Thông Thiên Đại Thánh

Chương 1647: Chương 1647: Hoàng Tuyền Thiên Luân Hồi Quyển 1




Đây là một mảnh liên hoa múi, Chu Báo cũng không biết lai lịch của nó, nhưng hắn lại rõ, ở trong giới tu hành này, phàm là vật dính với liên hoa, đều không phải là phàm vật, giống như phiến liên hoa múi này vậy, trên đó ngay cả một tia linh khí cũng không có, nhưng lại mang đến cho Chu Báo một loại khí tức cổ quái vô cùng, loại khí tức này, Chu Báo chỉ từng cảm nhận qua trong Quân Thiên Tiên Khí hồng hô lồ kia thôi.

Bất quá, Chu Báo cũng không có suy nghĩ nghiên cứu thứ này, bởi vì đối với hắn mà nói, hiện giờ, giải thoát Hoàng Tuyền Đại Đế ra, lấy được Luân Hồi Quyển mới là chuyện mấu chốt nhất

Hắn cũng không biết Luân Hồi Quyển là gì, nhưng vừa nghe đến cái tên này, trong lòng của hắn lại khẽ động.

Luân Hồi, cái gì là Luân Hồi?

Trên đời này, lại không có cách nói Luân Hồi, nhưng hắn mang theo trí nhớ của kiếp trước đi vào thế giới này, lại không bàn mà hợp với Luân Hồi chi ý, có lẽ, đạt được Luân Hồi Quyển, có thể làm rõ bí mật mình đi vào thế giới này cũng không chừng, bởi vậy, hắn không chút do dự cắm liên hoa múi trong tay vào trong Hoàng Tuyền Hà dưới chân.

Cánh sen nhập sông, nhẹ nhàng rung một chút, một đạo vân sóng vô hình tứ tán mà đi, khuếch tán trong toàn bộ Hoàng Tuyền Hà.

Nước sông Hoàng Tuyền cuồn cuộn không thôi bỗng nhiên lại bị trì hoãn.

Một đạo khí tức yên tĩnh từ giữa dòng Hoàng Tuyền Hà truyền ra, mấy hơi sau đó, nước Hoàng Tuyền Hà vậy mà bị đình trụ lại.

Con mắt Chu Báo có chút nheo lại, cảm thụ được ý niệm hưng phấn được truyền ra từ trong nước Hoàng Tuyền Hà.

Đúng vậy, là hưng phấn, đúng lúc này, nước Hoàng Tuyền Hà bỗng nhiên phảng phất như có tánh mạng, hướng toàn bộ Hoàng Tuyền Thiên lộ ra cảm giác vô cùng hưng phấn.

- Tiểu bằng hữu, dĩ nhiên là ngươi, ngươi vậy mà đã nhận được thai liên chi múi này, khiến ta tỉnh dậy vào lúc này, đây cũng là kết quả ta không dự liệu được, xem ra Thiên Cơ đích thật rối loạn rồi!

Một đạo thân ảnh đột ngột xuất hiện trước mặt Chu Báo, Hoàng Tuyền Đại Đế, vẫn là bộ dáng tiểu lão đầu nhi kia, chỉ là so với lần đầu tiên gặp mặt, trong ánh mắt hắn, đã nhiều hơn một tia tinh mang, đúng là tia tinh mang này, khiến tinh khí thần cả người đều trở nên không giống trước.

- Vãn bối Chu Báo, bái kiến Hoàng Tuyền Đại Đế.

Đối mặt với vị Thượng Cổ đại đế này, Chu Báo không dám lãnh đạm, cung kính thi lễ.

- Tại hạ chịu sự nhờ vả của Tạo Hóa Đồng Tử, đến đây trợ giúp tiền bối thoát khốn!

- Nói như vậy, thai liên chi múi này cũng là Tạo Hóa Đồng Tử đưa cho ngươi sao?

- Đúng vậy!

- Tên đáng chết này, trong tay có đồ vật tốt như vậy mà một chút gió cũng không lộ, khiến ta khốn khổ nhiều năm như vậy, lúc này hắn lại phát thiện tâm gì chịu bỏ ra sử dụng thế? !

- Ha ha, chỉ sợ đã đến đường cùng rồi!

Trong lúc nói chuyện, Chu Báo liền đưa Yêu Tiên Bảng trong tay tới, đồng thời một đạo thần niệm tràn ra, truyền tất cả mọi chuyện xảy ra gần đây của Thiên Giới Đại Thế Giới cho Hoàng Tuyền Đại Đế biết, đương nhiên, ngoại trừ bí mật của hắn ra.

- Vậy mà sự việc đã nháo đã đến trình độ này rồi.

Nhận được tin tức của Chu Báo, Hoàng Tuyền Đại Đế liền thất thần trong chốc lát, có chút phản ứng không kịp, bất quá chợt không nhịn được phá lên cười.

- Tốt, tốt, tốt, việc này thật sự nằm ngoại dự liệu của ta a, những người kia trù tính nhiều năm như vậy. Cuối cùng lại bị ngươi xốc bàn, ha ha ha ha, thống khoái, thật sự thống khoái ah!

- Vãn bối bất tài, tuy rằng không có bản lãnh gì, nhưng được cái thẳng tính, bình sinh ghét nhất chính là bị những gia hỏa tự cho mình thanh cao tính kế tới tính kế lui, cho nên, dứt khoát liền xốc cái bàn này lên, để bọn hắn kiếm thức ăn dưới đáy bàn đi!!!

Chu Báo cười phụ họa nói.

- Không biết tiền bối đối với đề nghị của Tạo Hóa Đồng Tử có gì dị nghị không? !

- Luân Hồi Quyển? !

Ánh mắt Hoàng Tuyền Đại Đế ngưng tụ, nhắc đến Luân Hồi Quyển, hắn lại không có sự vui vẻ thống khoái như vừa rồi nữa, trái lại bắt đầu trầm tư.

- Ngươi muốn Luân Hồi Quyển, cũng không phải là không thể được, dù sao thứ để ở chỗ ta cũng không có tác dụng gì, ngươi lại đưa Yêu Tiên Bảng cho ta. Bất quá ngươi phải hiểu, Luân Hồi Quyển này quan hệ thập phần cổ quái, chính là một chút lý giải của sư tôn ta Luân Hồi Đạo Nhân có được khi tìm hiểu Tạo Hóa, ngươi bây giờ ngay cả cảnh giới Thần Tiên cũng chưa đến, đến tay cũng không có tác dụng gì cả? !

- Có lẽ tương lai hữu dụng thì sao? !

- Ha ha, có đạo lý, có lẽ tương lai hữu dụng, được rồi, cho ngươi, bất quá, tương lai ngươi cũng không nên hối hận!

Hoàng Tuyền Đại Đế cười ha ha. điểm tay một cái, một đạo thanh mang liền phóng tới Chu Báo, Chu Báo thò tay vừa tiếp xúc với nó lại không bắt được gì cả, nhưng nhận được một tin tức cổ quái, tin tức này cũng không như năm đó hắn nhận được di hài của Tiên Thiên Thần Chi vậy, cái gì cũng không hiểu, chỉ chôn ở sâu trong trí nhớ thôi.

- Luân Hồi Quyển này có tất cả hai quyển, ta chỉ có quyển thượng, quyển hạ lại ở trong tay sư huynh ta, U Minh Đại Đế, ngươi muốn đạt được nguyên vẹn thì nghĩ biện pháp tìm trên người hắn đi!

- Không thể nào!

Chu Báo nghe xong, nở nụ cười khổ.

- Ta ngay cả thứ này làm được gì cũng không biết, còn muốn đi tìm U Minh Đại Đế? !

- Đây cũng không phải chuyện ta nên hỏi, cũng không phải chuyện ta quản, ngươi cho ta Yêu Tiên Bảng, ta cho ngươi Luân Hồi Quyển, mọi người không thiếu nợ gì nhau cả, đúng rồi. Ngươi có hứng thú với Hoàng Tuyền Thiên của ta không, nếu có hứng thú thì ta tặng ngươi đấy!

Hoàng Tuyền Đại Đế cười nói, lại khiến Chu Báo càng thêm hoảng sợ.

- Ngươi cho ta Hoàng Tuyền Thiên, Đại Đế, trò đùa này không thú vị chút nào đâu!

- Ai nói đùa với ngươi, ta nói là sự thật!

Hoàng Tuyền Đại Đế cười ha ha nói:

- Hoàng Tuyền Thiên này đi theo ta nhiều năm, đã trở thành trở ngại để ta tiến thêm, ta đưa nó cho người để tìm lấy cơ hội tiến thêm, đáng giá vô cùng ah!

- Cái này...!

Chu Báo vốn không nghĩ đạt được nhiều thứ từ chỗ Hoàng Tuyền Đại Đế như vậy, bất quá, nếu Hoàng Tuyền Đại Đế đã mở miệng, Chu Báo lại có một ý nghĩ.

- Đại đế, Hoàng Tuyền Thiên này chính là một trong Thượng Cổ Tam Thập Tam Thiên, diệu dụng vô cùng, ngươi thật sự nguyện ý cho ta sao?

- Diệu dụng thì như thế nào, không bỏ thì sao chứ?!

Hoàng Tuyền Đại Đế cười thần bí.

- Cho ngươi chính là cho ngươi!

Trong tiếng cười lớn, thân hình của Hoàng Tuyền Đại Đế vậy mà biến mất trong Hoàng Tuyền Thiên, cơ hồ cùng lúc đó, Chu Báo liền cảm thấy toàn bộ Hoàng Tuyền Thiên đều xảy ra biến hóa vô cùng cổ quái, vậy mà tản mát ra từng đạo tin tức thần bí, ý đồ lập thành liên hệ với thần niệm của mình, vô ý thức, Chu Báo tản ra thần niệm của mình, tiếp xúc với đạo ý niệm thần bí kia.

Thần niệm của hắn vừa chạm vào với ý niệm thần bí Hoàng Tuyền Thiên tản ra, Chu Báo liền cảm thấy oanh một tiếng, một cổ lực lượng cường đại bạo liệt trong thức hải của hắn, trong chớp mắt đó, thân thể của hắn đã đi ra khỏi Hoàng Tuyền Thiên, xuất hiện giữa vô tận thời không, mà Hoàng Tuyền Thiên thì hóa thành một hơi bụi màu vàng, chui vào mi tâm của hắn. Từng đạo tin tức cổ xưa xuyên thấu qua Hoàng Tuyền Thiên truyền vào trong thức hải Chu Báo, những tin tức này tất cả đều là về Hoàng Tuyền Thiên cả, trong một khắc ngắn ngủi này, Chu Báo vậy mà cảm giác được mình đã hoàn toàn nắm giữ Hoàng Tuyền Thiên.

- Thật sự là thú vị, mặc kệ mục đích của ngươi là gì, ít nhất hiện giờ, ta phải cảm ơn ngươi!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.