rách không gian, Ngọc Ám muốn ngăn cản, nhưng một cổ lực lượng thần diệu lăng không sinh ra, đột nhiên xuất hiện ở bên cạnh hắn, ngăn cản hắn hành động, Ngọc Ám cảm giác được, cho dù mình có dùng một quyền toàn lực đánh vào không trung, thì cũng bị cổ lực lượng này ngăn cản lại, cho dù muốn tìm tung tích của Chu Báo, thì hắn đã biến mất không còn bóng dáng.

- Thiên Tiên, nhất định là Thiên Tiên, chỉ có Thiên Tiên mới có thần thông như vậy, ở trước mặt mình cử trọng nhược khinh cứu người, chỉ có Thiên Tiên mới có thể nhẹ nhõm như thế tiếp được một kích của mình.

Trong lòng của hắn hung ác nghĩ thầm, chỉ cảm thấy một cổ oán khí ngưng đọng trong ngực, không cách nào bộc phát.

Ăn trộm gà không được còn mất nắm thóc a, đây chính là ví dụ điển hình của việc ăn trộm gà không được còn mất nắm thóc, vì bắt lấy Chu Báo, ngay cả bổn nguyên của Hắc Ám sơn mạch cũng bị tổn thương, nhưng vào một khắc cuối cùng, lại bị người ta ngáng chân một cái, làm sao mà Ám Đế không tức giận cho được đây?

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.