Nguyên lai là Bạch Hổ huynh giá giam, thất kính thất kính.
Bốn gã Tán tiên của Linh Tiêu Điện đồng loạt đứng dậy.
- Hừ, bốn gia hỏa các ngươi, chạy đến Trung Thổ vực làm gì thế? Lúc nào, chuyện của Trung Thổ vực lại đến phiên Linh Tiêu Điện các ngươi để ý tới rồi hả?
Sắc mặt của bốn người âm trầm xuống, bất quá bọn hắn hiển nhiên cũng biết tính tình của Bạch Hổ này, chỉ thấy Huyễn Nguyệt Tử chắp chắp tay.
- Bạch Hổ huynh nói đùa, chúng ta nào dám quản chuyện của Trung Thổ Vực a, chỉ là hiện giờ chuyện của Diệp Thanh Thiên liên lụy sâu sắc, chúng ta phụng mệnh tra xét, vừa lúc lại gặp được ở đây, cho nên mới náo một hồi, không thể tưởng được lại quấy nhiễu các hạ!!!
Bạch Hổ là một đại hán cao vô cùng.
Nhìn vẻn vẹn thân hắn, cao hơn hai mét năm, đứng ở nơi đó, phảng phất như một người khổng lồ, uy thế khổng lồ tản ra.
Làm Chu Báo cảm thấy kinh dị nhất là trang bị thằng này thập phần hiện đại hóa, đầu đinh, mặc trên người một cái áo khoác, chỉ nhìn thấy lần đầu tiên liền để người khác một ấn tượng cường hãn.
Theo lời nói Huyễn Nguyệt Tử, lãnh ý trên mặt Bạch Hổ càng lớn.
- Biết rõ là tốt rồi, nơi đây không chào đón các ngươi, mau đi đi!
Với tư cách là lão đại Tiên Cung tại Bồng Lai Vực, hiển nhiên quan hệ giữa hắn và Linh Tiêu Điện cũng không hòa thuận, nhìn ánh mắt bốn người thập phần bất thiện, vừa mở miệng đã hạ lệnh trục khách.
Ánh mắt Chu Báo hơi híp lại, khó chịu trong nội tâm, vô luận như thế nào, đây cũng là địa bàn của mình, thằng này vừa xuất hiện đã hùng hùng hổ hổ, phảng phất như đang ở nhà mình.
- Ngươi là Chu Báo?
Còn không đợi Chu Báo mở miệng, Bạch Hổ lắc mình một cái, liền đến trước mặt Chu Báo.
- Đúng vây, ta chính là Chu Báo!
Khóe miệng Chu Báo khẽ giật một phát, hắn có thể cảm nhận được áp lực từ trên người Bạch Hổ xông thẳng tới.
Bất quá, cổ áp lực này cho dù là Tán Tiên bình thường cũng phải có chút biến sắc ở trong mắt Chu Báo lại lộ ra có chút ý tứ nước chảy mây trôi, ngay cả một góc áo cũng không thổi tới.
Khóe miệng mang theo một tia mỉm cười.
- Nguyên lai là Bạch Hổ đại nhân a, không biết Bạch Hổ đại nhân từ Bồng Lai Vực đến Trung Thổ Vực này, đến tột cùng là muốn làm gì?
- Chu Báo, không nên ở trước mặt ta lộ ra vẻ âm dương quái khí, ta tới tìm ngươi, tự nhiên có chuyện, ngươi để bốn người kia rời khỏi trước đi.
- Ta tới tìm ngươi, tự nhiên là có sự tình, bảo bốn người bọn họ ly khai trước a!
- Bọn họ là khách nhân của ta, muốn cậy nhờ gì thì phải theo thứ tự trước sau, ta đương nhiên không vì ngươi đến mà đuổi bọn họ đi, nếu như có chuyện gì thì thỉnh Bạch Hổ tiên sinh đợi một lát, chờ ta tiếp đãi những vị khách này rồi nói sau!
Chu Báo nhàn nhã nói.
- Vậy sao?
Chứng kiến khí thế Chu Báo như thế, Bạch Hổ hừ lạnh một tiếng.
- Tiểu tử, đừng tưởng rằng ngươi trẻ tuổi, có chút ít Tạo Hóa thì không coi ai ra gì, ta bảo bọn hắn đi thì còn chưa tới phiên ngươi nói những lời kia đấy!
- Nhưng đây là chỗ của ta, ta bảo bọn hắn lưu lại, cũng không tới phiên Bạch Hổ ngươi lên tiếng!
Chu Báo mảy may khước từ, sắc mặt cũng bắt đầu trở nên âm lãnh.
Bạch Hổ này rất mạnh, chính vì rất mạnh nên mới được phái tới địa bàn Linh Tiêu Điên bày ra cục diện nhất thủ nhất cước, điểm này, Chu Báo tuyệt đối bội phục, hắn nghe nói qua sự tình Bạch Hổ tại Bồng Lai Vực, tự vấn trong lòng, mình tuyệt đối không thể làm ra thành tích như hắn.
Nhưng bội phục thì bộ phục, coi như là chính mình không có bản lĩnh như hắn thì thế nào, coi như hắn dựa vào bổn sự, vì Tiên Cung bày ra một phen cục diện tại Bồng Lai Vực thì thế nào, liên quan gì đến ta? Ngươi muốn giễu võ dương oai thì đến Bồng Lai Vực của ngươi mà làm, vẫy đuôi sói trước mặt ta làm cái rắm a!
Bốn người Huyễn Nguyệt Tử chứng kiến Bạch Hổ, vốn là muốn rời đi nhưng hiện tại nghe lời Chu Báo nói, nguyên một đám trao đổi ánh mắt với nhau, định trụ thân hình lại, không đi.
Cơ hội tốt a!
Nếu Chu Báo và Bạch Hổ sinh ra xung đột ở chỗ này, như vậy quan hệ giữa hắn và Tiên Cung thật sự bất hòa rồi, như vậy, tự nhiên có thể hướng về Linh Tiêu Điện, Tiên Cung các ngươi phái một tên gia hỏa đến Bồng Lai Vực chúng ta quấy phá, như vậy ta cũng phái một tên đến Trung Thổ Vực, cho ngươi hảo hảo nếm thử mùi vị, đây chẳng phải là một kiện sự tình đại khoái nhân tâm sao? Nếu bốn người cứ như vậy mà đi, nói không chừng hai người này không sinh ra xung đột rồi.
Nghĩ tới đây, bốn người bọn họ đều không đi.
- Xem ra, tiểu tử ngươi thật sự gây khó dễ với một nhà nào đó!
Bạch Hổ là người sảng khoái, xem xét rành rành, cũng không muốn phí thời gian với Chu Báo, khẽ vươn tay, trảo về hướng Chu Báo.
- Hôm nay, ta ngược lại muốn nhìn vốn liếng tiểu tử ngươi như thế nào mà dám cuồng vọng trước mặt ta như thế!
- Nếu ngươi dám động thủ với ta thì vi phạm luật trời rồi, bốn vị Tán Tiên Linh Tiêu Điện đều đang nhìn đây này!
Chu Báo cười lạnh hắc hắc, ngồi ngay ngắn trong ghế, không tránh không né, để đối phương tùy ý chộp tới, quả nhiên, thần sắc Bạch Hổ thoáng thay đổi một chút.
Quả thật, Chu Báo cũng không đạt tới Thông Huyền Bí Cảnh, còn là phàm nhân, không phải đứng hàng tiên tạ gì, luận luật trời, Bạch Hổ đã đứng hàng tiên tạ, không thể tùy tiện động thủ với hắn, bằng không thì trái với luật trời.
Chỉ là, Bạch Hổ cũng chỉ thoáng dừng lại một chút mà thôi, năm ngón tay giương ra, đầu ngón tay thoáng động, liền hướng về phía Chu Báo chộp tới.
- Ta sợ luật trời? Rắm thối, hôm nay ta giết ngươi chỗ này, ngươi xem Linh Tiêu Điện có dám tìm ta gây phiền phức hay không!
Bạch Hổ cười dữ tợn một tiếng, uy thế đột nhiên phát ra từ trảo của hắn, lập tức tản ra tứ phương, không gian bốn phía Chu Báo bắt đầu cô đọng lại, thân thể Chu Báo bị bao vây trong một tầng bình chướng không gian cường đại, không thể động đậy.
- Con mẹ nó, hỗn đản, cái thằng này so với lão tử thì càng hung hăng càn quấy hơn!
Chu Báo chửi nhỏ một tiếng, một đạo kim quang dâng lên từ sau đầu hắn, hình thành một khe hở màu vàng, chấn vỡ hoàn toàn không gian bị ngưng cố, thân hình biến mất ngay tại chỗ, quyền ý ngập trời ngay lập tức bao phủ cả gian phòng.
Chu Báo đánh ra một quyền, đánh vào khoảng không nhưng quyền ý khủng bố tràn ngập, bốn Tán Tiên cũng biến sắc.
Quyền ý thật cường đại!
Quyền ý thật quỷ dị!
Đúng vậy, cường đại, quỷ dị!
Lúc này, bốn gã Tán Tiên và Bạch Hổ đánh giá quyền ý Chu Báo.