Thông Thiên Đại Thánh

Chương 675: Chương 675: Không đề. (1)




- Tuy rằng hiện quan hệ giữa ta và Tiên cung càng thêm thâm sâu, nhưng Tiên cung tuyệt sẽ không vì ta mà làm trái quy củ mấy chục vạn năm qua, không khai xuất đầu cho ta, cho nên giữ Bát cực lung linh tháp trong tay chính là một tai họa, càng sớm đưa ra ngoài càng tốt.

- Ngươi nghĩ như vậy cũng có đạo lý, đồng dạng với Tiên thiên bảo hoa Thanh liên tử kia, định phong châu kia của ngươi không phải cần tài liệu sao, yêu cầu tài liệu Định Phong châu để đổi bảo tháp với Lý thị, cũng không nhất định phải đủ toàn bộ, có thể đổi bao nhiêu thì tốt bấy nhiêu!

- Ân, cũng tốt, đổi một kiện Thuần dương pháp khí vụng trộm ra ngoài, quả là một sự tình tính toán tốt!

Chu Báo gật đầu nói.

- Đúng rồi, ngươi cũng đã tới Tiên cung rồi, xem ra Tiên cung thập phần coi trọng Bích Lạc Bí Cảnh, ngoại trừ Lão Kim Kê, vậy mà thoáng cái lại thêm hai tên cường giả, hiện ta trên lãnh địa ta đã có ba gã cường giả, hiện tại lực lượng phòng vệ coi như đủ rồi!

- Địa bàn ngươi cũng chỉ sáu trăm dặm, dùng ba cường giả quả là lãng phí quá mức, bất quá cũng là bảo hiểm!

- Hiện tại ta muốn đi tìm bọn họ rồi, cần hiểu rõ tình huống bọn hắn thoáng một chút, nhìn xem có chỗ nào cần chú ý không, gia hỏa Tiên cung, cường đại thì cường đại, nhưng đôi khi lại quá phiền toái!

- Bây giờ ngươi cũng là một phần tử Tiên cung rồi, bất quá ta cảm giác như ngươi lợi dụng bọn hắn, như vậy cũng không hay!

Thanh Linh nhắc nhở.

- Biết rõ biết rõ, ta có ý nghĩ lợi dụng bọn hắn là không đúng!

Chu Báo liên tục nói, thân hình liền chớp động, vọt thẳng tới biệt viện đang kiến tạo.

- Tiểu Báo Tử, lại đây, ta giới thiệu thoáng một phút cho ngươi!

Lúc này, ba người Tiên Cung Lão Kim Kê đang ở địa phương Bích Lạc Bí Cảnh ngày đó Tiểu Báo Tử tiến vào, cẩn thận sưu tìm gì đấy, nhìn thấy Tiểu Báo Tử tiến đến, Lão Kim Kê hưng phấn gọi hắn đến.

- Đây là Trương Nguyệt Lộc, ngươi đã từng gặp hắn đấy, còn đây là Hư Nhật Thử, ngươi cứ gọi hắn Lão Thử là được rồi, thằng này am hiểu đào thành bày trận nhất!

Chu Báo cười cười, chắp tay với Hư Nhật Thử.

- Tại hạ là Chu Báo, tiền bối có lẽ là một trong nhị thập bát tú, bái kiến tiền bối!

Nhìn thấy Chu Báo hữu lễ như thế, Hư Nhật Thử cũng cười cười.

- Tất cả đều là người một nhà, không cần nhiều nghi thức xã giao như vây, bất quá, đừng vô lễ như Lão Kim Kê này là được!

Nói xong, hắn hung hăng trợn mắt liếc nhìn Lão Kim Kê!

Nếu là lúc khác, Lão Kim Kê đã sớm trả lời hắn một cách mỉa mai rồi, bất quá hôm nay, Lão Kim Kê đã chiếm được đại tiện nghi từ chỗ hắn, lòng dạ cũng thoải mái hơn không ít, làm ra bộ dáng như ta đây không thèm chấp nhặt với ngươi, khiến Hư Nhật Thử như phát hỏa.

- Báo Tử, chúng ta cũng không lâu không gặp ngươi rồi!

Lão Kim Kê cười hắc hắc vài tiếng, thời gian trôi qua, thần sắc trở nên nghiêm túc.

- Mục đích chúng ta đến đây, chắc ngươi cũng đã biết, cửa ra vào Bích Lạc Bí Cảnh có quan hệ trọng đại, cho dù là Tiên Cung chúng ta cũng không khỏi thận trọng, Lão Thử này tinh thông trận pháp nhất trong nhị thập bát tú chúng ta, lúc này, hắn mang theo Thuần dương pháp khí Thái hư pháp hoa luân tới để chèo chống môn hộ này, bất quá, bày trận, dung hòa thông đạo cùng với Thái hư pháp hoa luân thành một thể, cần một khoảng thời gian, trong đoạn thời gian này, tuyệt đối không thể để người khác tới quấy rầy, cho nên không chỉ ta mà cả Trương Nguyệt Lộc cũng đến để hộ pháp cho Lão Thử, tuy rằng chúng ta thấy nhân thủ đã đủ, bất quá, không sở nhất vạn, chỉ sợ vạn nhất, bởi vậy, trong đoạn thời gian này, hi vọng ngươi có thể giúp đỡ một chút, dù nơi này là lãnh địa của ngươi nhưng chúng ta không hi vọng nảy sinh chuyện gì ngoài ý muốn!

- Đương nhiên rồi, nơi này là địa bàn của ta, ta sẽ phụ trách an toàn của các ngươi!

Báo Tử gật đầu nói, chợt lại nở nụ cười.

- Bất quá, mấy ngươi các ngươi ở cùng một chỗ, còn cái gì không an toàn đâu!

- Không sợ nhất vạn chỉ sợ vạn nhất!

Lão Kim Kê lắc lắc đầu.

- Ngươi có thể phối hợp với chúng ta là tốt nhất, muốn bố trí tốt trận pháp Thái Hư pháp hoa luân, cần thời gian ít nhất là nửa năm, trong nửa năm này tuyệt không thể để xảy ra chuyện gì ngoài ý muốn, đương nhiên, đây cũng là vì tốt cho ngươi, hiện tại trên đời này, trừ người Tiên Cung ra, còn lại không người nào biết Chu Báo ngươi và Ki Thủy Báo Tiên cung là một người, bất quá, vạn sinh ý bên ngoài, theo mấy người chúng ta xuất hiện tại lãnh địa ngươi nói, tin tưởng rất nhanh sẽ có ngươi liên tưởng đến cửa vào Bích Lạc Bí Cảnh, mà liên tưởng đến cửa vào Bích Lạc Bí Cảnh, dĩ nhiên sẽ liên tưởng đến ngươi, trí tưởng tượng những người kia hết sức phong phú, tự nhiên sẽ xem ngươi cùng một chỗ với Tiên cung, lại tưởng tượng, lúc ấy, thân phận thứ hai của ngươi không thể bảo vệ được.

- Ngươi dọa ta sao?

- Không phải dọa ngươi mà là sự thật, cho nên, muốn bảo hiểm, tốt nhất trong nửa năm nay ngươi yên yên ổn ổn ở trong lãnh địa ngươi, đừng chạy loạn khắp nơi, tránh khỏi thật sự có người ăn tim gấu gan báo đến quấy rỗi lãnh địa của ngươi, dẫn chúng ta ra ngoài, cuối cùng bí mật của ngươi bị bại lộ toàn bộ!

- Ngươi nói cũng có đạo lý, đã như vậy, ta sẽ ngốc ngốc ở chỗ này nửa năm, đúng rồi, có phải là nửa năm hay không?

- Thời gian nửa năm chì là dự đoán, nếu như thuận lợi thì tối đa chỉ năm tháng thôi!

Hư Nhật Thử tiếp lời, nói.

- Cho nên ngươi không cần lo lắng chúng ta ở lì chỗ này không đi!

- Các ngươi không đi cũng được!

Chu Báo hắc hắc cười nói.

- Đã như vậy thì cứ quyết định như thế, nơi này là địa bàn của ta, các ngươi cứ yêu cầu gì cứ mở miệng, chỉ cần ta làm được thì nhất định sẽ làm!

- Không cần khách khí như vậy, lúc cần, Lão Kim Kê ta sẽ tới tìm ngươi!

Hư Nhật Thử gật đầu, nở nụ cười.

- Ta bày trận ở chỗ này không thể ra ngoài, tên gia hỏa Trương Nguyệt Lộc này hay gây phiền toái, cũng không thể ra ngoài, cho nên Lão Kim Kê sẽ phụ trách việc liên lạc với ngươi, sau khi ra ngoài ngươi cho người niêm phong chỗ này lại.

- Niêm phong chỗ này?

Chu Báo sững sờ.

- Vậy các ngươi ăn uống như thế nào?

(Thiếu 1 đoạn)

- Như vậy cũng được, theo lời bọn ngươi nói, phong bế bọn ngươi lại nơi đây!

Chu Báo nghe xong, chỉ đành cười khổ đáp ứng, những người này nguyên một đám đã cổ quái thành tính, đã có thói quen đào động, có phải đã nghiện ở chỗ này, cho dù mình muốn cắt đứt cũng không đám ứng a!


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.