Lục thượng nhân, nhận thức với vùng biển, vẫn không có gì khác so với Man Hoang chi địa, dù sao đều là yêu thú trong biển, mà trong cảm giác của nhân loại thì yêu thú là một thế lực không có tổ chức, hình bóng đơn độc, là đối tượng bị nhân loại săn giết, trước kia Chu Báo cũng bị loại tâm tình này ảnh hưởng, đó là vì chưa hiểu biết rõ về vùng biển này, nhưng hiện tại hắn nhận ra, cách nhìn của hắn đã cải biến.
Chỉ cần nộp đủ thuế, thì hai tên thủ vệ tinh quái kia cũng không có hỏi nhiều, mà thực lực của hai tên tinh quái này chỉ là Ngũ Lục phẩm, cũng không có năng lực nhìn ra điểm khác biệt của Chu Báo, hơn nữa bởi vì Cổn Long Vương treo giải cực lớn, cường giả trong các hải vực từ bốn phương tám hướng đổ về vùng biển này, mà trong một tháng này người đến người đi, loại người nào cũng có, cho nên việc phòng thủ cũng trở nên lỏng lẻo hơn.
Vùng biển của Cổn Long Vương hiện giờ là ngoài lỏng trong chặt, thậm chí thế lực khắp nơi đều nghĩ là tên gia hỏa giết Tứ thái tử của Cổn Long Vương, đang ẩn nấp trong lãnh địa của mình, không chỉ có thể bắt hắn đi lãnh thưởng với Cổn Long Vương, còn có thể đem tiên khí trên người của hắn làm của riêng, việc tốt như vậy, ai mà không muốn chứ?
Bạch La công tử cũng không ngoại lệ, hắn còn muốn đóng cửa đánh chó. Cho nên, dưới mệnh lệnh của hắn, nhưng địa phương như Trực Giác Loan, hắn không thèm kiểm tra gì, trực tiếp cho người đi vào.
Bởi như vậy, Chu Báo đã chuẩn bị đủ lý do thoái thác mà không có đất để dùng, điều này cũng làm cho hắn nhẹ nhõm không ít, duy nhất là cho hắn cảm thấy phiền muộn là, hắn bị làm phiền.
- Vị thượng tiên này, đầu tọa kỵ của ngài quá lớn, đi vào Trực Giác Loan có nhiều bất tiện, dựa theo pháp lệnh của Trực Giác Loan, trong lúc này ở trong Trực Giác Loan, nhất định phải gửi tọa kỵ của mình ở bên ngoài, lúc rời đi mới nhận lại.
Tiến vào cửa kiểm tra của Trực Giác Loan, còn không đi được xa, đã gặp phải một đội tịnh quái tuần tra đi tới, tinh quái cầm đầu nhìn thấy Chu Báo cưỡi một đại gia hỏa này đi vào Trực Giác Loan, thần sắc liền biến đổi, đi đến trước mặt Chu Báo, ân cần giải thích.
- Thậm chí có quy định như vậy à?
Chu Báo sững sờ, hiển nhiên hắn không biết, trong nội tâm không khỏi thầm mắng.
- Hỗn Tứ đáng chết, chuyện như vậy sao không nói cho ta biết!
Nhưng hắn không biết là cái quy định này Bạch La công tử vừa ban ra không lâu, trước mắt chính là mượn quy định này hạn chế kẻ muốn đuổi bắt đào tẩu bằng tọa kỵ, nhưng Hỗn Tứ lại không biết, cho nên Chu Báo mới hiểu lầm!
Tuy trong lòng có bất mãn, nhưng hắn không ngu xuẩn tới mức vừa tiến vào Trực Giác Loan đã xung đột với tinh quái tuần tra, cho nên Chu Báo mới ngoan ngoãn để người ta mang con cá voi xanh của mình đi.
Làm cho Chu Báo ngoài ý muốn là, tên tinh quái cầm đầu lấy trong người một tờ giấy, hỏi:
- Vị thượng tiên này, ngài tính ở lại Trực Giác Loan này trong bao lâu?
- Mười ngày nửa tháng a, thế nào, chuyện này các ngươi cũng muốn quản?
Chu Báo khó hiểu.
- A! Chuyện không phải như vậy!
Tinh quái cầm đầu nghe Chu Báo nói thế, viết lên tờ giấy cái gì đó, sau khi ghi xong liền giao tờ giấy cho Chu Báo, nói:
- Vị thượng tiên này, trong một tháng, ngài tùy thời có thể cầm tờ giấy này tới Đông Ngự Phủ ở Trực Giác Loan nhận tọa kỵ lại, về phần phí dụng chăn nuôi một tháng này, người của Ngự Phủ sẽ kết toán với ngài.
Sau khi đưa tờ giấy cho Chu Báo xong, tên tinh quái cầm đầu lại cúi chào hắn, vẻ mặt của Chu Báo đầy ngạc nhiên.
- Ha ha, đúng là địa phương của tinh quái, chỗ ở thì không được lắm, nhưng trình độ văn minh lịch sự thì con hơn lục địa nhiều lắm, thú vị, đúng là thú vị!
Hắn không thể ngờ được tên tinh quái cầm đầu lại cúi chào hắn, nhưng đó cũng là vì đối phương không thể nhìn ra sâu cạn của hắn, bởi vì không biết rõ sâu cận nên mới kiêng kị, mà dưới tình huống kiêng kị, đương nhiên là phải khách khí rồi. Văn minh, nếu như lúc này Chu Báo là một gia hỏa chỉ có thực lực Ngũ Lục phẩm thì đã bị bắt lại, mang tới Ngự Phủ rồi.
Trong vùng biển này, nói cho cùng, cũng là thế giới mạnh được yếu thua, nắm đấm là chân lý!
Hắn nhàn nhã đi dạo trong Trực Giác Loan, địa phương này giống như một thị trấn nhỏ thời Trung Cổ ở phương Tây kiếp trước, Chu Báo cũng từ từ cảm nhận được sự khác biệt do áp lực dưới đáy biển mang lại.
Hiển nhiên trong Trực Giác Loan này có một trận pháp kỳ diệu thủ hộ nó, mà chỗ này cách mặt nước tới tám ngàn năm trăm thước, áp lực rất nhỏ, Chu Báo cũng không cảm thấy áp lực gì, nhưng này có một điều khác biệt, có không khí.
Thế giới đáy biển, chính là ở dưới đáy biển, nhưng nơi này lại tồn tại rất nhiều bọt khí, thỉnh thoảng còn từ dưới đáy biển bốc lên, thỉnh thoảng có thể thấy một tinh quái đi tuần tra, những tinh quái này đều dùng bọt khí này để bổ sung nguyên khí, không con nào có thực lực dưới Cửu phẩm, xem ra, những con tinh quái này chính là cư dân nguyên bản ở đây.
Với tư cách là một thị trấn lớn nhất trong địa bàn của Bạch La công tử, Trực Giác Loan nhìn bề ngoài thì có vẻ yên tĩnh, thập phần bình tĩnh, tuy tinh quía trong Trực Giác Loan có hình thù kỳ quái, nhưng có rất nhiều tên có tính tình cùng hung cực ác, bởi thế mà người đến đây đều phải thành thành thật thật, không ai dám làm chuyện phá hư sự hài hòa của nơi này.
- Xem ra uy tín của tên Bạch La công tử này đúng là rất cao a, dùng cách mạnh được yếu thua, dùng quy tắc cường giả vi tôn mà suy luận, thực lực của hắn hẳn là rất mạnh, tuyệt đối không dưới Cẩm Hoa công tử, xem ra là một nhân vật cực kỳ khó đối phó, Trực Giác Loan nhìn bề ngoài thì thấy lỏng lẻo, nhưng lại có rất nhiều bóng dáng âm thành quan sát.
Lơ đãng nhìn một hòn đá đen nằm trong góc phố không có gì bắt mắt, một chỉ không ngờ, nhìn thế nào cũng cảm thấy chúng là một hòn đá bình thường, nhưng chính những hòn đá này lại chính là con mắt của Trực Giác Loan, giám thị hoạt động ở đây, đem những kẻ khả nghi, đều thu vào trong mắt.
Tạm thời, Chu Báo sẽ không làm việc khiêu chiến quyền uy của Bạch La công tử, cũng không làm khó xử các thế lực bản thổ của Trực Giác Loan, cho nên ánh mắt chớp động một lúc, liền đem lực chú ý tập trung vào con phố, hắn cần tìm một nơi để nghỉ chân.
Cổn Long Vương treo giải thưởng, trong thời gian gần đây, sinh ý khách điếm trong Trực Giác Loan đều rất tốt, khách nhân chật ních, Chu Báo tìm tới bốn năm khách điếm, mới tìm được trong một khách sạn rách nát một căn phòng còn trống.