Thông Thiên Đại Thánh

Chương 572: Chương 572: Kinh doanh. (2)






Người đần trên giang hồ, tự nhiên cũng biết rõ lợi hại của các đốt ngón tay, loại chuyện này, ngoại nhân không thể nói, không chỉ ngoại nhân không thể nói, chính mình làm việc còn phải cẩn thận, bất qua khi hắn tinh tường địa điểm, thời điểm cụ thể của hỏa chủng Nam minh ly hỏa kia, liền không cười nổi.

Bởi vì chỗ đó chính là lãnh địa Chu Báo.

Bắc Nguyên bị diệt, triều đình Đại Tấn phong vô số tước vị, phong hầu địa đồ Bắc Nguyên cũng lưu truyền ra, bất quá vì quá nhiều người, được phong chính thức không có bao nhiêu thế gia, trừ các đại môn phái thì không có mấy người được phong.

Rất không may, Tiểu Báo Tử lại là một trong số đó.

Chứng kiến địa điểm là lãnh địa của Tiểu Báo Tử, Tào Tuyết Đường liền biết rõ phiền toái, nếu ở địa phương khác, dù là lãnh địa của các thế gia ngàn năm hắn cũng không quan tâm, bởi vì chỗ kia không có cường nhân gì, nhưng Tiểu Báo Tử không giống như vâỵ, người trong thiên hạ đều biết Chu Báo đang ở tại đất phong của chính mình, muốn lấy hỏa chủng Nam minh ly hỏa, tất nhiên sẽ gây ra động tĩnh ồn ào rất lớn, khẳng định không thể gạt được Chu Báo, cho nên nghĩ tới nghĩ lui, hắn không biết có nên hợp tác cùng Tiểu Báo Tử hay không.

Bởi vì Tiểu Báo Tử cũng tu luyện hành hỏa công pháp, mà hỏa chủng Nam minh ly hỏa này cũng có tác dụng cực lớn với hắn, bất quá, hắn không quen biết với Tiểu Báo Tử, một là phản tặc triều đình, mặt khác là một Tử tước triều đình mới phong, lãnh chúa, tám bọn cướp cũng không đánh đến bên cạnh, trên lý luận còn là cừu nhân, hợp tác dễ dàng như vậy sao?

Lại nói, đến tột cùng thứ đồ vật đó có trên lãnh địa Tiểu Báo Tử hay không, hắn cũng không chắc chắn, vì vậy, đưa con mình và trợ thủ đắc lực nhất Tào trí tới trước tìm đường.

Dù sao bây giờ người ở phía Bắc làm nông cũng không nhiều, bởi vậy, Tào Trí và con của hắn liền giả làm thương gia trà trộn vào lãnh địa Tiểu Báo Tử.

Chuyện này, hắn cho rằng thần không biết, quỷ không hay, nhưng hắn sớm đã bị người ta nhìn chằm chằm, hắn không phải nhân vật bình thường trong Bái hỏa huyền giáo, phát hiện động tĩnh cổ quái của hắn, Tiểu Báo Tử liền âm thầm sai người theo dõi, chỉ là ngay từ đầu, không hiểu đối phương tột cùng là có dụng ý gì, cũng chỉ bí mật ẩn thân ở một nơi gần đó, âm thầm điều tra, đợi lúc phát hiện hai người Tào Trí đều đến lãnh địa Tiểu Báo Tử, càng cảm thấy khả nghi, âm thầm theo dõi gắt gao.

Tiểu Báo Tử bên này, thứ nhất là thiếu nhân thủ, thứ hai là công việc của chính hắn cũng không lớn cho nên cũng không cảm giác được, coi như là cảm giác được thì với tính tình Tiểu Báo Tử cũng sẽ không quản, dù sao cũng không phải sự tình liên quan tới hắn.

Kết quả thường xuyên qua lại, Tào Trí bên này liền bại lộ tin tức, nhi tử Tào Tuyết Đường vốn tuổi còn trẻ, cũng không phải làm chủ đại sự, lúc này Tào Tuyết Đường cũng là bất đắc dĩ, không có mấy người tin được cho nên mới phái con mình và Tào Trí đến đây, kết quả làm họ Tào khẩn trương, lải nhải suốt, lúc không có chuyện thì lôi kéo Tào Trí trò chuyện, giống là lỡ lời trước mặt Tiểu Báo Tử ngày trước vậy, tin tức này liền lộ ra.

Vốn sự tình này, Tào Tuyết Đường đã không có chỗ trống xoay người, thậm chí hắn không biết nhi tử mình có sơ hở, không nghĩ tới một ngày Tiểu Minh Vương tìm đến tận cửa, cho hắn một phong thư, bảo hắn trực tiếp đi tìm Tiểu Báo Tử, thế hắn mới biết, cha mình có ân với vị Đại tôn giả này, cái này cũng là Tiểu Minh Vương báo ân, chỉ cho mình một con đường sáng, trong nội tâm vừa mừng vừa sợ, đúng lúc này, lại nhận được tín thư của Tào Thuận gởi, nói là đã tra xét rõ ràng, địa điểm thật sự là địa bàn của Tiểu Báo Tử.

Sự tình phía sau đơn giản hơn nhiều, thoáng thu thập hành trang một phát liền dẫn phu nhân tới ngay chỗ Tiểu Báo Tử, kết quả trên đường bị người tập kích, tuy rằng đánh chết được hắn nhưng bản thân cũng bị trọng thương, cố gắng lê thân tới nơi này, nếu không phải Tiểu Báo Tử giúp hắn tiêu độc, không thể nói trước hiện tại cũng chỉ còn một hơi thở.

- Chuyện này, thật sự là quá phức tạp, Tiểu Minh Vương cũng thật là, không sớm nói ra quan hệ này cho rồi, giả trang thần bí chó má, thời điểm ngươi xuất hiện, hắn mới lộ ra năng lực đúng không! Tiểu Báo Tử nói xong, trong ngữ khí có vài tia phàn nàn.

Bất quá hắn phàn nàn chỗ này, Tào Tuyết Đường cũng không dám, vội hỏi.

- Chuyện này chẳng trách được Đại tôn giả, sự tình cơ mật, ta một mực giấu đi, không nghĩ tới sẽ rò rỉ ra, dẫn xuất rắc rối như vậy!

- Phiền toái? Ngược lại không đến mức như vậy! Tiểu Báo Tử nói.

- Lão ca yên tâm, địa phương khác ta không nói, đến nơi tiểu đệ thì không có phiền toái gì, ngươi cứ an tâm dưỡng thương chỗ này, đợi thương thế tốt lên ta liền đi tìm hỏa chủng Nam minh ly hỏa với ngươi!

- Nếu như vậy, thật sự phiền toái cho lão đệ rồi!

- Không phải phiền toái gì, hợp tác cùng có lợi!

Tiểu Báo Tử nói.

Đợi Tiểu Báo Tử ly khai, Tào phu nhân lo lắng nhìn Tào Tuyết Đường, nói.

- Tuyết Đường, ngươi xem, Chu Báo này..

Tào Tuyết Đường khoát khoát tay, nói

- Chuyện này cũng chỉ có thể như vậy, ta tin Minh Đại tôn giả.

Tào phu nhân gật gật đầu, không nói gì nữa.

Lại nói sau khi Tiểu Báo Tử an trí hai người họ Tào, đi ra từ trong nhà, khóe miệng không khỏi lộ nét cười.

Tôn giả Bái hỏa huyền giáo, tư cách này, địa vị này trong mắt Tiểu Báo Tử không phải quá nặng, nhưng nếu như giang hồ nói, chính là dậm chân một phát có thể có một vai diễn chính mình.

Thế lực Bái Hỏa Huyền giáo tại phía nam to lớn, triều đình cũng kiêng kị vài phần, tuy nói Tào Tuyết Đường này tạm thời thất thế, nhưng nếu hắn thật sự đạt được hỏa chủng Nam minh ly hỏa, tu vi tiến nhân, hơn nữa còn có Tiểu Minh Vương âm thầm chống lưng, muốn tăng tiến tu vi cũng không có gì khó khăn.

Hiện tại hắn gặp rủi ro, chính mình lại giúp đỡ hắn một phen, bất quá chỉ là tiện tay mà thôi, nhưng lại kết xuống một cái thiên đại nhân tình, có lợi đối với chính mình.

Hắn biết rõ mình yếu nhất ở hạng nào, căn cơ chưa quá vững chắc, chỉ là xuất thân đệ tử Ô gia, bất quá, dù sao hắn cũng không tin Ô gia, nếu không phải hắn có được thực lực siêu cường, Ô gia cũng sẽ không xem hắn là một phần cốt rễ, nhìn thái độ Ô Ngọc Long trước mặt mình liền biết rõ, dù mình là cường giả thất phất phẩm, chỉ sợ tại Ô gia còn có chút mặt mũi, chứ tại những đại phái nhà cao cửa rộng, bất quá cũng chỉ là một nô bộc có chút thực lực mà thôi.

Không thổi phồng mà nói, Ô Ngọc Long cũng sẽ không mang theo Lâm Hiếu Thanh nghênh ngang đến tìm hắn gây phiền toái.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.