- Ta quả thật là đồ đần, thứ đơn giản như vậy cũng không nghĩ tới, còn phải cần người khác nhắc nhở, bất quá cái này cũng không muộn, cho dù lúc trước ta có nghĩ tới, cũng không có điều kiện chế tạo ra, cho dù là hiện giờ, ta cũng không có điều kiện đó!
Đang suy nghĩ, một tiếng vang thật lớn từ bên dưới truyền đến. Oanh! Giống như sét đánh vậy, sau đó, Phi Châu dưới chân mãnh liệt run rẩy đung đưa, phảng phất bị một cổ sức lực cực lớn làm nhúc nhích, Chân Nguyên trầm xuống, đạp đất mọc rể, quyết đoán tế lên Bách Độc Hàn Quang Chướng của mình, Bách Độc Hàn Quang Chướng của hắn đã tấn thănng thành Thuần Dương, không chỉ có công năng công kích cường đại, mà công năng phòng ngự cũng tăng lên tất nhiều. Bách Độc Hàn Quang Chướng vừa mới tế lên, lại nghe được dưới chân truyền đến một hồi tiếng nổ mạnh.
- Không tốt, là Thương Lan Cự Thú, bọn hắn vậy mà vận dụng Thương Lan Cự Thú!
Ngay khi thân ảnh cực lớn xuất hiện ở bốn phía Thái Hư Phi Châu, cho dù là Chu Báo cũng hít một hơi khí lạnh, Ngọc Nam Thiên càng nhận ra tư cách, địa vị của những thân ảnh cực lớn này. Thương Lan Cự Thú, cao từ trăm trượng đến năm trăm trượng không đồng đều, da dày thịt béo, có sức lực lớn không thể tưởng tượng nổi, sinh hoạt trong biển rộng, bản thân lấy săn bắt tôm cá mà sống, trí lực rất thấp, ở trên biển chỉ có thể xem là yêu thú cấp hấp, hơn nữa hương vị của thịt cũng không ngon lắm, còn chứa chút độc tính, cho nên, yêu thú trên biển tuy nhiều, nhưng lại không ai xem nó như con mồi cả. Có thể do thể tích của nó khổng lồ, tính tình dịu dàng ngoan ngoãn, dễ dàng phục tùng, tốc độ trên biển cũng không tệ nên rất nhiều yêu thú đều nuôi dưỡng nó với tư cách là tọa kị, nhưng cũng không bắt được nhiều, bởi vì thể tích của nó lớn, sức ăn cũng rất lớn, yêu thú bình thường căn bản không thể nuôi nổi, Thương Lan Cự Thú này mặc dù không có thiên địch gì cả, nhưng một nửa nguyên nhân chết đi đều là do chết đói. Quan trọng nhất là, Thương Lan Cự Thú cũng không biết bay a, nơi này là 5000 trượng trên không trung, sao bọn hắn lại lên được? !
Ồ, không đúng, vì sao lại đột nhiên tối sầm thế này! Chu Báo thập phần kỳ quái, khi hắn nhìn xuống dưới, ánh mắt 360 độ lướt qua phía sau mạn thuyền, toàn bộ đều hít một hơi khí lạnh, chỉ cảm thấy trái tim như muốn nhảy ra ngoài vậy. Thì ra, cũng không phải Thương Lan Cự Thú này biết bay, mà là nước biển biết bay! Hoặc là nói, Thái Hư Phi Châu bỗng nhiên lại rơi xuống nước. Đúng vậy, bây giờ đang ở trong nước, ngay cả Chu Báo cũng không thể tưởng được loại chuyện này xảy ra lúc nào, chẳng qua chỉ trong nháy mắt ngắn ngủi, Thái Hư Phi Châu liền từ 5000 trượng giữa không trung rơi vào trong nước. Không gian trí hoán? ! Đỗ Đại Ma Tướng đứng ở đầu thuyền tựa hồ ý thức được gì đó, trầm thấp hô một tiếng, trong ánh mắt lộ ra vẻ cực độ hoảng sợ.
- Không thể tưởng được loại trận pháp này vẫn còn tồn tại, hơn nữa còn ở trong tay hải tộc!
- Không gian trí hoán trận pháp? !
Chu Báo trầm thấp tự nói một tiếng. Oanh! Lại một lần nữa, Thái Hư Phi Châu bị trùng kích mãnh liệt
Chết tiệt, Hồ Bất Quy căn vốn cũng không muốn ngăn ta, hắn chẳng qua chỉ muốn đặt Không gian trí hoán trận pháp lên Thái Hư Phi Châu thôi!
Ngọc Nam Thiên đúng lúc này phảng phất nghĩ thông suốt gì đó, lửa giận ngút trời, ảo não kêu lên.
- Thì ra là thế ah, trách không được ta cảm giác kì quái như vậy, biết rõ mình không thể nào ngăn được Thái Hư Phi Châu còn muốn chạy ra làm trò như vậy, quả thực là vẽ rắn thêm chân nha, nguyên lai là như vậy, lúc Thái Hư Phi Châu lao ra khỏi tấm màn màu đen kia, cũng bị hắn bất tri bất giác đặt Không gian trí hoán trận pháp lên thuyền, xuất kỳ bất ý như vậy, thoáng cái phát động không gian trí hoán pháp trận, lập tức liền triệt tiêu hết ưu thế trên không trung của Thái Hư Phi Châu, còn đưa Thái Hư Phi Châu vào sâu trong nước, đích thật là hảo thủ đoạn ah!
Tròng mắt Chu Báo quay vòng lên, quan sát mọi nơi.
- Cũng không biết nơi này đến cùng là đang ở độ sâu bao nhiêu dưới đáy biển đây, bất quá xem cái bộ dạng đưa tay ra không thấy được năm ngón thế này, chắc có lẽ không quá nhỏ bé, ta vậy mà một chút cảm giác cũng không có, lực phòng ngự của Thái Hư Phi Châu quả thật kinh người ah, nếu như ta lâm vào sâu trong nước biển như vậy, có lẽ phải bất lực rồi!
Quả thật, tuy rằng hắn Chu Báo có thực lực không tệ, nhưng nếu thật sự để hắn vào sâu như vậy dưới nước biển, đối mặt với một đám Thương Lan Cự Thú như vậy, quả thật thúc thủ vô sách, hoặc là dùng dị thuật Tam Giới Tiểu Na Di đào tẩu, hoặc là cùng những Thương Lan Cự Thú này liều mạng, nào có thể nhàn nhã ở trong nhìn ra xem trò vui như vậy? Bất quá, cho dù là Thuần Dương pháp khí, dưới công kích như vậy cũng có chút chịu không nổi. Bộ dạng của Thái Hư Phi Châu này cũng chỉ dài trăm trượng, cao hơn ba mươi trượng, trong bọn Thương Lan Cự Thú ở chung quanh, đầu nhỏ nhất so với Thái Hư Phi Châu còn lớn hơn, mà một số con lớn một chút, thân thể cũng gấp mấy lần Thái Hư Phi Châu, Thái Hư Phi Châu đứng ở giữa chúng, phảng phất như một món đồ chơi vậy, bị đụng ngã trái ngã phải, người trên Phi Châu cũng theo đó lắt lư. Thú, chỉ một tiếng ầm vang, sáu đạo quang đoàn kim sắc từ trong đó phóng ra ngoài, chuẩn xác đánh trúng trên người sáu đầu Thương Lan Cự Thú ở chung quang. Một đầu nhỏ nhất bị kim quang này đánh bay ra ngoài, huyết nhục bay tứ tung, vô lực du đãng trong nước biển, lập tức không còn sống nữa, nhưng có ba đầu Thương Lan Cự Thú cao năm sáu trăm trượng chỉ thoáng lui một chút, nguyên một đám gầm nhẹ một tiếng, lại vọt lên.
- Ha ha ha ha, tiểu tử Ngọc gia, phen này, ta xem ngươi làm sao bây giờ!
Thanh âm của Hồ Bất Quy truyền tới từ rất xa trong biển.
Hồ Bất Quy, ngươi tên tiểu nhân hèn hạ này, có bản lĩnh thì ra đây, ta và ngươi đường đường chính chính đánh một trận!
Bị Hồ Bất Quy tính kế một phen, Ngọc Nam Thiên lộ ra vẻ vô cùng phẫn nộ, giận dữ hét lên.
- Đường đường chính chính đánh một trận, ha ha, thật sự thú vị, giọng điệu này của ngươi hệt như gia gia ngươi năm đó, ta thấy ngươi vẫn nên qua cửa ải bọn Thương Lan Cự Thú này trước đi!
Thanh âm theo thời gian trôi qua dần biến mất, thân thể khổng lồ của Thương Lan Cự Thú lại đập vào thân Thái Hư Phi Châu.
- Hô!
Thái Hư Phi Châu lúc này không lắc lư nữa, phù văn trên thân tàu bắt đầu chuyển động, hóa thành vô số đạo lưu quang màu vàng chảy khắp thân thuyền, mấy đầu Thương Lan Cự Thú đụng vào thân thuyền bị hung hăng bắn ra ngoài, phát ra tiếng ô minh trầm thấp, hiển nhiên đã bị thương không nhẹ, vô lực trùng kích Thái Hư Phi Châu rồi.