- Ai, không được a, cái thằng này, chỉ là một Địa Tiên bình thường thì bỏ đi, vừa mới tấn chức, đối với ta trợ giúp không lớn!
Chùi chùi mép, trên mặt của tiểu oa nhi lộ ra biểu lộ thập phần mừng rỡ, nhưng ngoài miệng lại buông lời tiếc nuối.
Kháo!
Chu Báo chửi nhỏ một tiếng.
Tất cả tinh hoa tinh khí thần của một tên Địa Tiên, cộng thêm tất cả nguyên khí của một Đại Thế Giới, địa mạch tinh khí còn có vô tận thời không nữa, thế mà đối với Quỷ Oa Oa này còn chưa đủ, Quỷ Oa Oa đến cùng có lai lịch gì?
Trong nội tâm âm thầm líu lưỡi, cũng không hỏi nhiều, chỉ thu hồi hồng hồ lô kia về thân thể, hồng hồ lô vừa vào thân thể, Chu Báo liền cảm thấy một cổ tinh khí vô cùng khổng lồ từ miệng hồ lô phun vào kinh mạch hắn.
- Tiểu tử, đây là một bộ phận pháp lực tinh thuần nhất của Địa Tiên kia, cảnh giới hiện giờ của ngươi quá thấp, nhiều pháp lực như vậy đã là cực hạn của ngươi, đương nhiên, còn có những trí nhớ này nữa, ta nghĩ nó sẽ có trợ giúp với ngươi!
Trong lúc nói chuyện hình ảnh một gương mặt cổ quái chảy vào tinh thần hắn.
- Đây là, hư không vũ trụ! ! ! !
Đúng vậy, hình ảnh chảy vào trong tinh thần hắn, đúng là hư không vũ trụ.
Thân là lão tổ của Đông Lôi Đại Thế Giới, hắn không giống với đồ nhà quê như Chu Báo, đã từng độc thân du lịch hư không vũ trụ, tăng trưởng kiến thức, ma luyện tâm tính của mình, những thứ gặp được, nghe được, Chu Báo đều chưa nghe bao giờ, thấy cũng chưa hề thấy.
Thân là một tu sĩ, không ai không cảm thấy hứng thú với hư không vũ trụ cả, bởi vậy, trong quá trình hắn du lịch trong vũ trụ, cũng từng nghiên cứu qua sự huyền bí của đủ loại tinh thể, thiên thể, mà tất cả những thứ này đều được Quỷ Oa Oa truyền lại cho Chu Báo.
Lúc này, Chu Báo đã giải trừ chân thân Yên Viên Chu Yếm, khôi phục lại bộ dáng vốn có, im im lặng lặng lăng không đứng ở Đông Lôi Đại Thế Giới, hoặc là nói, ở giữa không trung Đông Lôi tinh.
- Tốt rồi, các vị, đều đã xong!
Ánh mắt của hắn nhẹ nhàng nhìn lướt qua Lôi Kinh Thành và sơn thành của Đông Lôi Thiên Môn đã mất hết tất cả cấm chế, khóe miệng hiện lên một tia lãnh ý hờ hững, bỗng nhiên, ánh mắt của hắn tập trung ở trên người Chuẩn Đề.
- Địa Tiên lão tổ của Đông Lôi Thiên Môn đã bị ta chém chết, chuyện nơi này đã rõ ràng, ta hi vọng ngươi có thể tuân thủ hứa hẹn!
- Đương, đương nhiên..! ! !
Một giọt mồ hôi lạnh, từ trán Chuẩn Đề rỉ ra.
- Danh tiếng Chuẩn Đề hữu duyên với tiền bối, tự nhiên tất cả thuộc về tiền bối rồi!
- Ha ha ha ha ha ha ha!
Chu Báo nghe xong, cười ha ha.
- Đúng vậy, ngươi nói không sai, có duyên với ta, đích thật có duyên với ta ah!
Trong một hồi cười lớn khiến người khác không rõ ra sao, thân ảnh của Chu Báo dần biến mất trước mặt mọi người.
Địa Tiên đã bị giết, Đông Lôi Đại Thế Giới đã biến thành Đông Lôi Đại Tinh, về phần chuyện kế tiếp, hắn cũng không thể quản nữa, hiện giờ hắn đã thu được một bộ phận pháp lực và trí nhớ của Đông Lôi lão tổ, cũng phải cần thời gian để dần luyện hóa, tinh luyện quyền ý tinh thần của mình.
... ... . . .
- Lão tổ của Đông Lôi Thiên Môn thành tựu Địa Tiên chi cảnh, lại bị giết! ! !
Chu Báo thập phần tiêu sái rời đi Đông Lôi Đại Tinh như vậy, cũng không dự liệu được hắn chuyến này lại nhấc lên một hồi sóng to gió lớn trong hư không vũ trụ.
Một hồi sóng to gió lớn bất luận thế lực nào cũng không thể coi thường.
Địa Tiên! ! !
Chính là chiến lực mạnh nhất hiện giờ trong hư không vũ trụ.
Cũng là chỗ dựa và chiến lực mạnh nhất của các thế lực lớn, giống như uy hiếp hạt nhân ở kiếp trước của Chu Báo vậy.
Về cơ bản thì không cách nào vận dụng cả.
Đông Lôi Thiên Môn có thể xuất hiện một Địa Tiên đã hoàn toàn vượt ngoài dự kiến của tất cả thế lực trong hư không vũ trụ, mà Địa Tiên này vậy mà ở trước mắt vạn chúng, bị một đạo nhân thần bí chém giết, tin tức này khiến cả hư không vũ trụ nổ ra.
Tuy rằng đạo nhân thần bí kia dùng một kiện Quân Thiên Tiên Khí mới giết chết được Địa Tiên, thực lực của bản thân căn bản cũng chưa đạt tới Địa Tiên chi cảnh, cũng chính vì thế nên mới có thể thu hút ánh mắt của người khác, mới có thể khiến trong lòng người cảm thấy bất an, phi thường bất an ah.
Đạo nhân thần bí kia là ai?
Hắn vận dụng loại Tiên Khí gì?
Đến cùng là Quân Thiên Tiên Khí cấp bậc gì lại có thể trợ giúp tu sĩ vượt cấp chém giết Địa Tiên chứ?
Nếu như đạo nhân thần bí kia là Địa Tiên thì cũng không nổi lên oanh động như vậy.
Khi chuyện này xảy ra, ý niệm đầu tiên của tất cả Địa Tiên trong hư không vũ trụ hiện giờ là tìm được người này, giết chết người này, cướp lấy Quân Thiên Tiên Khí của hắn!
Cũng chỉ có như vậy, mới có thể khiến người an tâm ah!
Nhưng là, lai lịch người này thật sự quá thần bí, coi như danh tự, cũng là đoạt được từ người khác.
Đoạt tên người khác, đây là ý gì? Thật khiến cho người trăm mối vẫn không có cách giải, đầu mối duy nhất chính là khi đạo nhân kia đại chiến với Địa Tiên của Đông Lôi Thiên Môn, đã bộc lộ ra Thái Cổ Yêu Viên Chu Yếm chân thân.
Đây là một manh mối, một manh mối thật lớn, theo manh mối này có thể loại được rất nhiều người, cũng có thể liệt kê ra rất nhiều người hiềm nghi, danh tự Chu Báo cũng thình lình nằm trong danh sách hiềm nghi.
Nhưng rất nhanh, tên của hắn đã bị loại mất.
Tuy rằng hắn cũng có Chu Yếm huyết mạch, tuy rằng hắn cũng am hiểu quyền pháp, nhưng khoảng cách thật sự quá xa xôi, xa đến mức dù là Địa Tiên cũng chùn bước.
Một người ở cực đông chi địa, một người thì ở một chỗ hoang vắng ở tây hoang chi địa, khoảng cách giữa cả hai cơ hồ kéo dài qua toàn bộ hư không vũ trụ, khoảng cách như vậy, không chỉ nói Chu Báo, cho dù đổi thành một Địa Tiên cũng không thể nào tới nhanh như vậy được.
Trên thực tế, nếu như Chu Báo không có Chí Tôn Tiên Khí, không có truyền tống pháp trận cỡ lớn, bằng vào lực lượng của hắn, cho dù mất hơn mười vạn năm, mấy trăm vạn năm cũng không thể nào đến được nơi xa như vậy, cho nên, Chu Báo là người đầu tiên bị bài trừ.
Đương nhiên, điểm này Chu Báo cũng không biết, cũng không ý thức được, trong lúc vô tình hắn đã thoát khỏi một hồi đại nạn, bằng không thì nếu để người khác tra được lai lịch của hắn thì tất cả Địa Tiên trong hư không vũ trụ tất nhiên sẽ coi hắn thành mục tiêu, đến lúc đó thì lựa chọn duy nhất chỉ có thể là chui vào trong Chí Tôn Tiên Khí sau đó chạy trốn thôi.