Rõ rồi, rõ rồi!
Chung quanh một mảnh thanh âm rõ ràng, dù sao hiện giờ là bọn hắn phụ thuộc vào Đông Lôi Thiên Môn.
- Còn có một việc, hiện giờ Ma tộc tuy rằng công kích Đông Lôi Thiên Môn chúng ta, nhưng có đại trận tổ truyền bảo hộ, Đông Lôi Thiên Môn nhất định sẽ không có chuyện gì đâu, nhưng nếu như gặp phải Ma tộc tiến công quy mô, Đông Lôi Thiên Môn chúng ta sẽ cố hết sức, cho nên, nếu quả thật đụng phải khi Ma tộc tiến công quy mô, tạo thành uy hiếp với hộ sơn đại trận, kính xin các vị có thể trượng nghĩa ra tay!
- Nhất định, nhất định!
Cái gọi là bắt người tay ngắn, ăn người miệng ngắn cũng chính là đạo lý lúc này, hiện giờ tất cả mọi người đều đã trông cậy vào Đông Lôi Thiên Môn, lại đang ở trong Lôi Kinh Thành, hang ổ của Đông Lôi Thiên Môn, bình thường sẽ không có người nào nguyện ý đắc tội Đông Lôi Thiên Môn cả, bởi vậy chung quanh là một mảnh thanh âm hòa hảo.
Ngay trong lúc này, một gã tu sĩ thoạt nhìn địa vị không thấp, ăn mặc phục sức Đông Lôi Thiên Môn đi tới trước cửa, chỉ liếc một cái, liền chăm chú vào trên người Chu Báo. Sau một hồi quan sát, dường như đã chắc chắn với nhận định của mình gã tu sĩ mới mở lời:
- Xin hỏi vị đạo hữu này có phải là Chuẩn Đề đạo trưởng không, tại hạ trưởng lão Đông Lôi Thiên Môn, Đông Lâm Hải, phụng mệnh môn chủ, thỉnh đạo trưởng đi một chuyến
- Môn chủ? !
Ánh mắt Chu Báo lóe lên, đây là chuyện trong dự liệu, mặc kệ Đông Lôi Thiên Môn tiếp thu bao nhiêu tu sĩ, chỉ cần thực lực không đủ, có ưu thế sân nhà, liền gần như có thể ứng phó hết tất cả những chuyện đột phá, sợ là sợ xuất hiện một tên gia hỏa như mình, thực lực quá mạnh mẽ, không thể khống chế, lại đây lịch thần bí, đương nhiên phải thăm dò nội tình của Chu Báo rồi, coi như không thăm dò, trước tiên cũng phải đặt dưới mí mắt của mình, cam đoan không xảy ra rối loạn, hiện giờ lại là thời kì đặc thù Ma tộc xâm lấn, càng phải như thế.
Bởi vậy, đối với gia hỏa của Đông Lôi Thiên Môn tìm đến mình, Chu Báo không chút nào ngoài ý muốn.
Đi theo sau lưng vị trưởng lão Đông Lâm Hải này, Chu Báo liền đi tới trung tâm Lôi Kinh Thành, cũng là nơi trọng yếu nhất của Đông Lôi Thiên Môn, Đông Lôi Cung.
- Chuẩn Đề đạo hữu, tại hạ Đông Mục Uyển, Đông Lôi Thiên Môn Chi Chủ, bế quan bên trong, không cách nào xuất quan chào, mong rằng đừng nên trách!
- Đâu có đâu có, tu luyện chính căn bản của tu sĩ chúng ta, tại hạ nào dám trách móc!
Chu Báo nhìn Thất Thải hào quang kia, trong nội tâm buông xuống một khối tảng đá lớn, cười nói.
Tuy rằng Đông Mục Uyển này cũng không xuất hiện trước mặt Chu Báo, nhưng thông qua đạo Thất Thải hào quang kia, Chu Báo lại có thể đoán được, môn chủ của Đông Lôi Thiên Môn này đích thật là một cao thủ, một tu sĩ cảnh giới Thần Tiên đỉnh phong, nhưng uy hiếp đối với mình cũng không lớn, luận chiến lực, cũng tuyệt không phải là đối thủ của mình, cho nên cả người hắn đều thả lỏng.
- Không biết Đông môn chủ trong lúc cấp bách, gọi tại hạ tới đây, có gì chỉ giáo?
- Chỉ giáo thì không dám nhận, Chuẩn Đề đạo hữu thực lực cao cường, dùng lực lượng một người, phá hủy truyền tống pháp trận của Vô Ngân Sa Hải, chém giết Ma Vương Khâu Long, thật sự khiến tại hạ vô cùng bội phục, lần này đến Đông Lôi Thiên Môn, cũng là vinh hạnh của Thiên Môn ta, chỉ là tình huống bây giờ nguy cấp, Đông Lôi Thiên Môn ta cũng nguy cơ trùng trùng, lai lịch của các hạ lại thập phần thần bí, cho nên, Đông Lôi Thiên Môn ta cũng là không thể không phòng ah!
- Việc này ta cũng hiểu!
Khi Chu Báo nghe được bốn chữ "không thể không phòng", trên mặt hiện lên vẻ mĩm cười.
- Ta biết rõ môn chủ lo lắng ta là người của Ma tộc, dù sao ta xuất hiện thật sự quá mức đột ngột !
- Đúng vậy a, cho nên, kính xin đạo hữu có thể nói rõ lai lịch một chút, để cho Đông Lôi Thiên Môn ta cũng yên tâm!
- Môn chủ lời này cũng không đúng a, chuyện đã phát triển đến tình trạng bây giờ, coi như ta nói ra lai lịch, môn chủ thật có thể yên tâm sao? !
Chu Báo cười nói:
- Không ai có thể chứng minh lai lịch của ta, ta nói như vậy, căn bản cũng không có bất luận cam đoan gì cả, trí giả giống như môn chủ sẽ không nghĩ tới chuyện này sao? !
- Vậy ý của các hạ là sao? !
- Ta tới nơi này, chỉ là vì truyền tống pháp trận, chỉ muốn rời khỏi Đông Lôi Đại Thế Giới, nếu như môn chủ có thể cho ta mặt mũi này, để cho ta sử dụng truyền tống pháp trận của Đông Lôi Thiên Môn một chút, rời khỏi Đông Lôi Đại Thế Giới, như vậy tất cả phiền toái của môn chủ chẳng phải cũng không có gì sao? !
- Ha ha ha ha ha ha ha, đạo hữu nói đùa, hiện giờ Ma tộc thông qua truyền tống pháp trận cỡ lớn tiến vào Đông Lôi Đại Thế Giới, trận thế của truyền tống pháp trận cỡ lớn kia hẳn là không thể dùng, mà tiểu hình truyền tống pháp trận, chỉ có thể truyền tống người đến chung quanh hư không, lấy thực lực của đạo hữu, trực tiếp phá vỡ hư không chẳng phải được rồi sao, Tiểu Thế Giới chung quanh Đông Lôi Đại Thế Giới căn bản không cách nào ngăn trở thần thông của đạo hữu, ta nói không sai chứ?
- Đúng vậy, hư không chung quanh Đông Lôi Đại Thế Giới quả thật không thể ngăn cản thần thông của ta, nguyên nhân chân chính ta không rời khỏi Đông Lôi Đại Thế Giới là do ta muốn giết Ma Tộc, từ trong giết chóc với Ma tộc để rèn luyện kỹ nghệ quyền pháp của ta, khiến quyền ý của ta càng tiến một bước, nâng cao một bước, cho nên ta mới lưu lại Đông Lôi Đại Thế Giới, nếu như môn chủ không tin, ta cũng không có cách nào!
- Giết Ma tộc, ha ha, tốt, hiện giờ Đông Lôi Đại Thế Giới gặp phải tai hoạ ngập đầu, chính cần nhân vật như Chuẩn Đề đạo hữu đấy, nếu đạo hữu đã muốn giết Ma tộc, ta cũng không ngăn cản nữa, bất quá vì an toàn của mọi người, cũng vì tránh sinh ra hiểu lầm, đạo hữu trong Lôi Kinh Thành tốt nhất không nên hành đồng một mình, tránh xảy ra hiểu lầm không tất yếu!
- Ta biết rõ!
- Còn có, nếu đạo hữu đã muốn giết Ma Tộc, chắc đối với việc sử dụng truyền tống pháp trận cũng không cấp bách lắm, như vậy đi, sắp tới, chúng ta sẽ không an bài đạo hữu sử dụng truyền tống pháp trận nữa, đạo trưởng nghĩ sao? !
- Được!
Chu Báo lúc này quả thật như một đạo sĩ vậy, chắp tay một cái với Thất Thải hào quang kia, sau đó thân hình biến mất trong Đông Lôi Cung.
Bỗng nhiên lại xảy ra chuyện như vậy, thật sự khiến Môn chủ Đông Lôi Thiên Môn và tên thái thượng trưởng lão đang âm thầm rình mò kia càng hoảng sợ.