Thông Thiên Đại Thánh

Chương 855: Chương 855: Kịch chiến Bạch Hổ. (4)




Thân hình hắn vô ý thức lui về phía sau, đồng thời cương khí bạch sắc hiện lên, ngưng tụ thành hư ảnh Bạch Hổ một lần nữa, phóng về phía Chu Báo, lập tức chui vào trong sương mù.

Sương mù tạo nên trận trận rung động, từng tầng từng tầng bao phủ Bạch Hổ lại, hư ảnh Bạch Hổ trong sương mù, còn không kịp lao ra vài bước liền biến mất vô tung, chỉ còn sot lại một đám vầng sáng màu hồng nhàn nhạt.

- Tổn Nguyên Hoa Đào Chướng!

Bạch Hổ trợn trừng mắt, con ngươi như lồi ra ngoài, tiểu tử này đến tột cùng có lai lịch gì, thậm chí cả loại đồ vật nham hiểm như thế này cũng có, phải biết rằng, Tổn Nguyên Hòa Đào Chướng không chỉ có thể tan rã cương khí, mà còn có thể tổn hại đến Chân Vô.

Cương khí của Bạch Hổ này, tuy lợi hại nhưng dưới ảnh hưởng của Tổn Nguyên Hoa Đào Chướng, liền biết mất.

- Tổn Nguyên Hoa Đào Chướng này thật sự vô cùng thần diệu, nếu như ta dung nhập nó với quyền ý trong hắc động, như vậy, lực lượng thông phệ của Hắc Động nhất định sẽ được tăng cường sâu sắc!

Quyền ý loại này, nghe thần diệu, nhưng nói cho cùng cũng chỉ là hiện hóa quyền pháp chi đạo, ví dụ như hắc động trong quyền ý của Chu Báo, đại biểu cho sự lý giải của Chu Báo trong tá lực hóa lực chi đạo, quyền ý chỉ đưa lý giải tá lực hóa lực chi đạo của Chu Báo lên đến cực hạn thôi.

Ví dụ như quyền ý Chu Báo trong những tinh cầu kia, kỳ thật là quyền đầu Chu Báo, chỉ là bên trong quyền ý, uy lực những quyền đầu này tăng lên mạnh nhất, áp đảo hết thảy, thôi hủy hết thảy khí thế mà thôi.

Nếu như dung nhập Tổn Nguyên Hoa Đào Chướng với quyền ý trong hắc động, như vậy quyền ý hắc động không hề giảm bớt lực hóa lực rồi, có thể càng thêm tiêu tán Chân nguyên, uy lực tăng gấp đôi.

Chu Báo bên này suy nghĩ vận dụng Tổn Nguyên Hoa Đào Chương tại hắc động quyền ý như thế nào, thực lực Chu Báo quá mạnh mẽ rồi, vốn một tiểu hài tử hai mươi tuổi không thể nào có tu vi và thực lực như thế, cho nên người khác tuyệt đối khiếp sợ thực lực Chu Báo.

Nhưng hắn không phải là người khác, hắn là Bạch Hổ, một trong Tứ tượng Tiên Cung, suy nghĩ cân nhắc vấn đề của hắn đương nhiên khác với thường nhân.

Không đến hai mươi tuổi, lại có thực lực như vậy, cái này không bình thường, phi thường không bình thường.

Cho dù hắn là gậy quấy phân heo trong truyền thuyết cũng không thể nào trở thành hiện thực.

Chính mình năm đó cũng là một cây gậy quấy phân heo, nhưng mạnh cũng có hạn, thởi điểm tu vi cửu phẩm, chiến lực chính thức bất quá cũng chỉ tương đương với Tán Tiên Hoán Huyết cảnh giới mà thôi, lúc tu vị tại đỉnh phong Tẩy Tủy cảnh giới, chiến lực sớm ngang với thực lực Chân Tiên, nếu những năm gần đây không một mực áp chế, tích lũy, chuẩn bị một hơi vượt qua sáu lần lôi kiếp, thành tựu Lôi kiếp kim thân thì cũng đã sớm độ Lôi kiếp.

Dù là như thế, chiến lực của mình cũng đã vượt qua Chân Tiên Thái Hải Thượng Nhân độ một lần lôi kiếp, chiến lực như vậy, vậy mà chỉ đánh ngang tay với một cường giả cửu phẩm, tuy còn chưa tung ra át chủ bài nhưng Chu Báo cũng đồng dạng có át chủ bài a!

Cho nên, cái này không bình thường!

Bạch Hổ ý thức được tình huống này không bình thường, ánh mắt hướng về phía Chu Báo, ánh nhìn càng lập lòe.

Chu Báo thấy Bạch Hổ không có ý động thủ, mỉm cười, cũng rảnh tay.

- Thế nào, Bạch Hổ đại nhân, còn muốn đánh tiếp sao?

- Được rồi, đừng đánh, ngươi ngược lại có vài phần bổn sự!

Lông mày Bạch Hổ nhíu lại, mặt không biểu tình gì, nói.

- Cũng có tư cách cò kè mặc cả với ta, hôm nay tha cho ngươi một mạng!

Đang lúc nói chuyện, hóa thành bạch quang bay đi.

- Thôi đi, ngươi giết được ta sao?

Quay người chửi nhỏ một tiếng, mặt mũi Chu Báo tràn đầy vẻ mỉm cười, xoay ngươi lại ôm quyền với bọn người Huyễn Nguyệt Tử, nói.

- Bốn vị, thật sự là không có ý tứ, đụng phải tên này, thật là xui xẻo, nếu bốn vị không chê thì cùng đi uống chén rượu giải xui, thế nào?

Các cơ trên mặt Huyễn Nguyệt thoáng co rút một chút, cười nói.

- Tốt, Chu tiên sinh đã có lời mời, chúng ta tự nhiên vinh hạnh mà đến a!

Đánh xong trận này, Chu Báo coi như trì độn cũng có thể cảm giác được, thái độ bốn gã Tán Tiên mắt cao hơn đầu này đã sinh ra biến hóa vi diệu, nhất là Trường Sinh Tử ngạo khí nhất trong đó, nhìn ánh mắt của hắn nóng lên như thiêu đốt.

Có thể không nóng sao?

Tu vi bất quá chỉ là cửu phẩm, nhưng lại đánh ngang tay với Bạch Hổ, qua một thời gian thì ai mà chịu nổi? Quan trọng nhất là, tiểu tử này bây giờ là cửu phẩm, hắn là một cái gậy quấy phân heo a!

Lôi kéo Chu Báo, phóng cây gậy quấy phân heo này tới Trung Thổ Vực, khiến hắn hô phong hoán vũ tại địa bàn Tiên Cung, thật sự không còn lựa chọn nào tốt hơn.

Lần trước, Minh Nghĩa Kinh Viện bị tên gia hỏa này phết tro lên mặt, khiến người người chê cười, nhưng lúc này thì sao? Hắn và Bạch Hổ đối địch, coi như kết cừu oán với Tiên Cung, kế tiếp chẳng phải Tiên Cung bị quấy nhiễu sao??

Bạch Hổ cũng không phải là người rộng lượng, ném đi mặt mũi ở chỗ này, khó tránh khỏi báo phục, nhưng sau lúc này, Chu Báo tuyệt sẽ không ra tay lần thứ hai rồi.

- Bạch Hổ này thật sự ngông cuồng thái quá, rõ ràng đã đừng hàng Tiên tạ, vậy mà lại ngang nhiên ra tay với ngươi, công nhiên trái luật trời trước mặt chúng ta, không xem luật trời ra gì, quá ghê tởm, tuyệt đối không thể dung túng cho hắn, Chu tiên sinh yên tâm, sự tình nơi đây, sau khi trở về, chúng ta nhất định sẽ chất vấn Tiên Cung, ta cũng có thể cam đoan với ngươi, trước khi thực lực các hạ đột phá đến Tiên cảnh, Bạch Hổ tuyệt sẽ không hướng tiên sinh ra tay!

- Vậy thì làm phiền bốn vị rồi!

Chu Báo cười nói.

- Đâu có đâu có, đây là điều chúng ta phải làm, Bạch Hổ làm việc không kiêng nể gì, vừa vặn mượn cơ hội này khiến hắn hảo hảo an ổn một phen, bất quá các hạ cũng nên chuẩn bị tâm lý, Bạch Hổ này là một trong Tứ Tượng Tiên Cung, hắn không thể ra tay với ngươi, không có nghĩa là Tiên Cung không ra tay với ngươi, tuy rằng ngươi có liên hệ mật thiết với Thiên Long Đạo, nhưng địa vị Bạch Hổ này tại Tiên Cung rất cao, cho nên, coi như hắn không tự mình ra tay thì cường giả Tiên Cung cũng sẽ tìm ngươi gây phiền toái, chỉ cần bọn hắn không trái luật trời thì chúng ta không thể làm gì!

- Không sao, binh tới tướng đỡ, nước tới đất ngăn, đến một người ta đánh một người, ta cũng không tin Tiên Cung hắn có người có thể làm khó được ta!

Khóe miệng Chu Báo khẽ cong, lông mày nhíu lại, một cỗ ngạo khí nghiêm nghị tự sinh ra, tầm đó, nhìn quanh hắn đều có một cỗ khí tượng uy nghiêm.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.