Hắc Ma Tra Mà này tuy rằng đã có trí lực, nhưng tiêu chuẩn trí lực cũng chỉ tương đương với hài đồng chín mười tuổi, bị Tiểu Báo Tử dùng cây gậy và củ cà rốt, lại thêm một chú ước, liền hoàn toàn thuần phục.
- Tốt rồi, đại gia hỏa, trở về đi, khi nào ta có việc thì sẽ tìm ngươi!
Tiểu Báo Tử vỗ vỗ đầu Hắc Ma Tra Mã, hiện giờ hắn đã hoàn toàn thuần phục vật này rồi, hơn nữa lại dùng chú ước thúc trói, hơn nữa trí tuệ của nó cũng không thấp, nghĩ đến sẽ rất dễ dàng hiểu được.
Hắc Ma tra mã tiếp thu ý tức của Tiểu Báo Tử, thời gian dần qua hoạt động thân thể to lớn của mình, trượt xuống dưới một vũng nước bùn, thẳng đến khi trượt xuống một nơi dưới bùn hai trăm trượng mới ngừng lại được, theo thời gian dần qua lợi dụng nguyên khí không sạch sẽ để chữa thương, đồng thời bắt đầu tu luyện công pháp yêu tộc mà ban nãy Tiểu Báo Tử truyền cho nó.
- Thanh Linh, ngươi cảm thấy đại gia hỏa này thế nào?
- Chẳng qua chỉ là một đầu chiểu trạch hắc mãng thôi, không có gì lớn cả!
Thanh Linh khinh thường nói.
- Ta thật không rõ, ngươi sao phải phí tâm tư lớn như vậy để hàng phục thứ này!
- Hắn là bá chủ của Hắc Vĩ Nguyên này, khống chế được nó, liền tương đương với đã khống chế Hắc Vĩ Nguyên, thực lực của nó càng mạnh thì lợi ích mang lại cho chúng ta càng nhiều.
Tiểu Báo Tử nói.
- Lợi ích, lợi ích, tiểu tử, ta giờ phát hiện người càng ngày càng quan tâm đến quyền lực thế tục rồi, việc này đối với việc tu luyện của ngươi không tốt đâu!
- Ta chính là vì sau này tu luyện không có gì lo lắng nên mới làm nhiều chuyện như vậy!
Tiểu Báo Tử nói.
- Ngươi tuy rằng là đại yêu tiểu yêu gì đấy, nhưng là loại chuyện này, ngươi không rõ đâu!
- A, tiểu tử này, ngược lại đến lúc chỉ trích ta, đúng vậy a, loại chuyện này ta không rõ. Bất quá ta biết rõ, ngươi làm vậy sẽ chậm trễ việc tu hành!
Tiểu Báo Tử không tiếp tục để ý đến hắn nữa, chỉ thu chín tiểu kì về, thu lại Lưỡng Nghi Vi Trần Trận. Mang theo Tiểu Độc nhanh như chớp rời đi Hắc Vĩ Nguyên.
Sau nửa canh giờ, năm tên thất phẩm cường giả lúc trước xuất hiện chỗ này lại quay lại.
Lúc này đây, bọn hắn lại trông thấy hoàn toàn khác với ban nãy, trong phạm vi trăm dặm mặt đất bị khô nứt, một vết rắn trườn trên đó, còn có cái hố sâu trăm trượng kia, hoàn toàn hiện ra trước mặt bọn hắn.
- Mục đại ca, đây là?
Trông thấy cảnh tượng trước mắt, năm người đều kinh hãi không thôi, bọn hắn cũng không phải là người chưa niếm trải mùi đời, trái lại còn nhiều là đằng khác, nhưng tràng cảnh hôm nay lại là lần đầu tiên nhìn thấy, so với tình hình bình thường khi lần đầu tiên đến đây, liền cảm giác càng thêm quỉ dị.
- Xem ra Hắc Ma Tra Mã kia đã bị người ta giết rồi.
Mục lão đại mặt trầm như nước, ánh mắt lại chỗ ra có chút khẩn trương dò xét chung quanh một vòng
- Chúng ta cũng mau trở về a, xem ra nước của Hắc Vĩ Nguyên này so với tưởng tượng của chúng ta còn sâu hơn nhiều!
- Thế nhưng đại ca, bên phía Ninh Vương điện hạ ...!
- Chỗ điện hạ để ta đi nói!
Mục lão đại trừng mắt liếc hắn một cái.
- Các ngươi chẳng lẽ còn không nhìn ra sao? Hoặc là ngay từ đầu chúng ta đã lâm vào trong huyễn trận của đối phương, hoặc là vừa rồi lúc chúng ta tới đã lâm vào huyễn trận, nếu không thì ở cùng một chỗ, trong thời gian ngắn như vậy không thể khác nhau nhiều thế được!
- Cái gì, huyễn trận? !
Thần sắc của Lão tị tử biến đổi mãnh liệt, chóp mũi khẽ run run, sau khi qua nửa ngày, hắn ngẩng đầu nhìn mục lão đại
- Không có khả năng, ta cảm giác không có chút gì khác thường cả!
- Hoặc là trình độ huyễn trận của đối phương rất cao, đã vượt ngoài tưởng tượng của chúng ta, hoặc là lần thứ nhất chúng ta đến đã bị lâm vào huyền trận.
Mục lão đại trầm lặng nói
- Ngươi thật sự không phát hiện ra chút khác thường nào cả sao? !
- Không có!
Lão tị tử chém đinh chặt sắt nói, dùng chân đạp đạp mặt đất thô xáp nứt nẻ kia, bụi đen theo đó rơi xuống dưới, thập phần tự nhiên, không có bất kỳ chỗ nào dị thường cả.
- Vậy chính là lần đầu tiên chúng ta tới đã lâm vào ảo cảnh!
- Thế nhưng lần đầu chúng ta cũng không gặp phải gì kì quái a!
- Đó là bởi vì đối phương không muốn tìm chúng ta gây phiền phức, cũng không muốn chúng ta quấy rầy chuyện của hắn thôi.
Ánh mắt của Mục lão đại dần trở nên sâu thẳm, tự hỏi.
- Nếu ta đoán không lầm thì trước đó lần đầu tiên chúng ta cảm nhận được uy áp và thấy được bảo quang hẳn là đối phương đang sử dụng một kiện pháp khí cường đại đối phó Hắc Ma Tra Ma, chỉ là phát hiện ra đoàn người chúng ta, không muốn nhiều gây chuyện, cho nên mới bày ra một Huyễn trân, sau khi chúng ta không phát hiện được gì khác thường, liền trực tiếp rời đi. Sau khi chúng ta rời khỏi, hắn rất nhanh liền giải quyết Hắc Ma Tra MÃ, bắt hàng phục cũng tốt, trực tiếp giết chết cũng thế, dù sao cũng đã thu huyễn trận lại, mà chúng ta cũng vì quay lại nên mới phát hiện ra chỗ khác biệt.
- Nói cách khác, đối phương không chỉ có pháp khí cường đại, mà có thể còn tinh thông ảo trận? !
Lão tị tử ánh mắt lóe lên, trên mặt lộ ra vẻ sợ hãi.
- Thiên hạ lúc nào lại xuất hiện nhân vật như thế vậy?!
- Ta không biết thiên hạ lúc lại xuất hiện nhân vật như thế, bất quá ta biết rõ, cái ghềnh nước Hắc Vĩ Nguyên này chúng ta về cơ bản đã chảy mạnh cực kỳ khủng khiếp, quay về rồi nói a, miễn cho lại phức tạp!
Đang khi nói chuyện, người dẫn đầu bay đi, mấy người còn lại liếc nhìn nhau, cũng đều hít một tiếng, bay đi.
Dưới uy lực của Kim Hi Ly Diễm Kính, Hắc Ma Tra Mã bị giải quyết dễ dàng ngoài dự đoán, nhưng lòng Tiểu Báo Tử vẫn không thể bỏ xuống được, cũng vì cuộc nói chuyện của năm tên thất phẩm cường giả kia.
Ninh Vương đang ở phương bắc mua đất, lại để bọn hắn tới giải quyết Hắc Ma Tra Mã, thoáng cái xuất động năm tên thất phẩm cường giả, ở thế giới này, thất phẩm cường giả thập phần đáng giá, đây quả thật là một đại thủ bút, một là thuyết minh được thực lực hùng hậu của Ninh Vương điện hạ này, thứ hai cũng nói rõ Ninh Vương điện hạ đối với phương bắc dụng tâm rất sâu, đối với việc nắm giữ Hắc Vĩ Nguyên đã hạ quyết tâm, nói cách khác, cũng sẽ không thoáng cái phái ra năm tên thất phẩm cường giả tới, dù sao, trên thế giới này, cường giả là tài nguyên rất khan hiếm a!
Tiểu Báo Tử mang theo một bụng nghi vấn cùng Tiểu Độc về tới lãnh địa của mình, trên nửa đường, Tiểu Độc liền chạy ra, tiểu tử sau khi được Tiểu Báo Tử phóng tới thảo nguyên như hổ về rừng, theo thời gian liền quen với việc tự do tự tại, đối với việc này Tiểu Báo Tử cũng không bắt buộc, chỉ khi nào cần thiết mới gọi nó tới, thời gian khác đều mặc nó, dù sao thì mình vẫn có lợi.