Thông Thiên Đại Thánh

Chương 759: Chương 759: Kiếm phá Đạo Hoằng, Thông Huyền kinh hiện. (2)




Vương Đạo Hoằng nếu như không dùng Tiên thiên hạo nhiên đại kim thư, Chu Báo trừ công kích, chẳng có cách nào đánh bại hắn, nhưng bây giờ dùng Tiên thiên hạo nhiên đại kim thư, mặc dù uy lực cực mạnh, nhưng cũng là cho Chu Báo cơ hội. Linh hồn thiết pháp thần thông vừa tung ra, lập tức cắt nát thần hồn trong Tiên thiên hạo nhiên đại kim thư.

Vương Đạo Hoằng chỉ kịp kêu lên một tiếng thảm thiết, quang hoa kim sắc Tiên thiên hạo nhiên đại kim thư do Kim Tựu đúc thành lập tức tối đi, hóa thành vô số quang điểm kim sắc, ấn nhập vào mi tâm Vương Đạo Hoằng. Vương Đạo Hoằng lùi hơn mười bước, mặt như giấy vàng, thần tình hoảng hốt, không thể thi triển những thủ đoạn còn lại.

- Ai ngờ linh hồn thiết cắt chi thuật lại lợi hại như vậy!

Lần này, đến Chu Báo cũng phải giật mình, vốn tưởng chỉ có thể đẩy lùi Tiên thiên hạo nhiên đại kim thư của Vương Đạo Hoằng, ai ngờ suýt giải quyết được hắn.

Hắn không biết, Vương Đạo Hoằng chưa bao giờ nghĩ Chu Báo cũng biết thần thông trực tiếp công kích thần hồn, hơn nữa còn hung mãnh như vậy, so với Tiên thiên hạo nhiên đại kim thư của hắn, rõ ràng hung tàn hơn.

Nhất thời không cẩn thận, cũng vì tu vi hắn cao thâm nên mới chỉ là ngất đi, đổi thành người khác, trúng một đòn này của Chu Báo, khẳng định hồn phi phách tán, sinh cơ không còn.

Vương Đạo Hoằng ngất đi, cả Minh nghĩa hoàn toàn trở nên hỗn loạn.

Lần này, cường giả của Minh nghĩa kinh viện đều xuất hết, nhưng chỉ dưới hai ba chiêu thức của Chu Báo, hơn hai mươi cường giả, bao gồm chưởng giáo, hai đại trưởng lão và ba cửu phẩm cường giả một chết hai bị thương, cửu phẩm cường giả chưa xuất hiện cũng bị trận thế nhà mình phản phệ, trọng thương, có thể nói, đã là toàn quân bị diệt. Minh nghĩa phường lặng ngắt như tờ, thậm chí đến một tiếng hít thở cũng không có.

Tất cả đều trơ mắt đứng nhìn cảnh tượng trước mắt, nhìn Chu Báo vẻ mặt lạnh lùng, ánh mắt lộ ra vẻ bất ngờ xen lẫn sợ hãi, đúng, là sợ hãi!

Nếu như nói lúc nãy Chu Báo còn khiến họ hứng thú thì bây giờ họ cảm thấy sợ hơn. Quá đáng sợ, thực sự quá đáng sợ.

Chuyện xảy ra ở Minh nghĩa phường thực sự quá đáng sợ!

Một thiếu niên chưa đến hai mươi tuổi chỉ trong một thời gian ngắn hoàn toàn khiến đại phái ngàn năm Minh nghĩa kinh viện sụp đổ, gần như không có cơ hội phản kích liệu có phải là người không? Ở đây có hơn hai mươi cường giả, trong đó ba người là cửu phẩm cường giả! Còn có thuần dương pháp khí, tuyệt thế thần thông, kết thúc như vậy sao? Đại phái ngàn năm, một trong tam đại môn phái Đại Tấn triều, Minh nghĩa kinh viện hùng cứ thiên hạ hơn năm ngàn năm kết thúc dễ dàng như vậy sao? Chúng nhân khó khăn nuốt nước bọt, nhớ lại từng hình ảnh như mộng huyễn, đột nhiên, giữa một phiến im lặng quỷ dị, một tiếng thở dài nhè nhẹ vang lên.

- Linh hồn thiết cát, người bạn nhỏ, ngươi thật khiến ta bất ngờ!

Chu Báo khẽ nhướng mày, ánh mắt hơi ngưng, ngẩng đầu nhìn về phía Minh nghĩa kinh viện, thở dài một tiếng khe khẽ, xích kim sắc cương khí lưu chuyển quanh người hắn, hắn không nói gì, chỉ giơ tay, một chiếc trường tiên do hỏa diễm tổ thành xuất hiện trên tay hắn. Chân cửu long hình chi trào phong! Chát.

Trường tiên vươn dài vô hạn, nháy mắt đã đạt đến trăm trượng, hung mãnh quất lên Minh nghĩa kinh lâu.

Bức tường bên ngoài Minh nghĩa kinh viện như một miếng đậu phụ bị trường tiên cắt nát, lần này trường tiên chủ yếu quất lên Minh nghĩa kinh lâu, nhưng lại bị một tầng sức mạnh vô hình chặn lại, không cho nó quất trúng.

Hừ!

Chu Báo hừ lạnh một tiếng, không chịu từ bỏ, hơn mười đường kim sắc hỏa diễm xuất hiện xung quanh người hắn. Vù!

Số kim sắc hỏa diễm này cũng bắn về phía Minh nghĩa kinh lâu, nhưng giống như trường tiên, đầu bị chặn ở bên ngoài bởi một tầng sức mạnh vô hình!

- Cửu long thần hỏa công hình thái ba, chân long cửu hình, ha ha, không ngờ trong hiện thế vẫn còn có người tu thành, đúng là không tệ!

Miêu tả đơn giản hai chiêu của Chu Báo, khi mười đầu ngón tay Chu Báo bắt đầu lấp lánh hắc hồng kiếm khí, giọng nói thần bí bên trong Minh nghĩa kinh lâu lại vang lên,

- Người bạn nhỏ, thu Lưỡng nghi thông thiên kiếm lại, ta không có ác ý với ngươi, nhưng ngươi cũng đừng mong lấy thứ đồ chơi đó chém ta, không có tác dụng gì đâu!

Ánh mắt Chu Báo hơi lóe, kiếm quang hắc hồng nơi đầu ngón tay dần biến mất, mắt nheo lại, hắn có thể cảm nhận được, một luồng áp lực vô hình đang toát ra từ trong Minh nghĩa kinh lâu, thứ hàn khí thấu xương này khiến hắn không khỏi rùng mình, gần như đồng thời, Kim hi li diệm kính cũng bay ra, bảo vệ toàn bộ cơ thể hắn, thậm chí, đến bách độc hàn quang vẫn chưa động dụng cũng cảm ứng được, lóe ra mấy đường quang hoa thanh sắc bên cạnh hắn.

- Ha ha, người bạn nhỏ, đừng căng thẳng, ta không hề có ác ý, chỉ cần ngươi không động thủ với ta, ta cũng sẽ không động thủ với ngươi, tu vi ngươi mặc dù chỉ có bát phẩm, nhưng nội khí trong người ngươi hùng hậu vô cùng, chất lượng cực cao, cộng thêm thuần dương pháp khí và một số thủ đoạn thần thông, chiến lực vượt xa cửu phẩm, cho nên tiểu tử Vương gia không phải đối thủ của ngươi, nhưng, chuyện đâu còn có đó, cho dù hai tên khốn kia âm mưu vây sát ngươi, những gì ngươi làm hôm nay đã đủ cả vốn lẫn lời.

- Ngươi coi như nể mặt ta, dừng lại được không?

- Dừng lại?

Chu Báo ánh mắt lóe động, lướt nhìn bọn Uông Hải Minh và Du Thiên Kinh.

- Ngươi nói ta đã đòi lại cả vốn lẫn lời là không ổn, hôm nay ta đến báo thủ, chỉ là Minh nghĩa kinh viện không giảng lý, ngăn cản ta nên mới có hậu quả này, là chúng ta chuốc lấy, sao lại trách ta!

- Vậy được!

Giọng nói kia trầm ngâm một lúc, sau đó thấy Uông Hải Minh, Du Thiên Kinh hai tên đồng thời kêu lên một tiếng thảm thiết, thân thể giật mạnh, miệng không ngừng thổ huyết, toàn thân mềm nhũn ngã lăn ra đấy.

- Vậy đã được chưa?

- Ti...!

Chu Báo hít ngược một ngụm lãnh khí, mặc dù tinh thần của hắn đã tập trung cao độ nhưng vẫn không nhìn ra được phương thức ra tay của nhân vật thần bí.

- Ta không có hứng với tính mạng của chúng, điều ta hứng thú là, chúng được ai phái đến vây sát ta?

- Người bạn nhỏ, đừng giở trò trước mặt ta, không phải ngươi đã biết kẻ đứng sau lưng là ai rồi sao? Ngươi tìm đến đây chỉ để trút giận, bây giờ giận đã trút, đừng tham lam nữa!

Chu Báo bĩu môi, cười khan mấy tiếng,

- Ta đúng là đã có được một chút tin tức, nhưng những tin tức này chỉ là tin đồn thất thiệt, ta chỉ muốn xác nhận một chút!

- Vậy bây giờ, ngươi đã được xác nhận!

Giọng nói thần bí trở nên bồng bềnh, như ngọn nến tàn trước gió.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.