Sau khi đi ra từ trong Bích Lạc Đại Thế Giới, Vương Xà có chút bất mãn nói.
Hiện giờ sinh linh bên trong Bích Lạc Đại Thế Giới đã ngày càng nhiều rồi, nhưng cũng không có nhân loại, tất cả đều là sinh linh bản thổ trong Bích Lạc Đại Thế Giới, Bích Lạc Đại Thế Giới pháp tắc hoàn thiện, nguyên khí dồi dào, yêu thú bên trong tu thành Yêu Tiên rất nhiều, đã chiếm cứ rất nhiều nơi hẻo lánh của Bích Lạc Đại Thế Giới, xưng vương xưng bá, ngoài tu luyện ra Vương Xà còn đi qua Bích Lạc Đại Thế Giới một đoạn thời gian, nổi lên một chút xung đột với những Yêu Tiên kia, cho nên đối với nhưng Yêu Tiên sinh tồn trong Bích Lạc Đại Thế Giới hết sức bất mãn.
- Bọn hắn nguyên vốn là sinh linh trong Bích Lạc Bí Cảnh, ta tu bổ hoàn thiện Bích Lạc Đại Thế Giới cũng không có nghĩa Bích Lạc Đại Thế Giới này liền hoàn toàn thuộc về ta, ta cũng không có ý tứ tham gia phát triển Đại Thế Giới này, cứ thuận theo tự nhiên đi, tự ngươi đã muốn đi gây chuyện, trách được ai đây? !
Chu Báo cười nói
- Hơn nữa, ngươi cũng đâu ăn phải thiệt thòi gì? !
- Ta nói là, ngươi đã nhận được một Đại Thế Giới, phải chỉnh hợp nó tốt, đừng quên, ở bên trong Đại Thế Giới của ngươi có nhiều Yêu Tiên như vậy ah, thực lực của bọn hắn, cũng hề kém bất kỳ thế lực nào ở Thất Thần Vực, hay cả Thiên giới ah, có thế lực lớn như vậy, ngươi có thể quét ngang cả Thiên Giới rồi!
- Lúc nào Vương thủ tọa cũng cảm thấy hứng thú với chuyện hùng bá thiên hạ thế, sao hả, ân, tu luyện Đế Hoàng chi đạo sao!
- Tu luyện Đế Hoàng chi đạo ngược lại không đến mức, bất quá nghiên cứu một chút cũng có, ta chỉ thấy tiểu tử ngươi nắm lấy bảo sơn mà không biết, có chút không đáng mà thôi!
- Vương Xà ngươi cũng không biết, tiểu tử này quá cẩn thận thôi!
Tống Tử Phật nghe xong cười nói.
- Nếu như hắn thật sự không cố kỵ thì đã sớm phóng xuất đám Yêu Tiên bên trong Bích Lạc Đại Thế Giới ra ngoài rồi!
- Cố kỵ, hắn có gì cố kỵ, hắn không phải đã nắm giữ toàn bộ Bích Lạc Đại Thế Giới sao? !
- Bích Lạc Đại Thế Giới là tiểu thế giới của Bích Lạc Đại Đế, Bích Lạc Đại Đế đã diễn biến nó thành Bích Lạc Bí Cảnh, tất có thâm ý, chỉ là hiện giờ Bích Lạc Bí Cảnh đã biến thành Bích Lạc Đại Thế Giới, hắn vẫn không phát giác ra tung tích và khí tức của Bích Lạc Đại Đế, trong nội tâm không bỏ xuống được, không dám quá mức làm càn với Bích Lạc Đại Thế Giới thôi!
- Tống Tử Phật nói rất đúng, ta càng khống chế thuần thục với Bích Lạc Đại Thế Giới, lại càng thấy được bên trong có vấn đề, cho nên, không dám xem thường!
Chu Báo gật đầu nói.
Vương Xà nhìn hai người nhất trí ý kiện, bất đắc dĩ nở nụ cười khổ
- Tốt rồi, không nói mấy cái này nữa, hiện giờ chúng ta cảnh giới đại thành, có phải nên có cừu báo cừu, có oán báo oán hay không?
Trả thù, nhất định phải trả thù, chuyện này không có gì phải nói cả.
Đối với một tu sĩ mà nói, thống hận nhất chính là cái gì? Không phải giựt tiền cướp sắc, cũng không phải giết người phóng hỏa, cũng không phải có thù gì với ngươi, thống hận nhất chính là lúc mình độ lôi kiếp bị người tập kích, bị người quấy rầy, đặc biệt là sau khi độ lôi kiếp thành công, về cơ bản mỗi người đều có một thời kỳ suy yếu, trong thời gian này nếu bị người chiếu cố thì như vậy rất có thể cố gắng cả đời đều hóa thành nước chảy, loại này cảm giác đột nhiên từ Thiên Đường rơi xuống Địa Ngục, ai cũng không muốn nếm thử, nhưng tu sĩ cao cao tại thượng này, tự nhiên cũng không muốn.
Cho nên, đương nhiên, quấy rầy tu sĩ độ kiếp, muốn nhân lúc sau khi người khác độ kiếp cháy nhà hôi của, đây là chuyện khiến người khác thống hận nhất trong giới tu hành, vận khí của ngươi không tốt, không thể tránh được một kiếp này, thân tử đạo tiêu thì cũng thôi đi, một khi tránh khỏi, sống lại, đó chính là cừu hận không chết không ngớt a!
Trở về tử Hoang Cổ Tinh Vực ba năm, cũng là vài chục năm trong Bích Lạc Đại Thế Giới, trong đầu Vương Xà đã nẹn một ngụm uất khí rồi, nếu không phát tác thì hắn chắc sẽ không bỏ qua.
Chu Báo cũng cực kỳ khó chịu, tuy rằng hắn cũng làm một chút ít thủ đoạn vụng trộm với Linh Tiêu Điện, nhưng những thủ đoạn, những hành vi này đều giữ kín không nói ra, Linh Tiêu Điện cũng không biết những chuyện đó là do hắn làm, dưới tình huống không có bất kỳ chứng cớ nào bọn hắn cũng dám nửa công khai ra tay với mình, hơn nữa còn chọn lúc độ kiếp mà ra tay, cái này không khỏi quá để mình vào mắt rồi.
Người chính là như vậy, luôn nghĩ đến cái tốt của mình, đứng trên lập trường của mình để cân nhắc vấn đề, hắn cũng không nghĩ xem, không chỉ nói mình âm thầm làm những chuyện kia, mà những chuyện mình làm ngoài sáng mấy năm qua, ảnh hưởng tạo thành đối với Linh Tiêu Điện cũng đủ để Linh Tiêu Điện nổi lên ý niệm quyết giết với hắn rồi, thế đạo này chính là như vậy, mạnh được yếu thua, giết ngươi, nào sẽ nói lý do với ngươi chứ?
- Hai gia hỏa các ngươi, không thể bớt làm loạn một chút sao!
Tống Tử Phật nhìn hai tên gia hỏa đằng đằng sát khí trước mặt, không khỏi có chút buồn cười.
- Linh Tiêu Điện, Thiên Ngoại Thần Sơn và Du Tiên Quan phải đối phó, nhưng không phải đối phó lúc này.
- Sao hả, chẳng lẽ chúng ta còn phải đợi bọn hắn đến tìm chúng ta gây phiền phức sao?
- Chúng ta cần bọn hắn ngăn cản tai ương cho chúng ta!
Tống Tử Phật nói.
- Ba năm rồi, từ lúc tiểu tử này đánh vỡ Hư Không Tiên Giới, đã ba năm rồi, ba năm thời gian, những Đại Thế Giới có tốc độ nhanh có lẽ cũng sẽ có hành động.
- Có nghiêm trọng như ngươi nói không? Những Đại Thế Giới khác thật sự sẽ xâm lấn Thiên Giới Đại Thế Giới chúng ta sao?
- Đương nhiên, Thiên Giới Đại Thế Giới là người phát ngôn của Hư Không Tiên Giới năm đó, đệ nhất Đại Thế Giới, trong thời không mê cung vô tận tồn tại rất nhiều đạo tràng của Thượng Cổ đại năng, thậm chí Thái Cổ Đại Năng, trước đó Lôi Đế hành cung các ngươi cũng đều đi, phải biết rằng ngoại trừ Lôi Đế ra, vào Viễn Cổ Chư Thần thời đại, Thiên Giới Đại Thế Giới cũng là thế giới trung tâm của Chư Thần, thời đại Thượng Cổ, còn có người tìm được qua cung điện của Viễn Cổ Chư Thần nữa
Nói đến đây, Tống Tử Phật dừng thoáng một chút, trên mặt hiện lên vẻ tươi cười
- Nói không chừng mảnh thổ địa chúng ta đang đặt chân hiện giờ, tùy tiện một hạt tro bụi, tồn tại trong một cung điện của Viễn Cổ đại thần, đây cũng không phải là chuyện không thể nào.
- Chẳng lẽ bọn hắn biết rõ nơi hạ lạc của những cung điện, đạo tràng này sao?