Thiên Địa Vô Cực, Càn Khôn Tá, Huyền Quy chân thân, hiện ra cho ta!
Trần Tẫn Trung rống giận, dưới sự khống chế và bắt ấn quyết của đôi tay hắn, hình thành một con Huyền Quy dài trăm trượng phát ra khí tức cổ xưa.
Trong nháy mắt Huyền Quy ngưng tụ thành thật thể, uy áp khủng bố đến cực điểm tràn ra, một ít gia hỏa có tu vi thấp kém bị cổ uy áp này đè xuống, kể cả Yến Vân Thiên bên cạnh Chu Báo, về phần Dương Hoàng, càng không chịu nổi, trực tiếp ngồi xuống mặt đất, đũng quần ẩm ướt một mảng lớn.
Sau khi Huyền Quy hình thành, hào quang trên Hắc Thạch Thuyền lóe lên, lại một đạo ánh sáng đánh xuống, đánh lên mặt sau của Huyền Quy.
- Oanh!
Sau đó là một tiếng nổ lớn truyền tới, nhưng mà, lúc này đây, cũng không đánh phá được mai rùa, trái lại, khi Huyền Quy bị trọng kích này, gầm lên một tiếng giận dữ, thân thể co lại, chống lại cột sáng đánh tới.
Con Huyền Quy cực lớn này, hình thể đã không kém bao nhiêu so với Hắc Thạch Thuyền trên không trung, thân thể co lại một cái, ngẩn đầu nhìn Hắc Thạch Thuyền trên không trung, sau đó, chỉ thấy bốn cái chân của nó rút lại, thân hình vô cùng khổng lồ thoáng cái bay lên không trung, không chút thua kém, đụng mạnh vào Hắc Thạch Thuyền một cái.
Cái va chạm này, còn mạnh hơn so với một cú va chạm vừa rồi của vương tọa, thân hình của Huyền Quy vốn đang ngưng thực, lúc này nhanh chóng ngưng thực hơn, rất nhiều địa phương mờ mờ ảo ảo xuất hiện khí lưu màu xám chuyển động, mà Hắc Thạch Thuyền bị cú va chạm này bay ra xa mấy trăm trượng, thời điểm còn chưa vững vàng lại, yêu khí ở giữa không trung đại phóng, nhưng tên Huyền đế trẻ tuổi cũng thao túng bảo tọa xuất hiện phía trên Hắc Thạch Thuyền, từ không trung trấn áp xuống dưới.
Nhìn thấy bảo tọa từ không trung áp xuống, đương nhiên Hắc Thạch Thuyền cũng không ngồi chờ chết, quét ngang một cái thật mạnh, né tránh được.
Hắc Thạch Thuyền cũng tốt, bảo tọa màu vàng cũng được, hoặc là Huyền Quy vừa mới xuất hiện, thể tích đều không nhỏ, nhưng chúng rất nhanh, thân hình khổng lồ giống như lông vũ phất phơ, chỉ cần quét ngang, liền nhẹ nhàng né tránh.
Nhưng vừa né tránh, Huyền Quy lại tới, hình thành thế đối lập với bảo tọa màu vàng, nhưng lúc này Hắc Thạch Thuyền cũng không sống khá giả, trái ngăn phải đỡ, chỉ có thể chống đỡ, không có sức hoàn thủ.
Không đúng!
Nhìn trên bầu trời đánh nhau đặc sắc như vậy, vốn Chu Báo có bộ dáng xem náo nhiẹt, nhưng khi nhìn thấy, liền cảm thấy chuyện này có chút không đúng.
Chuyện này có chỗ nào không đúng?
Đây là Nhân Hoàng đại điển, là thịnh hội trọng yếu nhất Đông Tứ Vực, trong lúc diễn ra đại điển, sẽ xuất hiện Nhân Hoàng hậu tuyển, hiện giai đoạn này trong Đông Tứ Vực, trên danh nghĩa là cao nhất, đây cũng là thịnh hội mang ý nghĩa cao thượng nhất, với thực lực của Linh Tiêu Điện, tất nhiên sẽ làm không một chút sơ hở nào, nhưng tại sao lại xuất hiện tình huống như vậy chứ? Vậy mà lại để cho Yêu tộc tới đây, lại có cả thích khách, một kiện Thượng phẩm La Thiên khí, diệt sát đại bộ phận đế vương, điều này giống như một trò đùa, trò đùa quá lố, giống như đang đóng phim.
Thỉnh thoảng còn giống như đang diễn kịch, cho dù là phim, cũng sẽ không xảy ra hiện tượng khoa trương như vậy a? Chẳng lẽ lão thiên gia tên gọi là Châu Tinh Trì hay sao? Chém đầu không đứt?
Ý thức được chuyện này, lại liếc mắt nhìn bảo tọa màu vàng kim óng ánh, trong lòng của hắn khẽ động, kéo Yến Vân Thiên lại bên cạnh, đứng ở trước mặt Yến Vân Thiên.
- Ngươi có biết kiện La Thiên khí bảo tọa trên bầu trời kia, còn có ý nghĩa đặc biệt nào khác hay không?
Hiển nhiên Yến Nam Thiên bị dị biến bất chợt như vậy, nhất thời không kịp phản ứng, đột nhiên nhìn thấy Chu Báo xuất hiện trước mặt, lại dùng ngữ khí nghiến răng nghiến lợi hỏi mình, hắn vô ý thức trả lời:
- Đó là Hoàng Kim Vương Tọa, là vương tọa phỏng chế theo vương tọa của Ngọc Hoàng Đại Đế thống trị Chư Thiên Vạn Giới, là biểu tượng của Nhân Hoàng, cũng là biểu tượng của Nhân Hoàng hậu tuyển, chỉ có Nhân Hoàng hậu tuyển mới có tư cách ngồi lên đó, mới có tư cách thao túng cái vương tọa này!
- Bà mẹ nó!
Trong lòng Chu Báo lập tức sáng tỏ mọi chuyện, tức giận mắng một tiếng, đem ánh mắt nhìn về hướng đông, ở tại đó, Ngọc Thái Hư đang ngồi bất động, khí định thần nhàn!
Nhìn thấy bộ dáng kia của hắn, trong lòng Chu Báo phát hỏa, thiếu chút nữa đã nhảy vọt tới trước mặt hắn, muốn tươi sống giết hắn.
Nhưng mà, thời điểm hắn nhìn thấy một người khác, xúc động trong lòng lập tức biến mất, vốn sắc mặt thập phần âm trầm biến thành cổ quái, thậm chí là còn cười lạnh.
- Ta gấp cái rắm a, ta với cái Nhân Hoàng hậu tuyển này không có quan hệ a, cho dù Yến Vân Thiên không làm được, ta cũng không có tổn thất quá lớn, ngược lại sẽ có người, chỉ sợ gấp đến mức nội hỏa công tâm a.
- Ngọc Thái Hư, ngươi quá mức rồi đấy!
Quả nhiên đúng như dự liệu của hắn, Hồng Thái Sư một mực bảo hộ Dương Hoàng ở bên cạnh phẫn nộ, hắn gầm lên giận dữ, trên bầu trời xuất hiện hai bàn tay lớn, một tay bắt lấy Hoàng Kim Bảo Tọa, cái tay còn lại, thì chụp xuống Huyền đế đang ngồi trên Hoàng Kim Bảo Tọa.
- Tiểu tử, Hoàng Kim Vương Tọa này, ngươi cũng xứng ngồi sao? Xuống cho ta!
- Hồng Thái Sư, ngươi đúng là lớn mật!
Thời điểm Hồng Thái Sư gầm thét lên, Bát Phong ngồi bất động bên cạnh Hồng Thái Hư cũng làm ra phản ứng, phản ứng thập phần mạnh mẽ, đưa một tay lên.
Hai cái bàn tay trên bầu trời lập tức bị ngón tay này làm hóa thành bột mịn, không cách nào uy hiếp đến sự tồn tại của Huyền đế.
- Hừ!
Tình cảnh này vốn đã nằm trong dự liệu của hắn từ sớm, Hồng Thái Sư đứng lên, hai tay huy động liên tục, lập tức, hàng trăm hàng ngàn đạo thân ảnh từ trống rỗng xuất hiện chung quanh Quy Bối Sơn.
- Kháo. còn gọi đội đến!
Sau khi nhìn thấy tất cả tình cảnh này thì Chu Báo trợn mắt há hốc mồm, chỉ thấy mấy trăm đầu thân cao sáu bảy trượng, thực lực tu vi đều là Thông Huyền Tán Tiên đỉnh phong, còn có mấy tên Chân Tiên không hề quan tâm mà lao thẳng lên bầu trời, mục tiêu của bọn họ không phải là Hắc Thạch Thuyền, mà là Hoàng Kim Vương Tọa đang dây dưa với Hắc Thạch Thuyền, chính là Huyền đế trẻ tuổi đang ngồi trên đó.
- Hồng Thái Sư, ngươi đúng là có cam đảm khi cấu kết với bát đại Yêu Vương, mưu hại Nhân Hoàng hậu tuyển!
Nhìn thấy có nhiều người như vậy xông lên, dù là Ngọc Thái Hư có thực lực thần bí, cũng không thể nào bình thản được nữa, thoáng cái đứng dậy, tay áo phất một cái, mấy đạo lưu quang từ tay áo của hắn bắn ra, những đạo lưu quang này bay lên không trung, hóa thành một đạo thật thể màu đen, nhưng lại có kích thước như một nằm tay nhỏ, là một dị trùng có bộ dáng dữ tợn.