Thông Thiên Đại Thánh

Chương 748: Chương 748: Linh Hồn Thiết Cát, nghĩa bạc vân thiên. (3)




Nhưng theo đó thì quyền ý của hắn cũng càng ngày càng khó khống chế. Chu Báo hiểu được đây là bởi vì tốc độ tăng trưởng tu vi của mình nhanh hơn rất nhiều so với lý giải của mình về quyền pháp, cho nên mới xảy ra tình huống khó khống chế được quyền ý. Việc duy nhất hắn có thể làm là một lần rồi lại một lần thực hiện công việc vô vị là tôi luyện lại quyền thuật, quyền pháp của mình, để có thể tăng cường khả năng lý giải quyền pháp, khiến cho khả năng khống chế quyền ý cũng được đề cao.

Hơn nữa, cho dù là nhận thức của mình đã đủ để khống chế được quyền ý của mình, nhưng đó cũng không phải là việc lâu dài. Bởi vì quyền ý của hắn là khuếch trương vô hạn, tìm tòi ở trong vũ trụ. Vũ trụ vô hạn, cho nên quyền ý của hắn cũng là vô hạn. Hắn nhất thiết phải không ngừng lĩnh ngộ tôi luyện mới có thể khiến cho quyền pháp của mình đuổi kịp độ khuếch trương của quyền ý. Mới có thể chân chính khống chế quyền ý của chính mình.

- Ta thật sự là đã tìm cho mình một cái vấn đề có khó khăn không nhỏ!

- Tuy rằng đóng cửa tu luyện là việc phải làm, nhưng mà nếu ngươi làm giống như vậy, cả đời nhốt mình trong nhà tu luyện và lĩnh ngộ thì thành tựu trong tương lai cũng là có hạn!

Thanh Linh nhìn hắn nói.

- Tu vi và thực lực của ngươi đã tiến triển đến một cảnh giới cực kỳ cường đại, nhưng mà tu vi tâm linh của ngươi thì lại không cách nào hợp nhất với thực lực của ngươi, giống như là quyền pháp của ngươi không thể khống chế được quyền ý vậy. Hiện tại việc ngươi cần làm chính là dung nhập vào trong trần thế để tôi luyện tâm linh của ngươi chứ không phải là đóng cửa bế quan!

- Ta hiểu rồi, thật sự là ta cũng có chuyện muốn đi ra ngoài làm, nhưng mà ta muốn xem hiệu suất của tên Vương Xà kia đến tột cùng là như thế nào, hiện tại đã là ngày thứ ba, hắn nói có thể tìm được một ít chứng cứ chính xác để ta đi tới Minh Nghĩa Kinh Viện gây náo loạn, cũng không biết đã tìm được chưa!

Hiệu xuất của Vương Xà quả thực không tệ, Chu Báo vừa mới nhắc đến hắn thì hôm sau hắn liền mang một bức họa tới đưa cho Chu Báo.

- Nhìn xem, đám người này có phải là người muốn giết ngươi ngày đó không!

Chu Báo vừa mở mắt ra nhìn, thần sắc nhất thời biến đổi, bởi vì bên trong tám bức họa này, thậm chí có tới hai người nằm trong đám bát phẩm cường giả vây giết hắn lần trước.

- Bọn hắn là ai?

- Đại trưởng lão của Minh Nghĩa Kinh Viện!

Xà Vương chứng kiến biểu tình trên mặt Chu Báo, trong mắt hiện lên ý cười.

- Minh Nghĩa Kinh Viện có tám đại trưởng lão, sáu tên bát phẩm, hai tên cửu phẩm, bức họa của bọn họ đều là ở chỗ này!

- Bức tranh này rất giống!

Khóe miệng Chu Báo khẽ nhếch lên, rút hai bức họa ở trong đó ra.

- Hai người này đích thật là trưởng lão của Minh Nghĩa Kinh Viện sao? Ngươi có gạt ta không đó!

- Ha ha, ngươi cầm hai bức họa này đi đến Minh Nghĩa Kinh Viện thì sẽ biết!

Xà Vương âm hiểm cười.

- Minh Nghĩa Kinh Viện tự xưng là danh môn chính phái, ngươi mang bức họa đi, bọn chúng dám không thừa nhận sao? Chỉ cần bọn hắn thừa nhận, ngươi liền có lý do làm loạn!

- Hừ, nếu quả thật là người của Minh Nghĩa Kinh Viện, ta nhất định sẽ làm cho bọn chúng náo loạn!

Trong mắt Chu Báo hiện lên một luồng hàn quang.

- Chu Báo ta cũng không phải là loại người bị người ta nhổ sạch răng còn hướng tới người ta cảm tạ!

Vừa nghĩ tới đám cường giả vây giết mình, một cỗ tà hỏa từ đan điền xông thẳng lên trán của hắn.

Mặc kệ tên Vương Xà này đến tột cùng là có mục đích gì, có chủ ý phá hư cái gì. Hai người trong bức họa này đúng thật là hai tên đã tham gia vây giết mình. Chính mình và bọn hắn đều không cừu không oán, thậm chí là chưa từng gặp mặt. Bọn hắn lại cứ như vậy công khai vây giết mình, nếu tìm không thấy bọn chúng thì thôi, hiện tại đã biết được thân phận của bọn họ, nếu không thể đòi lại món nợ này, cỗ tà hỏa ở đáy lòng của hắn không thể phát tiết ra được sẽ khiến cho tâm hồn có chỗ thiếu hụt, như vậy đối với việc tu luyện trong tương lai của hắn sẽ có trở lực rất lớn, cho nên món nợ này, nhất định hắn phải tự mình đòi lại.

- Xem ra lần này, cho dù ta không muốn giúp ngươi cũng không được!

- Ha ha, chuyện này chỉ có thể nói rằng vận khí của ta không tệ, và vận khí của Minh Nghĩa Kinh Viện không tốt mà thôi!

Xà Vương cười, ở chỗ sâu trong ánh mắt lại lóe lên một cỗ khí thế vô cùng sắc bén.

- Tiểu Báo Tử, lần này ta đã chuẩn bị khiến cho Minh Nghĩa Kinh Viện ăn một cái thiệt thòi thật lớn!

- Ngươi muốn làm như thế nào, con mẹ nó chứ, đó là việc của ngươi, việc ta muốn làm rất đơn giản, chính là bắt được hai tên này!

- Bắt được bọn chúng thì sao đây?

- Ha ha, đương nhiên là phải thủ tiêu bọn họ, không phải ngươi đã nói là muốn ta làm suy yếu thực lực của bọn họ sao? Đây chính là một cơ hội tốt, nói không chừng, ngoài bọn họ ra, một ít trưởng lão của Minh Nghĩa Kinh Viện cũng sẽ bị ta giết chết!

- Xen ra, ngươi rất tin tưởng vào thực lực của mình!

- Đương nhiên là ta tin tưởng!

Chu Báo liếc mắt nhìn Xà Vương một cái, bỗng nhiên cười nói.

- Ta biết ngươi có lá bài tẩy của ngươi, nhưng mà Vương đại tọa à, ngươi có tin là nếu bây giờ hai chúng ta giao đấu, ta có thể xử lý ngươi không ?

- Vậy sao?

Đồng tử của Xà Vương mạnh mẽ co rụt lại, một cỗ hơi thở âm lãnh từ trên người hắn tràn ra, gắt gao nhìn chằm chằm vào Chu Báo, bỗng nhiên cất tiếng cười to.

- Ha ha ha ha, tốt, thật sự là quá tốt, ngươi có lòng tin như vậy là tốt rồi, đương nhiên nếu ngươi thực sự có được thực lực này. Tiểu Tử ta thực tâm hi vọng ngươi có thể sớm đứng vào hàng ngũ Tiên Tạ, ha ha ha ha ha ha!

Mang theo một trận cười to, Vương Xà xoay người rời đi.

- Tiểu tử, dường như là ngươi cố ý kích thích hắn!

- Ta chỉ là làm một phép thử nho nhỏ mà thôi !

Chu Báo hơi híp mắt lại.

- Người này biết quá nhiều bí mất của ta, tuy rằng cũng không có ác ý, nhưng mà tâm tư đề phòng thì không thể không có. Ta vẫn nên cẩn thận một chút thì tốt hơn, cho hắn một chút cảnh cáo, để cho sau này nếu hắn muốn lợi dụng ta thì cũng phải đắn đo suy nghĩ, đỡ xảy ra trường hợp hắn thật sự bán ta đi !

- Đối với ngươi, hẳn là hắn cũng không có ác ý quá lớn !

Thanh Linh nói.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.