- Muốn trấn áp ta, ngươi có bổn sự này sao? !
Chu Báo cười lạnh, hai tay kết thành một đạo pháp ấn, theo thủ ấn của hắn kết thành, Phiên Thiên Ấn trong Đan Điền lập tức bạo khởi vạn trượng kim quang, xuất hiện trên đỉnh đầu Chu Báo.
Oanh một tiếng, liền đánh nát bấy lực lượng áp tới Chu Báo, sau đó, lại nghênh thiên một kích, Cẩm Tú Sơn Hà Đồ trong trong nháy mắt đất rung núi chuyển, một lổ thủng cự đại xuất hiện trên bầu trời.
- Du Tiên Cung thật ác độc, vậy mà muốn trấn áp tất cả chúng ta ở chỗ này, ngươi chờ đấy, chuyện này sẽ không kết thúc như vậy đâu!
Chu Báo đồng thời quái dị kêu một tiếng, thân hình cuốn một cái, hóa thành một đạo cuồng phong, không ngờ lại thoáng cái cuốn các Chân Tiên Tán Tiên chưa chết trong Cẩm Tú Sơn Hà Đồ lên, mang ra bên ngoài Cẩm Tú Sơn Hà Đồ.
- Ngươi --!
Vân Thiên Hà điều khiển Cẩm Tú Sơn Hà Đồ nguyên bản vốn cố gắng hết sức, lại bị Phiên Thiên Ấn của Chu Báo chấn động như vậy, thân thể và thần hồn đều nhận lấy trọng thương, thân thể mãnh liệt lay động một hồi, thiếu chút nữa đã không đứng vững được nữa.
- Vân sư thúc, ngài không có chuyện gì chứ!
Lúc này, hai người Minh Lạc và Minh Trần thoáng khôi phục được một chút, thấy Vân Thiên Hà muốn ngã xuống liền tiến tới đỡ lấy hắn, hiện giờ Du Tiên Quan tuy rằng không thể nói là đại bại nhưng cũng hao binh tổn tướng, Cẩm Tú Sơn Hà Đồ bị Thái Âm Chân Lôi chấn cho sắp vỡ, biến thành bộ dáng quỷ quái này, Bạch Lan đạo cô cầm đầu chuyến này có vẻ như đã mất tích, lần này sau khi trở về không biết phải làm sao giao phó nữa, Vân Thiên Hà còn sống ngược lại cũng may, có Vân Thiên Hà đỡ lấy, nói thế nào thì cũng không trách tội lên đầu bọn hắn được, nếu Vân Thiên Hà cũng bị chết ở chỗ này, chỉ còn lại bọn hắn trở về thì..., kết cục quả thật rất không ổn.
Bối phận của hai người này tuy rằng không so được với Vân Thiên Hà, nhưng tu vị đã đến Chân Tiên, không người nào mà không phải là lão hồ ly cả, ý nghĩ chợt loé lên liền phân ra được nặng nhẹ của mọi chuyện.
- Không cần phải sợ, ta còn chưa chết!
Vân Thiên Hà nhìn thấy biểu lộ của hai ngươi, sao lại không biết tâm tình của bọn hắn chứ, tức giận gạt tay hai người này ra, đứng lên.
- Đi xem, còn có ai không chết, đều kêu lên đây cho ta, chúng ta trở về, lập tức trở về!
- Thế nhưng Vân sư thúc, Bạch Lan sư thúc vẫn chưa tìm thấy mà! ?
- Câm miệng, chuyện này ta sẽ giải thích cho Quán chủ!
Vân Thiên Hà giận dữ quát một tiếng, cắt đứt lời nói của Minh Lạc.
- Đi thôi, nhanh đi, nếu không quay về thì chúng ta cũng giống như Địa Sát Hỏa Kỳ Lân, trở thành con mồi cho người khác đấy!
Trong lòng hai người Minh Lạc Minh Trần xiết chặt, chợt hiểu rõ ý tứ của Vân Thiên Hà nên không dám nhiều lời nữa, nỗ lực thúc dục Cẩm Tú Sơn Hà Đồ, lập tức biến mất vô tung vô ảnh.
Lần này Địa Sát Hỏa Kỳ Lân xuất thế, đồng thời dẫn tới Ngũ đại tông môn đến đây tranh đoạt, không chỉ có Ngũ đại tông môn của Đông Tứ Vực, còn hấp dẫn đại tông môn Du Tiên Quan của Tây Tam Vực đến nữa.
Du Tiên Quan kia làm việc vô cùng bá đạo, vậy mà trực tiếp dùng La Thiên Thuần Dương pháp khí, Cẩm Tú Sơn Hà Đồ phong bế trọn Thanh Kiếm Sơn, vốn tưởng rằng như vậy liền đủ để có được Địa Sát Hỏa Kỳ Lân, nhưng tiếc là lại không làm được gì, chuyện cũng không đơn giản như bọn hắn tưởng tượng, bọn hắn không chỉ đánh giá sai thực lực của Ngũ đại tông môn Trung Thổ vực mà còn vừa bắt đầu đã trúng kế nữa.
Ai cũng thật không ngờ, việc này vừa bắt đầu đã là một ván cục do Cổn Long Vương mượn Địa Sát Hỏa Kỳ Lân bố trí xuống, hắn đã sớm bày ra hơn mười miếng Thái Âm Chân Lôi trong hỏa mạch dưới mặt đất của Thanh Kiếm Sơn, chỉ đợi khi cừu gia của mình vừa xuất hiện liền kíp nổ Thái Âm Chân Lôi, báo thù huyết hận, tuy rằng cuối cùng Cổn Long Vương cũng không báo được thù, nhưng cũng làm cho Ngũ đại tông môn và Du Tiên Quan tổn thất thảm trọng, dẫn đến các Chân Tiên Tán Tiên tranh đoạt Địa Sát Hỏa Kỳ Lân bị tử thương hơn phân nữa, chỉ vẹn vẹn có mấy gia hỏa còn sống ra khỏi Cẩm Tú Sơn Hà Đồ, mà đại bộ phận máu huyết của Địa Sát Hỏa Kỳ Lân đều bị Hồng Tuyên Long của Linh Tiêu Điện đoạt đi, nội đan của Địa Sát Hỏa Kỳ Lân thì do Vân Châu Chu Báo đoạt đi, thi thể không đầu còn lại và một bộ phận máu huyết con lại thì đương nhiên rơi vào tay Du Tiên Quan rồi.
Máu huyết Kỳ Lân trong tay Hồng Tuyên Long đương nhiên không ai dám cướp đoạt rồi, cũng không thể đoạt được, mà nội đan trong tay Chu Báo cũng không ai đánh chủ ý, bởi vì đồng thời khi Chu Báo cướp lấy nội đan còn cứu những người sống sót của Ngũ đại tông môn ra khỏi Cẩm Tú Sơn Hà Đồ. Cho dù tất cả mọi người đều rõ cho dù Chu Báo không cứu người thì Du Tiên Quan phỏng chừng cũng không làm gì họ cả.
Nhưng dưới loại tình huống lúc đó, Vân Thiên Hà của Du Tiên Quan đã hổn hển rồi, cho dù không làm gì bọn họ cả, nhưng dưới sự khó thở giết chết mấy người, lại lưu lại bọn họ để bàn điều kiện với Ngũ đại tông môn cũng không phải là chuyện không thể, Chu Báo cứu những người sống sót này ra ngoài, có thể nói đã miễn cho Ngũ đại tông môn một phiền toái cực lớn, nhân tình này, bọn hắn không thể không thừa nhận, huống chi, đồ vật trong tay Chu Báo cũng không phải dễ cướp lấy như vậy.
Chỉ bằng thực lực cuối cùng mà Chu Báo biểu hiện ra khi lao ra khỏi Cẩm Tú Sơn Hà Đồ thì đã không thể khinh thường rồi.
Trải qua chuyện lần này, Ngũ đại tông môn của Đông Tứ Vực và Du Tiên Quan xem như đã kết xuống thù, lúc này tổn thất sở dĩ thảm trọng như vậy, có năm thành trách nhiệm phải quy vào trên đầu Du Tiên Quan. Bất quá Du Tiên Quan cũng không yếu thế như vậy, sự mất tích của Bạch Lan đạo cô khiến Du Tiên Quan Chủ lửa giận ngút trời, mà đối tượng khả nghi nhất chính là Tống Tử Phật, bất quá Du Tiên Quan cũng không đưa ra được chứng cứ nào chính xác cả, hơn nữa song phương hiện giờ cũng đang tức giận, căn bản không đàm phán được gì, lại cách xa nhau vạn dặm, Du Tiên Quan Chủ kia tuy rằng vô cùng căm tức, nhưng cũng không thể làm được gì.
Mà trong Đông Tứ Vực, quan hệ của Ngũ đại tông môn cũng trở nên cổ quái, nếu như nói tổn thất lần này, Du Tiên Quan phải gánh chịu năm thành trách nhiệm vậy thì mọi người đều cho rằng trong năm thành trách nhiệm còn lại, Linh Tiêu Điện ít nhất phải chiếm lấy bốn thành, bởi vì Cổn Long Vương kia là vì Ngọc Nam Thiên của Linh Tiêu Điện mà đến.