Lợi Nhận Ma Thiên Vương! !
Chu Báo không biết đây là thứ gì, thân hình một mực thối lui ra hơn mười dặm mới nhìn rõ cự ảnh cổ quái trước mặt, lại một thứ cùng loại với hư ảnh tượng Phật, ba đầu tám tay, trợn mắt nhìn của Mật Tông ở kiếp trước của hắn, trên tám cánh tay của Lợi Nhận Ma Thiên Vương này đều cầm một kiện binh khí cổ quái, khiến Chu Báo khiếp sợ chính là, những binh khí này, vậy mà đều là thần binh cấp bậc Tiên Khí, tản ra tiên đạo uy nghiêm dày đặc, khiến Chu Báo cũng nhịn không được nhíu mày.
Bất quá Hắc Sửu cũng mặc kệ hiện giờ Chu Báo có cau mày hay không.
- Lợi Nhận Ma Thiên Vương, giết hắn cho ta!
Đúng lúc này, Chu Báo coi như thấy rõ, chẳng biết lúc nào, trong tay Hắc Sửu vậy mà nhiều thêm một Tử Kim Bát Vu, Tử Kim Bát Vu này thoạt nhìn giống như thứ mà Đường Tăng trong Tây Du Ký dùng để đi xin ăn vậy, tuy nhiên so với vật kia thì lợi hại hơn nhiều.
- Quân Thiên Tiên Khí!
Chứng kiến cái bát vu này, Chu Báo vốn sửng sốt một chút, chợt phản ứng lại, Tử Kim Bát Vu này hẳn là một kiện Quân Thiên Tiên Khí, mà Lợi Nhận Ma Thiên Vương kia, chính là khí linh của cái bát vu này.
- Tiểu tử, ngươi hôm nay khẳng định phải chết không có chỗ chôn, ta muốn rút hồn luyện phách ngươi, xem ta từng bước từng bước giết chết toàn bộ người mà ngươi quen biết.
Hắc Sửu đã hận Chu Báo cực kỳ, nghĩ đến Hắc Sửu hắn từ khi sinh ra đến này, nào có nếm qua thiệt thòi lớn như vậy chứ? !
Chẳng những Vu Thần Kính mà Hắc Sơn lão yêu cho mình để hộ thân nhận lấy trọng thương, mà ngay cả Bản Tôn Thế Giới của mình cũng bị Chu Báo đánh nát bấy rồi, nguyên khí đại thương, muốn khôi phục lại, không có ngàn vạn năm cơ hồ là chuyện không thể nào, coi như có khôi phục lại, nói không chừng cũng sẽ có tai hoạ ngầm gì đấy, việc này đối với một gia hỏa truy cầu tiến vào cảnh giới Địa Tiên như hắn mà nói, không khác nào tăng thêm vô số khó khắn, vốn hi vọng này cũng không lớn, ngươi lại bị Chu Báo làm thành như vậy, cơ hồ liền tương đương với tuyên bố cả đời này hắn cũng không có cơ hội tiến vào Địa Tiên đại đạo nữa, ngươi bảo hắn sao lại không hận, sao lại không điên chứ!
Trong tiếng gầm rú gần như điên cuồng của hắn, Lợi Nhận Ma Thiên Vương phát ra tiến công điên cuồng với Chu Báo, chỉ thấy Tử Kim Bát Vu kia treo trên đỉnh đầu Hắc Sửu, tản ra đạo đạo hào quang ám kim sắc, mỗi chín đạo hào quang liền ngưng tụ thành một đạo phù văn, phù văn thứ chín ngưng tụ tại một chỗ, là thần binh cầm trong tám tay của Lợi Nhận Ma Thiên Vương này lại bổ ra.
Chỉ thấy tám cánh tay của Lợi Nhận Ma Thiên Vương kia chém ra, giao thoa trong hư không, hoạch xuất từng đạo đường vòng cung huyền dị, bao phủ Chu Báo vào trong đó.
- Quân Thiên Tiên Khí, hừ!
Chu Báo âm thầm hừ lạnh một tiếng, hai tay khẽ múa, hai cái chùy nhỏ bích sắc liền xuất hiện ở trong tay của hắn
- Ta ngược lại muốn nhìn, là Quân Thiên Tiên Khí của ngươi lợi hại, hay là cái chùy của ta lợi hại!
Đang khi nói chuyện, song chùy vung lên, không chút do dự liền nghênh hướng Lợi Nhận Ma Thiên Vương.
Rầm rầm rầm bang bang!
Chu Báo huy động cái chùy, nghênh hướng Lợi Nhận Ma Thiên Vương, bích sắc tiểu chùy trong tay va chạm với Tiên khí thần bình trên tám cánh tay của Lợi Nhận Ma Thiên Vương, không chút nào nương tay.
Bất quá chỉ trong nháy mắt, đôi bích chùy kia liền tiếp xúc thân mật với tất cả Tiên khí thần binh trên tay Lợi Nhận Ma Thiên Vương một lần.
Một vòng này đánh xong, vậy mà trực tiếp đánh lui Lợi Nhận Ma Thiên Vương khí thế hung hăng kia, đương nhiên, Chu Báo cũng không chịu nổi, chỉ cảm thấy hai tay run lên, nhưng trong mắt lại sáng ngời.
- Hóa ra không phải Tiên Khí chân chánh, mà là đồ vật thuần túy do tiên đạo pháp tắc của kiện Quân Thiên Tiên Khí kia ngưng luyện thành!
Tiên Khí trên tám cánh tay của Lợi Nhận Ma Thiên Vương, vậy mà không phải thật sự, mà là do hào quang của Quân Thiên Tiên Khí ngưng luyện thành, nhưng cho dù là vậy, uy lực của bọn nó cũng không dưới Tiên Khí, hơn nữa đều có diệu dụng cả.
Bất quá Chu Báo cũng không quản chúng có diệu dụng, có thủ đoạn khỉ gió gì cả, trực tiếp dùng lực lượng tuyệt đối ứng phó, thành công đánh lui tất cả Tiên Khí về, nhưng bản thân hắn cũng không chịu nổi.
Chứng kiến song chùy trong tay Chu Báo bất quá chỉ có cấp bậc Thuần Dương pháp khí lại thành công đánh lui Tiên Khí, sắc mặt vốn tự tin của Hắc Sửu cũng biến mất.
Một đôi mắt gắt gao nhìn chằm chằm vào đôi tiểu chùy trong tay Chu Báo, phảng phất muốn dùng ánh mắt xé mở bên ngoài tiểu chùy, nhìn rõ ràng cấu tạo bên trong vậy.
Cực phẩm Thuần Dương pháp khí, mặc dù không có tiên văn nguyên vẹn nhưng cũng có thể miễn cưỡng đối kháng một chút với Tiên Khí, nhưng không giống như tiểu chùy của Chu Báo, liên tiếp chống đỡ tám kiện Tiên Khí không rơi vào thế hạ phong, chuyện như vậy, hắn lại chưa bao giờ nghe nói qua.
Mặc dù nói Tiên Khí trên tám cánh tay của Lợi Nhận Ma chính là do hào quang của Tử Kim Bát Vu ngưng kết mà thành, nhưng uy lực của bọn hắn tuyệt không chênh lệch bao nhiêu so với Thái Hạo Tiên Khí bình thường, thậm chí bởi vì có lực lượng của Quân Thiên Tiên Khí gia trì nên tám kiện Tiên Khí này so với hạ phẩm Thái Hạo Tiên Khí bình thường, uy lực còn càng lớn một bậc.
Tám kiện Thái Hạo Tiên Khí này đồng loạt ra tay, uy lực có thể nói là kinh thiên động địa, không thể tưởng được lại bị tiểu chùy trong tay tiểu tử này hời hợt tiếp được.
Cuối cùng là do lực lượng của tiểu tử này tạo thành? Hay là tác dụng của song chùy trong tay hắn đây?
Hắc Sửu lúc này tuy rằng kinh dị trong lòng, nhưng lại không chút kinh hoảng, vô luận như thế nào, hắn đã tế ra Tử Kim Bát Vu, thả ra Lợi Nhận Ma Thiên Vương, có thể nói hiện giờ đã dứng ở thế bất bại rồi, sau khi Lợi Nhận Ma Thiên Vương kia bị Chu Báo đánh lui, chứng kiến Chu Báo vẫn đang đứng ở nơi đó, căn bản không tiếp tục ra tay, không khỏi nở nụ cười.
- Làm sao vậy, tiểu tử, không dám tiến công sao? Ngươi không phải mới vừa rất hung hăng càn quấy hay sao?
- Ta ngốc ah, ta không chấp nhặt với khí linh!
Nghe được thanh âm hơi đắc ý của Hắc Sửu, sắc mặt Chu Báo tối sầm, Lợi Nhận Ma Thiên Vương này nhìn qua cũng không phải khí linh bình thường, trong tay lại có tám kiện Tiên Khí, coi như là thật sự liều mạng với hắn, cũng phải nói chút ít kỹ xảo đúng không?
- Tiểu tử, bớt nói nhảm đi, nhận lấy tức giận của ta đi !
Đang khi nói chuyện, chỉ thấy Tử Kim Bát Vu lơ lửng trên đỉnh đầu hắn bắn ra hào quang bốn phía, bao phủ khắp nơi, nhanh đến ngay cả Chu Báo cũng không kịp phản ứng, tử kim quang mang kia liền xoát cái đã đến đỉnh đầu của hắn.