- Thí Thần Thương, là Thí Thần Thương! ! !
Nhìn thấy chuôi xà mâu màu tím này hiện ra, khí linh của Vạn Kiếp Lôi Trì không khỏi gầm nhẹ một tiếng, sau đó, Thí Thần Thương và Tinh thần diệt thế quang lại lần nữa đụng vào một chỗ.
Rầm rầm rầm rầm rầm rầm --
Va chạm lần này, so với lần trước càng mãnh liệt, tinh quang tinh thể hoàn chung quanh Đại Tinh Túc Cung hoàn toàn đổ vỡ, cả tòa Đại Tinh Túc Cung cũng bắn ngược lại, tinh quang nhịp đập lóe lên, tản ra một loại khí tức cuồng bạo, thoáng như tùy thời có thể bạo liệt vậy.
Không gian giữa Đại Tinh Túc Cung và Vu Cổ Hậu cũng bị phá hư, vô luận là tinh quang đầy trời, hay là Lôi Đình cuồng bạo, tất cả đều biến mất trong nháy mắt, bị hút vào trong tinh không vô tận.
Không gian vô cùng kiên cố của Lôi Đế hành cung tại thời khắc này, thương tích đầy mình, thậm chí, ngay cả tốc độ chữa trị cũng trở nên chậm chạp.
Bộ dáng Vu Cổ Hậu thập phần thê lương, thân hình vốn hùng tráng đã bắt đầu héo rút, hai tay và chân trái đã biến mất, chỉ còn lại một nửa thân hình, bồng bềnh ở trên hư không, cùng Lôi Đế hành cung giao giới phía dưới, nếu như không phải bên trong cặp mắt của hắn còn chớp lên ánh sáng màu đỏ thì Ngọc Thái Hư và khí linh của Vạn Kiếp Lôi Trì nhất định sẽ cho rằng vị Thái Cổ Ma Đầu này đã vẫn lạc rồi.
Song phương đều nhận lấy trọng thương, đều vô lực tái chiến, đều đang thở dốc, đều đang nghỉ ngơi lấy lại sức, lúc này đây, ưu thế của Đại Tinh Túc Cung càng thêm rõ ràng.
Đã không có Vu Cổ Hậu đối nghịch, sự kết hợp của Vạn Kiếp Lôi Trì và Đại Tinh Túc Cung dị thường thuận lợi, trong thời gian ngắn ngủi, vậy mà đã dung hợp chín thành, lập tức muốn hợp hai làm một, Vu Cổ Hậu lúc này vô lực ngăn cản, một chút suy nghĩ, không tiếp tục cố kỵ nữa, mãnh liệt uốn éo nửa thân hình tàn tạ mãnh liệt chui vào vô tận hư không, hắn biết, một khi cái Đại Tinh Túc Cung kia khôi phục được chút nguyên khí, như vậy tất nhiên sẽ buông hết thảy để đối phó với mình, hiện giờ hắn có thể làm chỉ là chạy trốn thôi, tuy rằng không nhất định có thể trốn được, nhưng đây là lựa chọn tốt nhất.
- Muốn chạy, không dễ như vậy đâu, đuổi theo, đi lên cho ta!
Chứng kiến Vu Cổ Hậu muốn chạy, Ngọc Thái Hư và Vạn Kiếp Lôi Trì làm sao có thể buông tha hắn, dưới sự tu bổ của năng lượng gần như vô tận của Vạn Kiếp Lôi Trì, Đại Tinh Túc Cung lại một lần nữa mở ra, đuổi tới Vu Cổ Hậu đang đào tẩu.
- Đại Tinh Túc Cung của Bắc Đẩu, Thái Cổ Ma Đầu cấp Phong Hầu, thật sự có ý tứ!
Ngay khi song phương một đuổi một chạy, một thanh âm cổ xưa từ trong hư không truyền tới.
Sóng lớn đầy trời lăng không hiện ra trong hư không, hoàn toàn cuốn thân hình mười vạn trượng của song phương vào trong, phóng mắt nhìn lại, trong tầm mắt, hư không đã sớm bị nước biển này nhồi vào, đúng là một mảnh đại dương mênh mông.
- Vô biên Hải Vực, là Hải Vực Thiên Hoàng!
- Thương Hải Đại Đế! ! !
Ngọc Thái Hư và Lôi Trì khí linh đồng thời kinh hô lên.
Thiên Hoàng của vùng biển!
Thương Hải Niên Dạ Đế!
Bất luận là một chữ gì của hắn, đều có sức chấn nhiếp mọi người trong thiên hạ.
Thương Hải Niên Dạ Đế, là một trong Thượng Cổ Cửu Thập Cửu Đế, danh chấn vạn giới, trấn áp vô số tinh vực, là Thiên Hoàng của vùng biển, trong thời đại hiện giờ, chỉ là một truyền thuyết, là một thần long thấy đầu không thấy đuôi, tất cả mọi người biết rõ hắn là Vương của Vô Tận Hải Vực, nhưng không có ai biết rõ thực lực chân chính, thân phận chân chính của hắn, trên thực tế, sau thời Thượng Cổ, sau khi hình thành phân cách của vùng biển và Thất Thần Vực, đã không còn ai biết rõ thực lực chân chính, bộ mặt thật sự của Thiên Hoàng, cũng không ai nhìn thấy, thậm chí còn chưa từng nghe nói vị Thiên Hoàng vùng biển này ra tay lần nào.
Không nghĩ tới hôm nay, thời điểm Chí Tôn tiên khí Tinh Túc Cung và Thái Cổ ma đầu đánh lưỡng bại câu thương, hắn mới ra tay.
Vừa ra tay, đã cuốn song phương vào bên trong Vô Tận Hải Vực, dù là Thái Cổ ma đầu hay Tinh Túc Cung, có thực lực mạnh mẽ, nhưng khi ở trong nước, thực lực toàn thân không có đất dụng võ.
- Thương Hải Niên Dạ Đế, ta với ngươi nước sông không phạm nước giếng, ngươi cần gì phải khó xử ta chứ?
Sắc mặt Thái Cổ ma đầu trầm xuống, kéo tấm thân tàn quát lên.
- Ngươi là hậu nhân của Thái Cổ ma đầu, cũng là kẻ địch vốn có của Thiên Giới chúng ta, ta không làm khó ngươi thì làm khó ai bây giờ?
- Ngươi khó xử ta sao? Ta bị trấn áp một trăm vạn năm, cũng không muốn lại bị trấn áp một trăm vạn năm nữa, Thương Hải Niên Dạ Đế, hôm nay ngươi thả ta ra, ta thề vĩnh viễn không bước vào Thiên Giới một bước, nếu không, sẽ bị ngọc thạch câu phần, tuy ta bị trấn áp một trấn áp một trăm vạn năm, thực lực không còn bao nhiêu, nhưng ngươi muốn bắt sống ta, khó khăn rất lớn.
- Cũng tốt, ngươi là thù gia của Bắc Đẩu và Lôi Đế tử, không có quan hệ gì tới ta, ta thả ngươi cũng không sao!
Thương Hải Niên Dạ Đế làm ra vẻ dễ nói chuyện.
- Nhưng ngươi phải phát hạ Tâm Ma Niên Dạ Thệ, trọn đời không được cùng Thiên Giới ta là địch.
- Đó là tự nhiên...
Thái Cổ ma đầu này thống khoái mà đáp ứng, lập tức phát hạ Tâm Ma Niên Dạ Thệ, chỉ thấy sau khi thề xong, hắn liền phá vỡ hư không và chui vào, biến mất trong vô tận hư không.
- Thương Hải Niên Dạ Đế ngươi không thể thả hắn đi, hắn...
- Chuyện ta làm, còn chưa tới phiên một tiểu khí linh như ngươi xen vào!
Thương Hải Niên Dạ Đế cắt ngang lời nói của khí linh vạn kiếp lôi trì, chỉ thấy sóng biển đầy trời hợp lại, ngưng tụ thành vô số thủy tiễn, mạnh mẽ vọt tới Niên Dạ Tinh Túc Cung.
Nhìn thì thấy thủy tiễn này rất bình thường, nhưng uy lực của nó lại làm cho người ta sợ hãi, mỗi một thủy tiễn nhỏ như tú hoa châm lại truyền ra lực phá hoại tương đương với Lưỡng Nghi Thông Thiên Kiếm của Chu Báo.
- Ba ba ba ba ba ba!
Vô số âm thanh va đập vang lên, tinh quang chung quanh Niên Dạ Tinh Túc Cung hoàn toàn ảm đạm xuống, không còn phát ra hào quang, trong thời gian ngắn, cái Niên Dạ Tinh Túc Cung này bị phá thành vô số mãnh nhỏ, mặc dù có năng lượng của vạn kiếp lôi trì trợ giúp, nhưng bởi vì không đủ thời gian chữa trị, mà lộ ra bộ dáng lung lay sắp đổ.
- Hải Vực Thiên Hoàng, chẳng lẽ ngươi quên minh ước với Thất Thần Vực năm xưa rồi sao?
- Ha ha ha ha, ngươi là đồ tiểu bối, nhưng cũng có chút thú vị a, nhưng không ngờ lúc này lại lôi minh ước ra, minh ước chỉ quy định song phương không được xâm phạm lẫn nhau, lúc này các ngươi chạy từ Thất Thần Vực tới vùng biển này gây sự, hơn nữa còn bắt thủ hạ của ta, ngươi cho rằng bằng vào cái minh ước bỏ đi kia mà ước thúc được ta sao?