Thông Thiên Đại Thánh

Chương 1620: Chương 1620: Hỏa Hồng Tình bị thương nặng. (2)




- Vậy hắn lại càng không có lý do gây trở ngại cho chúng ta di chuyển nhân loại, hắn có thể bảo trụ mình, nhưng những người này lại không thể, thân là Tạo Hóa Giả của Thiên Giới Đại Thế Giới, chẳng lẽ một ít lao động chân tay hắn cũng muốn lưu lại sao?

- Ha ha, lời này là ngươi nói, từ ngữ nghiêm nghị chánh nghĩa, có đạo lý!

Chu Báo vỗ nhè nhẹ tay nói ra.

- Thế tại sao ngươi không tới trước mặt hắn nói ra?

- Ngươi cho rằng ta không dám à!

- Ngươi dám, ngươi dám!

Sắc mặt Chu Báo đầy cổ quái liếc nhìn gương mặt kích động của Vương Xà, nói ra.

- Tạo Hóa Đồng Tử, ngươi cũng nghe rồi đấy, cảm thấy thế nào!

- A?

Vương Xà đứng phất dậy, vừa quay đầu lại, đã thấy Tạo Hóa Đồng Tử chẳng biết lúc nào đã đứng sau lưng hắn, trên sắc mặt phấn nộn kia, nhìn không được tốt lắm.

Sắc mặt của Vương Xà cũng không tốt lắm, nhưng mà, hắn cùng với Tống Tử Phật đều độ kiếp bên ngoài Thiên Giới Đại Thế Giới, kiêng kị đối với Tạo Hóa Đồng Tử không mạnh bằng tu sĩ bản thổ, Tạo Hóa Đồng Tử đối với bọn họ uy hiếp đương nhiên không bằng với tu sĩ bình thường, hơn nữa nhìn trên mặt mũi của Chu Báo, Tạo Hóa Đồng Tử cũng không có nổi giận trước mặt, chỉ rầu rĩ đi đến trước bàn, ngồi lên cái ghế của Tống Tử Phật vừa ngồi.

- Ngươi cứ như vậy mà xác định Lưỡng Nghi Vi Trần Trận không thể ngăn cản Ma tộc?

- Nếu như Lưỡng Nghi Vi Trần Trận có thể ngăn cản Ma tộc, ngươi cần gì phải bày ra sắc mặt như vậy!

Chu Báo cười cười, cũng không có trực tiếp trả lời vấn đề của hắn.

- Ta và ngươi đều biết rõ chuyện này, Lưỡng Nghi Vi Trần Trận mất đi hiệu lực chỉ là chuyện sớm muộn, ngươi quan tâm chính là thể diện khi chấm dứt tranh đấu với Ma tộc, giành lợi thế lớn nhất cho mình, mà ta quan tâm chính là làm thế nào để bảo vệ mình, tất cả mọi người đều là như vậy!

- Đúng vậy, cũng phải, nhưng ngươi cho rằng Ma tộc sẽ thắng hay sao?

- Đương nhiên là không rồi!

Chu Báo cười nói.

- Vừa rồi ta đã nói qua, phạm vi của chuyện này đã vượt qua khả năng thừa nhận của ta, ta có thể làm cũng chỉ có một việc, đó là trốn ra thật xa!

Nghe đến đây, Tạo Hóa Đồng Tử cũng cảm thán một tiếng, cho dù hắn không muốn thừa nhận, nhưng sự thật chính là như vậy, chuyện bây giờ đã phát triển tới mức này, đã vượt xa phạm vi thừa nhận của hắn và Chu Báo.

Vốn phải đối mặt với tất cả Đại Thế Giới trong hư không trong vũ trụ, tất cả đại chủng tộc, có Lưỡng Nghi Vi Trần Trận là đòn sát thủ, bọn họ ngược lại có thể ứng phó, nhưng hiện tại, Ma tộc lại xuất hiện.

Nếu như ma kiếp thì cũng bỏ đi, nhưng ma kiếp lúc này, lại rất rõ ràng có dấu vết của Thượng Cổ Đại Năng Giả nhúng tay vào, thậm chí đã bãi minh xa mã(bày binh bố trận), đã thiết kế cả ván cờ xong rồi, kết thúc một trường hạo kiếp, đây cũng là trường hạo kiếp huy hoàng nhất, thảm thiết nhất, ở trước mặt họa kiếp như vậy, ngay cả Địa Tiên, cũng bất lực.

- Ta mặc kệ ngươi muốn làm gì, ngươi đem nhân loại trong Thiên Giới Đại Thế Giới chuyển ra ngoài, ta cũng không phản đối, thậm chí còn giúp ngươi, nhưng ngươi phải biết rằng, hiện tại còn chưa tới thời khắc cuối cùng đó!

- Còn chưa tới thời khắc cuối cùng sao?

Chu Báo cười cười.

- Ý ngươi là chuyện đó sao?

- Cái tên họ hàng xa của ngươi, không phải đã mò ra thông đạo đi thông tới Hư Không Tiên Giới rồi sao? Chỉ cần có thể trước khi Ma tộc công phá Lưỡng Nghi Vi Trần Trận mở ra thông đạo Hư Không Tiên Giới, câu thông Tiên Giới, chúng ta sẽ còn cơ hội, thậm chí, chúng ta còn có thể nắm giữ chủ động!

Nói đến đây, hắn nhìn chằm chằm vào Chu Báo.

- Hắn và ngươi đều có con mắt giống nhau, chuyện hắn có thể làm, ngươi nhất định cũng có thể làm được!

- Câu thông Tiên Giới sao?

Chu Báo dừng lại một chút, trong nội tâm xuất hiện một suy nghĩ.

Tạo Hóa Đồng Tử và Chu Báo đều là Tạo Hóa Giả, đều có thể tiến vào Hư Không Tiên Giới, nhưng mà, bọn họ dùng thân phận Tạo Hóa Giả tiến vào Hư Không Tiên Giới, cho nên chịu một ít hạn chế, có thể nói, hắn và với Tạo Hóa Đồng Tử đều ở Hư Không Tiên Giới không có hộ khẩu, cho nên không đạt được thừa nhận của Hư Không Tiên Giới, phạm vi hành động cũng chỉ nằm trong Viễn Cổ Tạo Hóa Thánh Thành, kế bên cạnh bộ hài cốt mà thôi.

Mà một khi câu thông Tiên Giới, bọn họ liền có thể danh chính ngôn thuận tiến vào Tiên Giới, mời những tên Viễn Cỗ Đại Năng ra tay giúp đỡ.

Nhưng mà, chuyện này thật sự đơn giản như thế sao?

Lúc bắt đầu, Chu Báo cũng không ngờ đến điểm này, hiện tại được Tạo Hóa Đồng Tử nhắc nhở, Chu Báo đứng phất dậy.

- Không tốt!

- Như thế nào?

Tạo Hóa Đồng Tử và Vương Xà đều bị Chu Báo làm giật mình cả kinh.

- Các ngươi vừa mới nói, tên họ hàng xa của ta, chỉ sợ đã có phiền toái, ta phải đi xem!

...

Oanh!

Tây Tam Vực, Tân Đường Quốc!

Trên bầu trời, mây đen rậm rạp, từng đạo sấm sét to như bàn tay em bé, từ trên trời đánh xuống như mưa trút nước, diện tích che phủ đạt tới hơn trăm dặm, đem mặt đất, biến thành một địa ngục cháy đen.

- Hỗn đản, hỗn đản!

Toa Cửu Hỏa Tinh Thần Cung vừa mới xây dựng đã sớm biến thành một mảnh phế tích, đệ tử mới thu đã chạy trốn, tán loạn, bộ hạ cũ của Diệp Thanh Thiên mới nhận cũng bị trọng thương, tiên khí Bắc Cực Hàn Thiên Luân cũng bị sét đánh thành sắt vụn, thân thể của Thiên Quân huyết y nhân cũng bị tàn phá không chịu nổi, toàn thân phủ kín vết thương cháy đen, chỉ có đôi mắt kia, trong đôi mắt của hắn, ánh lên chiến ý hừng hực.

- Là các ngươi, quả nhiên là các ngươi, hừ hừ, chính là độc thủ sau màn năm đó diệt sát Hỏa Hồng Tình nhất tộc chúng ta, rốt cuộc hiện tại đã không nhịn được rồi sao?

Hắn cao giọng gầm rú, trong thanh âm, lộ ra hàn ý rét lạnh.

- Ai, ta vốn định buông tha cho ngươi một con ngựa, nhưng ai nghĩ tới ngươi lại muốn đi tìm chết thế này!

Trong âm thanh nhu hòa có tiếng thở dài, hai đạo nhân ảnh từ từ đi tới, một người trong đó, đang mặc cẩm bào, khí vũ hiên ngang, chính là điện chủ Ngọc Tháu Huyền của Linh Tiêu Điện, một người khác, dáng người cao gầy, mặt trắng không râu, trên người chỉ mặc một bộ bạch y, toàn thân lộ ra khí tức âm lãnh, làm cho người ta cảm thấy bất an.

- Các ngươi, rốt cuộc là người phương nào?

Thiên Quân huyết y nhân cao giọng đầy căm hận nói ra.

- Hừ, sắp chết đến nơi, còn biết những chuyện này làm gì?

Trên mặt Ngọc Thái Huyền cười lạnh, cố nén cuồng hỉ ở trong lòng.

- Hỏa Hồng Tình nhất tộc, nhất định không thể tồn tại trên hậu thế, cuối cùng phải bị diệt vong, ta nhìn ngươi, cứ an tâm chết đi!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.