Thông Thiên Đại Thánh

Chương 1318: Chương 1318: Không Linh Ngọc Nhũ




Vì chuyện này, có thể nói là Thiên Ngoại Thần Sơn đã ném đi thể diện thật lớn, không chỉ mất đi một kiện Tiên khí, chết một nhi tử sơn chủ, sơn chủ tu vi Thiên Quân của bọn hắn vậy mà cũng xuống đài ảm đạm, có thể nói, đây là một điều chấn động Thất Thần Vực nhất, cũng là nguyên nhân mà những tên Thiên Quân này khách khí với Chu Báo như vậy, tiểu tử này chẳng những có chiến lực cường đại, lại thập phần khác thường, giống như là một thùng thuốc nổ vậy, đụng một cái là bạo tạc, ngẫm lại, chỉ cần là người có chút đầu óc liền không phải lèm nhèm trùng kích siêu cấp tông môn Thiên Ngoại Thần Sơn như hắn, Thiên Ngoại Thần Sơn không phải Minh Nghĩa Kinh Viện, đây chính là Tông môn cao cấp nhất Tây Tam Vực, hơn nữa sơn môn bọn hắn ẩn giấu trong không trung trùng trùng điệp điệp, như vậy mà tiểu tử Chu Báo này còn không buông tha, đánh đến tận cửa, toàn thân trở ra, cái này là mình chọc phải hắn, bị hắn đại náo như vậy, mặt mũi kia có thể ném đi được rồi, bọn hắn có thể không gánh nổi người này.

Ngọc Thái Hư cũng không có tham dự công tác chữa trị lâu thuyền, hắn chỉ ngồi trên ghế của mình, đôi mắt chăm chú nhìn chằm chằm vào song chùy trên tay Chu Báo.

- Lực lượng, lực lượng thuần túy, xem ra lộ tuyến tiểu tử này đúng là lực lượng thuần túy, thật đúng là phiền toái, nếu một ngày thật sự đối phó với hắn, đối với một thân thực lực của hắn, xác thực là khó chơi, nhưng quan trọng nhất là cặp búa kia, Thiên Ngoại Thần Sơn, đồ vô dụng, vứt bỏ Tiên khí của chính mình, còn không dám phóng nửa cái rắm, bằng không mà nói, tiểu tử này như thế nào lại hung hăng càn quấy như vậy, tốc độ phát triển của hắn thật sự là quá nhanh, thực lực tăng trưởng cũng thập phần quỷ dị, nhất định có bí mật gì tại thân, xem ra chuyện này về sau phải quyết định, hoặc là triệt để kéo hắn qua, hoặc là triệt để tiêu diệt hắn, tuyệt không tồn tại loại khả năng thứ ba!

Hạ quyết tâm, Ngọc Thái Hư âm thầm nắm thật chặt nắm đấm của mình, trong nội tâm đã bắt đầu nghĩ kế hoạch làm thế nào để đối phó với uy hiếp từ tên quái thai Chu Báo này.

Đối đãi với người có khả năng sinh ra uy hiếp với Linh Tiêu Điện, biện pháp tốt nhất là chiêu dụ hoặc là tiêu diệt hắn.

Đối với loại sự tình này, đối với Linh Tiêu Điện mà nói thì cũng không xa lạ gì, bọn hắn đã trải qua vô số lần.

Quá trình quật khởi của Chu Báo có thể nói là quỷ dị, lúc mới bắt đầu cũng không khiến bọn hắn quá coi trọng, đến thời điểm bọn hắn coi trọng thì lại phát hiện, nếu như không trả một giá cực lớn, chỉ sợ không thể hàng phục được người này, mà đợi đến lúc Ngọc Thái Hư quyết định mang theo Thuần Dương pháp khí trong nhà tự mình đi tiêu diệt hắn, lại càng bất đắc dĩ phát hiện, chính mình làm không hết rồi, cái này khiến hắn buồn bực càng thêm phiền muộn, nhưng thực lực Chu Báo đã phát triển đến mức này rồi, như vậy, hắn cũng chỉ có thể hành quân lặng lẽ, cũng không thể biết rõ không được rồi còn cố gắng?

Đây cũng không phải là tác pháp của Ngọc Thái Hư hắn.

- Vận khí Tiên Cung tốt a, vậy mà tìm được thủ hạ cường lực như vậy, nhưng lại chỉ mới là Thông Huyền Bí Cảnh, xem ra trong mấy trăm năm này, Tiên Cung không cần buồn rồi, hơn nữa nếu tiểu tử này thật sự vượt qua Hư Không Lôi Kiếp, thành tựu Chân Tiên nghiệp vị, ha ha, không thể nói trước Tiên Cung sẽ trở thành tân quý Thất Thần Vực rồi!

Mọi người thấy Chu Báo uy phong lẫm lẫm, cảm khái trong nội tâm, trong cái thế giới này, nói cho cùng là thực lực vi tôn đấy, Chu Báo biểu hiện ra thực lực khiến bọn hắn chịu phục, khiến bọn hắn kiêng kỵ, cái này mới có thể, hơn nữa bọn hắn còn thấy từ đó hy vọng đối kháng với Linh Tiêu Điện bá quyền, điều này đối với tứ đại tông môn khác mà nói, đích thật là một tin tức không tệ, đặc biệt là Lan Lâu bà kia, thậm chí nghĩ trong nội tâm có nên khiến Cơ Dạ Nguyệt tiếp cận Chu Báo nhiều hơn hay không, không thể nói trước qua một đoạn thời gian, hai nhà liền thân càng thêm thân, hai nha làm một nhà nữa nha!

Đương nhiên, loại chuyện này nàng cũng chỉ là ngẫm lại mà thôi, Lâu Lan bà này không có ý tứ bán đi nữ đệ tử nhà mình, Cơ Dạ Nguyệt thiên tư trác tuyệt, ngàn năm khó gặp, cũng chỉ nhân vật yêu nghiệt như Chu Báo mới có thể để nàng xếp xuống dưới, bằng không mà nói, hiện tại, chỉ sợ cả giới tu sĩ đã sắp xếp Cơ Dạ Nguyệt là đệ nhất thiên tài.

Thời gian dần trôi, những tâm tư khác nhau của mọi người về biểu hiện dũng mãnh phi thường của Chu Báo cũng trôi qua, thẳng đến ba canh giờ sau, Kim Văn Tú Hoa Bảo Lâu Thuyền này rốt cục đã khôi phục lại bình thường, Thất thải hào quang lại chớp động lên ánh sáng chói lọi mỹ lệ lần nữa, lúc này Chu Báo mới trở lại thuyền.

- Tốt rồi, xuyên qua thời không đi à nha, tuy rằng thạch đầu tại đây không khó đối phó, nhưng số lượng thật quá nhiều!

Chu Báo phàn nàn, mọi người thấy vẻ mặt khó chịu của hắn, đều nở nụ cười.

- Vũ Dương Vương ngươi cảm thấy bọn chúng dễ đối phó, nếu đổi lại thành chúng ta, chỉ sợ là phí sức chín trâu hai hổ cũng không thể xua đuổi sạch sẽ như ngươi a!

Một gã Tôn Giả cười hắc hắc, trong giọng nói rõ ràng mang theo ý tứ vuốt mông ngựa.

Rầm rầm rầm.

Lúc Chu Báo vừa xuất hiện trên thuyền, lại có vài chục khỏa mạch thạch hung hăng va vào lầu thuyền, thất thải hào quang dao động, ngăn cản được loại trùng kích cường đại này, Ngọc Thái Huyền cũng không muốn ngốc ngốc ở lại địa phương quỷ quái này, trực tiếp khởi động lực lượng xuyên thẳng hư không của lâu thuyền, đi ra khỏi không gian này.

Oanh!

Vừa mới xuyên qua hư không này, một tiếng bạo nổ liền truyền đến tai mọi người, sau đó, lâu thuyền vậy mà lại xóc nảy lên, lúc này, so với lần bị xóc nảy do nước lũ thời không cuốn còn muốn lợi hại hơn, thậm chí ảnh hưởng đến La Thiên không gian trong lâu thuyền này.

- Này, các ngươi làm cái gì mà thuyền hỏng rồi.

Lúc này, cuống họng Chu Báo kêu lên quái dị.

- Linh Tiêu Điện đứng đầu ngũ đại tông môn, cũng không thể luôn lừa gạt chúng ta a!

Ngọc Thái Hư mãnh liệt đứng lên, thanh khí lóe lên trên mặt, hung hăng trợn mắt liếc nhìn Chu Báo, cuối cùng cưỡng ép cơn giận xuống, nói:

- Lúc chúng ta bị cuốn vào nước lũ thời không đã bắt đầu mất phương hướng tại không trung Thiên Giới vô tận này rồi, hiện tại chúng ta lâm vào một thời không mê cục, muốn tìm được lối ra thì phải tốn một ít thời gian, tại đây không phải chỗ bình thường, nơi này là khu vực do nước lũ thời không và phong bạo thời không tạo thành, cho nên so với vừa rồi thì phiền toái hơn một chút, mọi người yên tâm, chúng ta rất nhanh sẽ xuyên qua một không gian vòng xoáy này!


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.