Thông Thiên Đại Thánh

Chương 954: Chương 954: Mới đến Lưỡng Giới Sơn. (1)




Nghĩ tới đây, hắn nhìn thoáng qua Vương Xà.

- Vương thủ tọa, chỗ ngươi không phải có Thuần Dương pháp khí sao, lấy ra ta thử xem như thế nào? !

- Ngươi đi chết đi!

Nghe xong lời nói của Chu Báo, Vương Xà hận không thể một cước đạp vào mặt Chu Báo, tiểu tử này nghĩ gì vậy, lấy Thuần Dương khí của mình ra để hắn bổ, ngươi cho rằng ta là ngươi ah, có nhiều Thuần Dương khí như vậy.

Chu Báo cũng biết cái mình muốn quả thật không được thực tế, chỉ lặng lẽ cười cười.

- Nói thật, ta cảm giác Thông Thiên Nguyên Kiếm của ta tựa hồ có thể bổ ra Thuần Dương pháp khí đấy!

Chu Báo nhàn nhạt nói, ánh mắt híp lại.

- Nói không chừng, cũng có sức liều mạng với tiên khí!

- Tiên khí? !

Vương Xà ngây ra một lúc, ánh mắt phức tạp nhìn thoáng qua Chu Báo

- Ngươi xác định? !

- Nếu như ngươi tu luyện thật là Lưỡng Nghi Thông Thiên Kiếm, thật sự tu thành Lưỡng Nghi Thông Thiên Kiếm Nguyên Kiếm thì quả thật có uy lực của tiên khí đấy!

Lão Kim Kê ở một bên, bỗng nhiên mở miệng nói.

- Uy lực của tiên khí?

Vốn Chu Báo chỉ mơ hồ có ý nghĩ như vậy, nhưng cũng chỉ là nghĩ thôi, không thể tưởng được Lão Kim Kê lại cho hắn một câu trả lời thuyết phục.

- Đương nhiên là thật!

Lão Kim Kê nói

- Nếu không, vì sao kiếm khí này lại cường đại như thế, Nguyên Kiếm của ngươi mới được thành lập, liền đã có được uy lực tương đương với Thái Hạo Tiên Khí, đây là lực lượng của Lưỡng Nghi Thông Thiên Kiếm!

- Làm sao ngươi biết? !

- Đọc nhiều sách một chút a, trong tàng thư của Tiên Cung có giới thiệu về Lưỡng Nghi Thông Thiên Kiếm!

Lão Kim Kê liếc nhìn Chu Báo, trong ánh mắt tràn đầy xem thường.

- Nếu chuyện như vậy là do ngươi luyện Lưỡng Nghi Thông Thiên Kiếm tạo thành vậy thì không có việc gì rồi!

Sau khi nói xong, cũng không đợi Chu Báo nói tiếp liền quay người rời đi, Chu Báo bất đắc dĩ nở nụ cười khổ, nhìn nhìn Vương Xà.

- Lão Kim Kê làm sao vậy? Tâm tình không tốt ah!

- Nói nhảm, nhìn tiến độ tu luyện của ngươi, tâm tình ai có thể tốt được chứ!

Vương Xà nhếch miệng, hung dữ liếc nhìn Chu Báo.

- Tiểu tử, tiến độ tu luyện nhanh thật là nhanh, nhưng không nên không có chuyện gì làm lại ở đây nói chuyện châm chọc, khiến cho việc tu luyện không khác gì chơi đùa như vậy!

- Sao lại như thế được, trời đất chứng giám ah, ta tới bây giờ còn chưa bao giờ có ý cười nhạo các ngươi cả!

Chu Báo lập tức thề thốt.

- Có phải cười nhạo hay không ngươi tự mình biết!

Vương Xà lắc đầu quay người muốn rời đi.

- Đợi một chút, thủ tọa, ta vừa vặn có việc muốn tìm ngươi đấy!

- Chuyện gì? !

Vương Xà trở lại hỏi

- Ngươi tiểu tử này đã tu thành Nguyên Kiếm của Lưỡng Nghi Thông Thiên Kiếm, còn có việc gì cầu đến ta chứ?!

- Đương nhiên, ngươi cũng biết đấy, chỉ còn ba tháng nữa là ta phải đi Lưỡng Giới Sơn rồi, Vũ Dương Lĩnh này còn phải phiền ngươi chiếu cố!

- Việc này ta đã rõ rồi, ngươi cứ yên tâm đi, có Lưỡng Nghi Vi Trần Trận ở chỗ này, không người nào có thể gây tổn thương cho Vũ Dương Lĩnh của ngươi, cũng không có ai có thể nhặt được tiện nghi gì từ Vũ Dương Lĩnh của ngươi đâu!

- Cái khác ta ngược lại không lo lắng như thế, ta là lo lắng chuyện của Yên Vân Phỉ, ngươi cũng biết, nàng hiện giờ đang có mang, ta lại không biết lúc nào trở về, nói thật, ta thật không muốn đi chút nào!

Ánh mắt Vương Xà híp lại.

- Ngươi không đi? Ta ngược lại không sao cả, bất quá ngươi phải tới chỗ Thanh lão và Bạch Hổ để nói đi, lúc bắt đầu chính là do ngươi đáp ứng muốn đi, hiện giờ lại không đi, việc này cũng không dễ nói a!

- Cũng chính vì không dễ nói, cho nên ta mới không biết làm sao a!

Chu Báo bất đắc dĩ nói:

- Ta và Diệp Thanh Thiên có cừu oán, người này ta nhất định phải giải quyết, không vì cái gì khác đấy, chỉ vì hài tử chưa sinh kia của ta thôi ta cũng phải tiêu diệt đại cừu gia này rồi, nhưng chuyện trong nhà, ta thật sự lo lắng ah!

- Có gì lo lắng chứu, cô nương kia của ngươi có thai, đó là chuyện của nàng, ngươi ở lại đây cũng không giúp được gì nàng, chẳng lẽ ngươi lại có thể giúp nàng mang thai sao? Yên tâm đi, cho dù ngươi không ở đây, vài tên thủ hạ ở lãnh chúa phủ kia của ngươi cũng không dám lãnh đạm đâu, lão Chu gia các ngươi cũng sẽ không lãnh đạm, hơn nữa, với tình huống hiện giờ, coi như không có Lưỡng Nghi Vi Trần Trận thì cũng không ai dám đánh chủ ý vào ngươi cả, ngươi cứ yên tâm đi!

- Vì sao lại không ai dám đánh chủ ý vào ta? !

- Hừ, ngươi thật ngốc mà, hiện giờ đuổi giết Diệp Thanh Thiên là mấy đại tông môn liên hiệp hành động, ngươi là một trong những người đuổi giết, mấy đại tông môn tự nhiên sẽ không để cho ngươi có gì vướng bận, không chỉ có ngươi, tất cả cường giả tham dự đuổi giết cũng sẽ không có gì vướng bận, động người nhà của ngươi, liền tương đương với là địch của mấy tông môn lớn nhất Đông Tứ Vực, trên đời này, tạm thời có lẽ còn chưa có ai có lá gan lớn như vậy, xảy ra chuyện, coi như Tiên Cung không xuất đầu, Lăng Tiêu điện cũng sẽ xuất đầu trước tiên, cho nên, ngươi cứ yên tâm đi, cứ đặt tất cả tâm tư vào chuyện đuổi giết Diệp Thanh Thiên là được!

- Nếu thủ tọa đã nói như vậy thì ta an tâm rồi.

Nghe Vương Xà nói xong, Chu Báo ngược lại buổng lỏng tâm thần, trong mấy ngày nay, thiên hạ thế cục lại trở nên quỷ dị, Chu Báo cơ hồ có thể khẳng định, theo Yến Vân Thiên gặp chuyện, phong vân của Trung Thổ vực nhất định sẽ lại biến hóa, hết lần này tới lần khác lại vào lúc mình phải xa nhà, Yên Vân Phỉ còn mang thai, tất cả mọi chuyện đều kéo tới vào lúc này, nếu trong lúc mình rời đi, có người đánh chủ ý lên Yên Vân Phỉ thì mình quả thật khó có thể yên tâm được, phải biết rằng, mấy đại tông môn này cũng không phải bền chắc như thép, ai biết bên trong có những người nào, vì đạt thành mục đích gì đó mà khống chế Yên Vân Phỉ, dùng để gây áp lực với mình chứ?

Loại chuyện này không thể không phòng a!

Cho nên hắn mới nhờ vả Vương Xà, trong lúc mình không có ở đây nhờ hắn cẩn thận một chút, dụng tâm một chút trợ giúp mình chăm sóc Vũ Dương Lĩnh, nhưng vừa nghe được Vương Xà nói như vậy, lòng của hắn, cuối cùng cũng buông xuống.

- Hiện giờ đã yên tâm chưa, yên tâm rồi thì ta đi đây!

Vương Xà nhìn thấy bộ dáng không yên lòng của Chu Báo, mỉm cười.

- Tốt rồi, tiểu tử trở về đi, ngươi bây giờ Nguyên Kiếm đã thành, nghĩ đến cũng không có ai có thể uy hiếp được ngươi nữa, ngươi có thể yên tâm trở về với lão bà rồi!


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.