Thông Thiên Đại Thánh

Chương 337: Chương 337: Mạnh thị ứng đối. (Hạ)






Nói cách khác. Muốn đường đường chính chính giết chết Tiểu Báo Tử, biện pháp duy nhất là phái được cường giả trên thất phẩm ra đối chiến.

Đây cũng là một truyện cười, người ta bất quá là Tứ phẩm, ngươi phái một cường giả trên thất phẩm ra, không phải rõ ràng khi dễ người sao?

Hơn nữa, một thất phẩm cường giả đã chết rồi, nếu như lại phái đi thất phẩm cường giả ra, lại chết dưới tay Tiểu Báo Tử, thì danh dự ngàn năm của Trữ Châu Mạnh thị bị hủy rồi, tuy rằng khả năng này rất thấp, nhưng là chuyện như vậy đã sanh một lần, Mạnh thị đương nhiên sẽ cẩn thận, tuyệt đối sẽ không để tái diễn lần thứ hai.

Như vậy, phương pháp ổn thỏa nhất để xử lý là phái được một bát phẩm cường giả xuất đầu.

Nhưng cái này có thể sao?

Ngươi phái một cái bát phẩm cường giả ra đối chiến với một tứ phẩm cao thủ.

Chả lẽ Mạnh thị không biết xấu hổ hay sao?

Cho dù ngươi không biết xấu hổ, phái cái bát phẩm cường giả ra, Chu báo nhếch miệng lên, căn bản không tiếp nhận khiêu chiến, ngươi có thể làm thế nào? Cưỡng ép động thủ sao?

Người đang làm, Trời đang nhìn, một thế gia danh tiếng ngàn năm, khi làm việc, người trong giang hồ càng thêm coi chừng, sợ bị địch nhân gây ra chút ít tay chân, cho nên, xử lý chuyện hiện tại, phải cực kỳ thận trọng!

Cho nên, Trữ Châu Mạnh thị xác nhận Tiểu Báo Tử đánh chết Long Đường Tật, đồng thời còn lộ ra một tin tức, cũng là hi vọng duy nhất để vãn hồi lại thể diện, chính là phái ra Mạnh Thương Dung từng bại trong tay hắn ra khiêu chiến, bất quá khiêu chiến này không phải hiện tại, mà là trong tương lai.

Mạnh Thanh Dung hướng Tiểu Báo Tử hạ chiến thư, ước định ba năm sau, tại Giang Tâm đảo, nàng sẽ khiêu chiến với Tiểu Báo Tử, kết thúc ân oán.

Cả chuyện, khiêu chiến này tạm thời kết thúc một giai đoạn, về phần kết quả cuối cùng như thế nào, chỉ có chờ ba năm sau mới có thể công bố.

Một trận chiến này, người được lợi lớn nhất cũng không phải Tiểu Báo Tử, tuy rằng hắn vì vậy mà dương danh thiên hạ, nhưng dương danh thiên hạ cũng không phải là chuyện tốt gì, đặc biệt là dùng tiềm lực hiện tại của hắn.

Được lợi chính thức là hai thế lực, một là Ô gia, hai là thủy quân giang thành.

Ô gia thì không nói làm gì, thêm một thực lực cường đại của một trưởng lão ngoại môn, đồng thời tăng thêm lực uy hiếp, mà ở trong toàn bộ quận thành, bởi vì Tiểu Báo Tử tồn tại, thế lực Ô gia sẽ khuếch trương ra một bước, đè ép những thế gia khác.

Về phần thủy quân Giang Thành, bọn họ là người thắng lớn nhất, bởi vì thực lực Tiểu Báo Tử cường hãn, tại Giang Thành này, nhất định sẽ không có ai dám đi trêu chọc thuỷ quân rồi, hơn nữa thuỷ quân hiện tại khống chế được bến cảng Giang tâm đảo, Đoạn Long Than, thu hoạch được lợi ích cực lớn tại Giang Thành, đã không có người dám ngấp nghé rồi, tất cả đều quy về thuỷ quân, cái này, Giang Thành thuỷ quân lưng có thể thật sự bắt đầu phát triển mạnh mẽ.

Bởi vậy, thủy quân Giang Thành hôm nay, hoàn toàn kiến thành, hơn nữa Tiểu Báo Tử lại xuất quan, Phó thống lĩnh Vương Thành liền hạ lệnh cho tất cả lính thuỷ quân nghỉ một ngày, khiến bọn hắn hảo hảo nhẹ nhõm, vui cười không dứt.

Đến đây, một là để chúc mừng nơi đây kiến thành, thứ hai là Tiểu Báo Tử mời khách phương xa đến dùng cơm.

Những người ở đây uống rượu như thiên hôn địa ám, từ giữa trưa một mực uống đến nửa đêm, còn không có giải tán đi, mà ở giữa sân. Có thể đứng đấy, cũng chỉ có Tiểu Báo Tử và hai người Giang Hiểu.

- Đại nhân, ta mời ngươi một ly! Chu sẹo mang theo một cái vò rượu, lảo đảo đi đến trước mặt Tiểu Báo Tử, mùi rượu xộc ra đầy người.

- Đại nhân, ta kính ngươi một ly! Lời còn chưa dứt, tròng mắt người này liền lăn lông lốc, thân thể mềm nhũn, ngã xuống trước mặt Tiểu Báo Tử, thấy vậy, Tiểu Báo Tử cau mày.

- Đại nhân. Ngài đừng nên trách, hôm nay tất cả mọi người thật cao hứng! Giang Hiểu ở một bên cười hoà giải, tuy rằng hắn cũng không có uống như trút nước, nhưng sắc mặt lúc này cũng bừng, cảm giác say dạt dào.

- Ta biết rõ mọi người cao hứng, nơi này kiến thành rồi, chúng ta lại thêm một tài nguyên a! Tiểu Báo Tử cười nói,

- Giang đại nhân. Tửu lượng của ngươi không tệ a, vừa rồi uống không ít nhưng vẫn tỉnh táo a!

- So với đại nhân thì kém xa rồi, vừa rồi những tướng sĩ trong doanh vừa kính đại nhân một ly, mà hiện tại sắc mặt đại nhân vẫn như cũ không đổi a!

- Ta dùng một ít thủ đoạn, hơn phân nửa rượu đều bị ta bức ra rồi! Tiểu Báo Tử không che dấu chút nào.

- Cũng là đại nhân thủ đoạn cao minh a! Giang hiểu lộ vẻ mặt hâm mộ.

- Đổi lại là những người khác, muốn bức, cũng không có bổn sự a!

- Giang đại nhân hiện tại càng ngày càng rất biết nói chuyện a! Tiểu Báo Tử cười nói.

- Bất quá, vừa vặn Giang đại nhân không có say, ta có kiện sự tình muốn Giang đại nhân hỗ trợ đây này!

- Mời đại nhân nói, tại hạ muôn chết cũng không chối từ! Giang hiểu dõng dạc nói.

- Xem ra Giang đại nhân cũng uống không ít a! Tiểu Báo Tử cười, tiến tới nói vài câu bên tai Giang Hiểu, lập tức sắc mặt Giang Hiểu trở nên tỉnh táo lên.

Phủ tổng đốc.

Trong mấy ngày này, trong Phủ tổng đốc Đại Tấn, một cỗ hào khí cổ quái tràn ngập, từ khi tiểu thư xuất giá bị người ta cướp đi, loại hào khí cổ quái cứ vậy, không có tiêu tán đi.

Đây là một đại sự kiện oanh động giang hồ,tạo nên uy danh của Vương Xà, dẫn xuất một thị phi thiên đại, nhưng đối với phủ tổng đốc mà nói, đây tuyệt đối không phải là một chuyện tốt, mà là một sự tình cực mất mặt, trên thực tế, quan hệ giữa phủ tổng đốc và Minh Nghĩa Kinh Viện đã là thông gia, thế nhưng đã biến thành trò cười trên giang hồ, mà là người trong cuộc, tâm tình Tổng đốc Vân Châu Mã Thiên Trường tuyệt đối sẽ không tốt, đặc biệt là sau khi lộ ra sự tình con gái Mã Lung Linh của hắn có tư tình với Lôi Hư của Thiên long Đạo, sắc mặt hắn sẽ càng không tốt.

Vô luận nhìn thấy ai, sắc mặt hắn giống như là người ta thiếu nợ hắn trăm vạn lượng bạc vậy, thời điểm này, tự nhiên không có người nào tìm rủi ro, đương nhiên, ngoại trừ một người.

- Sách gia a, ngươi có mang bộ mặt như vậy, không thấy phiền lụy à.

Thanh âm tinh tế tỉ mỉ vang lên bên tai Mã Thiên Trường, Mã Thiên Trường giật mình một cái, bất đắc dĩ xoay người lại, nói.

- Ta như thế nào không thể suy nghĩ về sự tình nữ nhi của ta bị làm hại, ta nếu không xụ mặt suốt ngày, không thể nói trước sẽ lọt vào tai tên kia a!

- Trong nhà có nhiều thần báo bên tai như vậy, ngươi vì sao không mang tất cả bọn họ ra ngoài?

Lúc này, trong mắt Mã phu nhân hiện lên một tia sát khí.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.